Tích Hội Yến Diêu Trì: Rằm tháng 8 - Ất Sửu (dl. 01-09-1925).
TÍCH HỘI YẾN DIÊU
TRÌ
Cô Ðoàn Ngọc Quế dạy ba ông rằng: Ba anh muốn cầu thì
ngày đó ba anh phải ăn chay, cầu mới được (ba ông vâng lệnh cô Ðoàn ngày cầu
ba ông ăn chay).
Ngày qua tháng lại tới ngày Rằm tháng 8 năm Ất Sửu (Le
1er Septembre 1925). Ngày Rằm lập bàn hương án chưng những hoa thơm trầm trọn
ngày (nhà không tiếp khách nào hết, nhà ở đường Bourdais 134 Sàigòn, nay là
đường Calmette).
Ba ông vọng bàn cầu khẩn thắp hương thơm từ 10 giờ đêm
tới giờ Tý, xông trầm hương thành tâm cầu quý cô lối năm phút thì có bốn cô
giáng cho một bài thơ dưới đây:
Im
lìm cây cỏ vẫn in màu,
Mờ mệt vườn xuân điểm sắc thu. (1)
Gió dậy xao trời mây cuốn ngọc,
Sương lồng ướt đất liễu đeo châu.
Ngựa vàng ruổi gió thoi đưa sáng,
Thỏ ngọc trau gương đậm vẻ làu.
Non nước đìu hiu xuân vắng chúa,
Nhìn quê cảnh úa giục cơn sầu.
Lục Nương
( Mối ăn hết ba bài
thi).
Ít bữa sau ba ông cầu ông A.Ă. giải nghĩa câu thi của
Lục Nương câu thứ năm và câu thứ sáu:
Ngựa
vàng ruổi gió thoi đưa sáng,
Thỏ ngọc trau gương đậm vẻ làu.
A.Ă.Â: Trường quang ánh sáng mặt trời.
Kim Mã, Ngọc Thố:
Kim Mã: Ngựa vàng là mặt trời. Ngọc Thố: Thỏ ngọc là
mặt trăng.
Thi văn lựa hai thú ấy mà chỉ mặt trời và mặt trăng,
vì hai thú ấy chạy mau, con này rượt con kia, hết ngày tới đêm, hết đêm tới
ngày, chỉ là ngày giờ qua mau rất lẹ.
Thi văn cũng dùng Kim Mã quá song, chỉ ngày giờ qua
rất mau lẹ.
Bài 3:
Thuyết Ðạo của Ðức Hộ Pháp, ngày 15 tháng 8 năm Kỷ Sửu
(dl. 06-10-1949): Lễ Hội Yến Diêu Trì Kim Mẫu.
Rút bài Thuyết Ðạo
của Ðức Hộ Pháp
Tại Ðền Thánh, ngày 15 tháng 8 năm Kỷ Sửu
Do Kỷ Niệm Vọng
Thiên Cầu Ðạo Ngày 27-10 Ất Sửu Thể Theo Thánh Lệnh Của Ðức Phật Mẫu
LỄ HỘI YẾN DIÊU
TRÌ KIM MẪU
Hôm nay là ngày kỷ niệm Bí Pháp, Bí Pháp Hội Yến Diêu
Trì, Ðức Chí Tôn đã lập trong nền Chơn Giáo của Ngài. Bần Ðạo thừa dịp nên
thuyết minh cho toàn cả con cái Ðức Chí Tôn hiểu rõ cái huyền vi bí mật ấy, bởi
có ảnh hưởng với cơ quan đạt Ðạo chúng ta tại mặt thế gian nầy. Hơn nữa Bần Ðạo
có phương tiện tỏ ra một đức tin dị thường của một Ðấng yêu ái, một Ðấng tạo
Càn Khôn Võ Trụ, Ðấng tự hữu hằng hữu, Ðấng quyền năng vô tận vô biên, cốt để
cho con cái của Ngài thấu đáo cái thâm tình của Ngài đối với ta và ta đối với
Ngài dường nào.
Ðạt đặng đức tin phi thường ấy, năm Ất Sửu tức nhiên
năm 1925 Ðức Chí Tôn đến với chúng ta, nhưng Ngài đến với một tình bạn mà thôi,
đến với một danh hiệu, giờ phút này Bần Ðạo không dám nói, Ngài đến cũng làm
bạn Thượng Phẩm và Hộ Pháp. Tháng 6 năm ấy Ngài dùng Cơ Bút huyền diệu của
Ngài, Ngài dạy Vọng Thiên Cầu Ðạo (điều mà chúng ta không thể tưởng tượng đây
là một cử chỉ) ai cũng lấy làm lạ, nhiều người muốn tầm Ðạo phải để một dấu
hỏi, hỏi tại sao buổi ấy Thượng Phẩm và Hộ Pháp có một đức tin vững vàng nghe
theo lời Ngài vọng Thiên Bàn Cầu Ðạo. Ðiều mà chúng ta không thể tưởng tượng,
đây là một cử chỉ chung chớ không phải cá nhân Thượng Phẩm hay Hộ Pháp mà lời
giáo huấn của Ngài cốt yếu để cho toàn thể nhân loại nơi mặt địa cầu này nhứt
hơn hết là nòi giống Việt Nam chúng ta.
Bần Ðạo nói đây: Còn có Bà Nữ Chánh Phối Sư Hương Hiếu
là người bạn Cao Thượng Phẩm và Bần Ðạo buổi ban sơ thấu hiểu điều ấy, Ngài đến
với một tình cảm đáo để, một đức tin vững vàng làm sao đâu? Không thể sợ đặng,
không còn biết vị kỷ nhục nhã chi hết, giữa khoảng đường nơi Châu Thành SàiGòn
thiên hạ tấp nập, mà Ðức Chí Tôn buộc phải quì ngoài đường dựa bên lề ấy, quì
đặng cầu nguyện xin Ðạo cho chúng sanh, tội nghiệp thay!!! Ngài thử thách cho
đến nước, thảng như mình quì đó mà thiên hạ không hiểu mình quì làm gì thì cũng
ít mắc cở chút mà cũng có thể quì, còn làm mà người biết thì nhột nhạt khó chịu
lắm, nhưng sợ Ðức Chí Tôn phải rán mà làm.
Ngoài ra có ông bạn ai cũng đều biết là nhà thi sĩ
danh tiếng, Bần Ðạo dám chắc nội trong Nam Bộ chúng ta đây chưa có ai bằng, nỗi
danh thi sĩ đứng đầu hết thảy là người ấy, không biết chứng cớ gì mà người mê
thi phú của Ðức Chí Tôn quá chừng quá đổi, đến nước người thuộc lòng thi phú
của Ðức Chí Tôn, rồi người họa lại với Ðức Chí Tôn, người làm như mê man vậy.
Bần Ðạo thì nhột nhạt duy có sợ mà vâng mạng lịnh thi hành quyền giáo hóa của
Ðức Chí Tôn, còn người thi sĩ Bồng Dinh họa theo đó mà ngâm, thiên hạ thấy tấn
tuồng dị hợm tụ lại đông lắm. Trước để một cái bàn Vọng Thiên Cầu Ðạo ngay
chính giữa coi dị hợm lắm, Bần Ðạo mới gát hai tay lên cho đỡ mắc cở vừa gát
lên thì cái bàn quây gõ nói chuyện.
Các Ðấng Thiêng Liêng đến không biết bao nhiêu, đến
các vị Giáo Chủ cũng xuống giảng dạy chúng ta và làm nhiều kiểu lạ lắm; cũng
lúc nầy Ðức Chí Tôn đã giáo hóa khá lâu các Ðấng Thiêng Liêng cũng đến cùng
Thượng Phẩm và Hộ Pháp, tuy mới mà đủ đầu óc có một đức tin vững vàng, đức tin
ấy có thể nói rằng: Tuy buổi ban sơ mà dường như khối óc đã thâm hiểu nhiều
rồi, nên Ðức Chí Tôn mới ra lịnh biểu làm một cái tiệc. Ngài dạy sắp đặt cái
tiệc ấy để đãi Ðấng vô hình, đãi 10 người: Ðức Phật Mẫu và Cửu Vị Tiên Nương.
Phần hữu hình có ba người: Thượng Sanh, Thượng Phẩm và Hộ Pháp. Sắp tiệc ấy do
tay Bà Nữ Chánh Phối Sư Hương Hiếu vâng mạng lịnh tạo thành một tiệc, trên bàn
thờ Phật Mẫu, ở dưới sắp 9 cái ghế cũng như có người ngồi vậy. Chén, đủa,
muổng, dĩa, bất kỳ cái gì cũng giống như đãi người hữu hình vậy; duy có ba
người xác thịt là Thượng Sanh, Thượng Phẩm, Hộ Pháp. Bần Ðạo mới hỏi tiệc này
là tiệc gì? Ngài nói là Hội Yến Diêu Trì. Bần Ðạo nghe nói vậy thì hay
vậy, chớ không biết giá trị Hội Yến là gì cả. Nghĩ chắc cũng có ảnh hưởng gì
cần yếu đến tương lai của Ðạo mà vâng lịnh thôi, chớ không hiểu nghĩa lý cho
cùng cạn gì hết.
Ba người sống đồng ngồi ăn, còn Bà Nữ Chánh Phối Sư
Hương Hiếu gắp đồ ăn để vào chén cho 9 vị và trên bàn thờ cho Ðức Phật Mẫu cũng
như người sống kia vậy.
Bần Ðạo còn nhớ một chuyện lạ lùng, lúc đó lấy làm kỳ
quái không hiểu gì hết, giờ biết Ðạo mới hiểu Ðức Chí Tôn buổi nọ lấy một tên
riêng đối với Bần Ðạo. Bây giờ Bần Ðạo không dám nói lại, Ngài đến làm bạn cùng
Thượng Phẩm và Hộ Pháp.
Chừng Hội Yến Diêu Trì rồi, các Ðấng Thiêng Liêng và
các vị Giáo Chủ ra từ giả (thăng) kế Ðức Chí Tôn đến nhập cơ.
Thượng Phẩm và Bần Ðạo tọc mạch hỏi: - Khi nãy Diêu
Trì Cung đến có Ngài đến ở đó không?
Ðức Chí Tôn trả lời: - Có chớ, Ta ở đây từ khi ban
sơ đến giờ.
- Ngài có thấy Diêu Trì Cung đến không?
- Có chớ, Chính mình ta tiếp đãi!
Cao Thượng Phẩm hỏi: - Diêu Trì Cung ngó thấy Ngài
không?
- Không ngó thấy.
Cao Thượng Phẩm hỏi: - Sao vậy?
Ngài trả lời: - Ngài dùng phép ẩn thân.
Bần Ðạo tọc mạch hỏi tiếp: - Như đứa em của tôi là
Thất Nương Diêu Trì có thể đạt Ðạo chăng?
- Ðạt đặng chớ.
Cao Thượng Phẩm hỏi: - Phải làm sao?
Ngài nói: - Phải tu, bằng không tu thì chẳng đạt
đặng.
Bần Ðạo hỏi: - Tu chừng bao lâu mới đạt đặng?
Cái đó Ngài làm thinh.
Bần Ðạo hỏi: - Một năm? Năm năm? Một ngàn năm? Mười
ngàn năm? Một trăm ngàn năm?
Ngài cũng làm thinh, rồi thôi không hơi sức nào hỏi
nữa, không biết chừng nào mới đạt đặng, nghe vậy hay vậy. Các vị Nữ phái rán
nhớ, Diêu Trì Cung, Bần Ðạo có giải nghĩa Hội Yến Diêu Trì là gì rồi đó.
Toàn Thánh Thể Ðức Chí Tôn là con cái của Ngài rán để
ý cho lắm: Từ khi Ðạo bị bế Ngọc Hư Cung bác luật, Cực Lạc Thế Giới thì đóng
cửa nên chúng sanh toàn cả Càn Khôn Vũ Trụ có tu mà thành thì rất ít, bởi
phương pháp khó khăn lắm, muốn đạt pháp thì không phải dễ.
Cổ pháp định cho Chơn hồn về nơi Diêu Trì Cung, hưởng
được Hội Yến Bàn Ðào tức nhiên hưởng được Hội Yến Diêu Trì, ăn được quả đào
Tiên, uống được Tiên tửu mới nhập vô cảnh Thiêng Liêng Hằng Sống gọi là nhập
tịch. Ôi thôi! Từ thử đến giờ có ai đặng hưởng nếu có đặng hưởng cũng một phần
rất ít.
Giờ phút này Ðức Chí Tôn quyết định tận độ con cái của
Ngài, thay vì Bí Pháp ấy độ con cái của Ngài về nơi Kim Bàn Phật Mẫu đặng hưởng
đặc ân thiêng liêng của Ðức Chí Tôn.
Ðức Chí Tôn buộc Phật Mẫu phải đến tại thế gian nầy để
Bí Pháp Hội Yến Diêu Trì tại cửa Ðạo nầy cho con cái của Ngài giải thoát, ấy là
một Bí Pháp Thiêng Liêng duy có tay Ngài định pháp ấy mới đặng.
Hôm nay là ngày Phật Mẫu đem Bí Pháp đặng giải thoát
chúng sanh, tận độ toàn vạn linh sanh chúng. Ngài để tại mặt thế này trong cửa
Ðạo này mà thôi.
Hôm nay là ngày lễ của Ngài mà cũng là ngày trọng hệ
trong cửa Ðạo, xin toàn cả con cái của Ngài nhớ và để nơi tâm mình, bởi thế năm
nào Bần Ðạo cũng để ý đến lễ của Ngài hơn hết; từ tạo Thiên lập Ðịa đến giờ
chưa có ai hưởng được thời kỳ nầy. Ngài đến tại mặt địa cầu 68 nầy đặng tận độ
con cái của Ngài.
Chúng ta phải chiêm ngưỡng ơn vô biên vô tận của Ngài,
chúng ta phải chiêm nghiệm lễ nầy để làm mật niệm cám ơn Ðức Chí Tôn và Phật
Mẫu, ấy là Bí Pháp của chúng ta đó vậy.