Trang

Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2016

1436. Đến khi họ hết im lặng...

8686. Im Lặng Đến Bao Giờ?

Posted by adminbasam on 10/06/2016
FB Chau Doan10-6-2016
Tôi ngạc nhiên khi những con người có học, chữ nghĩa đầy mình nhưng im thin thít suốt từ lúc xảy ra thảm hoạ biển nhiễm độc. Tôi cố hiểu họ nhưng sự cố gắng của tôi là vô ích. Phải chăng họ nghĩ vấn đề này không liên quan, không ảnh hưởng tới họ?

Có ai trong chúng ta chắc rằng nước mắm sẽ không có độc tố? Muối sẽ không có độc tố? Phải chăng những người này sẽ im lặng và thời điểm duy nhất chúng ta thấy họ phát ra một âm thanh gì đấy là khi chính họ hay người thân của họ bị ung thư? Họ sẽ than khóc trách móc số phận.
Tôi có quá đáng không khi đòi hỏi những người có học phải lên tiếng? Nếu những người có học thức trong xã hội mà dửng dưng, lãnh đạm trước một vấn đề nghiêm trọng như vậy thì ai sẽ là người lên tiếng. Hay cả xã hội chúng ta cứ lặng lẽ chấp nhận tất cả những gì diễn ra mà không ho he nửa câu? Thảm hoạ biển nhiễm độc không có cái là “nhạy cảm” hay chính trị gì ở đây cả. Nó không chỉ khiến ngư dân đói khổ, khốn cùng mà còn ảnh hưởng tới sức khoẻ của chúng ta và con cháu chúng ta.
Hiện trạng xã hội be bét như hiện nay chính là bởi sự im lặng đáng sợ của “người có học” trong xã hội.
Ai đấy sẽ hỏi lên tiếng thì làm được gì? Làm được chứ. Khi công dân quan tâm tới những vấn đề xã hội và cất tiếng, nói lên chính kiến của mình, chính quyền sẽ phải để ý tới tiếng nói ấy và họ sẽ có xu hướng hành động đúng đắn hơn.
Khi bạn quan tâm và nói lên suy nghĩ của mình thì người thân, bạn bè của bạn cũng sẽ chú ý rồi quan tâm. Xã hội sẽ không thể thay đổi khi tất cả đều im lặng như một bầy cừu nhẫn nhục, chấp nhận tất cả những gì mang tới bởi người chăn cừu.
Nhưng chúng ta đâu phải bầy cừu, đúng không?
___
Mai Tú Ân

Đã có lời đề nghị của Mỹ giúp vụ cá chết, nhưng Việt Nam đã từ chối?

10-6-2016
Thật không tin nổi, và cũng thât buồn quá khi nghe ông Đại sứ Mỹ, ông Ted Osius nói rằng phía Mỹ đã đề nghị giúp Việt Nam về vụ cá chết hàng loạt ở miền Trung nhưng phía Việt Nam đã từ chối, không cần.
Thật sự tôi đã ngẩn người ra khi đọc tin này. Tại sao lại từ chối một đề nghị tốt đẹp đến thế từ phía Mỹ. Vì sao lại từ chối sự giúp đỡ của người Mỹ. Đừng nói là không tin người Mỹ nhé. Họ đang là đối tác kinh tế nước ngoài quan trọng bậc nhất của Việt Nam với cán cân thương mại luôn nghiêng về phía VN hàng chuc tỷ đô la.
Khi vu cá chết kéo dài xảy ra, chúng ta điều tra không ra hay chưa ra, mà tình thế khẩn cấp đe dọa đến người ngư dân và người dân thường VN thì cho dù có đi cầu cứu thiên hạ thì cũng nên đi để cứu dân. Ấy thế mà chính người bạn như nước Mỹ lại chìa tay ra xin giúp thì sao không nắm lấy cơ hội để giải quyết vấn đề chưa từng có này?
Và chính Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc cũng đã từng nói, sẽ làm quyết liệt và cần cả bên nước ngoài tham gia. Vậy mà giờ đây mới lòi ra là Mỹ đã đề nghị giúp Việt Nam về vụ khủng hoảng này từ lâu rồi. Nhưng họ đã bị VN từ chối. Và bây giờ vụ cá chết đó vẫn lững lờ treo niêu trước mắt người dân, và muốn khóc khi cơ hội được người Mỹ giải cứu đã bị chính quyền lạnh lùng cho qua.
Không hiểu các ông ở chính quyền còn tìm được ai giải quyết vụ khủng hoảng môi trường này tốt hơn người Mỹ. Và nói thẳng ra kết luận của người Mỹ cũng khiến cho người dân tin hơn bất cứ ai. Cũng nhắc lại, vì vụ cá chết này, đã có hơn 100.000 người ký tên trong thỉnh nguyện thư, TT Obama lên tiếng về vụ cá…
Chắc chắn có vấn đề gì uẩn khúc của chính quyền ông Phúc trong vụ khủng hoảng cá chết này. Chắc chắn có vấn đề gì mờ ám, không trong sáng, nên chính quyền trên dưới cứ lúng ta lúng túng trong vụ cá chết này. Những lời tuyên bố của các quan Bộ đối chọi nhau, càng khiến cho tình thế rối tinh lên. Ông nói gà, bà nói vịt và cho đến giờ này, hơn 2 tháng sau sự kiện, vụ việc vẫn dậm chân tại chỗ.
Và những lời nói của ông Đại Sứ Mỹ, mà tôi tin chắc là những lời nói thật, lại càng khiến cho người dân thêm ngơ ngẩn. Than ôi, không muốn nói nhưng không thể không nói vì sự thật đang phơi bày dần ra. Chỉ nội việc chính quyền từ chối sự giúp đỡ này đã nói lên tất cả. Ngâm ngẩm từ chối như thế rồi im luôn, không cho dân biết thì bằng chính quyền cầm dao đâm vào sau lưng rồi còn gì.
Tại sao chính quyền VN lại xử sự hồ đồ như thế khi từ chối lời đề nghị của phía Mỹ? Trước đó thì phớt lờ đề nghị giúp của LHQ. Mà việc cá chết này đã không còn là việc của nhà nước nữa mà là của người dân. Liên quan đến tính mạng, sức khỏe cũng như công ăn việc làm của bao triệu người dân chứ không phải của chính quyền nữa rồi. Chính quyền làm sao có thể thản nhiên từ chối bàn tay thân thiện muốn giúp của bạn bè? Như một kẻ gian, hành động gian, chính quyền cũng lờ đi không nói gì đến sự giúp đỡ quí giá nhưng bị bỏ qua này. Khốn khiếp thật.
Việc cần làm mạnh mẽ, cần cương lên như tuyên bố thảm hoa để cứu ngư dân thì không cương. Còn vài trăm, vài ngàn người dân xuống đường biểu tình ôn hòa cũng vì vụ cá chết này, chả làm hại ai thì bị chính quyền thẳng ta đàn áp, cho người đánh dân như đánh kẻ thù vậy…
Nhưng còn vụ cá chết này thì không biết có còn cương nữa được hay không. Nhưng dù cương hay không thì cuối cùng chính quyền cũng phải sòng phẳng trả lời cho người dân biết hết tất cả về vụ việc này. Lúc đó thì chúng ta mới có thể biết được nhiều hơn, khi những cái mặt nạ giả nhân giả nghĩa trong chính quyền rơi ra trong một vở tuồng tồi, nhưng lại ác với dân.

Cá cần nước sạch, chính quyền cần minh bạch.