Trang

Thứ Năm, 25 tháng 8, 2016

2038. DIỄN VĂN CỦA ĐỨC HỘ PHÁP “ Chủ Toạ” KỲ HỘI HỘI THÁNH NĂM ĐINH SỮU 1937.

DIỄN VĂN   CỦA ĐỨC HỘ PHÁP
“ Chủ Toạ” KỲ HỘI HỘI THÁNH
NĂM ĐINH SỮU 1937.

Thưa cùng Hội Thánh Cửu Trùng Đài và Hiệp Thiên Đài, Bần Đạo  xin để lời cám ơn Chư Thánh chẳng quản nhọc nhằn về hội đông đủ hôm nay.
Vậy trước khi mở hội Bần Đạo  xin  yêu cầu cùng Hội Thánh  Nam Nữ ráng để hết tâm giải quyết các khoản  theo lời nghị quyết trong chương trình Hội Nhơn Sanh dâng lên.
Vả chăng Đại Từ Phụ vì lòng thương yêu vô tận  thấy cả con  cái của  Người  đang bị đoạ lạc, trầm luân  đắm chìm nơi khổ hải, nên mới đến khai Đạo  đặng cứu vớt.
Cũng như một  Người  Cha hiền  đức ở thế gian  nầy thấy con  cái mình đương bị tù tội ngục hình nên  phải tầm phương giải nạn.

Người đến cốt yếu để tâm nuôi nấng cả con  cái khổ não của Người, chớ chẳng phải đến  đặng rước những kẻ vinh hiển. Nghĩa là  Người không phải đến  lập vị cho những  Người  sang trọng, mà đến  đặng chia khổ não cùng đời.
Vì vậy chúng ta đã thấy ngày nay duy còn  lại trong hình Thánh Thể toàn  những kẻ thật thà chơn  chất, hiền  lương hiếu hạnh, còn  những kẻ sang trọng vinh hiển biết đâu Đấng Chí Tôn đã dùng huyền  diệu Thiêng Liêng đuổi ra khỏi cửa Đạo.
Bần  Đạo  xin  nói quả quyết rằng: Cái thiệt tướng của cơ quan  giải thoát  cho chúng sanh là Chí Tôn đến đặng chia đau sớt khổ cùng đời. Đặng đem các con  cái của  Người  ra khỏi cảnh khổ não trầm luân  hay là chốn ngục hình tại thế.
Đức Đại Từ Phụ vì không hình thể hữu vi  nên  mới lập Hội Thánh  đặng thay hình thể cho  Người. Vậy cái trọng trách của Hội Thánh  là phải làm thế nào ?
Người chẳng phải đến  đặng biểu chúng ta làm Ông Toà trị thế; mà trái lại  Người  đến  để biểu chúng ta làm Cha làm Thầy, đặng thương yêu dìu dắt dùm  đám con  cái khổ não của  Người.
Hễ cái khổ não của con  cái  Người  bấy nhiêu thì chúng ta phải thương tâm đau đớn  bấy nhiêu. Vì  Đại Từ Phụ đến  đặng làm Cha  tức  nhiên Người  đến  đặng lấy giọt huyết lệ rữa cả khổ não cả con  cái  của Người.
Mãnh tâm vô cùng vô tận yêu ái của  Người  là duy có làm thế nào  cho con cái của   Người   được hạnh phúc ấy là sở vọng thoã đáng của  Người đó.
Hại thay chúng ta vì mang thi hài xác tục nên chưa làm đặng trọn nhiêm vụ của Người  đối cùng Chúng Sanh. Cho nên cái năng lực của chúng ta không tương đối với Chí Tôn.
Lại nữa cả khuôn luật của Người hay là cơ quan giải thoát nó  thường hay nương theo không gian và thời gian mà định tướng. Ấy vậy phận sự chúng ta là thay thế hình ảnh cho Chí Tôn đặng làm cho con cái của Người đặng hạnh phúc; thì con đường hạnh phúc của Chúng Sanh chúng ta phải dong ruỗi .
Cái thiệt phận của chúng ta là phải gánh vác  các điều khổ não đặng thay thế cho Chí Tôn mới đáng.
Ấy vậy nếu Hội Thánh chẳng đủ làm cho chúng sanh đặng hạnh phúc thì Hội Thánh chẳng hề từ chối  một mối khổ tâm nào; một điều nhục nhã nào. Dẫu phải đi trên tuyết giá hay là vào luông đầm hổ huyệt  cùng là đi trên than, trên lữa cũng chẳng hề thối chí  nãn lòng đặng. Quyết mong đoạt thành cái thiệt đạo của Chí Tôn  là dẫn cả thảy chúng sanh đi vào con đường hạnh phúc ,
Cái bước nào phải đi, đi  đặng làm con cái của Người ra hạnh phúc  thì chẳng bao giờ ta từ chối đặng. Vì chúng ta đã hết tâm mà thật hành Thánh Thể của Người.
Nếu mình còn lo một điều cho mãy mún vị ngã cho mình nữa thì là chưa đúng bực Nam nhi xữ thế.
Và mình cũng còn mình thì không thể nào thay thế hình ảnh Chí Tôn đặng.
Cơ thể của Đạo vốn phải chuyển luân chớ chẳng phải đều là áp bức .
Từ khi mở Đạo đến nay Chí Tôn có truyền cho  Bần Đạo một bí pháp mà  Bần Đạo chưa nở thật hành đặng, là vì Chức Sắc Thiên Phong còn bán thế qui y nữa đời nữa Đạo nên không đắc dụng.
Bí Pháp ấy là gì?
     Là cho Chức sắc Thiên Phong chết vì Đời Sống vì Đạo mà thôi.
Trong thời gian 12 năm nay là một kỹ cũng đã quá lâu  Bần Đạo đã rộng rãi khoan hồng  để cho họ có đủ thì giờ lo tém dẹp gia đình cho yên ổn chớ chẳng hề khi nào Hội Thánh  nghiêm khắc ấy vậy từ đây Bần Đạo nhứt định thi hành Bí Pháp ấy.
 Bần Đạo xin thuyết minh và nói  quyết hẳn rằng:  Bần Đạo chẳng còn muốn nghe trong hàng Chức Sắc Thiên Phong có một ai nói rằng : Gia đình ràng buộc, nào cha mẹ vợ con mà không để tâm trọn  hành đạo.

Ngoài ra Chức Sắc còn phải để lòng từ tâm giúp đở lẫn nhau, thoãn như những yếu nhơn trong cửa Đạo có lâm cảnh bi yếu khổ tâm thì duy nhờ lòng từ tâm của Nhơn Sanh và sự thương yêu của Chức Sắc   chia sớt lấy chớ quyền trên của Hội Thánh từ đây không muốn biết  tới nữa. Nghĩa là  Bần Đạo để cho Chức Sắc   định liệu thế nào của phần đời của họ được thoã mãn cùng nhau mà thôi chớ quyền trên nhứt định không muốn biết tới quyền đời của một Chức Sắc   nào cả. (Chủ Toạ thuyết tới đây Chức Sắc Thiên Phong   đồng vổ tay hoan nghinh công nhận).

ẢNH CHỤP.


tt