Trang

Thứ Năm, 2 tháng 3, 2023

4515. Bài 17, 18. Đạo Sử Quyển 1. (VỌNG THIÊN CẦU ĐẠO).

Lễ Vọng Thiên Cầu Đạo bắt đầu từ sáng đến tối chăng? Chú ý đoạn gạch dưới. BBT.


17/- Ngày 16-12-1925 (âl. 01-11-Ất Sửu): Vọng Thiên Cầu Ðạo.

 

VỌNG THIÊN CẦU ÐẠO

Ngày 27-10-Ất Sửu Bà Cửu Thiên Huyền Nữ giáng mách bảo rằng: Mùng một nầy, tam vị Ðạo Hữu Vọng Thiên Cầu Ðạo (1)

Bà thăng rồi ba ông hợp nhau bàn giải không hiểu cầu Ðạo là gì mà Bà dạy, để cầu hỏi mấy em.


Ngày sau ba ông cầu Thất Nương hỏi: - Thất Nương dạy dùm cầu Ðạo là gì?

Thất Nương nói: - Không phải phận sự của em, xin hỏi ông A.Ă.Â.

Ngày sau nữa, có các Ðấng giáng về ba ông hỏi thì các Ðấng cũng nói: Không phải phận sự của tôi xin hỏi ông A.Ă.Â.

Ngày 30 tháng 10 năm Ất Sửu (15-12-1925) ông A.Ă. giáng dạy rằng: - Ngày mùng 1 tháng 11 nầy (16-12-1925), tam vị phải Vọng Thiên Cầu Ðạo. Tắm gội cho tinh khiết ra quỳ giữa Trời cầm chín cây nhang mà vái rằng: Ba tôi là:

Cao Quỳnh Cư,
Phạm Công Tắc,
Cao Hoài Sang.

Vọng bái Cao Ðài Thượng Ðế, ban ơn đủ phúc lành cho ba tôi cải tà qui chánh.

Sớm mai ngày mùng Một, ông Cao Quỳnh Cư đi mượn Ðại Ngọc Cơ của ông Tý ở ngang nhà (cũng ở đường Bourdais).

Nhớ lời ông A.Ă. dạy, ba ông quỳ ngoài sân sắp đặt có một cái bàn nhỏ, quỳ chống tay trên bàn, cầm 9 cây nhang vái:

Ba tôi là:

Cao Quỳnh Cư,
Phạm Công Tắc,
Cao Hoài Sang.

Vọng bái Cao Ðài Thượng Ðế, ban ơn đủ phúc lành cho ba tôi cải tà qui chánh. Ba ông cứ tịnh tâm mặc niệm vái như lời ông A.Ă. dạy, không nhớ tới cái vụ quỳ ngoài đường có kẻ qua người lại dập dìu, lớp thì xe cộ họ đi chơi, đi coi hát về, họ dừng chân lại coi ba ông nầy cúng vái ai mà quỳ ngoài sân cỏ như vậy.

Ai coi mặc ai ba ông cứ quỳ đó cầu khẩn van vái cho tàn hết 9 cây nhang, bổng đâu có anh Bồng Dinh đến vịn cái bàn chỗ ba ông đương quỳ mà ngâm thi, thiên hạ đi đường nghe ảnh ngâm nên xúm lại coi. Cúng cầu khẩn xong rồi, vô nhà kế tới giờ Vọng Thiên Cầu Ðạo (cũng đêm 16-12-1925).

Ðức Cao Ðài giáng viết chữ Nho; ba ông không hiểu chữ Nho, nên khi Ðức Cao Ðài thăng rồi thì ba ông thỉnh cái bàn ra mời ông A.Ă. Ðại Tiên xin giảng nghĩa bài thi tứ cú của ông Cao Ðài trên đây.

Ông A.Ă. nói: - Cao Ðài Thượng Ðế nói ý nhị ... phải nghĩ cho thấu, ông A.Ă. cho bài thi cũng trong giờ nầy:

Cứ níu theo phan Ðức Thượng Hoàng,
Tự nhiên tu tánh đặng bình an.
Nguyệt hoa căn tội tua xa lánh,
Vịn lấy nhành dương hưởng Ðạo nhàn.

(1) Ngày Vọng Thiên Cầu Ðạo là sắp vô đề mở Ðại Ðạo Tam Kỳ Phổ Ðộ. Các Ðấng dìu dắt ba ông lần lần, nghĩa là ba ông mới nhập trường Ðạo.

@@@

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

18/- Từ ngày 06-12-1925 đến 23-12-1925 (âl. tháng 10 & tháng 11 Ất Sửu): Thi văn dạy Ðạo của Ðức Chí Tôn tá danh A.Ă. và các Ðấng.

 

A.Ă. (họa Bồng Dinh)

Nhớ tình nhả ngọc với gieo vàng,
Bồng đảo trần gian cách trở đàng.
U hiển không từ nhơn nghĩa cũ,
Gặp nhau xin phó bóng thiều quang.

6-12-1925

Nước trí non nhân hứng Ðạo thoàn,
Một bầu nhựt nguyệt nỗi mênh mang.
Ðờn tòng réo rắt gieo hơi oán,
Nhạc suối ro re trỗi khúc xang.
Chim nước chào người bay rộn rực,
Cây che tiếp khách bước an nhàn.
Dừng chơn ngó lại miền nhơn sự,
Thương kẻ lo đời chẳng rảnh rang.

7-12-1925

Vịnh Mai

Mai là cốt cách liễu tinh thần,
Thi thiệt hồn mai tuyết ấy trần.
Mai tuyết không thi mai tuyết não,
Thi không mai tuyết thế không xuân.

14-12-1925

Cũng đồng địa vị cũng đồng đường,
Hứng tuyết tìm mai dưới giọt sương.
Mai tuyết hiệp đôi mai tuyết đẹp,
Tuyết giành trong sạch mai giành hương.

14-12-1925

Nhơn vô tùng thế tắc tùng thiên,
Ưu lự trần gian ý vị nhiên.
Mạc hối tiền trình căn dĩ định,
Tự nhiên dĩ hậu phản như tiền.

14-12-1925

MINH NGUYỆT TIÊN ÔNG

Chẳng quản đồng tông mới một nhà,
Cùng nhau một Ðạo tức một cha.
Nghĩa nhân đành gởi thân trăm tuổi,
Dạy lẫn cho nhau đặng chữ hòa.

19-12-1925

A.Ă.Â.

Mừng thay gặp gỡ Ðạo Cao Ðài,
Bởi đức ngày xưa có buổi nay.
Rộng mở cửa răn năng cứu chuộc,
Gìn lòng tu tánh chớ đơn sai.


Có cơ có thế có tinh thần,
Từ đấy Thần Tiên dễ đặng gần.
Dưỡng tánh tu tâm tua gắng sức,
Ngày sau toại hưởng trọn Thiên ân.

20-12-1925

BÀ THIÊN HẬU (Cho ông Cao Quỳnh Cư)

Hỏi số từ thân sẽ thế nào?
Tám mươi gần mãn số Thiên Tào.
Cháu con sum hội yên thân lão,
Sung túc dài dòng dõi họ Cao.

22-12-1925

THẤT NƯƠNG

Ðã cùng nhau trót mấy lời giao,
Cách mặt mà lòng chẳng lảng xao.
Ðàng Ðạo càng đi càng vững bước,
Cõi Thiên sau ắt hội cùng nhau.

22-12-1925

Một nhà vầy hội rất mừng thay,
Ðạo Thánh từ đây đặng vẹn ngay.
Một bước một đi đường một tới,
Lòng thành xin trọng thấu Cao Ðài.

22-12-1925

 

LỤC NƯƠNG

Từ khi hiệp mặt buổi Trung Thu,
Cảm tình nhìn biết đứa em ngu.
Một chung háo nghĩa bằng vàng nén,
Phòng sau hội ngộ chỉ đường tu.

23-12-1925

Cha chả hèn lâu chẳng viếng thăm,
E chư huynh trưởng trách em thầm.
Tuy cách xa mặt lòng không cách,
Buồn dở thơ hòa đọc lại ngâm.

23-12-1925

BẠCH NHẪN ÐẠI TIÊN

Ngọc Cung gìn giữ động Ðình Tuyền,
Ðại Ðế ban ơn chưởng trọn quyền.
Tam Giáo lành khen cùng ác trị,
Dạy đời biết trọng lấy ân Thiên.

23-12-1925

BÁT NƯƠNG

Lửa lòng rưới tắt mượn nhành dương,
Vì nghĩa sơ giao phải đến thường.
Còn gánh đồ thơ tua vẹn giữ,
Dứt dây oan trái chớ riêng thương.

23-12-1925

Mừng nay Thanh Thủy giải dây oan,
Ðường Ðạo từ đây bước vững vàng.
Tình ái nhành dương đem rưới tắt,
Nắm tay dìu lại cõi Tiên bang.

HUỆ MẠNG TRƯỜNG PHAN

(Là ông Thầy Chùa nhỏ trong núi Ðiện Bà).

Trước ước cùng nhau sẽ hiệp vầy,
Nào dè có đặng buổi hôm nay.
Gìn lòng tu niệm cho bền chí,
Bồng Ðảo ngày nay đặng hiệp vầy.

23-12-1925

Tây Ninh tu luyện động Linh Sơn,
Chẳng quản mùi trần thiệt với hơn.
Trăm đắng ngàn cay đành một kiếp,
Công hầu vương bá dám đâu hơn.

23-12-1925.