6322.
HUY ĐỨC: VÀI TRANG “SÁCH TRẮNG”
Posted by adminbasam on 30/12/2015
30-12-2015
Tôi có thói quen chịu đựng các loại áp lực
một mình, chỉ vài lần thông báo cho những người thân, như Nguyễn Quang Lập, Đỗ Trung Quân,
khi trong những cuộc gặp gỡ, có sự dòm ngó của vài kẻ lạ.
Thường, những loại trang viết nặc danh trên
mạng cho dù bịa đặt, vu khống liên quan đến mình như thế nào, tôi cũng không
bao giờ phản ứng. Tuy nhiên, mấy hôm nay nhiều đồng nghiệp điện thoại yêu cầu
tôi phải lên tiếng trước một bài viết của cái gọi là Câu Lạc Bộ Nhà Báo Trẻ,
liên quan đến hai bài viết của tôi trên Facebook.
Tôi buộc phải “phá lệ”.
Đó là hai bài báo: “Em Vợ Thủ Tướng
& Siêu Lừa Dương Thanh Cường” và “Ai Bảo Kê Cho Trầm
Bê“. Cái gọi là “CLB Nhà Báo Trẻ” này cho rằng, đã có sự
“phối hợp” giữa tôi với nhà báo Nguyễn Công Khế, nhà báo Doan Khac Xuyen và Luật sư Phan Trung Hoài trước khi
viết các bài này để “phục vụ” cho “Minh Chủ”.
Đó là một sự bịa đặt trắng trợn nhằm vu
khống, bôi nhọ chúng tôi.
Sự thực, bài viết được bắt đầu như thế nào?
Ngày 21-10-2015, tôi đưa lên FB bài viết, “Bao Giờ Bằng Được
Campuchia“, nói về chuyện hai đứa con của Thủ tướng Nguyễn
Tấn Dũng chưa hề có công trạng hay chứng minh được tài cán gì bỗng dưng một
người trở thành Bí thư Tỉnh ủy Kiên Giang, một người trở thành tỉnh ủy viên
Bình Định.
Đặc biệt, Nguyễn Thanh Nghị – năm 2010, khi
đang là Hiệu phó trường Kiến trúc, ứng cử thành ủy viên TP. HCM đã rớt thê thảm
(chỉ được khoảng 20 phiếu trên tổng số gần 400 đại biểu), vài tháng sau đó lại
trở thành ủy viên dự khuyết TƯ Đảng.
Ngày 27-10-2015, tôi được một sỹ quan An
ninh mời đi cafe. Tôi nhận lời. 4:30 cùng ngày, tại quán cafe số 5 Hàn Thuyên,
một sỹ quan cấp bậc trung tá cùng với một đại úy gặp tôi.
Vị trung tá nói với tôi: “Nguồn tin của
chúng em từ Campuchia nói rằng, Hun Sen đọc bài anh thì rất thích nhưng đối lập
của Hun Sen thì rất tức. Nguồn này nói thêm là đối lập Hun Sen sẽ cử người sang
đây để thủ tiêu anh”. Tôi cười bảo: “Nếu tôi bị thủ tiêu thì có thể sát thủ sẽ
đi từ Campuchia qua nhưng tôi biết chắc chủ mưu sẽ không phải là Hun Sen hay
đối lập của ông ấy”.
“Thì chúng em có tin đó muốn báo anh đề
phòng”, vị trung tá nói rồi đi thẳng vào chủ đề chính: “Thôi, từ giờ tới đại
hội anh đừng viết gì về Thủ tướng”. Tôi hỏi ngay: “Thế các anh làm an ninh cho
quốc gia hay làm an ninh cho Thủ tướng?”
Biết họ là lính dưới quyền tướng Trần Quốc
Liêm, tôi nói tiếp: “Nếu các anh theo dõi phiên tòa xử Dương Thanh Cường, các
anh sẽ thấy vai trò hết sức quan trọng của Tư Liêm. Là công an thì phải bảo vệ
dân đừng để trở thành công cụ của những quan tham nhũng. Chính chúng ta rồi
phải đóng thuế cho những khoản tiền vào túi của những quan tham nhũng ấy”.
Vị trung tá vẫn rất bình tĩnh, nhắc tôi:
“Dạo này linh cảm của em khá chính xác; em đang linh cảm thấy anh sắp gặp nạn;
anh thấy không, lần trước em linh cảm thấy Bọ Lập bị bắt là y như rằng anh ấy
bị bắt”.
Tôi về, không để tâm nhiều tới những “linh
cảm” ấy nhưng theo dõi các thông tin về vụ án Dương Thanh Cường kỹ hơn. Hôm ấy
đã là ngày xét xử thứ 7, báo chí tường thuật về “đại án” này hết sức sơ sài;
đặc biệt không có một dòng nào nói về Tư Liêm cả.
Hồ sơ vụ Dương Thanh Cường, tôi đã chuẩn bị
từ năm 2010, anh em làm án từ hồi đó đã rất bất bình vì bị cản trở, hăm dọa.
Nhiều nhà báo có hồ sơ này nhưng họ không có cách nào để đưa lên mặt báo chính
thống.
Biết là nguy hiểm nhưng với tư cách một nhà
báo tôi không chấp nhận để cho một chuyện tày trời như thế bị dìm trong bóng
tối. Chiều 31-10, sau khi tòa tạm nghỉ chờ tuyên án, tôi viết bài “Em Vợ Thủ Tướng và
Siêu Lừa Dương Thanh Cường“.
Có thể những thông tin của tôi sẽ gây bất
lợi cho người này và mang lại lợi thế cho ai đó. Nhưng, tôi chỉ viết ra, đứng
tên, chịu trách nhiệm với tư cách một công dân và bổn phận của một nhà báo đi
tìm sự thật.
Tôi không rõ các mối quan hệ của anh Nguyễn
Công Khế thì thế nào, còn tôi, từ lâu đã không còn tiếp xúc với những nhà lãnh
đạo đương chức, cao cấp. Lần tiếp xúc gần đây nhất là với Thủ tướng Nguyễn Tấn
Dũng thì cũng đã từ năm 2007.
Rất nhiều áp lực.
Ngày 16-11-2015, tôi được một người lạ báo
tin, tôi “sắp bị bắt”. Tối hôm đó tôi tranh thủ làm hồ sơ vụ Trầm Bê, lọc ra
những vấn đề có tính bản chất nhất và có bằng chứng vững chắc, được nhiều nhà
báo biết nhất. Tôi không muốn lại có thêm một vụ việc nữa bị “chìm xuồng” [vụ
này thì tôi có nghề hơn anh Đoàn Khắc Xuyên nên chưa bao giờ phải nhờ anh ấy].
Sáng hôm sau, 17-11, tôi đi cafe như thường
ngày. Để ý thì thấy “nguồn tin của quần chúng” rất có cơ sở. Sáng hôm đó, ở nhà
xe đối diện thập thò một “thanh niên lạ”. Tôi đi đâu là có 4 “thanh niên lạ”
khác theo sau. 9:00, cafe xong, tôi dắt xe ngược chiều, để mấy cái đuôi lòi ra
và chụp vài kiểu ảnh “làm kỷ niệm”.
Cuối giờ sáng hôm đó, tôi post bài “Ai Bảo Kê Cho Trầm
Bê“. Tối hôm sau, tôi ra quán lai rai với bạn bè, khi về
thì không còn thấy ai theo. Cũng kể từ đó không còn thấy “đuôi” chỉ liên tục bị
tấn công trên mạng [các tài khoản email, FB bị hack không thành; hàng chục
facebookers nặc danh nhảy vào rải hàng trăm cmts, chửi bới rất vô văn hóa].
Từ tháng 2-2009, kể từ khi bắt đầu thu thập
thông tin cho bài “Chị Hai Thủ Tướng“,
tôi chịu rất nhiều áp lực. Tôi cũng không muốn nói hết ra đây.
Tôi cũng dẫn ở đây link cái bài báo bịa đặt
rất điệu nghệ của “CLB Nhà Báo Trẻ” để các bạn đọc thấy sự trơ trẽn của những
kẻ ném đá giấu tay này.
Mời xem thêm: Mưu hèn kế bẩn của
Nguyễn Công Khế hiến cho “minh chủ” (NCK).
IN ĐOÀN KHẮC
XUYÊN, HUY ĐỨC, NGUYỄN CÔNG
KHẾ, OSIN, PHAN TRUNG
HOÀI, TRƯƠNG HUY
SAN, TRƯƠNG TẤN
SANG - ON 8:26 PM
CLB
Nhà báo trẻ xin cáo lỗi cùng bạn đọc về việc tạm ngừng phóng sự “Nguyễn Công
Khế mở trụ sở TNCorp tại Mỹ, tẩu tán ngoại tệ ra nước ngoài để làm gì?” để
nhường bước cho một phóng sự nóng về vị “minh chủ” vốn quá nổi tiếng với những
thủ đoạn chính trị nhằm triệt hạ đối thủ, mà kẻ “y cẩm dạ hành” theo hiến kế
cho ông ta không ai khác ngoài Nguyễn Công Khế, một tay buôn chính trị lão
luyện với hàng tá mưu hèn kế bẩn ở cấp thượng tầng.
Sau
thất bại tại Hội nghị TW 6 với lá bài “Quan làm báo”, Đặng Thành Tâm, Đặng Thị
Hoàng Yến bị lộ, không còn giá trị sử dụng. Nguyễn Công Khế khi đó may mắn
thoát khỏi liên đới nhờ sự ma mãnh của một con buôn chính trị nhà nghề, nhờ thế
mà “minh chủ” còn sót lại một vị “quân sư” tự ví mình là Gia Cát Lượng thời Tam
Quốc.
Từ trước Hội nghị TW 6, "minh chủ" thường xuyên
tổ chức tiệc tùng tại căn nhà rộng 51m2, số 60 Thạch Thị Thanh, Q1, TPHCM để
mua chuộc, dụ dỗ trí thức. Trong hình: Chủ tọa và toàn bộ khách mời đã đông
đủ nhưng chưa ai dám động đũa...
|
|
Buổi tiệc chỉ khai mạc khi Nguyễn Công Khế có mặt, ngồi
vào chiếc ghế trống để sẵn bên phải vị "minh chủ"
|
Càng gần đến Đại hội 12, vị “minh chủ” càng nôn nóng với ghế
Tổng Bí thư mà Nguyễn Phú Trọng hứa sẽ để lại, tất nhiên với điều kiện tiên
quyết là phải loại được “đối thủ” là Thủ tướng Dũng khỏi chính trường. Hàng
nghìn tin nhắn, cuộc gọi giữa “minh chủ” (090.40.13579)
và Nguyễn Công Khế (090.318.9999)
suốt từ đầu năm đến nay, chủ yếu ngoài giờ hành chính, bất kể nửa đêm hoặc gà
gáy, cuối cùng, một “liên hoàn chi kế” đã được Khế vạch ra và trực tiếp điều phối
thực hiện. Với vai trò làm trung tâm của kế hoạch, Khế chạy đôn chạy đáo khắp
nơi, ra bắc vào nam như con thoi, điện thoại reo liên hồi...
Mượn danh 3 ông giáo sư Học viện Chính trị để tố cáo nhằm
triệt hạ đối thủ
Nghe theo lời Khế, vị “minh chủ” lập tức liên lạc với các cụ
giáo sư, vốn là thầy giáo cũ của mình tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí
Minh. Đó là các ông Lưu Văn Sùng (0904.112.517,
nguyên Viện trưởng Viện Khoa học Chính trị), Nguyễn Đình Kháng (
class="skype_c2c_logo_img" v:shapes="_x0000_i1028">0903.203.817,
nguyên Viện trưởng Viện Kinh tế Chính trị học) và lôi kéo thêm ông Đỗ
Thế Tùng (nguyên Trưởng Khoa Kinh tế Chính trị), Khế đã lượm
lặt vài thông tin trên mạng, dự thảo lá đơn tố cáo Nguyễn Tấn Dũng để “minh
chủ” đưa cho 3 ông giáo sư già ký gửi lên Bộ Chính trị và Ban Chấp hành TW ngày
18/9/2015.
Nội
dung lá đơn, 3 giáo sư tố cáo những sai lầm của ông Dũng trên 3 điểm: Thứ nhất: ông
Dũng là người tiếp sức cho “thế lực thù địch” vu cáo cho “đảng ta lệ thuộc vào
Trung Cộng”, thứ hai: ông Dũng chính là người đã “kích động sự đối
đầu giữa Việt Nam và Trung Quốc” và thứ ba: ông Dũng đang kêu
phe cánh vận động để ông trở thành tổng bí thư. Các giáo sư già kết luận:
Nếu Nguyễn Tấn Dũng lọt vào Ban Chấp hành Trung ương khoá XII thì đó là “thảm
hoạ cho Đảng ta và dân tộc ta”. Không hiểu sao lá đơn tố cáo bị tung hê lên mạng
khiến dư luận được một phen ầm ĩ, 3 ông giáo sư già lẩm cẩm lỡ bút sa gà chết,
đành nghe lời bêu rếu của thiên hạ cả tháng nay về các nội dung tố cáo quá ấu
trĩ và thiển cận.
Osin
Huy Đức: Nuôi quân ba năm, dùng trong một sớm
Trương Huy San - Osin Huy Đức vốn là một nhà báo nổi tiếng,
sau khi chấm dứt nghề báo chính quy, Huy Đức toàn tâm toàn ý về dưới trướng của
“minh chủ”, sẵn sàng bẻ cong ngòi bút phục vụ mưu đồ hạ gục đối thủ chính trị,
đích nhắm duy nhất cũng chỉ có một mình Ba Dũng. Dân tình không hiểu, làng báo
cũng giả nai, Osin lại càng lên mặt vì tài “đánh 3 Dũng tơi bời cả chục năm mà
vẫn chẳng mất một sợi lông”. Nếu bảo Huy Đức chẳng mất gì thì cũng hơi quá, ít
nhất là đã khiến gia đình xào xáo dẫn đến tan nát, vợ bỏ vì không chịu nổi hành
vi của chồng, bạn bè thì chỉ còn những kẻ cùng hội cùng thuyền, đếm trên đầu
ngón tay. Được cái danh hão, nổi đình nổi đám “trên mạng” và được “minh chủ”
bảo kê, không ai dám đụng. Sau khi từ Mỹ về, cả năm trời im hơi lặng tiếng, khi
có lệnh giờ “G” đã điểm của “minh chủ”, Huy Đức lập tức ra tay dưới sự điều
phối của Khế.
Sáng
sớm ngày 31/10/2015, vị “minh chủ” nhấc máy gọi Phan Trung Hoài (0903.812.548),
Phó Chủ tịch Liên đoàn Luật sư Việt Nam, vốn là cấp trên của Lê Công Định -
người “bạn học” đã đi theo “minh chủ” trước đây để rồi ngã ngựa, nằm tù từ năm
2010-2013 vì âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân. Phan Trung Hoài là luật sư bào
chữa cho Hồ Đăng Trung (nguyên Giám đốc Agribank Chi nhánh 6) trong vụ
án Dương Thanh Cường, “minh chủ” yêu cầu luật sư Hoài chuẩn bị hồ sơ, tài liệu,
lời khai hoặc bất cứ thông tin gì liên quan đến vụ án Dương Thanh Cường, để sẵn
đấy.
Nhanh như điện, đúng 11:20:34 trưa cùng ngày (31/10/2015),
Nguyễn Công Khế gọi cho “osin” Huy Đức (0903.809.495):
“Chú đến nhà Phan Trung Hoài lấy tài liệu rồi mang đến anh”. Hai nhà báo
“kỳ cựu” nhanh chóng tiếp cận hồ sơ, lượm lặt tất cả lời khai, kể cả lời khai
mà đương sự đã bác bỏ để làm “tư liệu”. Tối hôm đó, Huy Đức lên bài gây chấn
động cộng đồng mạng: “Em vợ Thủ tướng & “siêu lừa” Dương Danh Cường”,
lôi vợ chồng tướng Trần Quốc Liêm (em vợ Thủ tướng Dũng) ra chịu trận, nhưng ẩn
ý phía sau chính là đổ vấy cho Ba Dũng. Sau khi nghe Khế báo công, vị “minh
chủ” cười khà khà trong điện thoại, nhắn Khế “Cho anh gửi lời khen Huy Đức,
không hổ danh là tay bút số 1 Việt Nam”. Tiếp tục thực hiện ý chỉ của “minh
chủ” về việc “chơi sát ván”, Huy Đức tung thêm các bài “Cái ôm thắm thiết
của Nguyễn Tấn Dũng với Tập Cận Bình” lấy từ anh bạn Trương Duy Nhất, đến
nay, người đi Trung Quốc không phải Ba Dũng mà lại là ông Nguyễn Sinh Hùng,
thiên hạ mới ngã ngửa. Tiếp đó, Huy Đức lại hạ gục tướng Liêm bằng lời hiệu
triệu “Nên đình chỉ ngay chức vụ của tướng Liêm” mà ẩn ý đằng sau vẫn
không ngoài việc xỏ xiên Ba Dũng.
Nguyễn Công Khế còn tỏ ra dã man và tàn độc hơn cả, sau khi
hứa hẹn sẽ nói tốt về Trầm Bê với “minh chủ” của mình, vừa dọa dẫm vừa dụ dỗ,
Khế đã thành công trong phi vụ 300 tỷ bằng một hợp đồng hợp tác dỏm. Vậy mà
không những không nói giúp, Khế lại lôi Trầm Bê vào một rắc rối kinh hoàng
không đáng có. Đúng lúc 06:58:45 tối ngày 12/11/2015, Khế nhắn tin thỉnh ý
“minh chủ” về ngón đòn tiếp theo và gợi ý cho “minh chủ” nên chăng lôi Trầm Bê
vào cuộc(!!). Đúng 10:47:27 buổi tối cùng ngày, “minh chủ” nhắn lại với nội
dung ngắn gọn “Tram Be-3D”. Khế hiểu ngay ý “minh chủ” muốn tiếp tục lôi
Ba Dũng hoặc người nhà ông ta vào vì nghe đâu Nguyễn Thanh Phượng (con gái Ba
Dũng) có cổ phần cổ phiếu gì đó khá “đậm” với Trầm Bê tại Sacombank, Phương Nam
Bank. Thế là Trầm Bê trở thành nạn nhân tiếp theo trong kế sách “chỉ tang mạ
hòe” của thầy trò Nguyễn Công Khế.
Đầu
năm 2013, “minh chủ” có đưa Khế bản báo cáo dầy cộp, đóng dấu “mật” của Ngân
hàng Nhà nước từ đầu năm 2013 về “Kết luận Thanh tra Giám sát Ngân hàng
Phương Nam” với số liệu từ cuối năm 2012, sau đó Khế đã chuyển cho Đoàn
Khắc Xuyên “nghiên cứu” (Xuyên là người gắn bó chặt chẽ với Khế từ
thời xa xưa, cùng chung mưu hất cẳng Huỳnh Tấn Mẫm và bao che cho Khế trong việc
bị tố cáo đầu hàng địch. Hiện Xuyên dù vẫn có chân trong Thời báo Kinh tế Sài
Gòn nhưng đã được Khế ưu ái đưa về tờ báo riêng của y mang tên “Một Thế Giới”
để thế chân Lê Ngọc Thịnh). Đúng 6:31:12 sáng ngày 14/11/2015, Khế gọi cho
Đoàn Khắc Xuyên (0903.815.713),
yêu cầu tập hợp, phân tích ngắn gọn các thông tin sai phạm của Trầm Bê và ngân
hàng Phương Nam để chuyển cho Huy Đức. Xuyên lập tức vào cuộc với kỹ năng
chuyên làm phóng sự kinh tế, y dễ dàng đánh lận con đen, bỏ qua các khoản tài
sản lớn hơn nhiều lần so với các khoản nợ của gia đình Trầm Bê tại ngân hàng
Phương Nam, bỏ qua phần kết luận của Thanh tra Giám sát Ngân hàng Nhà nước, chỉ
chăm chắm vào những cái gọi là “sai phạm”, “nợ xấu” của Phương Nam, tiện thể
Xuyên lôi cả Thống đốc Bình, vốn được xem là cùng chiến tuyến với Ba Dũng vào
cuộc. Chiều ngày 15/11/2015, Xuyên đã hoàn tất bài báo và đúng 6:15:22 chiều
ngày 15/11/2015, Xuyên gọi cho Huy Đức: “nhận hàng, sửa lại cho bén”.
Vốn dốt đặc về kinh tế, ngân hàng nhưng lại là bậc thầy về chính trị, Huy Đức
dễ dàng biến tấu, sửa thành văn phong sặc mùi thuốc súng. Và thế là trưa ngày
17/11/2015, Huy Đức lên bài “AI BẢO KÊ ÔNG TRẦM BÊ”, tiếp tục chĩa thẳng
vào Thống đốc Bình và Thủ tướng Dũng.
Cùng với Huy Đức, Đoàn Khắc Xuyên từ xưa đã là “cật ruột”
của Nguyễn Công Khế lập nên một liên minh kền kền trong làng báo
|
Còn nhớ dạo trước, chỉ vì câu “ném chuột sợ vỡ bình” xỏ xiên
Tổng Bí thư mà Nguyễn Quang Lập, Hồng Lê Thọ bị xộ khám; chỉ vì dám lấy phiếu
tín nhiệm Bộ Chính trị trên mạng mà Trương Duy Nhất phải nằm tù. Ấy vậy mà, nhờ
có “minh chủ” bảo kê, Huy Đức liên tục công khai đánh phá chế độ, Nguyễn Công
Khế trong quá khứ đầu hàng địch, làm gián điệp bán nước cầu vinh, hiện tại giở
mọi thủ đoạn để vơ vét, cả hai liên tục chơi “sát ván” Thủ tướng như thế mà vẫn
bình an vô sự, lại được tiếng “anh hùng”! Có “minh chủ” bảo kê quả là khác hẳn!
Với sự trợ giúp đắc lực của Nguyễn Công Khế với những mưu
hèn kế bẩn, mục tiêu của vị “minh chủ” đã thành công bằng lá đơn của Thủ tướng
Dũng gửi Tổng Trọng với nội dung “XIN KHÔNG TÁI CỬ”. Nhưng vị “minh chủ”
lại chẳng ngờ mình lại thua mưu của một người mà ai cũng ngỡ là “LÚ” nhưng thực
ra lại vô cùng thủ đoạn: Tổng Trọng. Sau khi Ba Dũng xin rút, tới lượt Nguyễn
Phú Trọng ngửa bài: Đề nghị được ở lại thêm nửa nhiệm kỳ nhằm bảo vệ
“đoàn kết” nội bộ Đảng. Cả tháng nay, vị “minh chủ” đấm ngực, than phiền
với Khế: “đúng là cốc mổ cò xơi”….
Đón xem kỳ tiếp: Nguyễn Công Khế nói và làm về những
‘điều cấm kỵ’
CLB
Nhà báo trẻ