Đinh Văn Đệ (Thiên Vương Tinh) là chỉ huy của Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý rất kỵ với các Lời Thuyết Đạo của Đức Hộ Pháp. Ông ta từng viết trong phần mật của Ban Quản Trị trang web caodaivn.com hay TUỔI TRẺ ĐẠI ĐẠO rằng văn bút của Đức Hộ Pháp không phù hợp với CQPTG. Đây là những điều mà những kẻ mượn danh Cao Đài phải khiếp sợ.
BBT Blog
LỜI ĐỨC HỘ PHÁP:
“Về Chi Phái & Quân
Đội Cao Đài”
BNS THÔNG LIÊN số 17, ra ngày 03/5/2010.
*.1- …
như nạn Cao Đài đã bị tấn tuồng không có
gì hết mà sanh ra phản Đạo, lập ra chi phái giết Đạo…. (Lời Thuyết Đạo Q 3
trang 53 dòng 14-15- bản in 1974).
*2- … Mấy người biết chi phái ấy là gì không? Là những kẻ chạy non.
Bần
Đạo muốn nói những kẻ đó đã chạy mình cầm lại sao đặng, chạy đi đâu thì chạy.
Họ tạo ra chi phái, họ nói quả quyết: Ông Trời ở đây không phải là Ông Trời của
họ. Họ nhứt định tạo một ông Trời riêng…. (Lời Thuyết Đạo Q 3
trang 38 bản in 1974).
*.3- KHAI MẠC HỘI NHƠN SANH
(1952).
…Còn
nói với các Đảng Phái Bần Đạo thấy nay họ lập nơi nầy mai họ lập nơi khác. Bao
nhiêu Đảng phái đều tự lập riêng để làm chi không biết; trước mắt cái đại
nghiệp của Đức Chí Tôn ban cho đây rất cao trọng sang cả vô đối mà không kẻ
điểm tô.
Thật
không hiểu họ lập ra những cái chòi mòng để làm gì vô ích quá… (Lời Thuyết Đạo Q 4 trang 69 bản in 1975).
*4- VẦN
ĐỀ QUÂN ĐỘI CAO ĐÀI.
Khai mạc Hội Nhơn Sanh 1952:
…Trong thời buổi khó khăn loạn lạc, Đạo
muốn thực hiện Bảo Sanh Nhơn Nghĩa Đại Đồng nên mới xuất hiện ra Quân đội. Cái
thêm ấy, chúng ta cho vinh diệu chớ không phải là cái nhục, thảng có kẻ nghi kỵ
trích điểm hoặc giả một ngày kia thiên hạ nói: Đạo thì không thể có Quân đội,
hay là họ đem ra tố cáo chúng ta giữa Liên Hiệp Quốc đi nữa, thì chúng ta xin
trả lời rằng: chúng ta hy sinh tánh mạng để bảo vệ và dìu dắt nhơn sanh tiến
đến con đường Đại đồng thế giới và tinh thần Đạo Đức nhơn nghĩa. Cái phận sự
tối trọng ấy chẳng phải dễ làm chúng ta dám cố gắng hy sinh cho thiên hạ, thì
thiên hạ không ai làm đặng vì không có cơ quan nào đứng ra đương đầu để đảm
đương một lời hy sinh dường đó. Thật Bần Đạo chưa hân hạnh ngó thấy vậy. Ngoài
ra họ có thể mượn quyền lực để lập danh phận quyền lợi cho họ mà thôi, chớ chưa
hề dám hy sinh đảm nhiệm một trách vụ Thiêng Liêng như Quân Đội Cao Đài đã khấn
hứa.
*5- NGUYÊN NHÂN LẬP RA QUÂN
ĐỘI CAO ĐÀI.
…Rủi
thay! Khi trở về nước Bần Đạo đã bị ở trong một cảnh ngộ khó khăn là sự chia rẽ
của hai Miền: Nam thì Quốc Gia, Bắc thì Cộng Sản . Trong cuộc tranh đấu họ đã gây
thù, kết oán với nhau rất nhiều mà khối Quân Lực của Cao Đài lại là tay mở màn
Cách Mạng đả đảo chánh quyền Pháp Quốc . Bần Đạo, khi ấy không có ý định gìn
giữ tồn tại Quân Lực Cao Đài, nhưng vì trường hợp tranh đấu đã gây hấn quá kịch
liệt giữa khối Quốc Gia và Cộng Sản, nên cả Tín Đồ của Đạo đã bị khủng bố, tàn
sát quá thê thảm và quá nhiều, vì hai lằn tên mũi đạn của Pháp và Việt Minh,
nên buộc lòng Bần Đạo phải chấp thuận cho Quân Lực ấy còn tồn tại, vì nó đã
đứng trong hàng ngũ của khối Quốc Gia và trong phận sự thiêng liêng tranh đấu
đặng thực hiện Độc Lập .,
Sau
cuộc hội đàm cùng Bảo Đại và định cho Đức Ngài lãnh phận sự làm trung gian hòa
giải đặng đem Hòa Bình và Hạnh Phúc lại cho nước nhà trong cuộc Hội Nghị tại
Hồng Kông năm 1949, thì khi Đức Ngài về nước chính mình Bần Đạo đã giao trọn
quyền sử dụng Quân Đội Cao Đài cho Đức Ngài điều khiển trong hàng ngũ Quân Lực
Quốc Gia .
(Bản
Tuyên ngôn tại Phnom Penh, ngày 20 - 3
- Bính Thân (dl 30/ 4/ 1956).
*6. ĐẠO CAO ĐÀI KHÔNG CHỐNG
CỘNG.
PARIS.
21-5-1954. (19.4-Giáp Ngọ).
…17g30 Đức Hộ-Pháp mở một cuộc hội-nghị báo-chí tại salon nhà hàng
(hotel George V) và thết-đãi các đại-diện báo-chí một tiệc sâm-banh. Trong cuộc
hội-nghị này ĐỨC HỘ-PHÁP cho Ông Ngô Khai-Minh đọc lời tuyên-bố sau đây: (xin
xem ở phần chót của tập Nhựt-Ký).
Trong lúc dự tiệc các đại-diện báo-chí có phỏng-vấn Đức Hộ-Pháp về
đường lối chánh-trị thì ĐỨC NGÀI đáp rằng "ĐỨC NGÀI sang Pháp với
danh-nghĩa Cố-Vấn tối-cao của ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG, ĐỨC NGÀI sẽ gặp ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG
và sẽ thỉnh ý ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG mà thôi."
Báo-chí hỏi ĐỨC NGÀI có chống Cộng không? ĐỨC NGÀI trả lời rằng: "chúng
tôi là người Tôn-Giáo, thay mặt Thượng-Đế cứu vớt tất cả con cái của NGƯỜI, nên
dầu kẻ tội lỗi hư-hèn nào cũng cứu vớt hết. Chỉ có Cộng-Sản không chịu
nhìn-nhận lòng tin-tưởng nơi Thượng-Đế là tự ý họ mà thôi." …
Trích
Âu Du Ký (1954). Ngài Hồ Bảo Đạo ghi.
*7- ĐẠO CAO ĐÀI KHÔNG SỢ CỘNG
SẢN…
06-6-Giáp
Ngọ (1954).
Ông Phạm-Văn-Đồng cười và nói rằng: 'họ đã sợ mà còn có người
hù nữa' và day qua ĐỨC HỘ-PHÁP, hỏi ĐỨC NGÀI bị ai hù có sợ hay không?
ĐỨC NGÀI nói rằng: 'nếu tôi sợ thì tôi không có đến đây'. Chúng
tôi có nhắc cho Anh em Việt-Minh biết rằng cái công kháng-chiến của họ,
quốc-dân không quên, nhưng họ phải làm thế nào cho cuộc giải-phóng dân-tộc cho
trọn vẹn chớ đừng gở ách này rồi mang cái gông khác hay là đuổi cậu Pháp rồi
rước chú Tàu về thì không ăn thua gì và quốc-dân sẽ phán-đoán việc đó. Anh
em Việt-Minh nói rằng họ biết việc đó và không để xảy ra đâu.
Trích
Âu Du Ký (1954). Ngài Hồ Bảo Đạo ghi.