Trang

Thứ Hai, 2 tháng 9, 2024

5342. Hội Thánh quy định đồng tử trong cơ bút

BBT: Bài nầy cực kỳ quan trọng về nhiều phương diện, đặt biệt là tính pháp lý của cơ bút trong Đạo Cao Đài. Ngày 14-10-2024 có bản vi tính kèm theo. Nay kính.

 

 Đức Chí Tôn dùng cơ bút lập Đạo Cao Đài và dạy: Cơ bút tạo đạo được thì cơ bút cũng có thể diệt đạo được.

Đức Chí Tôn đóng cánh cửa diệt đạo là trừ cái hại về cơ bút. Do vậy Hội Thánh Cao Đài ban hành qui định về cơ bút để trừ cái hại của cơ bút.



bàn pdf: file:///C:/Users/14695/Downloads/19320703-VeViecCoBut(v2021).pdf

trang web: http://caodaiebook.net/
















Xin mời xem thêm:

https://khoinhonsanh2014.blogspot.com/2024/08/5226-co-but-trong-ao-cao-ai.html#more


https://khoinhonsanh2014.blogspot.com/2024/08/5120-vntb-co-but-cua-co-quan-pho-thong.html#more


BẢN VI TÍNH (14-10-2024)

 

ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ
       (Đệ thất niên)

Tòa Thánh, ngày 03–7–1932 (30–5–Nhâm Thân).

Kính cùng chư vị Thiên phong, chư vị Chủ Thánh Thất, chư vị Chánh Phó Trị Sự và Thông Sự, chư Đạo hữu lưỡng phái.

Chư Hiền hữu,

Đời thường tồn vong ưu liệt,
Đạo có động tịnh chuyển xây
.

Từ thử nền Đạo truân chuyên biết mấy, nào cuộc thử Thánh vì công bình thiêng liêng phải vậy, lắm lúc bị thế tình biếm nhẻ chê bai, đòi phen gặp nội biến, khiến chư Hiền hữu ưu sầu đổ lụy thấm bâu! Mấy cuộc giông tố qua rồi, mới thấy rõ tâm thành đức vẹn của Đạo hữu lưỡng phái, gan đồng dạ sắt của Thầy un đúc bấy lâu không dời đổi.

Thiệt là:

Chí hào kiệt trí tri dễ núng,
Dạ anh hùng trài trại không lay.

Vậy mới gọi là người thỉ chung như nhứt, dầu chết cũng thủ trung giữ hiếu. Người như vậy dầu không biết Đức Từ Bi đi nữa thì Ngài cũng tầm mà rước về đặng ban ân huệ cho.

Ấy là nền Đạo mới qua rồi.

Mấy việc đã xảy ra buộc tôi phải lục tả ra đây những lời châu ngọc của Thầy, của các Đấng thiêng liêng đã dạy hồi ban sơ và những lời khuyên nhủ của Chức sắc Thiên phong hành chánh, điều đình nền Đạo.

 VIỆC CƠ BÚT

Thầy hằng nhắc tôi hồi buổi ban sơ:

“Dầu một Chí Thánh hạ trần mà trong Thiên thơ không định để cầm bút cho Thầy truyền đạo thì Thầy củng không dùng.”

Thánh giáo nầy chỉ cho ta hiểu rõ rằng:

Cơ truyền đạo khác hẳn với cơ bút khác.

Trước khi Đạo khai thì nhiều người lập đàn cầu Tiên Phật đặng xin thuốc chữa bịnh hay là hỏi việc gia đình thế sự. Mỗi lần lập đàn thì trầm hương nghi ngút, bông hoa rực rỡ, ăn chay nằm đất mấy ngày rồi khẩn cầu Tiên Phật. Tiên Phật thấy lòng thành cầu nguyện mới từ bi giáng dạy, cho thấy huyền diệu và mầu nhiệm thiêng liêng.

Ấy là Cơ thế.

Còn Khai Đạo thì có Thiên cơ tiền định, mấy vị phò loan thì có định trong Thiên thơ.

Chẳng vậy sao nhiều người trường trai giới sát chơn tu mà Thầy không biểu phò loan cho Thầy truyền Đạo, còn mấy vị phò loan của Hiệp Thiên Đài, Thầy không phú việc chánh trị của Đạo?

Nếu ai cũng phò loan truyền Đạo được thì chữ Thiên cơ không giá trị, nội hoàn cầu cũng phò loan lập ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ.

Như vậy mới ra sao há???

Việc thế thì cũng có các tư kỳ phận, việc Đạo lớn lao tối trọng tối quí thì cũng phải có riêng phần tiền định.

Tôi xin sao lục Thánh Ngôn về việc Cơ Bút ra đây cho chư Hiền hữu xem tường tận.

20 Tháng Sáu Bính Dần (7 Aout 1926).

CAO-ĐÀI

Mầng mấy con

Mấy con nghe.

Những sự phàm tục đều là mưu kế cuả Tà-Mị Yêu-Quái cốt để ngăn trở bước đường Thánh-Đạo cuả các con. Những mưu qủi quyệt ấy do lịnh Thầy dùng để thử các con. Thầy đã nói thầy thả một lũ hổ-lang ở lộn cùng các con; nó hằng thừa dịp mà cắn xé các con, song trước Thầy đã cho con mặc một bộ thiết-giáp, chúng nó chẳng hề thấy đặng là đạo-đức của các con. Thầy lại khuyên các con gìn-giữ bộ thiết-giáp ấy cho tới ngày hội hiệp cùng Thầy. Ấy vậy Đạo là vật rất hữu ích như giáp hữu ích cho thân các con; nếu các con bỏ giáp thì thân các con ra trần lỗ; còn bỏ Đạo thì các con ở dưới phép Tà-Thần.

TẮC, SANG con ôi! Lập đạo thành chăng là tại nơi ba con (CƯ - TẮC - SANG). Con đã nghe quyền hành của yêu quỉ THẦY cho lớn đến bực nào. Chẳng phải là cơ thử Thánh, Tiên Phật mà thôi, lại là công bình thiêng liêng của tạo hóa. Nếu hai đầu cân chưa song bằng thì tiếng cân chưa đúng lý. Tự nơi các con làm thế nào cho bên Thánh-Đức nặng hơn bên Tà-mưu thì làm, mới ra công quả.

Các con chớ ngại. Ngày nay Đạo đã khai tức là Tà khởi. Vậy thì các con phải hết lòng, hết sức mà gìn giữ lấy thân mình; đã chẳng phải giữ mình cho các con mà thôi, lại còn gìn giữ cả Môn-đệ Thầy nữa.

Nội Nam phương nầy, như có mặt cho Tà-thần Yêu-quái sợ thì duy có ba con, vậy ráng giữ mình cho thanh khiết.

Thầy nói thiệt cho các con hiểu trước rằng: Cả Môn-đệ Thầy đã lựa chọn lọc lừa, còn lối nữa phần vì Thầy cho Yêu quái lấy danh Thầy mà cám dỗ... (Cười)... bị bao nhiêu đều mất bấy nhiêu. Các con chớ buồn vì Thiên-Cơ phải vậy. Thi nhiều đậu ít lá lẽ hằng. Các con liệu phương thức mà nâng đỡ đức-tín của Môn-đệ cao lên hàng ngày; ấy là công quả đầu hết.

TRUNG! Từ đây chẳng phải CƯ – TẮC – SANG – HẬU chấp cơ thì con liệu lấy mà giữ mình.

Lục rút Thánh Ngôn của Đức Lý hồi ban sơ:

Ngày Thứ bảy, 15–1–1927.

THÁI BẠCH
Hỷ chư Đạo hữu, chư Đạo muội, chư chúng sanh.
Chư Đạo hữu bình thân……………………………………

Đạo của Thầy ngày nay và từ đây sắp tới, nhơn loại hoan nghinh lắm đó. Lão rất vui mừng thấy hạnh của chư Hiền hữu, công quả trong lúc Tam Kỳ Phổ Độ nầy lắm nỗi nặng nề. Mười phần nhơn sanh, chư Hiền hữu phải độ tới chín.

Than ôi! Hễ Đạo càng thạnh thì nghịch lại càng nhiều. Trên Chánh phủ hằng để mắt nghi nan, dưới bọn ma hồn quỉ xác theo kích bác. Chư Hiền hữu phải chịu và sẽ phải chịu hổ nhục trăm điều. Nếu Lão có lời căn dặn là thấy sự cực nhọc của chư Hiền hữu muốn toan cất bớt, nên phải dặn lấy sự cẩn thận nhịn nhục dè dặt mà hành đạo. Chánh phủ hằng dòm hành chư Hiền hữu. Nghĩ nỗi buồn cười trị nhi vô giáo, nay đặng hữu trị hữu giáo mằ lại nghi nan….

Lão khen nhiều người chẳng kể quyền cao tước trọng, phế trọn sự đời mà hành đạo, nhứt là người đương thời dưới quyền Chánh phủ, như hai cột Đạo là TƯƠNG và TRANG, kế nữa người đại công là HÓA. Chẳng cần phải nói đến mấy em nhỏ chịu cực nhọc cùng Đạo trăm điều. Khen thay! Dường ấy mà chẳng một lời than thở.

Lão mới để dạ lo lường, nếu Lão nói rõ ra, e cho chư Hiền hữu phải kinh khủng sợ sệt, nên dặn rằng: Đạo vốn nơi Cơ Bút mà phát thành. Vậy Lão khuyên cẩn thận cho lắm.

Đời với Đạo chẳng đồng, tuy biết có Đời mới có Đạo, có Đạo mới nên Đời, nhưng Đạo Đời hằng nghịch lẫn. Vậy Lão tì thí như trong bọn chư Hiền hữu muốn phản loạn, nắm cơ viết đùa ra hay là quỉ nhập, viết ra rằng: Thầy xúi chư hiền hữu làm giặc, thì Đạo phải thế nào?

THƯỢNG TRUNG NHỰT trả lời: Như có Thánh Ngôn bất chánh thì chư đệ tử không tuân theo.

(Cười)... Nếu nói dễ dàng dường ấy còn luận đến làm gì. Như Lão chẳng vì lời Thầy dặn bảo, thì đã cấm Cơ Bút rồi. Vậy Đạo chưa thành, Lão kỳ tới cuối tháng 6 năm tới thì cấm Cơ Bút phổ độ, sắp đặt lại: Dạy đạo thì có CƯ, TẮC phò loan, Đại đàn thì có ĐỨC, HẬU, MỸ NGỌC và SANG phò, còn kỳ dư dùng khai Tiểu đàn mà thôi, nghe à!

Chẳng phải vậy gọi chắc, chánh trị muốn thế nào thì đặng thế ấy, nhứt là quốc gia chư Hiền hữu còn dưới quyền Chánh phủ LANGSA cai trị. Lão tưởng chẳng nói thì chư Hiền hữu cũng đủ hiểu, mấy đứa nhỏ là mấy tướng soái của THẦY lập thành đạo. Vậy cứ tuân y theo lời Lão dặn, nếu muốn chắc nữa thì cứ đem chúng nó cả thảy là 15 đứa với Mỹ Ngọc mà tuyên bố cho cả quốc dân biết thì đủ, nhưng lão dặn thêm một điều nầy là còn cả thảy mấy em chẳng phải phò loan đặng quyền đều hết, như kể ra thì có 3 cặp mà thôi, còn các cặp khác phải cẩn thận cho lắm, vì thần chúng nó không đủ trọn mà cầm tánh mạng nhơn sanh, hay là ngăn ngừa tà ma quỉ mỵ xung nhập, nghe à!

Thăng.

(Lục rút y bổn chánh).

Còn nhiều Thánh Ngôn dạy về Cơ Bút, tôi không thế đem ra đây cho choán giấy.

Luôn dịp, tôi cũng lục rút ra đây những lời của Đức ALLAN KARDEC là ông Tổ của việc Cơ Bút bên Thái Tây than trong cuốn sách “Le lỉvre des Médiums” của Ngài, những điều rất khó khăn trong việc Cơ Bút.

Người Âu Mỹ học việc chi cũng tầm cho thấu đáo tôn chỉ chớ không phải biết niệm chú vẽ bùa mà đốt rồi dám xưng là Pháp sư.

“Quelques personnes auraient désiré que nous publions un manuel pratique très succinct, contenant un peu de mots r indication des procédés à suivre pour entrer en communication avec les Esprtits, elles pensent qu’ un livre de cette nature pouvant, par la modicité de son prix, être répandu à profusion, serait un puissant, moyen de. propagande en multipliant les mediums; quant à nous, nous regarderions un tel ouvrage comme plus nuisible qu’ utile pour le moment du moins. La pratique du Spiritisme est entourée de beaucoup de difficulty s, et, n’ est pas toujours exempte d’inconvénients qu’une étude sérieuse et complète peut seule prévenir. II sera done à eraindre qu’ une indication trop succincte ne provoquât des expériences faites avec légèreté, et dont on pourrait avoir lieu de se repentir; ce sont de ces choses avec lesquelles il n’ est ni convenable ni prudent de jouer, et nous croirions rendre un mauvais service en les mettant à la disposition du premier étourdi venu qui trouverait plaisant de causer avec les morts. Nous nous adressons aux personnes qui voient dans le spiritisme un but sérieux, qui en comprennent toute la gravité, et ne se font pas un jeu des communications avec le monde invisible....

A ces considerations nous en ạịouterons une très importante, c’ est la mauvaise impression que produit sur les personnes novices ou mal disposées la vue d’ ẹxpériences faites, légèrement et sans connaissance de cause; elle ont pour inconvenient de donner du monde des Esprits une idée très fausse et de prêter le flanc à la raillerie et à une critique souvent fondée, c’ est pourquoi les incrédules sortent de ces reunions rarement convertis et peu disposés à voir un côté sérieux dans le spiritisme. L’ ignorance et la légèreté de certains médiums ont fait plus de tort qu’ on ne le croit dans 1’ opinion de beaucoưp de gens.” (Pour extrait conforme).

Lời khuyến nhủ và Châu Tri của Thiên phong hành chánh điều đình Đại Đạo dạy về Cơ Bút:

Chợ Lớn ngày 01–6–1927.

Lời cho đạo huynh rõ:

Tôi đã nghe rằng, nhiều Đạo hữu ham mộ Cơ Bút rồi tập ngang làm cho xảy ra nhiều chuyện lôi thôi, đến đỗi bị quỉ nhập mà điên, như một Đạo hữu ở Thuộc Nhiêu (Mỹ Tho) và hai Đạo hữu nữa ở Vĩnh Lộc (Gia Định). Vậy từ đây, tôi nhứt định cấm tuyệt Cơ Bút khắp nơi, nếu ai cải lời, còn dùng Cơ Bút nữa thì tôi hội Tòa Tam Giáo xin trục xuất ngoại đạo, rồi sẽ gởi tên lên cho chánh phủ biết, chừng ấy có bề gì đừng trách.

Xin đạo huynh mời nhóm chư Chức sắc sở tại lại, buộc phải ký tên vào tờ nầy, rồi gởi trả lại cho tôi, còn một tờ, đạo huynh giữ lấy. Ai không tuân lịnh sẽ bị buộc tội, chiếu theo điều lệ 27, 28, 29 và 30, 31 trong Tân Luật, Chương thứ VII.

Ký tên: THƯỢNG TRUNG NHỰT.

@@@

HỘI THÁNH TÂY NINH, ngày 15–7–1929.

CHÂU TRI
Cho các Chức sắc Thiên phong Nam Nữ
và các Chủ Thánh Thất, Nam Kỳ.

Kính lời cùng các Đạo hữu nam nữ đặng rõ: …..

Về cơ bút là một việc quốc cấm, thì đã có Châu Tri, Cáo bạch. Thượng Đầu Sư nghiêm cấm tuyệt, lại có Thánh Ngôn của Đại Từ Phụ chỉ rõ việc Cơ Bút là việc tối trọng, mình chẳng nên dùng mà cầu vui với nhau, vì tà quái hay thừa dịp nhập vào làm cho người phò cơ phải điên cuồng và cả nhà phải bịnh hoạn, đau ốm, hoặc làm cho phò cơ chấp bút mê muội rồi viết ra nhiều bài không nghĩa lý chi hết, không đáng tin chút nào mà lại còn đem truyền bá ra làm cho người ngoài đạo chê bai kích bác nữa. Ấy ià một việc đại tội với Đức Chí Tôn, còn theo phép nước, mình cũng phải bị tội trái lịnh.

Đức Chí Tôn đã định còn dùng có 3 cặp phò cơ, nghĩa là 6 người mà thôi, mà nay còn 5 người vì mất hết 1. Tên tuổi các vị ấy đã có khai cho chánh phủ biết rồi.

Vậy xin chư Đạo hữu tự hậu chẳng nên tin Thánh Ngôn nào không phải của Tòa Thánh truyền ra và không có 3 chúng tôi ký tên vào ……………………

Chánh Phối Sư

Ký tên

Thái Thơ Thanh

Quyền Thượng Chánh Phối Sư
Ký tên

Thái Ca Thanh

Chánh Phối Sư

Ký tên

Ngọc Trang Thanh

 

 

 

 

 

ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ
 (Năm thứ tư)
TÒA THÁNH TÂY NINH, ngày 7–1–1930.

No.14.

CHÂU TRI
Kính lời chư Đạo hữu nam nữ đặng rõ:

Châu Tri đề ngày 15–7–1929 và các Châu Tri trước có cấm: 1. Việc Cầu cơ chấp bút. 2. Truyền việc Luyện đạo. 3. Thâu góp tiền bạc của bá tánh; mà nay nghe cũng còn có nhiều Đạo hữu cải lịnh.

Nên nay nhắc lại một lần chót cho chư Đạo hữu biết, nếu ai còn vi lịnh nữa, tra xét đủ bằng cớ thì Hội Thánh không nhìn nhận là Đạo hữu. Bởi các việc cấm trên đây có can hệ với quốc sự, không thể để cho nhà nước phải nhọc công dòm ngó vì mình.

Xin các Đạo hữu Đầu Họ và Chủ các Thánh Thất phải truyền rao Châu Tri nầy ra và phải đọc tờ Châu Tri ngày 16–7– 1929 cho các tín đồ nghe mỗi kỳ đàn, rồi buộc phải kỷ tên vào bổn vi bằng gởi lên Tòa Thánh xem rồi sẽ trả lại 1 bổn.

Hiệp Lý “Cửu Viện”
 Chánh Phối Sư
      NGỌC TRANG THANH.

* TẠI SAO NGUỒN ĐẠO PHÁT TẠI TÂY NINH?

Kinh sách xưa nay là Thánh Ngôn từ ban sơ cũng chỉ rõ, Đạo phát ư Đông.

Như mấy câu sau nầy chỉ rõ cớ ấy:

“Ánh thái dương giọi trước phương Đông.”
(De V Orient, F Occident voit poindre r aurore).

Hồi ban sơ, Bàn cổ sơ khai, đạo Phật, Tiên, Thánh khai cũng tại miền Á Đông phát ra trước.

Chừng đạo truyền qua Thái Tây, cũng phát ra tại Asie-Mineure (Tiểu Á) là hướng Đông của Âu Châu,

TÂY NINH là Đông phương của Nam Kỳ. Bởi cớ ấy và Thiên cơ tiền định, nên Đạo khai tại TÂY NINH y như mấy lời Thánh Ngôn sau đây:

“Ngày mùng 1–8–Bính Dần (7–9–1926).

CAO ĐÀI
Thầy, các con - Trung, nghe con.

Con biết rằng Tòa Thánh, Thầy phải lập tại Tây Ninh, Thầy đã cho con hiểu là Thánh địa nữa.

Nguồn Đạo Thầy do nơi đó mà xuất thấu thế gian……

Hồi năm Bính Dần ngày Nguơn đán, có đàn trong chùa Phật tại làng Long Hòa (Rạch Kiến) Chợ Lớn.

Thượng Tương Thanh, Thượng Hóa Thanh và Thượng Hoa Thanh chứng đàn.

Sau khi Tam giáo Chủ giáng cơ, Thần Hoàng làng Long Hòa giáng cho bài thơ nầy:

Thần tải lộ an độ chúng sanh
Hoàng Thiên nhứt nhãn đáo thiền thanh.
LONG THÀNH (1) chí hiệp tùng chơn đạo,
Hòa nhã hiệp đồng thị thái khanh.

(1)/- (Long Thành: làng Long Thành là chỗ lập Tòa Thánh bây giờ)

Tự nơi Trời định, nào có ai dám ôm giành Đạo ca củm cho mình đặng.”

Trong mấy năm ban đầu, sau khi Khai Đạo tại Gò Kén, phận tôi phải Đông xông Tây đục, đi nâng đỡ đức tin của chư Đạo hữu các nơi, Hộ Pháp phải đi mở Đạo tại Kim Biên, để cho Thượng Phẩm điều đình Tòa Thánh với anh Thái Bính Thanh giúp việc, còn anh Ngọc Lịch Nguyệt thì điều đình Vĩnh Nguyên Tự và lên xuống Tòa Thánh.

Trong lúc ấy, tại Tòa Thánh, hồn Đạo thạnh hành, chùa rách Phật vàng, lều tranh xịch xạc, giậu le thưa thớt, Thánh địa hoang vu rừng rậm mà trọn câu phổ độ, người tới Tòa Thánh tầm Đạo dư muôn.

Tuồng đời ấm lạnh biết bao! Trong Đạo tranh giành lẫn nhau, người hiền phải lui chơn thối bước.

Hơn một năm kế đó, hồn Đạo đìu hiu, Tòa Thánh thưa người lui tới, thuyền Bát Nhã gần xa bến.

Trống Lôi Âm tiếng giục cơn sầu!
Chuông Bạch Ngọc hơi reo đoạn thảm!

Đấng Chí Tôn dạy tôi phải về chưởng quản Tòa Thánh, và ngày 15–4–1928 (âl 26–2-nhuần- Mậu Thìn), trước khi tôi về Tòa Thánh, Thiên phong ở Tòa Thánh có cầu Đức Lý Giáo Tông chỉ dạy công việc, vì nền Đạo truân chuyên:

THÁI BẠCH…

Phò loan: Hộ Pháp – Thượng Phẩm.
Hầu bút: Phối Sư Thái Bính Thanh.

Xin mời Chức sắc cửu Trùng Đài có mặt tại đây ngày nay vào hầu Lão; …

 Hộ Pháp Hiền hữu, xin nghe:

Chẳng phải Lão binh vực Cửu Trùng Đài của Lão, Hiền hữu kiếm sẽ thấy kẻ tội nhơn ấy về bên Hiệp Thiên Đài của Hiền hữu. Vậy thì quyền hành của Hiền hữu thế nào mà trách Lão [1]? Chức sắc của Lão vì ám muội mà nghe lời đó vậy thôi, còn những kẻ Hiền hữu kể tên trong sớ, Lão đã chán biết, để thỉnh thoảng Hiền hữu sẽ thấy hình phạt dành cho chúng nó [2].

Thái Bính Thanh,

Hiền hữu nói lại với Thượng Trung Nhựt rằng: Lão nhượng trọn quyền Giáo Tông lại cho người cho đến ngày HTĐ nhìn CTĐ rồi Lão sẽ hành chánh, nghe à!

Lão ban ơn cho chư Hiền hữu và chư Hiền muội.

Thăng.

Tôi vâng lịnh Đại Từ Phụ và Đức Lý Giáo Tông về chưởng quản Tòa Thánh, lần lần công đồng với Chức sắc Hiệp Thiên Đài và Cửu Trùng Đài đã phế đời hành đạo, về Tòa Thánh lo Đạo cùng tôi, một ít lâu, nền Đạo mới vượng, thạnh hành như xưa. Chức sắc Thiên phong và Đạo hữu lưỡng phái về Tòa Thánh lo Đạo, lập công bồi đức. Thiệt là nhờ ơn Đại Từ Phụ nên châu về Hiệp Phố.

Đức Lý Giáo Tông thấy vậy mới tái cầm quyền, dạy sửa trị trong Đạo, dạy lập Tòa Tam Giáo đặng khuyên răn nhau tại thế, ngõ hầu tránh khỏi tội thiêng liêng. Ngài đã giảng dạy rõ việc ấy.

Có Thánh giáo như vầy nữa:

Nơi Ngọc Hư còn đang định án,
Chiếu chỉ phân cho hẳn tội tình.
Nếu không tuân luật hữu hình [3],
Vô vi trừng trị ai binh đặng nào.
Thương Chí Tôn lòng đau than thở,
Lo liệu phương day trở cơ đời.
Thế đương biến cuộc đổi dời,
Lấy khuôn khảo tội cho người ăn năn.
Xưa coi nhẹ lời răn đạo đức,
Nay cam tâm ngậm ức nuốt oan,
Trừ hung mở cuộc dấy loàn,
Kẻ không nhìn Đạo, nhập hàng yêu tinh.

[1] Vì Hộ Pháp có thượng sớ,
than sao Đức Lý Giáo Tông không hành phạt mấy Chức sắc Cửu Trùng Đài phá Đạo.
[2] Ít lâu kế đó, nhiều vị bị Thiên khiển.
[3] Tòa Tam Giáo để răn nhau, nếu ai tuân thì khỏi Thiên điều, ai khộng tuân thì bị Thiên điều trừng trị, ấy là từ bi của Thầy lập thế cho mình khỏi tội Thiên đình.

Cả bọn mình đây đều tội lỗi dẫy đầy, Trời lập thế cho ăn năn sám hốì tại thế cho khỏi ghi tội nơi Thiên đình.

Thương hại cho những người ngoan ngạnh, vì một đốm lửa lòng không từ tâm nhẫn nại mà sanh ra nhiều điều bi thảm cho đến đỗi, xúi những người chở bí, bầu, khoai, bắp tới giúp Tòa Thánh trong buổi cơ cẩn, vào đơn tòa án, mà kiện thưa.

Mấy điều ây có nâng khí phách của người Nam lên được cao thượng quảng đại chăng?

Nghĩ mà tủi, nghĩ mà thương không ngưng giọt lụy! Biết chừng bao thoát khổ?

Vì Đạo hữu ngoan ngạnh quá lẽ, không lễ nghĩa khiêm cung, xưng bá xưng hầu, độc quyền lừng thế, nên T hầy mới giáng dạy tôi mấy điều sau nầy:

Ngày 18–10–1931 (âl 8–9–Tân Mùi), 22 giờ.

THẦY

Con Trung, Thầy dặn con phải nhớ nghe:

Cả luật điều phải có nghiêm, tất dưới chẳng phải trị trên, mà là trên trị dưới.

Con nên tỏ cùng khắp rằng:

Thầy không thể nhìn các Chức sắc phản loạn bởi danh Thầy, ấy là đồng tử mạo danh mà gây đảng phái.

Thầy cấm các con chẳng đặng nhìn nhận Chức sắc của chúng nó phong.

Con hiểu rằng nhơn sanh lầm lạc vì đanh Thầy lắm.

Vậy phải tuyên bố ra cùng khắp nơi những điều giả dối ấy.

Thượng Trung Nhựt bạch: Con sẽ dạy 3 Chánh Phối Sư viết thơ cho chánh phủ biết mình không nhìn nhận mấy Thánh Thất không tùng Tòa Thánh và lập sổ Thiên phong có hồng thệ của Tòa Thánh nhìn nhận gởi cho mấy Chủ Thánh Thất vầ Đầu Họ Đạo rõ. Người không có trong sổ ấy là mạo quyền.

Phải.

Cả mấy điều con đã làm, Thái Bạch đều khen ngợi lắm…….

 Thầy ban ơn cho mấy con.

THĂNG.

Tôi lấy lời tâm huyết tỏ hết nguồn cơn trong Đạo, xin chư Đạo hữu lưỡng phái lấy trí thức mà phán đoán các việc trong nền Đạo.

Nay kỉnh đốn.
Thượng Đầu Sư
THƯỢNG TRUNG NHỰT.

 

Hết.