Thương thay cho dân tộc Trung Quốc...
BBT Blog
6371. Tín hiệu lạ “rung chuyển” giới
truyền thông chính quy Việt Nam: phơi bày tội ác mổ cướp nội tạng
Posted
by adminbasam on 03/01/2016
Khải
Huyền. 3-1-2016
Sau
lời hiệu triệu từ bài viết “Vì sao sự thật về
khí công Pháp Luân Công là tử huyệt của Trung Cộng” được
đăng trên blog anh Ba Sàm, lần đầu tiên 1 tờ báo chính thống Việt Nam dám viết về tội ác kinh hoàng
của ĐCS Trung Quốc che dấu 16 năm qua…mổ sống cướp nội tạng hơn 2 triệu học
viên Pháp Luân Công.
Báo
Năng Lượng dám đưa tin mổ sống nội tạng học viên Pháp Luân Công – Tử huyệt của
ĐCS China hiện nay – (Ảnh chụp màn hình)
Được
biết, trước đây hầu như hàng trăm tờ báo, tivi đài Việt Nam tuyệt nhiên không
đăng 1 mẩu tin nào về tội ác mổ sống cướp nội tạng học viên Pháp Luân Công của
ĐCS Trung Quốc. Một số báo lại gây nhiễu thông tin viết sai sự thật về môn khí
công Pháp Luân Công.
Pháp Luân Công và cuộc đàn áp mổ cướp nội tạng đẫm máu
tại Trung Quốc:
Trong 16 năm Giang Trạch Dân bức hại pháp luân công, trật tự của cả
một quốc gia bị cường hành đảo lộn, trọng điểm công tác của chính phủ tất cả
đều bị dồn vào sự bức hại Pháp luân công, những lời ngụy tạo đối với Pháp
Luân Công được phát đầy trên tất cả truyền hình, đài phát thanh, tuần báo,
tạp chí; tương đương với 3/4 nguồn lực kinh tế quốc dân được sử dụng để bức hại
Pháp luân công,; truyền thông, tư pháp, giáo dục, y tế, ngoại giao, khoa học kỹ
thuật, quân đội, đơn vị xí nghiệp……tất cả mọi phương diện đều có can hệ đến
Pháp luân công, phải bức hại cái thiện lương thì mới có thể có việc làm, mới có
thể được trọng dụng.
Hơn 2 TRIỆU học viên
Pháp Luân Công đã bị ĐCS Trung Quốc giết lấy nội tạng tội ác đang lan truyền
trên toàn cầu khi có hơn 114 quốc gia đều có người theo tập Pháp Luân Công
Sự thật về Pháp Luân Công là tử huyệt của tập đoàn Giang
Trạch Dân cũng là tử huyệt của Đảng Cộng Sản Trung Quốc và Tập Cận Bình hiện
nay… khi Tập sai lầm lớn tiếp tục đàn áp và mổ sống nội tạng học viên Pháp Luân
Công.
Chức
năng thường ngày của chính phủ bị tiêu hủy mất, pháp luật bị chà đạp, sự thật
bị đảo lộn, đạo đức bị hủy hoại, kinh phí để duy trì sự ổn định(của việc bức
hại) đã vượt quá sự chi tiêu cho quân sự của đất nước. Cả một chính phủ bị đẩy
xuống dưới sự đê hèn, giữa các thông tin đáng xấu hổ sợ người khác biết đến.
Nhà nước trở thành chủ nghĩa khủng bố, là cái gốc của xã hội đen.
Giang
Trạch Dân cho dàn dựng vụ tự thiêu ở Thiên An Môn để vu khống các học viên Pháp
Luân Công kiếm cớ cho cuộc đàn áp, đỉnh điểm là mổ nội tạng
Trong
lịch sử, trước nay chưa từng có một chính phủ nào lại bại hoại đến dưới mức
không còn đạo đức và đạo nghĩa cơ bản như thế.Trên thực tế mà nói, trật tự của
nhà nước đã đi đến bên bờ sụp đổ
Như
Gordon G. Chang từng nói: “Tập Cận Bình, giống Gorbachev, muốn
làm điều vĩ đại để cải cách một hệ thống bệnh hoạn. Nhưng cũng như lãnh tụ cuối
của Liên Xô cũ, Tập vừa kích hoạt những chuyển biến mà ông không thể kiểm soát
được.”
Tập
Cận Bình đã phạm sai lầm nghiêm trọng khi tiếp tục đàn áp học viên Pháp Luân
Công và che dấu tội ác của Giang Trạch Dân.
Cuộc chiến phe thân Trung và phe thoát Trung trên truyền
thông tại Việt Nam:
Một
trong những tử huyệt của Đảng Cộng Sản Trung Quốc hiện nay không gì khác hơn sự
thật tội ác kinh hoàng 16 năm qua của ĐCS, khi có hơn 2 triệu học viên Pháp
Luân Công mổ sống cướp nội tạng.
Điều mà Tập cố tình tiếp tục che dấu…nay được đăng công
khai ở 1 tờ báo chính thống Việt Nam…Tập đang “tái mặt” đi vì giận.
Nguyễn
Tấn Dũng đã chơi nước cờ cao tay…hãy để tôi làm TBT đừng dính vào?
Cờ
đã tới tay…hãy nhanh chóng thoát Trung !
Hơn
1 tỷ dân Trung Quốc chắc chắn sẽ thức tỉnh nếu biết ĐCS TRUNG QUỐC đã lừa dối
họ và tiến hành giết những người dân vô tội lấy nội tạng kinh doanh thu về hàng
tỷ USD. Việc phong tỏa thông tin là quyết định sống chết của ĐCS China lúc này.
Đại Thảm Sát – ĐCS Trung Quốc:
&&&
Thu
Hoạch Đẫm Máu – 1 cuốn sách gây chấn động toàn cầu bạn có thể đọc tại web: Minh
Huệ
Web
tham khảo: Đại Kỷ Nguyên
— Minh
Báo — Chống mổ cướp nội tạng
P/S: Gửi các anh em hoạt động nhân quyền, hãy lên tiếng
nói đây là vấn đề nhân đạo lương tri con người và cũng là tử huyệt của ĐCS
Trung Quốc. Nói tới ĐCS Trung Quốc không thể không nhắc tới tội ác kinh hoàng
nhất kể từ sau CM văn hóa đó chính là tội ác lên các học viên Pháp Luân Công.
Hãy
chia sẻ và ký tên tại đây: Thu thập chữ ký kêu gọi chấm dứt
tội ác mổ cướp nội tạng của học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc
___
Bí mật về việc Trung Quốc lấy nội tạng tử tù (Bài 1)
2-1-2016
Trong bài viết trên tờ Epoch Times số ra mới đây, tác giả
Cat Rooney cho biết, các học viên Pháp Luân Công đã mặc áo phông màu vàng diễu
hành tại thành phố Los Angeles, và bãi biển Santa Monica, Mỹ từ 14 đến
16-10-2015 để lên án việc cấy ghép nội tạng lấy từ những người theo Pháp Luân
Công khi họ còn sống ở Trung Quốc.
Và
đó là loại hình kinh doanh được biết tới với tên gọi “du lịch ghép tạng”.
Khi
phát biểu tại cuộc diễu hành kể trên, bác sỹ Dana Churchill, một trong những
thành viên hội đồng sáng lập của Hiệp hội bác sỹ chống cưỡng bức mổ
cướp nội tạng (tổ chức phi lợi nhuận có trụ sở tại Washington, DC) nhấn
mạnh, không chỉ người theo Pháp Luân Công, mà người Duy Ngô Nhĩ, người Thiên
chúa giáo và người Tây Tạng từng là nạn nhân của các vụ cưỡng bức mổ lấy nội
tạng.
Và
đã có khoảng 65.000 người theo Pháp Luân Công là nạn nhân của tình trạng kể
trên.
Bài 1: Cáo buộc của Mỹ và phương Tây
Trước
đó (17-7-2015), tại một cuộc biểu tình ở Washington, DC, Tổ chức thế giới điều
tra đàn áp Pháp Luân Công đã công bố báo cáo (dựa trên cáo buộc của hàng ngàn
học viên Pháp Luân Công trên thế giới), ngày 20-7-1999, Bắc Kinh đã mở chiến
dịch bức hại 100 triệu học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc.
Năm
2013, Hiệp hội bác sỹ chống cưỡng bức mổ cướp nội tạng đã thu được 1,5 triệu
chữ ký của những người quan tâm tại 50 quốc gia. Và những kiến nghị của họ được
đưa lên Internet để kêu gọi Cao ủy Nhân quyền Liên hợp quốc hành động nhằm chấm
dứt nạn cưỡng bức mổ lấy nội tạng.
Sau
khi biết về “du lịch ghép tạng” ở Trung Quốc, Israel đã cấm bán và môi giới nội
tạng ở trong nước, đồng thời chấm dứt thanh toán bảo hiểm y tế cho cấy ghép nội
tạng ở Trung Quốc.
Bộ
Y tế Australia đã chấm dứt các chương trình đào tạo trong kỹ thuật cấy ghép nội
tạng cho bác sĩ Trung Quốc và chấm dứt việc nghiên cứu chung với Bắc Kinh trong
lĩnh vực này.
Ủy
ban đối ngoại của Thượng viện Mỹ từng tổ chức điều trần (1995) về vấn đề mua
bán bộ phận cơ thể người ở Trung Quốc. Năm 2001, vấn đề này lại được dư luận Mỹ
quan tâm sau khi tờ The Washington Post đưa tin, bác sỹ Vương Quốc Kỳ vừa làm
chứng trước Quốc hội Mỹ, rằng ông từng tham gia thu hoạch nội tạng từ tử tù.
Ngoài
việc trực tiếp tham gia hơn 100 ca phẫu thuật, bác sỹ Vương Quốc Kỳ còn chứng
kiến những ca thu hoạch nội tạng cung cấp cho người nước ngoài. Năm 2005, Tổ
chức Y khoa thế giới đã yêu cầu Trung Quốc chấm dứt sử dụng tù nhân làm nguồn
cung cấp nội tạng.
Theo
ông Leonidas Donskis, Nghị sỹ Nghị viện châu Âu, họ không thể phớt lờ việc mạng
sống con người được sử dụng như nguyên liệu thô để cấy ghép tạng hoặc thu hoạch
tạng ở thế kỷ thứ 21, và sẽ không dung thứ cho việc làm độc ác này.
Ngày
12-12-2013, Nghị viện châu Âu đã thông qua nghị quyết RC-B7-0562/2013, kêu gọi
Trung Quốc lập tức chấm dứt thu hoạch nội tạng từ tù nhân.
Ngày
30-7- 2014, Ủy ban đối ngoại của Thượng viện Mỹ thông qua dự thảo nghị quyết
281 chống nạn mổ cướp tạng ở Trung Quốc. Ngày 6-11-2014, Tiểu ban Nhân quyền
Quốc tế của Nghị viện Canada thông qua kiến nghị phản đối việc mổ cướp tạng ở
Trung Quốc.
Được
biết, từ đầu năm 2015, Bắc Kinh đã yêu cầu tất cả các bệnh viện ngừng sử dụng
nội tạng của tử tù. Và từ năm 2007, Trung Quốc đã cấm buôn bán nội tạng người,
nhưng nhu cầu cấy ghép luôn vượt xa nguồn cung nên đã tạo ra thị trường cung
cấp nội tạng người bất hợp pháp.
Theo
bức thư gửi tạp chí The Lancel, các chuyên gia y tế đến từ Mỹ, Anh và Australia
nói biết, Trung Quốc đã cam kết chấm dứt sử dụng nội tạng tử tù trong một thời
gian dài và tử tù được xác định có quyền hiến tạng như công dân.
Trong
khi đó, 4 chuyên gia đến từ Mỹ, Đức, Canada lại trình một bức thư kêu gọi Trung
Quốc mở cửa hệ thống hiến tạng để cộng đồng quốc tế kiểm tra. Bởi họ cho rằng,
nội tạng tử tù vẫn bị sử dụng như trước đây.
Theo
thống kê, trước năm 2009, Trung Quốc không có hệ thống công dân tự
nguyện hiến tặng nội tạng, do đó việc cấy ghép nội tạng của tử tù
là điều bất đắc dĩ. Nên từ năm 2009, Trung Quốc đã khởi động hệ thống
hiến tặng nội tạng trên phạm vi toàn quốc.
Bên
cạnh đó, hệ thống thu thập nội tạng thuộc Hiệp hội Bệnh viện Trung
Quốc cũng chính thức được thành lập. Được biết, trong giai đoạn 2010-2013,
Trung Quốc đã có 1.448 người tự nguyện hiến tặng nội tạng, và năm
2014, có gần 1.700 người hiến tặng cơ quan nội tạng.
Trung
Quốc từng tuyên bố, hơn 12.000 ca phẫu thuật ghép tạng sẽ được tiến hành trong
năm 2015, tăng đáng kể so với thời kỳ nước này dùng nội tạng của tử tù. Tuy
nhiên, Bắc Kinh cũng ước tính, có đến 300.000 người dân cần phẫu thuật ghép
tạng, dẫn đến cầu nhiều hơn cung, tạo điều kiện hình thành chợ đen buôn bán nội
tạng người.
Theo
giới truyền thông, việc cấy
ghép nội tạng tại Trung Quốc được
bắt đầu từ thập niên 1980, và khởi điểm là lấy nội tạng của tử tù. Năm 1984, Bộ
Công an và các cơ quan hữu quan đã ban hành quy định về việc cấy ghép nội tạng
từ tử tù.
Theo
lời kể của cựu cảnh sát và bác sĩ phẫu thuật ở Tân Cương, nhiều nội tạng đã bị
lấy ra trước khi tim của tử tù nhân ngừng đập. Đến năm 2000, việc cấy ghép nội
tạng ở Trung Quốc bắt đầu bùng nổ.
Nhiều
trung tâm cấy ghép được thành lập, bác sĩ phẫu thuật được đào tạo, và bệnh viện
ở Trung Quốc bắt đầu quảng cáo thời gian chờ đợi để được cấy ghép nội tạng quan
trọng chỉ trong vài tuần – xếp lịch tương ứng với một vụ thi hành án tử hình.
(Còn
tiếp)
____
Bí mật về việc Trung Quốc lấy nội tạng tử tù (Bài 2)
3-1-2016
Theo kết quả điều tra của ứng cử viên giải thưởng Nobel
là ông David Matas, luật sư nhân quyền quốc tế, và ông David Kilgour, cựu Quốc
vụ khanh về châu Á-Thái Bình Dương của Canada, “du lịch ghép tạng” là công việc
mang lại lợi nhuận lớn cho các bệnh viện tư và bệnh viện quân đội ở Trung Quốc.
Kỳ II: Những thông tin gây chấn động
Và
thông tin này từng được ông David Matas và ông David Kilgour công bố 10 năm
trước (2006-2016) khi thông báo báo cáo điều tra đầu tiên họ. Theo đó, những vụ cưỡng
bức mổ lấy nội tạng được
tiến hành chủ yếu đối với những người theo Pháp Luân Công. Năm 2014, những
thông tin cùng các tài liệu điều tra của 2 ông đã được người ta làm thành phim
tài liệu “Thu hoạnh nhân thể” hay “Davids và Goliath” và đoạt giải Peabody năm
2015.
Ông
Ethan Gutmann, phóng viên điều tra chuyên về Trung Quốc cũng tìm thấy những
bằng chứng tương tự như ông David Matas và ông David Kilgour. Và đã mô tả phát
hiện của mình trong cuốn sách (The Slaughter: Mass Killings, Organ Harvesting,
and China’s Secret Solution to Its Dissident Problem”, phát hành năm 2014. Sau
đó dựng thành phim tài liệu “Hard to Believe” và được hãng truyền hình Mỹ PBS
công chiếu.
Bác sĩ Trung Quốc
chuẩn bị cho một ca ghép nội tạng ở tỉnh Hà Nam ngày 16/8/2012
Tờ
Daily Mail của Anh cũng mới đăng nội dung “Hard to Believe”. Theo đó, vào năm
2006 thực trạng mổ cướp nội tạng người sống tại Trung Quốc là rõ ràng, bởi
nhiều luật sư, nhân chứng, và bác sĩ tham gia phẫu thuật đều ra làm chứng. Theo
ông Ken Stone, đạo diễn “Hard to Believe” cho biết, đã quyết định làm bộ phim
này để thăm dò xem tại sao những báo cáo, những bộ phim về tình hình tại Trung
Quốc lại giành được ít sự quan tâm, trong khi có nhiều người cung cấp bằng
chứng hết sức rõ ràng, nhưng họ lại bị mọi người coi nhẹ.
Bởi
theo lời kể của bác sĩ Enver Tohti, người trực tiếp tham gia vào việc mổ cướp
nội tạng người sống tại khoa ngoại của một bệnh viện ở Tân Cương, năm 1994, ông
bị điều tới nơi chuyên thi hành án tử hình và sau khi mổ lấy nội tạng của tử
tù, cảnh sát đã nói với ông, việc ngày hôm nay anh hãy coi như chưa từng
xảy ra. Hiện bác sĩ Tohti đang làm tài xế taxi tại London, và từng tham gia làm
chứng tại Nghị viện châu Âu về vấn đề này.
Theo
một tài liệu mới tiết lộ, trung bình mỗi năm các bệnh viện ở Trung Quốc phẫu
thuật lấy đi 11.000 nội tạng từ cơ thể của tù nhân mà không gây tê cho họ. Cali
Today News, cựu sinh viên từng theo học tại một trường y khoa Trung Quốc tiết
lộ, đã phải thực tập trên cơ thể của một người còn sống. Chi tiết rùng rợn này
được tiết lộ trong phim tài liệu “Human Harvest: China’s Organ Trafficking” của
đài SBS. Và để làm bộ phim này, người ta phải mất 8 năm điều tra và thu thập
thông tin cần thiết về một chương trình có tên gọi Organs-on-demand.
Theo
bộ phim này, Hội Chữ thập đỏ thống kê, chỉ có 37 người Trung Quốc đăng ký hiến
nội tạng sau khi qua đời, trong khi quốc gia này có tỷ lệ cấy ghép nội tạng cao
thứ hai thế giới. Luật sư của Cơ quan Nhân quyền quốc tế, đồng thời là người
được đề cử giải Nobel hoà bình David Matas cũng xuất hiện trong bộ phim này và
nói rằng, tù nhân là nguyên nhân tạo nên sự khác biệt khổng lồ trong những con
số kể trên.
Tù nhân Trung Quốc
Theo
ông Divid Matas, chính nhờ nguồn nội tạng từ tù nhân kể trên mà các ca phẫu thuật
cấy ghép nội tạng ở Trung Quốc thường có thời gian chờ đợi rất ngắn. Trong khi
tại nhiều nước trên thế giới phải đăng ký từ vài tháng đến vài năm, nhưng tại
Trung Quốc, một bệnh nhân có thể được ghép tim ngay sau khi đăng ký vài ngày.
Giới
chức Trung Quốc đã lập tức bác bỏ những cáo buộc trong bộ phim “Human Harvest:
China’s Organ Trafficking” của đài SBS, bởi theo họ nội tạng chỉ được lấy từ
những người hiến nội tạng tự nguyện. Nhưng trong bộ phim kể trên, đài SBS đã
trích dẫn lời của một quan chức cấp cao trong ngành Y tế Trung Quốc, theo đó
nguồn nội tạng chủ yếu đến từ những tù nhân đã chết.
Ngày
14/8/2012, tờ Epoch Times từng đưa tin, mối quan hệ giữa doanh nhân Anh Neil
Heywood với vợ chồng cựu Bí thư Trùng Khánh Bạc Hy Lai bị đổ vỡ sau khi chàng
trai đến từ xứ sở sương mù biết và muốn tiết lộ việc thu hoạch nội tạng tù nhân
trái phép của gia đình quyền lực này. Bởi ông Neil Heywood từng bị cho là có
dính líu đến việc buôn bán nội tạng tử tù tại thành phố Đại Liên.
Thông
tin về hoạt động này lần đầu tiên được tiết lộ trên tờ The Epoch Times hồi
tháng 4/2006, và tại thời điểm đó, có 5 trang mạng khác nhau ở tỉnh Liêu Ninhquảng
cáo bán nội tạng cấy ghép –
một quả tim có giá 180.000USD, một giác mạc giá 3.000 USD. Và công ty chuyên
buôn bán nội tạng này đặt tại thành phố Thẩm Dương.
Vẫn
theo thông tin từ tờ Echo Times, khi chạy vào Lãnh sự quán Mỹ ở Thành Đô hồi
tháng 2/2012, cựu Giám đốc Công an Trùng Khánh Vương Lập Quân đã trao cho Mỹ
những văn bản mật liên quan đến việc lấy nội tạng tù nhân cho hoạt động cấy
ghép của ông Bạc Hy Lai. Và bí mật này là một trong những nguyên nhân khiến ông
Neil Heywood bị đầu độc, còn vợ chồng Bạc Hy Lai, người bị kết án tử hình, hoãn
thi hành án 2 năm, người bị kết án chung thân.
(Còn
tiếp)