Trang

Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

1049. LẬP TRƯỜNG TRUNG LẬP CỦA ĐẠO CAO ĐÀI...

BNS THÔNG LIÊN 66.
LẬP TRƯỜNG TRUNG LẬP
CỦA ĐẠO CAO ĐÀI CÓ TỪ NĂM NÀO?
“Xin thưa có ghi rõ từ năm 1949”
TRA CỨU THEO YÊU CẦU BẠN ĐỌC.

PHẦN MỘT: VĂN BÚT RÕ RÀNG.
Về giáo lý thì Đạo là chung cho cả nhân loại.
Cả nhân loại đều là con chung của Thượng Đế. Do vậy Đạo không chống một sắc dân nào, không chống một chế độ hay chủ nghĩa nào… Trong xữ thế đạo theo đường lối trung dung (Trung dung Khổng Thánh chỉ rành…). Nhưng trung dung đã có từ mấy ngàn năm trước cho nên ý nghĩa của nó hẳn nhiên là chưa đáp ứng được quan điểm trung lập của đạo Cao Đài mà quí hiền đang vấn.

Muốn xác định rõ lập trường trung lập có từ năm nào thì phải tìm cho ra văn bản có ghi rõ đường lối của Đạo là trung lập mới thỏa đáng.
BBT đi tìm thì thấy Thánh Lịnh của Thượng Tôn Quản Thế ký ngày 21-02-1949 có viết rõ lập trường TRUNG LẬP của Đạo Cao Đài. Đến 17-5-1954 trước khi đi dự Hội Nghị Genève về Việt Nam Ngài còn khẳng định lại (xin xem nguyên văn 02 văn bản theo sau).
Thượng Tôn Quản Thế là gì?
Nói ngắn gọn thì Đức Hộ Pháp lập ra Quân Đội Cao Đài và là lãnh đạo tối cao nên dùng danh hiệu Thượng Tôn Quản Thế.
Còn nói chi tiết hơn thì xin tóm tắt như sau:
Về phương diện tôn giáo sau khi Đức Quyền Giáo Tông (Thượng Trung Nhựt) đăng tiên năm 1934 thì Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc được công cử cầm luôn quyền Giáo Tông hữu hình của Cửu Trùng Đài. Khi Ngài cầm quyền Chưởng Quản Nhị Hữu Hình Đài thì Ngài nắm quyền Chí Tôn tại thế của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ (Giáo chủ Đạo Cao Đài).
Năm 1941 Pháp bắt Ngài và một số chức sắc Cao Đài đày sang đảo Madagascar ở Phi Châu. Pháp chiếm hầu như toàn bộ cơ ngơi tôn giáo và muốn xóa sổ Đạo Cao Đài.
Thời gian nầy nằm trong đệ nhị thế chiến (1939-1945). Người Nhật đề xướng thuyết Đại Đông Á nên muốn tranh quyền với Pháp ở Đông Dương. Nhật nhìn thấy tôn giáo Cao Đài bị Pháp đàn áp như thế chắc chắn sẽ gây sự phẩn uất trong lòng người Đạo Cao Đài. Do vậy Nhật mới đề nghị vũ trang cho người đạo Cao Đài lập ra Nội Ứng Nghĩa Binh…
Người Đạo Cao Đài chấp nhận hợp tác với Nhật nên hàng ngàn thanh niên (Nam Nữ) ưu tú của Đạo đến làm cho hảng tàu Nitinan của Nhật ở Saigon (gần cầu chữ Y). Ban ngày làm công việc của người thợ, còn ban đêm thì tập luyện quân sự…. 
Số người Đạo nầy hợp tác với Nhật để đảo chánh Pháp vào ngày 09-3-1945. Sau khi Nhật đảo chánh Pháp ở Việt Nam thì Nhật bị 02 quả bom nguyên tử nên đầu hàng đồng minh. Việt Minh thừa thế cướp chánh quyền (làm chủ đất nước). Do vậy mà NỨNB hợp tác với Việt Minh. Pháp (theo chân quân đồng minh giải giới Nhật) trở lại Đông Dương nên Việt Minh rút vào chiến khu. NỨNB (chi đội 7 và 8) cũng theo vào.
Tháng 10-1945 ông Trần Quang Vinh bị Việt Minh bắt ở Bình Điền. Đến cuối tháng 01-1946 Ông tự trốn thoát.
Đến tháng 5-1946 ông Vinh lại bị Pháp bắt.
Pháp yêu cầu Ông Vinh đưa lực lượng nghĩa binh về hợp tác với Pháp. Ông Vinh đưa ra 04 điều kiện:
1- Trao trả Đức Phạm Hộ Pháp và chư vị Thiên phong bị đày ở Madagascar (Mã Đảo) về Việt Nam.
2- Trả lại tự do tín ngưỡng cho toàn Đạo. Toà Thánh và các Thánh Thất được mở cửa.
3- Nhìn nhận tư cách pháp nhân của Đạo Cao Đài.
4- Ngưng khủng bố, bắt bớ. Thả các chức sắc và Đạo hữu ra.
Đổi lại thì: NƯNB phải ngưng chiến và hiệp tác với quân đội Pháp. 
Thoả ước ngày 9-6-1946 ra đời, đại để :
Đối với Pháp: NƯNB ngưng chiến và giải tán các chi đội kháng chiến (hai chi đội 7 và 8). Khí giới giao lại cho Chánh quyền Pháp và Pháp sẽ võ trang lại cho NƯNB số vũ khí cần thiết để bảo vệ Toà Thánh và an ninh trật tự trong vùng đạo ở các nơi khác…..
Đối với Đạo: Pháp ngưng các cuộc khủng bố, không bắt giam tín hữu, đảm bảo quyền tự do hành giáo và truyền giáo. Cho mở cửa Toà Thánh và các Thánh Thất lại, trao trả Đức Phạm Hộ Pháp và chư vị Thiên phong về cố quốc….
Một thoả ước quan trọng hơn sẽ được cấp trên của hai bên ký kết. “Đến 08-01-1947 Đức Hộ Pháp mới ký Hiệp Ước”. 
Sau khi ĐHP về thì NUNB mới tiến lên thành Quân Đội Cao Đài (có quân kỳ, có tiêu chí…Năm 1947 làm lễ xuất quân lần thứ nhất).
Tóm lại: do sự biến chuyển của thế giới và Việt Nam nên Pháp phải thỏa thuận với Đạo để ngưng khủng bố, thả người đạo bị bắt và đưa Đức Hộ Pháp cùng số chức sắc bị đày ở Madagascar về Việt Nam.
Ngài về Việt Nam mới lập ra Quân Đội Cao Đài. Ngài là lãnh đạo tối cao của quân đội nên mới có danh xưng Thượng Tôn Quản Thế.
Khi một số phần tử trong Quân Đội Cao Đài lạm dụng vũ lực với người đạo và quần chúng thì Đức Ngài có nói rõ cho họ biết là phải sửa đổi cho đúng với tiêu chí : Bảo Sanh - Nhơn Nghĩa - Đại Đồng nếu không thì Ngài không làm Thượng Tôn Quản Thế cho quân đội nữa.
Đến tháng 05- 1955 việc quốc gia hóa quân đội Cao Đài xong thì danh hiệu Thượng Tôn Quản Thế chỉ còn là lịch sử.
@@@

***LƯU Ý: Trước khi có Thánh Lịnh 21-02-1949 dưới đây thì Đức Hộ Pháp đã có Văn thơ số 115/HP-TTVP đề ngày 17- 01- 1949 gởi cho Thượng-sứ Pháp và Đại-Tướng Blaizot, Tư-Lệnh quân đội Pháp tại Đông-Dương. Đức Ngài đã viết rõ:
 "Sự hiện diện của những tổ-chức quân-lực Cao-Đài của chúng tôi đã đến giai đoạn không còn cần thiết nữa. Chúng tôi để cho nhà binh Pháp tự do định liệu ngày giờ để chúng tôi giao hồi khí giới, ước mong được sớm ngày nào tốt ngày ấy".
ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ.
(Nhị Thập Tứ Niên)
TOÀ THÁNH TÂY NINH.
THÁNH LỊNH.
HỘ PHÁP.
Kiêm Thượng Tôn Quản Thế.
Chiếu y Tân Luật Pháp Chánh Truyền.
Nghĩ vì nhà cầm quyền Quân Sự Pháp ở Đông Dương đã yêu cầu Quân Đội Cao Đài giúp sức đặng đem lại trật tự an ninh trong Nam Phần Việt Nam Theo Hiệp ước ngày 8 tháng giêng Dương Lịch 1947.
Nghĩ vì Quân Đội Cao Đài chẳng lẽ vì bởi giúp Quân Đội Pháp thi hành Hiệp Ước trên đây mà bỏ qua cho được cái sứ mạng thiêng liêng tái phục Hoàng Đồ, phụng sự tổ quốc.
Nghĩ vì đối với nhà cầm quyền binh bị và chánh trị Pháp tại bổn xứ Quân Đội Cao Đài vẫn lấy đại nghĩa làm nền tảng cho cuộc liên minh Pháp Việt khử bạo trừ tàn cứu dân lương thiện.
Nghĩ vì nhà cầm quyền Pháp không thật hành đúng theo Hiệp ước ngày 08-01- dương lịch trên đây nên Hội Thánh nhứt định cho toàn Đạo Hữu CAO ĐÀI GIÁO sẽ đứng trung lập trên hết các đảng phái.
THÁNH LỊNH.
ĐIỀU THỨ NHỨT: Toàn Chiến Sĩ Cao Đài Giáo sẽ giải giáp đứng trung lập mà thôi. Ngày giờ giải giáp sẽ có lịnh sau và phải đợi có mạng lịnh mới thi hành.
ĐIỀU THỨ NHÌ: Từ đây cho tới ngày giải giáp cả thảy chiến sĩ cứ tiếp tục hành sự và giử gìn bổn phận mổi vị cho vuông tròn đúng theo quân luật từ thử.
Cấm nhặt bạo hành: Mặc dầu trong trường hợp nào hoặc khinh hoặc trọng chỉ dùng lễ độ nhỏ nhoi trong phạm vi nhà đạo đức mà giao thiệp với mọi người chẳng luận người ấy là bạn thân yêu hay là kẻ thù địch.
ĐIỀU THỨ BA: Ngày nào Quân Đội giải giáp chiến sĩ trở về lo Đạo thì cả thảy đồng bào từ Chức Sắc Thiên Phong dĩ chí Thiện Nam Tín Nữ phaỉ tiếp rước hậu đãi cho long trọng gọi là đền đáp chí hy sinh gan anh dũng của Quân Đội.
ĐIỀU THỨ TƯ: Thánh Lịnh nầy phải được toàn đạo tuân hành, ai phạm vào điều cấm nhặt hành vi tàn bạo sẽ bị chiếu theo thập hình nghiêm trị.
ĐIỀU THỨ NĂM: Chư vị Bảo Thế Thừa Quyền Hộ Pháp, Khai Pháp Chưởng Quản Bộ Pháp Chánh, Quyền Ngọc Chánh Phối Sư, Tổng Tư Lịnh và Tham Mưu Trưởng Quân Đội Cao Đài các tư kỳ phận lãnh thi hành Thánh Lịnh nầy.
TOÀ THÁNH Ngày 24-01- Kỷ Sửu. (21-02-1949).
HỘ PHÁP KIÊM THƯỢNG TÔN QUẢN THẾ. 
Ấn ký.
LẬP TRƯỜNG  CỦA ĐẠO:  TRUNG LẬP.*
Đền Thánh, 15- 4- Giáp Ngọ (dl 17-05-1954)
ĐỨC HỘ PHÁP
Bản Ban Tốc Ký. 
Ngày thứ ba tới đây, tức nhiên là ngày mốt, Bần Đạo sẽ đi đến Sài Thành đặng sang Âu Châu, vì có lời thỉnh mời của Đức Quốc Trưởng Bảo Đại, lại nữa Bần Đạo có phận sự Cố Vấn của Ngài, đương buổi này Ngài phải lo một điều rất trọng hệ là Ngài làm thế nào thâu hoạch cho nền Độc Lập hoàn toàn thống nhứt hoàng đồ, và phải hội nghị cùng Vạn Quốc tại Genève (tức nhiên Hội Nghị Genève) vì cớ cho nên Ngài mời Bần Đạo đi qua Âu Châu. Tuy vân nói rằng qua Âu Châu mặc dầu, kỳ thật Ngài nói Ngài mời vị Cố Vấn tối cao của Ngài đến hiệp cùng Ngài đặng liệu phương về hạnh phúc cho Tổ Quốc cho giống nòi của Việt Nam đó vậy. Lại nữa đã trót năm nay Chánh Phủ Pháp cũng muốn mời Bần Đạo đến nước Pháp, nhưng vì thời cuộc trong nước nên Bần Đạo không thể đi được. Hôm nay nhơn dịp Đức Quốc Trưởng mời và nước Pháp cũng mời Bần Đạo đến viếng một lượt. Trong buổi này Bần Đạo đến Âu Châu sẽ có nhiều phận sự trọng yếu để đem ra thi thố. Nhứt là ngọn cờ cứu khổ của Đức Chí Tôn đem đến Âu Châu để cho Đức Chí Tôn có đủ năng lực uy quyền đặng cứu vãn tình thế rắc rối loạn ly. Thật ra nếu nói nhơn loại bị một sự khảo đảo nặng nề, bị khủng bố tinh thần vì thời cuộc ấy họ đương lo sợ, e cho trận giặc đại chiến thứ ba không thể tránh khỏi. Họ tìm phương đặng giải quyết, tức nhiên làm một thứ nào bảo vệ hòa bình cho nhơn loại.
Các con trên kia Thánh Thể của Ngài tức nhiên cả Thánh Thể của Đức Chí Tôn giờ phút này đã lo sợ cho đồng bào của nước Việt nam thật ra các phận sự của Đức Chí Tôn đã giao phó từ khi Ngài đến mở Đạo tới giờ, cái Thánh Thể của Ngài tức nhiên nòi giống của nước Việt Nam ta đó vậy.
Ngài đã chỉ bảo cái nền Chơn Giáo cốt yếu là một nền Tôn Giáo của toàn thể nhân loại; nhứt là Ngài giao cho chúng ta một cái sứ mạng đặc biệt là làm thế nào đặng giải ách lệ thuộc cho nòi giống và bảo thủ hoàng đồ Tổ Phụ ở nước Việt Nam. Và toàn cả con cái Đức Chí Tôn đã ngó thấy sứ mạng đó nó rất khó khăn phải hy sinh thế nào đặng thực hiện được nền độc lập thật sự.
Vì cớ cho nên Ngài đã giao cái sứ mạng nặng nề cho chúng ta, Ngài mượn sắc dân Việt Nam là một sắc dân nhỏ nhoi hèn mạt đang ở trong vòng lệ thuộc đặng làm Thánh Thể của Ngài, Ngài cố ý để hiển nhiên trước mắt cho toàn nhơn loại ngó thấy Ngài không muốn cho Thánh Thể của Ngài ở trong vòng lệ thuộc nữa, không lẽ Ông Trời mà chịu làm lệ thuộc cho thiên hạ, nên Ngài mới giao cái sứ mạng cho ta, lại nữa Thánh Thể của Ngài đã trọn trong sắc dân Việt và giòng máu Việt cái phận sự Thiêng Liêng quí trọng ấy là Ngài giao cho dân Việt và dòng máu Việt. Cái phận sự Thiêng Liêng quí trọng ấy là Ngài giao cho dân việt thống nhứt hoàng đồ từ Nam chí Bắc để bảo thủ giang sơn thống nhứt mảy may lại, theo ý tưởng của Bần Đạo như thế ấy vậy, trong Thánh Thể Đức Chí Tôn tức nhiên con cái của Ngài đã chịu biết bao nhiêu khổ hạnh truân chuyên nguy hiểm, biết bao nhiêu Thánh Tử Đạo họ làm tiền phong đặng bảo vệ sanh mạng tài sản cho chúng ta, đương đầu với sự tàn ác giết chóc của loạn ly, vậy mà cả tướng soái của Đạo cả chiến binh của Đạo, họ vẫn hăng hái hy sinh vì nghĩa vụ ấy.
Vì cớ cho nên, họ đã vì phận sự Thiêng Liêng ấy mà bỏ mình, nên Đức Chí Tôn dành để cho họ địa vị Thánh Tử Đạo, là vì lẽ đó thật cái hy sinh cao thượng ấy chúng ta thử nghĩ lại coi từ cổ chí kim chưa hề có ai làm đặng, giờ phút này Bần Đạo phải tiếp tục làm phận sự Cố Vấn tối cao trong nước Việt Nam cho Hoàng Thượng Bảo Đại. Vì lẽ trước kia phân hai dân Việt và Pháp ký hứa trả nền Độc Lập cho nước Việt Nam. Hôm nay Bần Đạo muốn đem qua nước Pháp cầu xin phải ký Hiệp Ước, tức nhiên nước Pháp phải giao trả nền độc lập hoàn toàn cho nước Việt Nam, Bần Đạo sẽ còn làm phận sự của mình nữa, là làm cho hoàng đồ thống nhứt.
Mới đây Bần Đạo vừa nghe hai đảng phái Quốc Gia và Cộng Sản muốn chia hoàng đồ làm hai, lấy vĩ tuyến 16 làm ranh giới. Theo Thánh Ý của Đức Chí Tôn đã định. ...(chữ in đã bị bôi hoặc bỏ bớt)... nên Bần Đạo mới có viết một bức thơ không niêm gởi cho Nguyễn Ái Quốc, tức nhiên là Hồ Chí Minh, cho biết giống nòi Việt Nam không thể chia đôi và toàn thể quốc dân không chịu nhị chúa như: Nguyễn, Trịnh thuở trước.
Từ Hoành Sơn đổ vô là chúa Nguyễn, từ Hoành Sơn đổ ra là chúa Trịnh, hai khối ấy làm cho biết bao nhiêu sanh mạng của nòi giống phải hy sinh vô cớ. Ngày nay Thánh Thể của Đức Chí Tôn không chịu chia đôi như trước nữa, chỉ lấy cái số mạng làm của sang giàu mà thôi, thì mặc cho ai vì quyền vì lợi họ tranh nhau thây kệ họ, dầu cho Quốc Gia hay Cộng Sản cũng vậy, không còn nghĩa lý gì nữa. Bần Đạo sẽ dìu dắt cả Thánh Thể Đức Chí Tôn đến địa vị Trung Lập.
Giờ phút này chúng ta ngó thấy trong một gia đình kia. Một người anh em chơn chất thật thà ta không nên quá thật thà rồi cha dại, Bần Đạo đã dạy về lẽ đó rồi: Vì thấy một người anh thật thà chơn chất bị một đứa em mình xảo quyệt gian dối nó đã ăn qua mặt và hiếp bức nên chúng ta binh đó thôi, ngoài ra ta không vì danh vọng, quyền lợi, mà trái lại ta coi Tổ Quốc là trọng.
Ngày nay Thánh Thể Đức Chí Tôn đến giai đoạn làm một vị Giáo Sư hòa giải đặng đem cái hạnh phúc lụng lại cho nòi giống Việt Nam trước đã, rồi đây ta sẽ chịu khó đặng làm khuôn vàng thước ngọc để nơi mặt địa cầu này đem tương lai hạnh phúc cho chủng tộc thì cơ cứu khổ của Đức Chí Tôn dầu có âu cũng là thường./.

* Tựa do BBT đặc.