Đây là đoạn chính Đức Hộ Pháp kể lại buổi đầu Ngài tiếp xúc với cơ bút. Nó dường như không giống với những gì mà chúng ta đọc về tiểu sử của Ngài.
Nguyên văn:
Rút bài Thuyết Ðạo
của Ðức Hộ Pháp
Tại Ðền Thánh đêm 17-8-Quí Tỵ (1953)
Ðêm nay là ngày Vía của Nhứt Trấn Oai Nghiêm kiêm Giáo
Tông Ðại Ðạo Tam Kỳ Phổ Ðộ.
Ðức Giáo Tông chúng ta lấy làm hân hạnh nhờ ơn Ðức Chí
Tôn ban cho chúng ta một người Anh Cả Thiêng Liêng hiển linh quyền năng vô đối,
Bần Ðạo nhớ lại hồi buổi ban sơ mới khai Ðạo, thật ra Bần Ðạo không có đức tin
gì hết, không có tin đến nước Ðại Từ Phụ tức cười.
Ngài đến nhà Bần Ðạo năm Ất
Sửu dạy cả mấy Anh lớn ngày nay là Chức Sắc của Ðạo, đi đến mọi nhà, thật ra
Ðức Chí Tôn đến thăm đến viếng mọi con cái của Ngài. Bần Ðạo không đức tin gì
hết, nghe nói Tiên giáng đi theo nghe chơi, làm cho Ðại Từ Phụ phải tức cười.
Ngài cho bài thi ai nấy cũng tốt, duy có bài thi của Bần Ðạo rất dị hợm như
vầy:
Thi
Ngao ngán không phân lẽ thiệt không,
Thấy thằng áp út quá buồn lòng.
Muốn giàu Thầy hứa đem cho của,
Cái của cái công phải trả đồng.
Ðại Từ Phụ còn thêm hai chữ "nghe con" cho đến bảy tháng xuống ở Thủ Ðức, năm thiên hạ bịnh chướng, khi không khởi phù mình rồi chết, nhứt là tại Thủ Ðức, lắm bịnh nhơn quá chừng, Ðức Chí Tôn bảo xuống ở Thủ Ðức cứu bịnh cho họ trong bảy tháng, xuống ở Thánh Thất của Ðạo, nhờ Ðức Lý giảng dạy với ngòi bút, trọn bảy tháng trường mới biết Ðạo. ....
Hết trích.
Chúng tôi thấy những vị viết về tiểu sử Đức Hộ Pháp hoàn toàn không có chi tiết rất thật do chính Đức Hộ Pháp kể lại?
Hay là tôi đọc sót chăng?