(Tiếp theo 30)
HỘ PHÁP ĐƯỜNG.
VĂN PHÒNG.
|
ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ
ĐỘ.
(Tam Thập Nhứt Niên).
Tòa Thánh Tây Ninh.
|
.
Hộ Pháp
Chưởng Quản Nhị Hữu Hình Đài Hiệp Thiên và Cửu
Trùng.
Gởi cho ông Phạm Duy Nhung.(1)
CHỨNG
THƯ.
Đã
trót 15 năm tranh đấu, nghĩa là từ tháng 07-1941 tới năm 1956 cả con cái của
Đạo Cao Đài đã hy sinh không biết bao nhiêu xương máu cốt để giải ách lệ thuộc
nước nhà cùng chủng tộc.
Từ
lúc ở đảo Madagascar trở về tháng 10-1946 (dl) thì Bần Đạo chỉ theo đuổi một
mục đích là thâu hồi độc lập và chủ quyền trọn vẹn cho dân tộc.
Thoảng
như đã gặp nhiều nổi khó khăn trong lúc lập quyền cho Khối Quốc Gia; lúc ấy
không phương hợp tác cùng Việt Minh. Vì lẽ mà Khối Quốc Gia đang chịu trong
trường hợp rất nên nguy ngập là cô thế đứng giữa hai lằn tên mủi đạn: Một bên
là Việt Minh, một bên là Pháp. Họ đã bị giết chóc cùng áp bức nên Bần Đạo không
thể ngồi yên thấy trước mặt nạn tương tàn tương sát. Vì cớ nên phải nhận chịu
quân lực của Cao Đài đã thành lập trong lúc Bần Đạo bị đồ lưu nơi hãi ngoại,
cốt để dàn xếp cho đôi đàng hiểu biết lẫn nhau trong lúc tranh đấu cùng quân
lực.
Khi
Quốc Trưởng Bảo Đại về nước, cốt để lãnh một sứ mạng thiêng liêng cao cả là hòa
giải các khối quân lực cách mạng thống nhất hầu đòi hỏi chủ quyền. Nên liền khi
ấy Bần Đạo đã giao toàn quân lực Cao Đài cho Ngài sử dụng. Ý định là không đành
dùng mủi súng ngọn gươm đặng di hại cho tổ quốc và giống nòi, gây họa tương tàn
tương sát.
Quốc
Trưởng Bảo Đại không phương giải quyết đặng tình hình nguy ngập của nước nhà
trong mấy trào Thủ Tướng của Ngài đã tấn phong cầm quyền lãnh đạo. Nhưng muốn
làm hậu thuẫn đắc lực cho chánh phủ Quốc Gia đủ phương tiện bắt tay cùng Việt
Minh đương kháng chiến buổi nọ thì Bần Đạo vẫn để Quốc Gia hóa trọn vẹn Quân
Đội Cao Đài; kịp đến ngày nay cũng thế chớ không chịu gìn giử quân lực nơi cửa
Đạo đặng đeo đuổi một đường lối duy nhứt là thống nhất lãnh thổ và thâu trọn
chủ quyền.
Đã
qua khỏi giai đoạn đấu tranh thứ nhất. Nay đến giai đoạn thứ nhì là dàn xếp
ngoại quyền xông vào nội bộ sau Hiệp Định Genève 20-7-1954.
Bần
Đạo đã quyết định tranh đấu giải phóng quốc dân khỏi lệ thuộc trực tiếp hay
gián tiếp giữa hai khối thực dân và cộng sản. Vĩ tuyến 17 do quyền hành của
ngoại bang lập thành, chia hai lãnh thổ Nam Bắc phân tranh, gây nên nội chiến
không còn lý do tồn tại.
Những
ai đã nhiệt thành ái quốc ưu hương để cứu vãn tình thế nguy ngập của nước nhà;
xin đem cả năng lực hiệp cùng các đồng chí của Bần Đạo thọ lãnh UỶ NHIỆM THƯ
nầy, hầu VÌ DÂN, PHỤC VỤ DÂN VÀ LẬP QUYỀN DÂN đặng cho toàn dân đủ thẩm quyền
cứu nước.
Pnom-Penh 15-6-Bính Thân.
(22-7-1956)
Hộ Pháp.
Ấn Ký.
&&&
(Theo
HÒA BÌNH CHUNG SỐNG SỬ LƯỢC của Ngài Qui Tâm biên soạn:
1/-
Tại trang 63 cho biết Đức Hộ Pháp lập 01 Ủy Ban gồm 08 thành viên.
Trang
65 cho biết có 07 chứng thư như trên cho 07 vị Sĩ Tải (trong Ủy Ban ở trang 63;
nhưng không nêu cụ thể.
Tại
trang 67 thì: Luật Sư Trịnh Đình Thảo, Luật Sư Dương Quang Nhường, Luật Sư Lê
Văn Hổ lãnh phận sự cố vấn cho Chánh Sách Hòa Bình Chung Sống).
./-
Còn Ngài Thừa Sử Lê Quang Tấn viết trong Tiểu Sử Đức Hộ Pháp tại trang 113
& 114 thì có đến 10 chứng thư mà ông Phạm Duy Nhung là một trong những
người có chứng thư.
(Tìm
hiểu tổ chức giai đoạn nầy ta thấy Đức Hộ Pháp lập một Ủy Ban gồm có 08 vị...
thiễn nghĩ số 07 chứng thư có lẽ phù hợp hơn).
&&&
TRẢ
LỜI CHO CÁC VỊ ĐẠO NÚI.
Ban
Hòa Bình Giáo Hội chạy tờ lên Đức Hộ Pháp xin ban Đạo Núi đi Hòa Bình.
Đức
Hộ Pháp dạy Ngài Hồ Bảo Đạo trả lời khoản thứ tư.
Các
Bạn Đạo Núi muốn tham gia phong trào Hòa Bình, thì Đức Hộ Pháp dạy cho họ biết rằng:
Họ
không nên tham gia phong trào buổi nầy và phải lo tu luyện chờ ngày sau Đức
Ngài sẽ có chỗ cần dùng đến họ.
03-7- Bính
Thân (08-08- 1956)
HỒ BẢO
ĐẠO.TM
&&&
Nguồn Lời Phê Đức Hộ Pháp.