52/ Lời Thuyết Minh của Ðức Hộ Pháp, ngày mùng 1 tháng 3 năm Canh Ngọ (1930): Lễ kỷ niệm Ðức Cao Thượng Phẩm.
LỜI
THUYẾT MINH CỦA ÐỨC HỘ PHÁP
Trong dịp lễ kỷ niệm
Ðức Cao Thượng Phẩm, ngày mùng 1 tháng 3 năm Canh Ngọ (1930).
Mỗi một năm ngày Vía của Ðức Cao Thượng Phẩm, Bần Ðạo
lấy làm vui thấy con cái của Chí Tôn Nam cũng vậy Nữ cũng vậy, trọn tâm yêu ái,
nhứt là cái mừng của Bần Ðạo hơn hết là ngày Vía của Ngài, cả con cái của Chí
Tôn còn gìn giữ và thương yêu ấy như buổi sanh tiền kia vậy.
Sự thật, từ cổ chí kim, Bần Ðạo tưởng không có nền Tôn
Giáo nào mà được hưởng một đặc ân thiêng liêng của Ðức Chí Tôn như nền Ðạo Cao
Ðài; Bần Ðạo đoán lại những sứ mạng thiêng liêng của Ngài, những đặc sứ sai đến
thế nầy đặng thay thế hình ảnh của Ngài hầu chia đau sớt khổ cùng con cái khổ
não của Ngài như thế nầy.
Chúng ta có thể nói, các Ðấng Thiêng Liêng đã làm bạn
với các sắc dân, nhứt là Huỳnh tộc của chúng ta tưởng cả thảy con cái Ðức Chí
Tôn đều biết danh giá của Bát Tiên là thế nào?
Ngộ nghĩnh thay! Ðức Chí Tôn làm thế nào mà chư vị Ðại
Tiên ấy ra đảm nhiệm sứ mạng Thiêng Liêng đến đặng tạo dựng cái nền Tôn Giáo
của Ngài. Ðức Hớn Chung Ly tức nhiên cái ngươn linh của Ðức Cao Thượng Phẩm đó
vậy.
Nên giờ phút nầy Bần Ðạo nhớ đến có mảy may ân hận cơ
huyền diệu của Ngài cầm trong tay tạo Ðạo không còn nữa, thành thử không có cây
cơ thứ nhì.
Nói thật ra, cái cơ phong Thánh, cơ lập Thánh, cơ
Truyền giáo… Ngài đã đem theo, nên ngày
giờ nầy thảng có cơ phong Thánh thì Ngài cậy mượn Cao Tiếp Ðạo nâng loan có
Ngài trợ lực, chớ cây cơ phong Thánh hiển nhiên giờ phút nầy không còn tồn tại,
cái tiếc của Bần Ðạo hay chăng là điều đó.
@@@