Tâm sự Ngài Thượng Tương Thanh là sử liệu rất hiếm
BBT Blog.
Sử liệu từ BNS THÔNG LIÊN số 02 ngày 03/5/2010.
ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ,
Tòa Thánh Tây Ninh.
CHÁNH PHỐI SƯ THƯỢNG TƯƠNG
THANH.
Gởi cho ông Thái Ca Thanh ở
Cầu Vỹ. Mỹ Tho.
HIỀN HUYNH.
Kính thăm Anh và để ít lời thành thật mong
cho Anh vui đọc và để ý vào.
Tôi có tiếp được xấp Thánh Ngôn Hậu Giang
của Anh gởi và một cái Thơ Mời hội nơi Thánh Thất Mỷ Tho ngày 15-10 tới đây.
Tôi có đọc kỷ và cũng có đọc lại các Thánh Giáo, Thánh Ngôn Anh gởi mấy lần
trước, Tôi thấy rõ là một cuộc khảo do nơi Tam Trấn để cho Tà Thần mượn tên cám
dỗ.
Trong 03 cái bệnh lớn của con người là
tham, sân, si.
Nếu bậc cầm đuốc dẩn đường mà không trừ
hết, còn một, hai cũng phải bị vướng. Anh đọc kỷ các Thánh Ngôn của cơ bút Hậu
Giang từ khi ban sơ tới bây giờ, Tôi chắc Anh cũng thấy rõ cái hư thiệt ở trong
cũng như Tôi vậy.
Có một phần rất ít của Tiên Thánh, còn bao
nhiêu đều là mưu chước của Tà Thần cám dỗ.
Anh muốn phân biệt chánh tà, thì cứ lựa
những Thánh Ngôn nào dạy thương yêu nhau, hòa hiệp nhau luôn luôn mà dìu dắt
nhau trên con đường đạo đức, bỏ giận, bỏ hờn, đừng ghét, đừng nghịch với một ai
là của Tiên Thánh cho. Còn cơ nào giáng cho thi bài hay cách mấy đi nữa mà có
chen lộn vào những lời kích trách bày sự xấu của người, xúi giục sự hờn giận,
nghịch lẫn, chia phe phân phái đều là của Tà Thần, dầu có lấy tên Tiên Thánh
cho đến tên Thầy mà ký vào đó cũng không nên tin.
Vì những bực quân tử, những người thiệt tu
hành còn ở thế cũng không thốt những lời, hay làm những việc hèn như vậy.
Phương chi các Đấng Tiên Thánh là bực trọn lành, biết khuyên hòa thuận chớ
không khi nào dạy phân chia.
Trong những bài của Tiên Thánh giảng dạy
đều dùng toàn lời tao nhã tiếng thương yêu, dạy ròng đạo đức trông vào thấy
liền khí tượng Tiên Thánh.
Anh đọc lại các bài giáng cơ nơi Hậu Giang
coi được bao nhiêu có hình trạng như vậy. Những Thánh Ngôn do nơi Tòa Thánh mà
ra nếu không đủ vẽ cao thượng đó cũng không buộc ai phải tin hết.
Nếu phăng lại gốc thì Tôi rõ biết khi ban
sơ lúc anh thay mặt cho Tôi nơi Tòa Thánh Anh có bất bình về sự hành động, cử
chỉ của mấy vị Đại Thiên Phong nơi đây đối đãi với Anh.
Vì sự bất bình nầy mà Anh dùng cơ bút Rạch
Giá để cầu hỏi, bài “Chánh Tà Yếu Lý” ra đời rất hạp với cái tư tưởng của Anh
lúc đó mà làm cho Anh vui lòng để trọn đức tin vào.
Dụ được Anh rồi, nó dắt Anh đi lần lần từ
mấy thứ (An Thiên Đại Hội) qua đến sự lập Tòa Thánh nơi Tam Bình Kiên Giang,
Thất Sơn đã nhiều phen tiên tri nầy nọ đều trôi hết, nay lại đem Anh trở về lập
Tòa Thánh Trung Ương Mỷ Tho là chổ của Anh. Tôi xét kỷ thiệt toàn là công cuộc
của cơ cám dỗ Hậu Giang, do sự bất bình kia mà gầy tạo ra đó.
Anh suy nghĩ đến thì Anh thấy liền, cơ ấy
lợi dụng cái danh, cái Chức Sắc của Đạo mà dụ người Anh thấy rõ trong hàng Chức
Sắc theo Anh có một phần đông chưa trừ được cái lòng háu danh, có khi cũng còn
tranh nhau cái phẩm cao thấp mà gây hờn chác giận nữa. Té ra Anh đã công kích
những sự trục lợi nơi người rồi Anh trở lại không tránh khỏi cái sự cầu danh
nơi mình đó, phải chi hết thảy chư vị theo giúp Anh, Nam Nữ cũng vậy, đừng một
ai cầu phong Chức Sắc, đừng một ai nghe Anh cầu phong cho ham mà lãnh, đừng một
ai nghe nói cơ phong chức cho lật đật vui chịu thì tên Minh Chơn Lý của cơ bút
Hậu Giang đặc ra để mà công kích Tây Ninh đó còn có chổ phải nghĩa.
Sau khi kích bác nhục mạ Tây Ninh, rãi báo
cáo, mạ vấn khắp Lục Tỉnh, nay Anh và các chư vị giúp Anh lại do các Tà Thần
xúi giục mà hăng hái thị lãnh gia phong, lập riêng một Hội Thánh Trung Ương tự
mình làm chủ. Làm cho ai trông vào cũng thấy chủ nghĩa Minh Chơn Lý của Hậu
Giang kết chung lại là một trường háu danh, ham chức đó thôi.
Đạo ở nơi nào? Đức ở nơi nào?
Thương ôi! than ôi! chư Đạo Huynh Nam Nữ
không rõ thấu mà ngã với Anh theo cơ cám dỗ. Nay đã thấy cơ quan của tà hiển
hiện ra rồi đó, thì mau ăn năn trở về Thầy cho chóng.
Khi Anh về Thiêng Liêng rồi Tôi còn sợ cho
Anh không thể đổ chi đó cho ông Chưởng Pháp Trần Đạo Quang cầm đầu được, vì
Ngài ít chữ nghĩa làm sao mà phân biệt bằng Anh. Tuy nói Ngài làm đầu chớ ai
cũng rõ thiệt Anh làm chủ.
Anh cũng không đổ cho Đồng Tử được chút
nào, vì không có ai buộc Anh phải nghe cơ của chúng nó cầm mà viết ra, cũng
không đổ được cho Thầy, Đức Lý hay là chư Tiên Thánh ký tên những bài giáng cơ
Hậu Giang đó, vì không có cái chi mà làm bằng cớ chắc chắn buộc cho Anh phải
tin rằng thiệt Tiên Phật có giáng cơ ký tên.
Thầy đã dạy: Đạo khai tà khởi, nó cũng dám
lấy tên Thầy mà cám dỗ lựa là Tiên Phật nên Thầy đã căn dặn ngoài Thập Nhị Thời
Quân của Thầy đã chọn đừng vội tin Thầy có giáng nơi nầy, nơi nọ mà phải lầm
mưu tà quái cám dỗ.
Vậy nên Anh rất thong thả mà nghe hay
không nghe, tin hay không tin, tự nơi Anh, không có một mãy chi bó buộc Anh
hết, đặng ngày sau Anh không san sớt một mảy mai chi đặng cho ai hết.
Tôi phân biệt tới đây nếu Anh cũng chưa
nghe được, thì Tôi lấy hết tình anh em, xin Anh rứt bỏ hết các sự giận hờn,
quên phứt đi, dầu giận phải hay giận không phải cũng đừng chứa một mãy trong
tâm; vì cái giận thiệt là cái của tà dục cho đễ cám dỗ mình đó. Trong lòng Anh
thiệt hết giận rồi thì cái màn bí mật che án sẽ rũ xuống, Anh sẽ thấy tỏ rõ chi
chi cũng có Thầy biết, cũng có chư Phật, Thánh, Tiên hay.
Thiên phong Chức Sắc nào ở Tây Ninh thiệt
có tội thì bị phạt không khi nào chạy khỏi. Anh sẽ thấy rõ các sự Anh đã làm
trong 1 năm rưỡi nay, đối với đạo đức ra thế nào, xa đạo đức bao nhiêu dặm.
Chừng ấy hết lậm nghe cơ bút Hậu Giang nữa.
Biết được sự thiệt rồi mau mau tự nhiên
Anh sẽ bãi hết các việc Anh đương gầy, giải chức Thái Đầu Sư mới của Anh, vì
Anh sẽ thấy rõ chữ NHỰT trong đạo hiệu Thái Ca Thanh của Anh; đó là một cái lắc
léo của cơ để cho Anh biết mà phân biệt chơn giả đó.
Không Thần hay Tiên Thánh nào mà xúi giục
Anh nghịch, dạy Anh chia lìa, đốc Anh truyền rao nhục mạ Tây Ninh rồi lại gia
phong cho Anh và chư vị theo giúp Anh, hối đốc lập dựng Thánh Thất Cầu Vỹ mà
làm Tòa Thánh để nhóm Hội Thánh Trung Ương, mượn nhà Anh mà làm Hiệp Thiên Đài,
Anh sẽ thấy rõ ràng là cơ cám dỗ nương cái hơi phiền phức của Anh và chư vị kia
mà phát hiện ra những sự ấy đặng giúp cho mấy anh em được thỏa tình tư tưởng,
nghĩa là do cái nguồn nơi ấy mấy anh em mà sản xuất đặng để cám dỗ mấy anh em
đó.
Như Anh và chư vị theo Anh thiệt tu hành
muốn noi gương đạo đức, muốn thiệt Minh Chơn Lý thì trước hết nên mau mau giải
hết Chức Sắc của cơ Hậu Giang phong rồi lấy cái đạo đức nơi trong mình rọi ra
mà bố hóa cho chúng sanh, dìu dắt chúng sanh noi con đường sáng láng, thốt luôn
những lời từ thiện một hành động cử chỉ nào cũng không sái vẽ đạo đức, lo độ
những người chưa nhập môn, giáo hóa những người còn tánh hung hăng tự mình làm
thế nào ra một gương lành tỏ rạng cho người hậu tấn noi theo mà bước tới vững
vàng trên con đường đạo đức.
Nếu Anh và mấy anh em theo Anh dụ dự tiếc
áo mão thì cái Minh Chơn Lý của mấy anh em sẽ bị nơi áo mão đó làm mất hết chủ
nghĩa hay, rồi cũng sẽ vì áo mão đó trì nặng phải chìm không phương cứu vớt.
Xin Anh nghĩ cho cùng tột Tôi khẩn cầu chư
Thần Thánh Tiên Phật ban bố thêm sáng láng cho Anh mau thấy sự thiệt mà hết dụ
dự giải được chức mới rồi lại khuyên chư vị theo Anh giải sạch luôn. Ngày ấy
mấy anh em mới thiệt là Minh Chơn Lý. Rồi mấy anh em sẽ hồi tâm trở về Thầy hòa
hiệp lại như xưa mà chung lo mối Đạo.
Tôi bảo kiết chứng rằng mấy anh em trên
Tòa Thánh Tây Ninh đều vui lòng mà đưa
tay tiếp rước mấy anh em Hậu Giang cùng nhau tái hiệp trùng phùng bỏ những điều
rắc rối đã xãy ra do cơ khảo của Tà Thần sắp đặc, cái hòa hiệp đó là một lễ
hiến trân trọng hơn bao giờ hết cho Thầy.
Xin Anh và mấy anh em theo Anh mau mau về
hội hiệp mà dưng cho Đại Từ Phụ. Đại Từ Phụ sẽ vui lòng ban ân huệ đầy đủ cho
chúng ta.
Từ đây sẽ khắng khít như xưa chung nhau
trau dồi nền Đạo lại cho tỏ rạng mà phổ thông đến ngoại bang.
Tây Ninh, le 1ere
Novembre 1932.
(Ấn ký)
THƯỢNG TƯỢNG THANH.