Trang

Thứ Năm, 2 tháng 12, 2021

3642. BÀI PHÁT BIỂU CỦA CHÁNH TRỊ SỰ NGUYỄN HỮU KHANH.

Bài trình bày về KHỔ NẠN ĐẠO CAO ĐÀI.

Hội luận về đại sách lược nhằm khôi phục Hội Thánh Cao Đài hay Hội Nghị Tự Do Tôn Giáo hay Niềm Tin Khu Vực Đông Nam Á Lần 7 có 4 tham luận đoàn: Tiếng nói quốc tế về Đạo Cao Đài. Những khổ nạn của Đạo Cao Đài sau 1975. Con đường tranh đấu cho đạo quyền và các thành quả tiêu biểu. Phương hướng và kế hoạch lấy lại Khôi phục Hội Thánh Cao Đài (Lấy lại Tòa Thánh Tây Ninh, Mở Đại Hội Nhơn Sanh).

Nam Mô Cao Đài Tiên Ông Đại Bồ Tát Ma Ha Tát.

Tôi là Chánh Trị Sự Nguyễn Hữu Khanh Quyền Đầu Tộc Đạo Phù Mỹ, Bình Định xin cảm ơn tổ chức BPSOS đã mở Hội luận quốc tế về Đạo Cao Đài THÁCH ĐỐ và TRIỂN VỌNG đồng thời cho phép Tôi trình bày việc Đạo Cao Đài bị chi phái 1997 chiếm đoạt Tòa Thánh Tây Ninh và khoản 300 Thánh Thất. Tôi xin chứng minh về hai pháp nhân khác nhau như sau:


I/- Pháp nhân Đạo Cao Đài lập năm 1926.

Đạo Cao Đài do Thượng Đế lập thành năm 1926. Đạo tổ chức theo triết lý QUỐC ĐẠO. Đạo có hiến pháp, phân định lập pháp, hành pháp và tư pháp để xây dựng xã hội hòa bình, dân chủ, tự do.

Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa công nhận pháp nhân vào năm 1965. Danh hiệu tại Điều 1: ĐẠI-ĐẠO TAM-KỲ PHỔ-ĐỘ nói tắt là (Đạo CAO-ĐÀI). (Danh hiệu đầy đủ 6 chữ, nói tắt 3 chữ.) Điều 2: Hội Thánh Cao Đài đặt địa điểm Trung Ương tại Tòa Thánh Tây Ninh. Điều 19. TÒA THÁNH Trung ương (Tây Ninh) là nguồn gốc khai sáng Đai-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ Điều 27. Hiến Chương nầy sẽ là Luật căn bản thống nhứt đối với tất cả chi phái Cao Đài nào ngày sau chấp nhận ký tên.

Năm 1974 Tòa Thượng Thẩm Sài Gòn mở phiên tòa xử vụ kiện tranh chấp quyền sở hữu đất Nội Ô Tòa Thánh Tây Ninh. Tòa phán quyết quyền sở hữu là của Hội Thánh Cao Đài.

Ngày 4-6-1980 Ủy ban Nhân dân tỉnh Tây Ninh công nhận QUYỀN HÀNH ĐẠO của người Đạo Cao Đài tại Quyết định 124, Điều 2: Những cơ sở tổ chức hành đạo Cao Đài Tây Ninh được tiếp tục hành đạo theo chánh sách tôn giáo của Nhà nước CHXHCN Việt Nam quy định gồm: Trong nội ô là Tòa Thánh Tây Ninh, Báo Ân Từ, Hộ Pháp Đường, Giáo Tông Đường… Ở cơ sở là Thánh Thất và Điện Thờ.

17 năm sau nhà nước cấp pháp nhân cho chi phái 1997 và dung dưỡng cho chi phái 1997 độc chiếm Tòa Thánh Tây Ninh cùng các cơ sở khác tại Điều 2. Đó là hành vi bất hợp pháp, là chứng cứ trù dập người Đạo Cao Đài không theo chi phái 1997.

II/- Pháp nhân chi phái 1997.

Năm 1979 Hội Thánh Cao Đài lập Hội Đồng Chưởng Quản DUY NHẤT để điều hành việc đạo, địa điểm hành đạo là Tòa Thánh Tây Ninh. Ủy ban Nhân dân tỉnh Tây Ninh đã công nhận tại Quyết định 124, Điều 2, nhưng đến 1983 thì nhà nước xóa ngang.

Cũng năm 1983 nhà nước lập ra Hội Đồng Quản Lý Hội Thánh Cao Đài. Hội Đồng Quản Lý nầy không có mạng lịnh Hội Thánh Cao Đài mà của nhà nước cấu kết với một số chức sắc lập ra nên không có giá trị pháp lý gì trong Đạo Cao Đài. Đoạn đứt gãy pháp lý đạo tại đây.

Đến năm 1989 Hội Đồng Quản Lý xin với Ủy Ban tỉnh Tây Ninh lập Hội Đồng Chưởng Quản theo Quyết định 88 ngày 14-9-1989, nhà nước cấp con dấu cho Hội Đồng Chưởng Quản. Hội Đồng Chưởng Quản lập năm 1989 xin với nhà nước lập ra tổ chức tôn giáo mới. Hội Thánh Cao Đài không có công văn nào ra lịnh lập tổ chức tôn giáo năm 1997.

Ngày 9-5-1997 Ban Tôn Giáo chính phủ ra Quyết định số 10 công nhận pháp nhân của tổ chức tôn giáo có danh hiệu tại Điều 1: ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ CAO ĐÀI TÂY NINH gọi tắt là ĐẠO CAO ĐÀI TÂY NINH. (Tên đầy đủ có 10 chữ, gọi tắt 5 chữ.) Điều 4: Trụ sở của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Cao Đài Tây Ninh đặt tại Tòa Thánh Tây Ninh. Hiến chương 1997 không có điều nào như điều 19 và điều 27 của pháp nhân 1965.

Tổ chức tôn giáo ra đời ngày 9-5-1997 không có mạng lịnh của Hội Thánh Cao Đài nên đó là chi phái 1997. Ban Tôn giáo cho phép chi phái 1997 lấy Tòa Thánh Tây Ninh của Đạo Cao Đài làm trụ sở là phi pháp và vi phạm Quyết định 124. Đó là hành vi tiêu diệt Đạo Cao Đài. Căn cứ theo Luật Tín Ngưỡng, Tôn Giáo năm 2016 chi phái 1997 đang sinh hoạt tôn giáo tập trung tại nhà ở, đất, công trình kiến trúc của Đạo Cao Đài. Như vậy chi phái 1997 đang sinh hoạt tôn giáo tập trung tại địa điểm bất hợp pháp.

III/- Vụ kiện bị ngâm 12 năm.

Năm 2009 một số tín đồ Đạo Cao Đài đã gởi ĐƠN KHỞI KIỆN đến Tòa Ấn Nhân Dân tỉnh Tây Ninh. Bên bị kiện là chi phái 1997. Nội dung yêu cầu xét xử 02 việc:

Thứ nhất: Chi phái 1997 không phải Đạo Cao Đài mà do nhà nước dựng lên năm 1997 và cũng chỉ được nhà nước xem là một chi phái nhưng lại mạo nhận danh xưng 6 chữ Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ.

Thứ hai: Tòa Thánh Tây Ninh, các Thánh Thất, thuộc quyền hành đạo của người Đạo Cao Đài đã bị chi phái 1997 chiếm đoạt từ năm 1997.

Đơn Khởi Kiện năm 2009 có biên nhận của Tòa Án. Sang năm 2010 có bổ sung Đơn Khởi Kiện Tòa cũng có biên nhận nhưng đã 12 năm trôi qua mà Tòa Án vẫn không xử.

KẾT LUẬN: Nhà nước dùng chi phái 1997 làm công cụ diệt Đạo Cao Đài còn thể hiện rất rõ ràng qua việc đánh chiếm các Thánh Thất của Đạo Cao Đài từ miền Trung, miền Tây và Đông Nam Bộ. Tôi là nạn nhân trực tiếp khi chi phái 1997, côn đồ và chính quyền đánh chiếm Thánh Thất Phù Mỹ, Bình Định vào năm 2012. Chi phái 1997 đã tưới xăng lên người Phó Trị Sự Nguyễn Công Trứ con trai của Tôi để đốt ngay trước mắt chính quyền. Đã 10 năm trôi qua nhưng ký ức kinh hoàng của một xã hội vô pháp, vô thiên vẫn ám ảnh chúng tôi. Chính quyền đã bao che cho thủ phạm vì chi phái 1997 là công cụ của nhà nước diệt Đạo Cao Đài.

Xin cảm ơn tổ chức BPSOS đã tổ chức Hội luận để nạn nhân trong phòng kín được trình bày sự thật rằng: Chi phái 1997 là công cụ của nhà nước Việt Nam dùng để diệt Đạo Cao Đài một cách tinh vi nhăm che mắt quốc tế. Các Tín đồ Cao Đài thuần thành vẫn tiếp tục tranh đấu để giành lại quyền tự do tôn giáo và khôi phục Hội Thánh Cao Đài bị nhà nước xóa sổ năm 1983.

Cầu xin Thượng Đế ban ơn lành cho Hội nghị.

Nay kính.