25/ Ngày 16-01-1926 (âl. 03-12-Ất Sửu): Quí Cao thi văn.
QUÍ
CAO
Ðã lâu mà không dám nói, vì em còn phải tu như hai anh
vậy. Không dám nói vì hai anh có Thầy, em không dám lộng quyền.
Tu
như cỏ úa gặp mù sương,
Ðạo vốn cây che mát mẻ đường.
Một kiếp muối dưa muôn kiếp hưởng,
Ðôi năm mệt nhọc vạn năm bường.
Có Thần nuôi nấng Thần càng mạnh,
Luyện Khí thông thương Khí mới tường.
Nhập thể lòng trong gìn tịnh mẫn,
Nguồn Tiên ngọn Phật mới nhằm phương.
Phương: Là hướng, là
đường đi.
Tường: Là lành.
Bường: Là bình.
Tịnh mẫn: Là êm sáng.
Nhập thể: Ðem thần sáng vào
mình đặng êm sáng.
Từ đây, xin Nhị huynh hỏi Thầy, đừng hỏi em, em nói mà
phạm tội.
Em xin kiếu.
16-01-1926
QUÍ CAO
Ngũ kỵ: Hành, tỏi, xả, ớt, tiêu.
Theo Phật Giáo thì kỵ, Tiên Giáo thì không.
Phật vì tích Thanh Ðề Mục Liên gọi là uế vật ... là
phi, Tiên Ðạo cho dùng các thảo mộc, chẳng kỵ vật chi.
16-01-1926
26/ Ngày 21-01-1926 & 23-01-1926 (âl. 08 &
10-12-Ất Sửu): Ðức Chí Tôn thi.
(Có người Ðạo Phật
đến hầu Thầy)
THẦY
Ngươi muốn biết Ðạo Ta, nghe dạy:
Thiệt
thiệt hư hư dễ biết chăng,
Hành tàng chơn Ðạo gọi sao rằng.
Khai Thiên lập Ðịa ai là chủ,
Thánh, Phật là ai dám đón ngăn.
21-1-1926
Bản, Kỳ, Trung,
Cư, Tắc nghe dạy:
Mặt
nhật hồi mô thấy xẻ hai,
Có thương mới biết Ðấng Cao Ðài.
Cũng con cũng cái đồng Môn đệ,
Bụng muốn phân chia hỏi bởi ai?
21-1-1926
THẦY
Chín
Trời mười Phật cũng là Ta,
Truyền Ðạo chia ra nhánh nhóc ba.
Hiệp một chủ quyền tay nắm giữ,
Thánh, Tiên, Phật Ðạo vốn như nhà.
23-1-1926