GIẢI
THÍCH KINH CÚNG TUẦN-CỬU
Bài Thuyết-Đạo của Ngài Bảo-Đạo Hồ-Tấn-Khoa
Theo cổ-tục Việt-Nam, tùng theo
Phật-Giáo, khi trong gia-quyến có người qui-liễu,thì làm tuần bảy ngày, trong 7
kỳ gọi là thất thất, kế đó làm tuần 100 ngày, đến giáp năm và mãn khó, cộng
chung là 10 tuần cúng, để cầu-nguyện cho linh-hồn được qua 10 cửa ngục cửa
Thập-Điện Diêm-Cung một cách nhẹ nhàng.
Trong cửa Đạo Cao-Đài, do cuộc Đại Ân-Xá
của Đức Chí-Tôn cho đóng Địa-Ngục mở Tầng Thiên, đưa các Chơn-hồn đi lên 9 Tầng
Thiên, nên sau khi chết làm 9 tuần-cửu gọi là Cửu-cửu và một tuần Tiểu-Tường,
một tuần Đại-Tường, cộng chung là 11 tuần cúng hết thảy.
Hỏi tại sao đưa Chơn-hồn lên 9 tầng Trời
mà phải làm đến 11 lễ cúng? Muốn rõ thì cứ lấy mấy bài kinh cúng tuần-cửu mà
đọc từ câu, từ khoản để tìm hiểu cho hết ý-nghĩa.
Một phần lớn, và có lẽ hầu hết các
Tín-hữu và một phần không ít Chức-Sắc vẫn còn lầm tưởng là mỗi tuần-cửu đọc một
bài kinh là đưa linh-hồn lên một từng Trời, và khi đọc một bài kinh Nhứt-cửu và
Nhị-cửu là linh-hồn đã được đưa lên một hay hai tầng Trời rồi. Sự thật thì
không phải vậy, vì linh-hồn khi mới xuất ra khỏi xác thì còn khờ-khạo chưa
tịnh-tỉnh, nên chưa biết đường đi. Vì vậy hai bài kinh Nhứt-cửu và Nhị-cửu là
để nhắc cho linh-hồn nhớ lại quê xưa, cảnh cũ và kêu gọi linh-hồn phải tỉnh để
nhớ biết đường về, nhờ có Lục-Nương Diêu-Trì-Cung và Tiếp-Dẫn Đạo-Nhơn đưa đi.
Bởi cớ nên trong kinh Nhứt-cửu có câu
như sau đây:
"Khá
tỉnh thức tiền-duyên nhớ lại,
Đoạn cho rồi oan trái buổi sanh.
Đem mình nương bóng Chí-linh,
Định tâm chí Thánh mới gìn ngôi xưa".
và có
câu:
"Hồn định tỉnh đã vừa định tỉnh,
Phách anh-linh ắt phải anh-linh".
Qua bài kinh Nhị-cửu thì cũng còn nhắc
tiếp, khêu gợi lại cảnh cũ như "Hội Bàn-Đào", cho linh-hồn nhớ lại và
ham nong-nả đi về, cũng như chỉ đường cho đi và từ đây mới bắt đầu lên cõi
không trung, nên trong bài kinh Nhị-cửu có câu:
"Khí
trong-trẽo dường như băng tuyết,
Thần êm-đềm dường nét Thiều-quang.
Xa chừng Thế-giái Địa-hoàn,
Cõi Thiên đẹp thấy nhẹ-nhàng cao thăng".
Qua đến bài kinh Tam-cửu, là linh-hồn
mới bắt đầu đi tầng Trời thứ nhứt là cõi Thanh-Thiên, tức là miền Bồng-đảo. Do
bài kinh nầy ta để ý đọc cho kỷ cho biết coi nơi tầng Thanh-Thiên linh-hồn sẽ
gặp những cảnh gì ?
Trước hết là vào động Thiên-Thai, nơi cư
ngụ của Bảy Lão là Thất-Hiền. Kế đó linh-hồn sẽ đến một ngã ba đường: Một ngã
là Cung Đẩu-Tốt, tức là về với Đức Chí-Tôn Ngọc-Hoàng Thượng-Đế, và một ngã đi
về Cung Bích-Du, tức là về với Quỉ-Vương. Nếu linh-hồn không ai dìu-dẫn thì dễ
bị lạc đường sa vào tay Chúa Quỉ, nên có câu :
"Tìm
Cung Đẩu-Tốt lạc nhầm Bích-Du"
Các linh-hồn theo Đạo nhờ có bà
Lục-Nương Diêu-trì-Cung và Đức Tiếp-Dẫn Đạo-Nhơn đưa Phướn-linh dẫn đường cho
khỏi đi lạc, nên trong bài kinh Cầu Hồn khi Hấp-Hối có đoạn như sau :
"Diêu-trì-Cung
sai nàng Tiên-Nữ,
Phép Lục-Nương gìn-giử chơn-hồn.
Tây-Phương Tiếp-Dẫn Đạo-Nhơn,
Phướn-linh khai mở nẻo đường Lôi-Âm ".
Qua khỏi ngã ba đường thì đến Cung Như-Ý
kiến-diện Đức Lão-Quân và đến Hội Thánh-Minh để được giao sách Trường-Xuân mà
coi.
Đến bài kinh Tứ-Cửu thì linh-hồn được
đưa lên tầng Trời thứ nhì, tức là tầng Huỳnh-Thiên. Tầng nầy là tầng linh-hồn
phải qua ải nặng nhọc nhứt. Những ai có thân-nhân qui-liễu khi đến tuần Tứ-Cửu,
cần phải để hết tâm cầu-nguyện cho linh-hồn được qua dễ dàng. Do theo bài kinh
Tứ-Cửu, khi linh-hồn được Thuyền Rồng đưa đế tầng Huỳnh-Thiên, thì phải vào
Cung Tuyệt-Khổ để diện-kiến Đức Huyền-Thiên-Quân. Tưởng đâu được ban thưởng
ân-huệ gì, nào dè khi gặp ông, thì ông rút cây roi Thần-Điển đánh cho mấy roi
nhá lửa, thêm Bộ-Công cho sét đánh đốt thiêu hết quái-khí, trược quang để
linh-hồn được trong sạch mới đi lên tầng trên nữa đặng. Linh-hồn những người ăn
thịt, cá mang theo nhiều trược khí phải chịu nặng đòn mới cỡi mở bớt, rồi còn
phải chịu lửa tam-muội đốt cho tiêu hết oan gia. Chừng ấy mới đến cửa Thiên-Môn
qua lầu Bát-Quái. Theo lời Đức Hộ-Pháp dạy thì cánh cửa lầu này là một chữ Vạn
to lớn quay tit như cánh quạt máy, chỉ thấy sáng -choang chớ không chỗ nào qua
đặng. Có nhiều chơn-hồn đến đó qua không đặng phải ngồi chờ đến năm, bảy trăm
năm, chừng có một vị Tiên hay Phật nào đi qua, cánh cửa lầu Bát-Quái ngưng
quay, mới thừa dịp mà chạy đùa qua đặng. Trong Tam-Kỳ Phổ-Độ, nhờ các đấng lãnh
lịnh Chí-Tôn thường lên xuống, nên các linh-hồn nhơn-dịp mà qua cửa lầu
Bát-Quái thường hơn.
Đến đệ Ngũ-Cửu, linh-hồn qua được cửa
Thiên-Môn lên cõi Xich-Thiên là tầng Trời thứ ba. Nơi đây tất cả Tông-Đường
Thiêng-Liêng đón tiếp mừng rỡ vô cùng:
"Cả
miền Thánh-Vức nhộn-nhàng tiếp nghinh"
Kể từ đây, linh-hồn tuần-tự đi tới
nhẹ-nhàng không còn qua những cơ thử-thách nặng-nề như ở tầng Huỳnh-Thiên và
được vào Đài Chiếu-Giám, nơi đây linh-hồn được xem qua cả kiếp sanh của mình
như trong truyền hình và tự mình định tội lấy mình. Xong rồi thì vào Cung
Ngọc-Diệt-Hình để khai kinh Vô-Tự đặng nhìn quả duyên. Đến đây có Tiên-xa gọi
là xe như ý đưa lên tầng Trời thứ tư gọi là tầng Kim-Thiên.
Qua Đệ lục-Cửu, linh-hồn đến tầng
Kim-Thiên là tầng Trời thứ tư. Đến đây xuống xe đặng vào Cung Vạn-Pháp được xem
qua sự nghiệp cũ của mình đã tạo ra từ những kiếp trước và đến Cung Lập Khuyết
tìm duyên định ngự. Xong rồi thì có Khổng-Tước là con Công chở linh-hồn đưa đến
Đài Hụê-Hương để được xông hương, giải-trược cho cả Thánh-Thể được thơm-tho
tiêu hết ô-uế buổi sanh, và từ đây có tiêu-thiều nhạc trỗi đưa linh-hồn đến tầng
Trời thứ năm.
Đến đệ Thất-Cửu, linh-hồn đến tầng
Hạo-Nhiên-Thiên là tầng Trời thứ năm. nơi đây cảnh vật xinh đẹp lạ thường,
hào-quang chiếu-diệu, linh-hồn vào Cung Chưởng-Pháp kiến-diện Đức Chuẩn-Đề
Bồ-Tát và Phổ-Hiền Bồ-Tát. Hai vị Phật này làm chủ tầng Hạo-Nhiên-Thiên với 11
vị Phật phụ chánh, và hằng-hà sa số Phật đều tùng lịnh Chuẩn-Đề Bồ-Tát và
Phổ-Hiền Bồ-Tát để tận độ vạn linh. Nơi đây đã vọng thấy cõi Niết-Bàn và vẵng
nghe tiếng trống Lôi-Âm thúc-giục làm cho linh-hồn nôn-nã lên tầng Trời thứ sáu.
Qua Đệ Bát-Cửu, thì linh-hồn lên đến
tầng Phi-Tưởng-Thiên là tầng Trời thứ sáu. Nơi đây đã xa mùi Trần-Thế và đã
nghe hơi Tiên-Tửu nực-nồng thơm ngọt. Tầng này có Cung Tận-Thức và Cung
Diệt-Bửu. Linh-hồn vào đó nhìn thấy một lần nữa nghiệp hữu-hình tượng đủ vô-vi,
rồi đến Phổ-Đà Sơn kiến-diện Đức Từ-Hàng Bồ-Tát nhờ rưới giọt nước Cam-Lồ rửa
sạch ai bi kiếp người. Dưới quyền Đức Từ-Hàng Bồ-Tát có 10 vị Phật chánh và
hằng-hà sa số chư Phật năng du ta bà Thế-giái thi pháp hộ-trì vạn-linh sanh
chúng.
Đến Đệ Cửu-Cửu, linh-hồn đến tầng Trời
thứ bảy là Tạo-Hoá Thiên. Nơi đây là Cung Diêu-Trì có hằng-hà sa số Phật với 4
vị Phật chánh, và Cửu-Vị Nữ-Phật đều tùng linh Kim-Bàn Phật-Mẫu, có nhiệm vụ
dưỡng-dục quần sanh qui-nguyên Phật-Vị, linh-hồn làm xong phận-sự, về đến
Tạo-Hóa Thiên vào triều-kiến Đức Phật-Mẫu sẽ được Đức Mẹ ân-thưởng dự Hội
Bàn-Đào và được ban cho Tiên-Tửu. Xong rồi được đưa qua Cung Bắc-Đẩu để xem căn
quả số, vào Linh-Tiêu-Điện đặng học triều-nghi chờ ngày ra trước Ngọc-Hư-Cung
định phần đọa thăng. Những linh-hồn còn nặng nợ vay trả thì đưa qua Kim-Bồn
đầu-kiếp trở lại đặng trả quả.
Mãn tuần Cửu-Cửu rồi, linh-hồn chờ 200
ngày là đến tuần Tiểu-Tường. Linh-hồn nào được trong sạch được đưa lên tầng
Hư-Vô Thiên, tức là tầng Trời thứ tám, nơi đây có hằng-hà sa số Phật và 8 vị
Phật chánh đều tùng lịnh Đức Nhiên-Đăng Cổ-Phật để dẫn-độ các chơn-linh đắc
Pháp, đắc Phật, đắc duyên, đắc vị, đắc A-Nậu-đa-La-Tam-Diệu Tam-Bồ-Đề được
chứng-quả nhập Cực-Lạc Quốc.
Sau lễ Tiểu-Tường, đếm đủ 300 ngày, thì
làm lễ Đại-Tường. Các chơn-linh trong sạch được Đại-Hội Ngọc-Hư-Cung chứng quả
đắc-vị rồi thì có Đức Bồ-Đề-Dạ dẫn hồn lên tầng Hỗn-Ngươn-Thiên vào yết-kiến
Đức Di-Lạc Vương-Phật nơi Lôi-Âm-Tự và được vào ao Thất-Bửu đặng gội mình sạch
tục, hầu lên ngự tại Liên-Đài cửa mình. Tầng Hỗn-Ngươn Thiên có một tầng nhánh
gọi là Hội-Ngươn-Thiên có thể kể vào tầng thứ 9 và tầng chánh Hỗn-Ngươn-Thiên
thành tầng số 10 là nơi đắc-quả Phật-vị.
Nơi Hội-Ngươn-Thiên có 5 vị Phật chánh
và nơi Hỗn-Ngươn-Thiên có 8 vị Phật chánh, cộng chung là 13 vị và nhất thiết
chư Phật đều tùng lịnh Đức Di-Lạc Vương-Phật năng chiếu-diệu quang tiêu trừ
nghiệp-chướng để chứng-quả Cực-Lạc Niết-Bàn.
Nên lưu-ý là danh-hiệu các vị Phật nêu
trong kinh Di-Lạc ở các tầng Trời từ Hạo-Nhiên Pháp đến Hỗn-Ngươn Thiên không
có đề Phật-danh của mỗi vị mà chỉ có đề nhiệm-vụ của mỗi vị mà thôi./.
CHUNG