Phải ly khai và giải thoát cho cả quốc dân ta khỏi lệ thuộc của thực dân và cộng sản. Ta nên quả quyết rằng những kẻ thù địch của chúng ta hôm nay làm cho tổ quốc ta phải bị chia hai lãnh thổ và nòi giống của ta phải bị chia hai ảnh hưởng. Những kẽ ấy là kẻ thù của chúng ta: Thực Dân Mỹ và Cộng Sản.
(19-5-1958)
Hộ
Pháp.
(Ấn
Ký).
HỘ PHÁP ĐƯỜNG. VĂN PHÒNG Số: 14/HP.HN. |
CHÁNH SÁCH HÒA BÌNH CHUNG SỐNG. Do Dân- Phục Vụ Dân- Lập Quyền Dân. *** |
Gởi cho mấy em
trong Ban vận động HBCS Miền Nam và Ban Trung Ương HBGH.
Mấy em trong HBGH
có thỉnh giáo nơi Qua về hai bức thơ của Tỉnh Trưởng Long An: Gởi cho nội vụ và
gởi cho Quận Trưởng trong Tỉnh và các Ty dưới quyền. Nói về vụ xứ ủy và Tỉnh Ủy
VC ra lịnh cho các giáo phái chuẩn bị và chấn chỉnh hàng ngủ để tổ chức ngày
đảo chánh tại Đô Thành. Họ tiết lộ một sư đoàn mang danh là Mặt Trận Toàn Lực
Thống Nhứt Việt Nam dưới sự chỉ huy của Qua và các lý lẽ khác trong bức thơ ấy.
Việc nầy hoàn toàn
là những điều dối gian không có sự thật; vì trót đã ba, bốn tháng nay Qua bị
nằm bịnh không ra khỏi cửa phòng thì có đi đâu mà làm điều ấy.
Tới những lời lẽ
cho rằng Qua nói lại... đều là đặc điều không có sự thật. Qua nói thật rằng:
Ngày giờ cứu vãn tình thế nước nhà và đồng bào của mấy em sẽ đến. Qua không cần
hối hả và nóng lòng lo liệu. Giờ ấy nó phải đến và Qua vẫn kiên tâm ngồi chờ
đợi.
Nếu có duy trì là
do nạn nước chưa mãn. Mấy em tập kết ra Bắc cùng là mấy người Bắc Việt bị bắt
buộc di cư vào Nam phải chịu đau khổ thêm một thời gian nữa. Còn đối với Qua
thì nó không trọng hệ chi.
Mấy em ráng thi
hành phận sự thức tỉnh quốc dân cho họ biết rõ quyền hạn của họ về phương pháp
cứu quốc thế nào mà Qua đã ủy phó cho. Mấy em trao lời cho họ trong CSHBCS để
họ tự giác thì họ sớm hiệp cùng chúng mình tranh thủ thâu đoạt lại cho kỳ đặng
quyền hành sở hữu của cả quốc dân. Rồi mấy em đứng ra hòa giải đặng thống nhứt
tổ quốc và chủng tộc là phận sự của chúng ta phải làm cho kỳ được. Đừng để họ
bị lệ thuộc bởi hai khối Nga và Mỹ.
Qua chỉ mong có
một điều là mặc ai vì công danh quyền lợi mà bán mắc bán rẽ tiền đồ tổ quốc và
giống nòi. Họ tự ý lệ thuộc cho hai khối. Còn toàn thể quốc dân và mấy em đặng
tự do trọn vẹn để viết trang lịch sử vĩ đại về công nghiệp cứu quốc. Lịch sử
ghi mấy em phải chịu trăm cay ngàn đắng vì tổ quốc vì giống nòi là đủ.
. Về vụ lũng cũng
của Ngô Đình Diệm chiếu theo Tờ Phúc Sự số 06/PT ngày 09. 4. Mậu Tuất của Ban
vận động miền Nam đã cho Qua biết.
Theo ý Qua hiểu
chắc Mỹ toan tính bỏ rơi Ngô Đình Diệm, chắc là vì Ngô Đình Nhu cố vấn cho
chính quyền Ngô Đình Diệm đã bí mật bắt tay chặc chẽ với Pháp về mặt kinh tế;
nên Mỹ lấy làm bất mãn từ đó đến nay. Nhưng còn chần chờ chưa quyết định là vì
đương kiếm người thay thế cho Diệm. Chắc chắn là Phan Quang Đán hay Nguyễn Tôn
Hoàng sẽ ra đảm đương.
Theo phúc sự nói
thì Nguyễn Tôn Hoàng đã về với mưu mô của Mỹ là cho một người lên cầm quyền còn
một người làm con bài chận đứng hành vi. Cũng như Ngô Đình Diệm và Phan Quang
Đán buổi nọ; đặng Mỹ có thời cơ can thiệp vào nội bộ của chính quyền miền Nam.
Theo ý Qua tưởng
mấy em đã thấy rõ mưu chước thực dân của tư bản là bao giờ cũng muốn đoạt chủ
quyền của mình. Muốn nội bộ chính phủ là các tay sai do chúng đã sắp đặc sẳn.
Như thế thì dầu thay đổi thế nào cũng không tránh khỏi tay chủ quyền của Mỹ.
Như thế có điều
hại là tình trạng ấy vẫn kéo dài trong tay sai của Mỹ. Tức nhiên tình thế như
hôm nay vẫn duy trì chớ không thay đổi. Hể tình thế duy trì như vậy hoài thì sự
thống khổ của toàn quốc dân vẫn kéo dài thêm nữa mãi chớ ta chưa thể dứt khoát
với chính quyền của Mỹ.
Theo Qua tưởng và
y như theo mục đích đường lối của ta là làm thế nào cho chủ quyền hai khối
không còn thôn tính vào tiền đồ tổ quốc và giống nòi của chúng ta. Phải ly khai
và giải thoát cho cả quốc dân ta khỏi lệ thuộc của thực dân và cộng sản. Ta nên
quả quyết rằng những kẻ thù địch của chúng ta hôm nay làm cho tổ quốc ta phải
bị chia hai lãnh thổ và nòi giống của ta phải bị chia hai ảnh hưởng. Những kẽ
ấy là kẻ thù của chúng ta: Thực Dân Mỹ và Cộng Sản.
. Về vụ của mấy em
bên Quân Đội hỏi có nên hiệp tác với
Nguyễn Thành Phương khi tên phản đạo, phản Thầy nầy nương quyền của Ngô
Đình Diệm trở về Tòa Thánh?
Mấy em nên nhớ lại
rằng: Nguyễn Thành Phương buổi nọ khủng bố tụi nó, và khủng bố đến Qua. Vì
Phương coi chúng nó trọn tình trọn nghĩa với Qua nên cốt yếu là thị nhục nó và
mấy bạn nó mà tìm phương thị nhục đến Qua. Hễ nghĩ đến đó Qua chắc hẳn rằng
Thầy Trò ta hôm nay không thể còn phương pháp nào tín nhiệm nó, hiệp tác với
nó, tạo quyền thế cho nó đặng.
Nó có phương bán
Đạo và bán xương máu của mấy em đặng nó lập thành sự nghiệp là do nơi Thành làm
nên, rồi giao trong tay nó gìn giữ. Nó đem bán đặng hưởng trọn quyền thế, lợi
lộc. Sự nghiệp Thành làm nên bao nhiêu đều do Nguyễn Thành Phương bán mắc, bán
rẽ cho Ngô Đình Diệm để vinh thân phì gia. Qua không biết một ngày kia Thành
hỏi lại nó phải trả lời thế nào? (1).
Về những người khi
trước đã khai mở phong trào HBCS mà hôm nay mấy em tiếp tục tranh đấu cho thành
công. Nếu chúng nó muốn trở về đảm đương phận sự củ thì Qua tưởng không có chi
may mắn cho mấy em bằng. Vì chúng nó là người khai lối mở đường, mấy em nên học
hỏi nơi chúng nó và mấy em nên cầu chúng nó dìu đường dẫn ngõ.
Trước khi quyết
định như thế mấy em nên hỏi lại coi chính quyền Ngô Đình Diệm còn theo dõi dòm
hành chúng nữa không, đặng tránh mọi sự áp bức làm cho chúng nó chịu khổ hạnh
như trước.
Trước khi dứt lời
Qua cầu nguyện cùng Đại Từ Phụ, Đại Từ Mẫu cùng các Đấng Thiêng Liêng ban bố
hồng ân cho mấy em đủ đầy hạnh phúc, đủ năng lực thi hành chức vụ của mình cho
tới ngày Qua trở về nước.
Qua ban phép lành
cho toàn thể mấy em Nam Nữ.
Kiêm
Biên ngày 01-4-Mậu Tuất.
(19-5-1958)
Hộ
Pháp.
(Ấn
Ký).
@@@
CHÚ THÍCH.
(1)/- Về Ông
Nguyễn Văn Thành (1912-1972).
Ông Thành sinh năm
1912 tại Rạch Giá về Tòa Thánh làm công quả trong Ban Thợ Hồ. Ông có sức mạnh
làm gạch bông rất đắc lực...Ông học nghề võ với ông Sáu Liêng và giỏi võ.
Năm 1945, ông gia
nhập vào nội nội ứng Nghĩa Binh được bổ làm cận vệ cho ông Trần Quang Vinh. Ông
được phong Vệ Uý kêu là “Vệ Thành”.
Nhờ có võ nghệ ông
huấn luyện một số em út để lần lược trở thành một vị chỉ huy của chi đội 7 nơi
rừng Bù Lu để kháng chiến chống Pháp.
Nhờ sự gan dạ chịu
gian khổ nên gây được uy tín, ông được thăng Thiếu Uý , rồi Trung Uý, Đại Uý…
Khi Đức Hộ Pháp
hồi loan năm 1946 ông trở về Tòa Thánh lập ra QĐCĐ ông được lên chức Phó Tổng
Tư Lịnh Quân Đội Cao Đài.
Ngày 01-6- 1948.
Ông Trần Quang Vinh làm Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng cho chánh phủ Nguyễn Văn Xuân.
Ông Nguyễn Văn
Thành nắm quyền Tổng Tư Lệnh...
Đến năm 1952 (ngày
06-7- Nhâm Thìn) ông Thành ra lịnh ám sát ông Truyền Trạng Phạm Ngọc Trấn.
Trung Tá Thánh Vệ Trưởng.
Ngày 09-7-Nhâm
Thìn (1952) Đức Hộ Pháp hành phép xác cho Ông Thừa Sử Phạm Ngọc Trấn tại Đền
Thánh. Đức Ngài có dạy:
... Nay có kẻ đã
giết Trấn, thảng như Trấn còn oan nghiệt quả căn tiền kiếp, thì kẻ đã giết Trấn
tức nhiên kẻ đó sẽ giải nợ cho Trấn và chịu quả kiếp của Trấn, từ khi có linh
hồn tới giờ, bởi nó đến nó trả mà kẻ ấy không cho nó trả, tức nhiên lãnh cho
nó.
Tội nghiệp
thay!... Đi năm non bảy biển, vào sanh ra tử mà không chết, về ở trong nhà máu
thịt mà chết, thảm thiết có bao nhiêu đó mà thôi.
Trong văn bản số
20 ngày 25-07 Mậu Tuất (08-9-1958) Đức Hộ Pháp viết nguyên văn:
...tên
Dồi đã đồng lõa tổ chức cùng tên Bay đặng ám sát Truyền Trạng Trấn do Nguyễn
Văn Thành ra lịnh....(i)
@@@
Chiến sĩ Cao Đài
thể hiện sự hy sinh, lòng nghĩa hiệp thực thi nhơn nghĩa...được đồng đạo và
đồng bào kính mến, nhớ ơn; nhưng một số lãnh đạo thì không như thế nên Đức Hộ
Pháp nói rõ về ác hành của QĐCĐ do ông Nguyễn Văn Thành làm TTL trong Văn bản
số Số:13/VP.HP.
....Cả thảy đều chỉ rõ sự lộng quyền và không tùng
luật pháp của Quân Đội. Từ tổ chức phe đảng giết người lập quyền cá nhân của
mình đã đem lần Quân Đội đến chỗ nội phản và tương tàn tương sát lẫn nhau..
... Bởi vì thế mà Bần Đạo buộc mình phải từ bỏ phận sự
THƯỢNG TÔN QUẢN THẾ mà Bần Đạo đã hạ mình giúp đở Quân Đội. Từ đây Quân Đội
không còn là Quân Đội của Đạo nữa vì hằng hà sa số điều ác hành của nó.
Muốn cứu vãn tình thế cho Quân Đội không đi đến chỗ ly
tán, diệt vong đặng bảo tồn danh thể của nó và của Đạo và muốn cho Bần Đạo để
mắt đến nó nửa thì Quân Đội phải hội với nhau mà quyết định những điều sau đây:
1/- Là giải tán toàn các cơ thể Quân Đội , từ Bộ Tư
lịnh ,Bộ tham Mưu và các cấp chỉ huy rồi hội nghị tổ chức nó lại.
2/- Nạp cả các tay ám sát Thừa Sử Trấn và các án
tiết đã xảy ra từ thử; giao cả hồ sơ cho Toà Pháp Chánh minh tra xữ lại.
3/- Tự thân Quân Đội phải đưa những phần tử vô đạo và
tội nhơn của quần chúng về án cướp bóc hãm hiếp đạo từ thử ra khỏi Quân Đội...
.... Trong mấy điều ấy mà còn một điều không làm thì
Bần Đạo sẽ ra lịnh ly khai và giải tán Quân Đội .
Toà
Thánh - Ngày 6-10-N.Thìn.
(22-11-1952)
HỘ
PHÁP (Ấn Ký).
@@@
Do sự quyết liệt
của Đức Hộ Pháp nên Ông Thành phải ra khỏi nhiệm vụ TTL QĐCĐ và sau đó theo
Bình Xuyên (Bảy Viễn).
Ngày 01-11- 1953
Đức Hộ Pháp ra lịnh bầu chọn Tổng Tư Lệnh QĐCĐ. Chiều cùng ngày Ông Trần Quang Vinh bị Tướng Thế bắt…
Lễ Thăng Quyền TTL
QĐCĐ cho Thiếu Tướng Nguyễn Thành Phương. Ngày 1 tháng 11 Quí Tỵ (06-12-1953).
Phó TTL Đại Tá Lê Văn Tất, Tham Mưu Trưởng Trung Tá Lê Quang Thế.
@@@
Năm 1953 ông Thành
được Đức Quốc Trưởng Bảo Đại chính thức nhìn nhận Thiếu Tướng Quân Đội Quốc Gia
Việt Nam. Năm 1955 ông tham gia Mặt Trận Thống Nhất Toàn Lực Quốc Gia Việt Nam
(với tư cách người của Bình Xuyên). Sau đó bị chính quyền Ngô Đình Diệm kết án
tử hình... nhưng đày đi Côn Đảo. Sau khi ông Diệm bị đảo chánh thì ông được trở
về. Sau đó Ông nộp đơn xin làm công quả.
Ông đắc phong Tổng Thanh Tra Đặc Nhiệm Chánh Trị Đạo kiêm Thống Quản Thánh Vệ và Bảo Thể. Tại đàn cơ Đêm 21-10-Mậu Thân (dl 10-12-1968). 21 giờ do Đức Lý Thái Bạch phong.
.... Hiện giờ, các
cơ quan Hội Thánh thừa hành còn thiếu bàn tay gân guốc để nắm chặt ma hồn quỉ
xác. Vậy Lão tuyên bố ban chức:
Tổng Thanh Tra Đặc
Nhiệm Chánh Trị Đạo kiêm Thống Quản Thánh Vệ và Bảo Thể.
Từ đây, Hộ Đàn
Pháp Quân chỉ lo việc chỉnh nghiêm đàn mà thôi.
Tổng Thanh Tra có
nhiệm vụ trông nom các việc Hành Chánh Đạo, nhưng mỗi việc đều chịu dưới quyền
của Hội Thánh Lưỡng Đài.
Hội Thánh phải giúp đỡ THÀNH làm nên cho Đạo. Lão mong
vậy thay. Thượng Sanh hỏi chi nữa ?
Đức Thượng Sanh
bạch:
- Xin Đức Ngài dạy
Trung Tướng Thành phải mặc Đạo phục như thế nào ?
- Chỉ mặc Đạo phục
thường và bịt khăn đen, mang hiệu bài “ Tổng Thanh Tra” trước ngực như Chức sắc.
@@@
Đêm 16 rạng 17
tháng 10 Nhâm Tý (21 rạng 22-11-1972) trong khi ông đang ngủ thì bị cộng sản ám
sát bằng chất nổ tại văn phòng làm việc (đối diện với Văn Phòng Hiệp Thiên
Đài). Xe Hồng Thập Tự của Hội Thánh chở ông đi cấp cứu ở bệnh viện Tây Ninh.
Dọc đường ông từ trần lúc 4 giờ 30. Đàn cơ tại Cung Đạo Đền Thánh,
đêm 17-10-Nhâm Tý (dl 22-11-1972), Ông được phong Thánh Tử Đạo.
@@@
Ông Thanh Minh tác
giả quyển ĐẠO ÁN TÔN GIÁO tại trang 106 & 107 viết về ông Nguyễn Văn Thành
như sau:
Năm 1947 Trung Tướng Trần Quang Vinh làm Tổng Tư
Lệnh Quân Đội Cao Đài và Thiếu Tướng
Nguyễn Văn Thành làm Phó Tổng Tư Lệnh QĐCĐ. Tướng Thành tạo phản để cướp quyền
TTL. Bị Đức Thượng Tôn Quản Thế đào thải. Tướng Thành chạy theo Bình Xuyên Bảy
Viễn bên kia cầu chữ Y Sài Gòn.
Các hành vi trên
Tướng Thành có TỜ NHẬN TỘI như sau:
Kính Bạch Đức Hộ
Pháp.
Những việc làm của
Tôi có lẽ Đức Ngài phải bận lòng nghĩ đến rất nhiều. Vậy xin Đức Ngài cứ tự tiện
lấy khuôn luật công bình ban cho, dù nặng nề đến đâu Tôi vẫn cúi đầu vâng chịu.
Ngày
30-8-1947.
Nguyễn
Văn Thành.
(Ký
tên)
LỜI
PHÊ ĐỨC HỘ PHÁP.
Số 16/7/ĐH.
Số 34.VP.HPĐ.
Tư cho Tòa Đạo để
vào hồ sơ minh tra.
Ngày
31-8-1947.
Hộ
Pháp (Ấn Ký).
Năm 1947 việc ám sát Ông Trấn chưa xãy ra lúc đó
ông Thành là Tham Mưu Trưởng kiêm Phó Tổng Tư Lệnh Quân Đội Cao Đài.
Ông Thành theo Bình Xuyên là sau khi ám sát Ông
Trấn bị Đức Thượng Tôn Quản Thế giải tán Bộ Tổng Tư Lệnh để bầu lại (1952).
Năm 1947 Không biết ông đã gây ra tội gì mà viết TỜ
NHẬN TỘI. Nhưng sau đó ông được Đức Hộ Pháp phong làm Tổng Tư Lệnh QĐCĐ thay
cho Ông Trần Quang Vinh sang làm Tổng Trưởng Quốc Phòng thời Thủ Tướng Nguyễn
Văn Xuân.
@@@
..(i)/- CHÚ THÍCH TRONG CHÚ THÍCH:
Về Ông Truyền
Trạng Phạm Ngọc Trấn (1910-1952).
Ông Phạm Ngọc Trấn
quê làng Tân Huệ, quận Hồng Ngự Tỉnh Châu Đốc. Ông học trường College Cần Thơ,
thi đỗ Diplôme (trung học Pháp). Ông có làm thơ ký cho Đầu Tộc Đạo Hồng Ngự.
Sau về Tòa Thánh dạy học ở Đạo Đức Học Đường.
Ông thi đậu Luật
Sự khoản năm 1935. Năm 1941 Ông vâng lịnh Hội Thánh (cùng 200 người lính đạo
khác) đi lính sang Pháp để đáp lại việc Pháp cho Đạo Cao Đài được tự do tín
ngưỡng. Số quân của ông là 17.070…Trong quân ngũ ông có nhiều thành tích xuất
sắc.
Sau khi Đệ nhị thế
chiến chấm dứt. Năm 1946 ông được trở về Việt Nam, lãnh phận sự Thánh Vệ Trưởng
(Trung Tá), bảo vệ an ninh trong vùng Thánh Địa. Ông là một trong những anh tài
hết lòng vì Đạo, được Đức Hộ Pháp quí mến và tin cậy. Thời gian ở Pháp ông học
được cách ghi tốc ký nên khi về Tòa Thánh ông ghi lại nhiều bài thuyết đạo của
Đức Hộ Pháp, được Đức Ngài khen ngợi. Chính ông truyền dạy cách ghi tốc ký cho
nhiều tốc ký viên khác. Ông tạo được nhiều thiện cảm với những người cùng làm
việc hay khi giao thiệp....
Ngày 06-7- Nhâm
Thìn (25-8-1952) Ông bị Tổng Tư Lệnh QĐCĐ Nguyễn Văn Thành tổ chức bắn chết
trên đường Quan Âm Các tại Ngã Năm cách cửa số 4 chưa đầy 01 km. Một anh tài
của Đạo đã bị bạn đồng môn hạ sát khi mới 42 tuổi thật là đau đớn.
Đức Cao Thượng Phẩm
viết về tuổi 42:
Bốn mươi hai tuổi
xanh chưa phỉ...
42 tuổi với người
mang hoài bão phụng sự cho đại nghiệp của Đức Chí Tôn thì quá ngắn. Chí tang
bồng của kẻ sĩ còn chưa phỉ thì mũi súng bạn đồng môn đã cắt ngang mạng sống...
con đường phụng sự vắng bóng một hiền nhân... Nỗi đau đớn càng lớn hơn khi
chính những người như ông Thành được Tôn Sư Hộ Pháp nâng đở họ thành người có
quyền thế trong xã hội rồi quay súng bắn vào bạn đồng môn, bắn vào người cộng
sự đắc lực của Tôn Sư.
Đành rằng túc trái
oan khiên vay trả nhau trong vô lượng kiếp; nên đã biết đạo thì chẳng dám trách
Đấng Cao Xanh mà chỉ tiếc thương người anh tài vắn số trên đường phụng sự cũng
là lẽ cố nhiên.
Chúng ta thương
tiếc cho Ngài Tiếp Thế Lê Thế Vĩnh, Ngài Bảo Cô Quân Dương Văn Giáo và hàng
loạt trí thức tinh hoa của dân tộc như Ông Diệp Văn Kỳ, Ông Hồ Văn Ngà, Ông Bùi
Quang Chiêu... bị mũi súng của kẻ vô lương hạ sát nhưng chí ít thì chúng ta
cũng hiểu được động cơ của việc thảm sát đó.
`
Còn với ông Phạm
Ngọc Trấn thì chúng ta hiểu thế nào về ác hành nầy... bởi vì ông Thành cũng là
người phụng sự đạo trong trách nhiệm Tổng Tư Lệnh Quân Đội Cao Đài. Một đội
quân có tiêu chí Bảo Sanh Nhân Nghĩa Đại Đồng đã đem lại cuộc sống yên ổn phồn
vinh cho đồng đạo và đồng bào.
Ông Trấn được ân
thăng một cấp, tang lễ hành theo phẩm Thừa Sử.
Con đường từ Ngã
Ba Ao Hồ (nay là ngã tư) đi cập hông Viện Đại Học Cao Đài cắt ngang đường Ca
Bảo Đạo, cắt Lộ Trung Tim, đi cập hông Sân Vận Động Long Hoa giáp với đường Cao
Thượng Phẩm được Hội Thánh Cao Đài đặc tên Đường Phạm Ngọc Trấn.
Đức Hộ Pháp viết trong Thánh Thư Hải Ngoại số
20 ngày 25-07 Mậu Tuất (08-9-1958): ...tên Dồi đã đồng lõa tổ chức cùng tên Bay
đặng ám sát Truyền Trạng Trấn do Nguyễn Văn Thành ra lịnh....
(Bay là Thiếu Tá.
Ám sát ông Trấn ngày 25-8-1952, khoản một tuần sau thì “bắn Đạo Hữu Có - Xem
Lời Phê Đức Hộ Pháp”)
Ngày 09-7- Nhâm Thìn Đức Hộ Pháp hành pháp xác
cho ông Trấn tại Đền Thánh. Theo ông Quang Minh viết trong Tiểu sử 19 chức sắc
Pháp Chánh thì Linh Cửu được quàng tại tòa nhà Hiệp Thiên Đài.
Khi Đức Hộ Pháp
đến dự tang lễ; đứng trước linh sàng Ngài nói cùng Hội Thánh và toàn Đạo hiện
diện: “Bần Đạo xin lạy Trấn để đáp lại công nghiệp của nó đối với Đạo”. Ngài
Khai Pháp Trần Duy Nghĩa nắm Đức Ngài lại và thưa: “Bạch Ngài, để Bần Tăng thay
mặt Ngài mà lạy thế”. Đọc tiểu sử của Ngài Khai Pháp chúng ta cũng thấy Ngài
từng khóc về việc huynh đệ giết nhau quá thảm.
@@@
Khi ông Trấn mất
thì vợ ông đang có thai. Sau bà sanh ra một nam nhi được Đức Hộ Pháp nhận làm
con nuôi đặc tên là Phạm Ngọc Trãng.
Ông Trãng là một
học sinh rất giỏi. Ông đậu vào Trường Kỷ Thuật Phú Thọ khoa điện tử. Sau đó ông
xin vào Hiền Tài và phụ trách kỷ thuật cho Đài Phát Thanh của Hội Thánh.
Theo Bản Án Cao
Đài Hiền Tài Phạm Ngọc Trãng bị bắt vào tháng 12-1976 vì tổ chức lại Mặt Trận
Toàn Lực Thống Nhất Quốc Gia do Đức Hộ Pháp làm chủ tịch (1955). Ông Trãng là
người lãnh đạo nên bị kêu án tử hình. Nhiều người khác cũng bị án tử hình và
những án tù rất nặng.
Theo Văn Tịch Pháp
Nhơn Luân Chi Đạo của Ngài Hồ Bảo Đạo (trang 89) thì vụ bắt Hiền Tài Phạm Ngọc
Trãng là cái cớ để chánh quyền khám xét Đài Phát Thanh, Ban Thế Đạo, nhà in
Phước Thiện, văn phòng Ban Đạo Sử... là những cơ ngơi trong Nội Ô Tòa Thánh Tây
Ninh và tịch thâu nhiều giấy tờ, tài liệu và sử liệu...
***/. Quan hệ của
Ông Phạm Ngọc Trấn và ông Hà Minh Trí (Mười Thương) là người ám sát ông Ngô
Đình Diệm năm 1957 ở Buôn Mê Thuộc.
Ngày nay trên wiki
viết về ông Hà Minh Trí (sinh năm 1935) theo cách tô hồng nên nhiều sự thật đã
bị che dấu.
Nhiều năm trước
chúng tôi gặp người thân của Ông Trấn (ở cửa số 2, đối diện VP Cơ Thánh Vệ củ),
một vài vị chức sắc hay những người biết rõ về ông Mười Thương xin tóm gọn như
sau:
Trong một cuộc
hành quân ở miền Tây Quân Đội có bắt một thiếu niên khoản 14-15 tuổi vì bị tình
nghi là giao liên. Khi đưa về đồn Ông Trấn thấy thiếu niên lanh lợi thì thương
nên lãnh ra và nhận làm con nuôi.
Khi về Tòa Thánh
ông Trấn đem người con nuôi theo và cho học ở Đạo Đức Học Đường với tên Hà Minh
Trí. Nhờ uy tín ông Phạm Ngọc Trấn nên thiếu niên nầy được yên ổn và liên lạc
với tổ chức mà không bị phát hiện.
Năm 1957 (22 tuổi)
ông Trí lãnh nhiệm vụ của cộng sản đi ám sát Tổng Thống Ngô Đình Diệm vào ngày
22-2-1957. Nhiều người còn kể rõ là trước khi đi ông Trí ở Bá Nghệ Đoàn và có
mượn quần áo của anh em để mặc cho tươm tất.
Ông Trí nổ súng
trúng Bộ Trưởng Bộ Canh Nông Đỗ Văn Công và bị bắt. Khi bị bắt trong túi ông
Trí có THẺ HỌC SINH TRƯỜNG ĐẠO ĐỨC HỌC ĐƯỜNG do ông Nguyễn Hữu Lương là Hiệu
Trưởng ký.
Do vậy mật vụ của
Tổng Thống Diệm lên Tây Ninh bắt ông Đốc Lương theo kiểu bắt cóc để điều tra
khẩn cấp. Thời gian đó Đức Hộ Pháp đã đi Nam Vang và đề ra Cương Lĩnh Hòa Bình
Chung Sống nên Ngô Đình Diệm rất căng thẳng với Đạo và Đức Hộ Pháp. Đức Thượng
Sanh chưa về Tòa Thánh hành đạo (ngày 15-4-Đinh Dậu “14-5-1957” Đức Thượng Sanh
về Tòa Thánh hành đạo).
Ông Nguyễn Hữu
Lương (thường gọi là ông Đốc Lương) lúc đó là Lễ Sanh Phái Ngọc. Trong Lời
Thuyết Đạo và Lời Phê Các Việc Đức Hộ Pháp có nhiều lần nhắc đến ông. Ngày 22 tháng chạp năm Ðinh Hợi (1948) khi
đến dự Lễ Bãi Trường Đức Hộ Pháp dạy:
Mấy vị Giáo Viên nhứt là Lương, mỗi phen có
lễ nơi Học Ðường, mỗi phen đến dự, nó làm cho Bần Ðạo cảm xúc... (LTĐ Q1
bài số 54).
Ông
Đốc Lương là con trai thứ sáu của Ngài Thái Bộ Thanh (sau đắc phong Đầu Sư) và
là con rễ Ngài Hồ Bảo Đạo đang sát cánh với Đức Hộ Pháp. Với công nghiệp và hồ
sơ lý lịch như vậy cho nên Ngô Đình Diệm đối phó với ông Đốc Lương quyết liệt
hơn nữa.
@@@
Trong
đàn cơ tại Báo Ân Đường Kim Biên, đêm 8-2-Đinh Dậu (dl
9-3-1957). Hợi thời. Ngài Hồ Bảo Đạo có
thỉnh giáo bà Bát Nương về việc ông Đốc Lương bị bắt: ....Bảo Đạo bạch hỏi vụ hai em Lễ
Sanh Ngọc Lương và Thái Cảnh bị bắt đi mất tích.
- Chưa đáng lo ngại, song vận xấu hai em ấy phải chịu
khổ não một thời gian ngắn rồi sẽ ra mặt công khai đối nại.
Chị xin lui, kẻo trễ giờ cho các Đấng. THĂNG.
@@@
Chữ Bà Bát Nương
dùng là: ... sẽ ra mặt công khai
đối nại.... đã phần nào nói lên việc liên quan đến THẺ HỌC SINH của
ông Hà Minh Trí có trong túi khi bị bắt ngày 22-2-1957 mà ông Đốc Lương là
người ký tên trên Thẻ Học Sinh đó.
Trên wiki viết vô
lý nhiều điểm chúng tôi phân tích 02 điểm sau:
*1/- Wiki viết:...
năm 1948 ông Trí dùng vỏ bọc Tín Đồ Cao Đài là vô lý. Vì năm đó ông Trí mới 13
tuổi làm sao là tín đồ Cao Đài? (phải đủ 18 tuổi, có thọ lễ nhập môn và được
cấp Sớ Cầu Đạo. Sớ cầu đạo có ghi người tiến dẫn, và nơi nhập môn...)
*2/- Vô Lý thứ
02:... Với giấy thông hành mang tên Hà Minh Trí, một thương gia Tây Ninh...?
Thời điểm năm 1957
có loại giấy thông hành cho thương gia ở Tây Ninh chưa? Ai cấp loại giấy nầy?
Vậy tại sao mật vụ của Tổng Thống Ngô Đình Diệm bắt ông Đốc Lương trường ĐẠO
ĐỨC HỌC ĐƯỜNG? Và Bà Bát Nương dạy:... ...
sẽ ra mặt công khai đối nại...???
Đó là 02 điều cực
kỳ phi lý do chủ nghĩa tô hồng mà ra.
@@@
Ngày ông Phạm Ngọc
Trãng ra tòa thì ông Mười Thương là một cán bộ công an cao cấp của Tỉnh Tây
Ninh và ông Trảng bị kêu án tử hình như đã nói.
@@@
MẠNH
MẪU THỜI NAY.
Đến đây chúng tôi
xin cung kính đề cập đến vị MẠNH MẪU THỜI NAY.
Đó là người bạn
đời của ông Phạm Ngọc Trấn là đấng sanh thành của ông Phạm Ngọc Trảng. Bà Tư
Liễu (Lễ Sanh Hương Liễu).
Khi ông Trấn bị
bắn chết thì Bà đang mang thai ông Phạm Ngọc Trảng. Gia cảnh không lấy gì làm
khá giả bà vẫn tảo tần nuôi con ăn học nên người. Sau khi đỗ tú tài II ông
Trảng thi đậu Trường đại học Kỷ thuật Phú Thọ thuộc Viện Đại Học Sài Gòn. Đây
là một trong những trường có qui chế thi tuyển rất gắt gao thời Việt Nam Cộng
Hòa.
Nhà nghèo từ Tây
Ninh bà phải xuống Sàigòn mướn nhà ở, hằng ngày đổ bánh xèo bán nuôi con. Ông
Trãng tốt nghiệp kỷ sư xong thì quay về Tòa Thánh phụng sự Đạo ở Đài Phát
Thanh.
Bà mất năm 1984.
Một gia đình có
Cha như thế, Mẹ như thế và Con như thế thiễn nghĩ là hiếm có. Hậu tấn kính dâng
đôi nén tâm hương...
#: THIẾU TÁ BAY
BẮN ĐẠO HỮU CÓ & VỊ THÁNH VỆ TRƯỞNG KẾ TIẾP...
Phúc trình của Tổng Tư Lịnh Quân Đội Cao Đài số 46/SL
ngày 31-8- 1952. Về việc Thiếu Tá Bay bắn Đạo Hữu Có.
.
LỜI PHÊ ĐỨC HỘ PHÁP:
Thánh Vệ Trưởng cho Quân đội biết: Dầu thế nào đi
nữa bên Quân đội cũng không thể dung cho mấy Sĩ Quan đã ở nơi Thánh Vệ mà cầm
súng bắn người đạo trong khi Bần Đạo đã cạn lời cầu khẩn bảo vệ sanh mạng cho
họ.
Chính điều ấy Bần Đạo đã nhiều phen căn dặn mật thiết
với Thiếu Tá Bay. Bay
có 2 tội:
·
Một
là phụ lời ký thác của Bần Đạo .
·
Hai là bắn anh em
của nó.
Dù rằng Có đã hổn, Bay đủ quyền sửa trị với luật pháp.
Bay chẳng còn đáng người Đạo nữa, cũng còn nhiều kẻ khác nữa.
HỘ PHÁP. (Ấn Ký).
NHẬN XÉT:
. Ngày 25-8-1952
(06-7- Nhâm Thìn) Thiếu Tá Bay thi hành lịnh của Trung Tướng Nguyễn Văn Thành
Tổng Tư Lệnh QĐCĐ tổ chức ám sát ông Truyền Trạng Phạm Ngọc Trấn (Trung Tá
Thánh Vệ Trưởng).
. Ngày 31-8-1952
(06 ngày sau) Thiếu Tá Bay tiếp tục bắn vào một người Đạo Hữu tên Có. Đó là
tính theo ngày phúc trình (của Tổng Tư Lệnh) còn việc bắn vào Đạo Hữu Có chắc
là trước đó đôi chút. Nhưng chắc chắn là sau ngày ám sát ông Trấn. Theo nội
dung lời phê trên thì Thiếu Tá Bay phục vụ ở Thánh Vệ nên có cơ hội theo dõi
việc đi đứng của Thánh Vệ Trưởng để ám sát.
Sau khi ông Trấn
bị ám sát thì vị Thánh Vệ Trưởng kế tiếp là ông Nguyễn Văn Kiết.
@@@
Bản báo cáo kết
quả học tập ngày 03-10-1978 của Ngài Tiếp Dẫn Đạo Nhơn Nguyễn Văn Kiết có bản
ghi ông nhận nhiệm vụ Thánh Vệ Trưởng năm 1952 có bản ghi 1957. Nguyên văn như
sau:
Năm 1952, được bổ
về Thánh Vệ Trưởng, có lịnh Đức Hộ Pháp nghiêm cấm tất cả các lực lượng võ
trang xâm nhập vào Thánh Địa như Q.Đ.C.Đ Liên Minh, Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa
(tỉnh, quận, xã) kể cả Quân Đội Pháp và Bộ đội Việt Minh. Cấm luôn hoạt động
chính trị, kể cả Việt Nam Phục Quốc Hội, cốt giữ vẹn vùng Thánh Địa là vùng an
ninh của Đạo (vùng bất khả xâm phạm - Sainte garde).
@@@