Trang

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2024

5361. BỀ MẠC ĐẠI HÔI HỘI THÁNH (23-1-1948)

Đức Hộ Pháp có diễn văn khai mạc Đại Hội Nhơn Sanh, Đại Hội Phước Thiện và có diễn văn bế mạc Đại Hội Hội Thánh. Đó là điều cần lưu ý. BBT. 

LỄ BẾ MẠC ĐẠI HỘI HỘI THÁNH. 

Ðền Thánh, ngày 13 tháng chạp năm Ðinh Hợi (dl. 23-01-1948) 4 giờ chiều

 

Bần Ðạo hân hạnh tỏ lời cảm ơn Chư Thánh Nhị Hữu Hình Ðài. Tuy vân, Bần Ðạo không ra tay giúp Hội Thánh vì chơn pháp buộc phải như vậy, nhưng cả đôi tháng nay Bần Ðạo để tâm theo dõi Hội Thánh từ bước, có nhiều vấn đề không giải quyết được, muốn Bần Ðạo đến giải quyết dùm, nhưng Pháp Chánh không cho Bần Ðạo định đoạt. 



Hội Nhơn Sanh có quyền Hội Nhơn Sanh, Hội Thánh có quyền Hội Thánh, Thượng Hội có quyền Thượng Hội. Cũng như Hội Thánh không được phạm quyền Hội Nhơn Sanh, Thượng Hội không được phạm quyền Hội Thánh. Nghiêm luật ấy đã định chơn chánh mực thước không ai có quyền cải qua đặng, Bần Ðạo chỉ giúp về phương diện ngoài mà thôi. Nếu có điều chi trọng yếu giải quyết không đặng, Bần Ðạo giúp chút ý kiến chớ không dự biết gì trong quyền lực đặc biệt của Hội Thánh.

Trong hai tháng Bần Ðạo nói thật tình thấy Hội Thánh tấn bộ khá nhiều rồi. Hội Thánh năm nay đã đem ra mặt luật lưu lại cho hậu tấn một khuôn khổ chuẩn đích từ thử chưa xuất hiện.

Một nền Chánh Trị Ðạo, không khác gì chánh trị đương nhiên ở các nước Âu Châu. Ở Á Ðông nầy có nhiều nước phát triển như: Nhựt, Tàu, Miến, Xiêm cũng có một khuôn khổ nhứt định như vậy. Dầu Quân Chủ Lập Hiến hay Dân Chủ Pháp Chánh cũng một mực như nhau, đều chia ra hai phần:

·                Phòng dân chủ.

·                Phòng định luật.

Phòng định luật là phòng bảo thủ, phòng dân chủ là phòng tấn bộ. Phòng dân chủ của Pháp dưới thời dân quyền "La Chambre des Députés", còn phòng định luật hay quân luật nói thật ra họ không có Chúa, nhưng muốn biết phòng quân luật hẳn hòi, xem như nước Anh có "Chambre des Lords", tức là Sénat của Pháp vậy.

Chánh trị của Pháp thấy hai phần: "Chambre des Députés" và Sénat không dung hòa được, nếu chúng ta chẳng nói nghịch hẳn, họ dung hòa khó khăn lắm. Chánh Pháp muốn dung hòa đặng chi? Ðặng dìu dắt chánh trị đến con đường tận thiện tận mỹ, mực thước chơn chánh, nếu không vậy không tấn bộ được. Chánh trị chia ra hai phòng riêng biệt, biết rằng khó dung hòa được, mà khó dung hòa được, thì hai khối ấy phải đảo lộn.

Chánh Phủ Pháp phải đảo lộn, tương đối sụp đổ biết bao nhiêu lần, chúng ta đều thấy. Thấy các nước dân chủ chia ra hai phòng, mỗi khi Sénat tức phòng dân chủ bác không tín nhiệm, thì phòng dân chủ phải đổ, tức Nội Các đổ, mà Nội Các đổ tức là Chánh Phủ đổ. Ðời chia ra hai phòng đặc biệt, Ðạo lại khác hẳn. Chơn pháp của Chí Tôn để hai phòng hiệp một là Cửu Trùng Ðài và Hiệp Thiên Ðài. Hiệp Thiên Ðài là phòng quân luật, còn Cửu Trùng Ðài là phòng dân chủ, biểu sao khỏi xích mích nhau. Một đàng bảo thủ, một đàng giục tấn, nếu hai đàng không hòa nhau, đem chơn lý hiển nhiên thì hòa được, còn không lấy chơn lý thì đụng tại chỗ phản khắc, không thể đệ lên thượng quyền mà còn nhơ bợn được. Ðó là cái bàn sàng, sàng mãi cũng phải lọt xuống.

Tại chơn pháp như vậy, nên Bần Ðạo biết trước cái ngày đôi bên chạm nhau, ngày ấy Bần Ðạo tự nhiên lắm, còn ngoài nầy toàn Ðạo náo động. Bần Ðạo chỉ kêu: "Coi chừng hễ giữa Hội Thánh hai quyền tương khắc nhau đem lên tới trên, gặp quyền độc tôn thì chịu lấy". Nên hai bên hoảng mới tìm phương dung hòa nhau. Ðó chỉ nghĩa Bần Ðạo duy mới cầm cây Phướn Thượng Hội rung rinh chớ không có dùng đến quyền gì hết.

Hội Thánh hôm nay đã thành tựu trong thời gian ngắn ngủi sợ e ngày kia Chư Thánh nhiều, quyền hành Hội Thánh lớn thì sự bàn cải kịch liệt nữa kìa. Tương lai đó tưởng chúng ta sẽ ngó thấy.

Từ việc định công nghiệp đến quyền hành, thì Bần Ðạo thấy trong thâm tâm, riêng tưởng cầm cân công bình thay thế Chí Tôn không được chinh lịch, hoặc nói được hay không nói được, đừng nói hay là sẽ nói mà thôi, câu nầy không chinh lịch với Bần Ðạo được.

Kẻ nào có dày công cùng Ðạo, Bần Ðạo xin bảo lảnh không có điều chi bất công qua mắt Bần Ðạo được, nhưng thời cuộc chưa đến mức ấy. Ai có dày công cùng Ðạo, đừng tưởng Hội Thánh quên công.

Ngày nay không nói đặng có ngày sẽ nói đặng. Hội Thánh không quên được một ai, ắt sẽ quyết định cho.

Ngày nào Bần Ðạo còn đây, không có một điểm gì bất công qua mắt Bần Ðạo được và Bần Ðạo quyết chắc như vậy.

Bần Ðạo xin bế mạc Hội Thánh và để lời cảm ơn.

(Ðọc Kinh Bãi Hội xong, lúc trong Ðền Thánh bước ra, Ngài nói: "Có một điều đáng để ý, tại đây có một vị Ðại Thiên Phong Ðường Nhơn làm đầu Hội Thánh. Ngày sau người ta sẽ lấy làm lạ lắm.")