24/ Ngày 14-01-1926 (âl. 14-12-Ất Sửu): Ðức Chí Tôn, Hoa
Nhất Nương, Bát Nương thi.
THẦY
Thành
tâm niệm Phật,
Tịnh, tịnh, tịnh, tịnh, tịnh.
Tịnh là vô nhất vật,
Thành tâm hành Ðạo.
14-1-1926
Ông Ðốc Bản xin chấp bút (Cầu Kho)
THẦY
Bút
nở mùa hoa đã có chừng,
Chẳng như củi mục hốt mà bưng. (1)
Gắng công ắt đặng công mà chớ,
Buồn bực rồi sau mới có mừng.
14-1-1926.
(1) Ông Ðốc Bản xin chấp bút, Thầy cho bài thi nầy ám
chỉ Thầy định cho ai thì nấy đặng, chớ không phải ai cũng có thể cầu cơ chấp
bút đặng.
THẦY
Cho ông thầy thuốc Tri
Ðặng
ngọc mà chê ngọc chẳng lành,
Ðường Tiên chẳng lựa, lựa đường danh.
Môi cầu chí quyết xua Hiền Thánh,
Lòn lõi vùa sang bụng chẳng đành.
14-1-1926
THẦY
Cầu
y càn huyết bịnh từ vương,
Trần thế biết Ta hỏi mối đường.
Văn chất chưa hay Trời nhỏ phước,
Ðôn rằm người bịnh khỏi tai ương.
14-1-1926
(Con gái ông Phán Lê Tấn Sang ở Phan Thiết, đau
hai bên gò má sưng lớn, cô nầy cầu Thầy xin thuốc. Thầy cho bài thi rồi Thầy
dặn coi bốn chữ đầu mà cầu thầy thuốc.
Người con gái ấy lên Docteur Trần Văn Ðôn chích thuốc
ít bữa mạnh).
HOA
NHẤT NƯƠNG
Em cám ơn hai anh, em xin hai anh hãy gắng công học
Ðạo, dưỡng luyện tinh thần, ắt ngày sau đắc Ðạo.
Coi bửu vị làm trọng, đừng ham luyến hồng trần mà phải
đọa. Ðôi lời thành thật, xin hai anh thương tình gìn giữ, mắc hầu, em không thể
nán lại lâu, em xin kiếu, lâu lâu em sẽ nói rõ.
14-01-1926
BÁT
NƯƠNG
Em mừng hai anh và Ðại Tỷ (Nguyễn Thị Hiếu). Em buồn
cho Thanh Thủy không đến.
Nỗi
phận vô duyên phận chẳng đành,
Trách ai mộ thói yến cùng anh.
Nương mây đợi mỏi lòng tình ái,
Mượn ngọc trông ngơ tấm liệt trinh.
Vuốt dạ riêng đau người một cảnh,
Dằn thương cố nhớ buổi chung tình.
Nhắn mưa gởi gió bâng khuâng để,
Một tấm tơ duyên đứt đoạn gìn.
14-1-1926