Trang

Thứ Tư, 12 tháng 2, 2025

5463. Đức Hộ Pháp nhận bà Magda làm con nuôi (Thụy Sĩ, 1954)

 Kỳ trước ở Génève ĐỨC HỘ-PHÁP đã nhận cô Magda này làm con và Cô thương ĐỨC HỘ-PHÁP như Cha đẻ.

Ngày 12 tháng 6 năm Giáp-Ngọ (11 Juillet 1954):

Âu Du Ký, Hồ Bảo Đạo.

. . . . Các hội-viên Tôn-Giáo Quốc-Tế mời ĐỨC NGÀI và chúng tôi ở lại dùng cơm trưa. Trong bữa cơm chúng tôi chuyện-trò rất thân mật. Trước khi ra về cả nhà Bà Quản-Lý Institut du Bleu Léman xin ĐỨC HỘ-PHÁP ban Phép Lành cho mỗi người trong nhà (trên 10 người).


4 giờ chiều Về đến phòng nghỉ là 4 giờ. Ông Đỗ-Hữu-Tấn đi luôn lên Hội-quán của Phái-đoàn Pháp ở Bocage đến gặp Ông Guy La Chambre coi Ông muốn gặp ĐỨC HỘ-PHÁP không? Khi được nghe tin ĐỨC HỘ-PHÁP qua Génève thì Ông Guy La Chambre mừng và xin đến viếng ĐỨC HỘ-PHÁP liền. Ông Tấn về báo-cáo cho ĐỨC NGÀI hay. 15 phút sau, đúng giờ hẹn Ông Tổng-Trưởng Bộ Liên-Quốc Guy La Chambre đến, có Ông Saint Mleux là Đổng-Lý Văn-Phòng đi theo. ĐỨC HỘ-PHÁP tiếp Ông Guy La Chambre nơi phòng riêng còn chúng tôi nói chuyện với Ông Saint Mleux. Tôi cũng tỏ cho Ông biết rằng nước Pháp đã long-trọng tuyên-bố cho Chánh-Phủ Quốc-Gia Việt Nam thâu hoạch chủ-quyền Độc-Lập, tại sao nước Pháp không đưa Chánh-Phủ Quốc-Gia thương thuyết với Việt-Minh, vì chuyện đó là chuyện nội-bộ của nước Việt Nam mà thôi. Ông nói rằng nước Pháp từ 8, 9 năm nay vì chủ-nghĩa chống Cộng-Sản mà phải kẹt tay ở Việt Nam. Chánh-Phủ Mỹ hứa giúp sức, nhưng từ mấy năm nay nào có giúp gì đâu. Đến nay tới lúc khó-khăn mà chánh-phủ Mỹ gặp hồi Tổng Tuyển Cử, không thể nào tỏ một thái-độ rõ-rệt trước ngày lập thành tân Chánh-Phủ nghĩa là không trước tháng Octobre, Novembre 1954. Nếu nước Pháp không sớm liệu, thì từ đây đến đó những biến cố xảy ra có thể đưa nước Pháp vào chỗ khó-khăn. . . . nên mới nhận ký-kết đình-chiến với Việt-Minh. Tôi hỏi Ông có biết rằng khi nước Pháp bắt tay ký kết đình chiến là sẽ gây sự phẩn-uất trong lòng những chiến-sĩ trong cánh Quốc-Gia hay không? thì Ông nói rằng Ông vẫn biết, nhưng trong tình thế này Ông chắc chắn bên Việt-Minh họ sẽ gìn giữ trật-tự trong vùng của họ kiểm-soát để bảo-vệ tài sản và sanh mạng người Pháp trong vùng họ đặng lấy uy-tín đối với Quốc-Tế. Ông ngỏ ý rằng bên cánh Quốc-Gia muốn giữ đặng uy-tín thì cũng phải cố-gắng giữ sao đừng cho xảy ra chuyện rắc-rối làm mất trật-tự trong vùng mình kiểm-soát, nói chuyện đến đây thì Ông Guy La Chambre trên kia đã dứt câu chuyện với ĐỨC HỘ-PHÁP nên trở xuống. Ông Tấn và Tôi lật-đật đưa Ông Saint Mleux ra cùng về với Ông Tổng-Trưởng.

Trong công việc đi Génève kỳ này tôi nhận thấy nhiều chuyện biến đổi ngộ-nghỉnh, nhứt là vụ đi Hội-Nghị Tôn-Giáo, nếu không có chuyện phi-cơ trục trặc thì chúng tôi đến rất sớm, dự hội và sẽ gặp Ông Narada Théra còn ở đó, thì không sao tránh khỏi sự niềm-nỡ của Ông vì tình quen biết với nhau khi trước. Như vậy thì sự thất bại của Ông Narada Théra sẽ có ảnh hưởng đến chúng tôi. Trái lại chúng tôi đến trễ mà thâu-thập đặng trọn cảm-tình của toàn hội và cả gia-đình Bà Quản-Lý.

8g chiều Cô Magda Purro thừa-dịp dọn cơm chiều lân-la chuyện vãn với chúng tôi. Câu chuyện thật là ly kỳ. Kỳ trước ở Génève ĐỨC HỘ-PHÁP đã nhận cô Magda này làm con và Cô thương ĐỨC HỘ-PHÁP như Cha đẻ. Cô là một người hay lên xuống làm công cho Hotel Régina, một trong số 4 người hay lên xuống bưng thức ăn cho chúng tôi. Ngày đầu lúc chưa biết nhau nhằm chuyến cô bưng đồ lót lòng lên phòng; thấy vẻ hiền-từ đáng thương, ĐỨC HỘ-PHÁP kêu Cô lại. Lúc ấy trời lạnh, ĐỨC NGÀI đang nằm trên đi-văn, đấp mền tới cổ. Cô lại quì gối bên chưn ĐỨC NGÀI. Hỏi lai-lịch, Cô thuật rằng: Cô mồ côi cha mẹ sớm, có ba em, Cô phải nghỉ học để đi kiếm chuyện làm lấy tiền nuôi em. Đến năm nay Cô đặng 28 tuổi, em cô cũng đã lớn, có gia-đình và đã có con mà cô thì vẫn ở vậy. Hỏi sao Cô không lập gia-đình thì Cô trả lời một cách tự-nhiên và thật-thà rằng: Mấy em con nghèo, làm việc không đủ nuôi con, nên con phải làm việc để giúp chúng nó. Bấy nhiêu đó cũng đủ thấy một tâm-hồn đầy nhẫn-nại hy-sinh. ĐỨC HỘ-PHÁP hỏi Cô muốn làm con ĐỨC NGÀI không? Cô có vẻ mừng và hỏi vặn lại ĐỨC NGÀI nói thật hay nói chơi? ĐỨC HỘ-PHÁP trả lời rằng: 'Thiệt!" Cô liền quì gối xuống nói: 'Con xin nhận và cám ơn Cha'. Cô bèn ôm tay ĐỨC NGÀI mà hun. Từ buổi ấy về sau mối cảm-tình Cha con ngày thêm khắn-khít. ĐỨC HỘ-PHÁP và chúng tôi trở lại Paris lần trước Cô cảm-động quá không dám đưa đi, sợ cầm lòng không đậu rồi phải khóc.

Tưởng không còn hi-vọng gặp lại nữa, nhưng thình lình sáng ngày 13 Juillet, Cô hay tin ĐỨC HỘ-PHÁP trở qua, Cô mừng quá chạy lại ôm ĐỨC NGÀI mà khóc. Thấy Cô quí mến ĐỨC NGÀI quá, hỏi nguyên-do thì Cô mới thố-lộ một sự lạ-lùng, Cô nói rằng: 'Bữa đầu tiên Cô bưng đồ lên cho ĐỨC HỘ-PHÁP dùng, khi mở cửa bước vào trong phòng. Cô nghe mùi hương bát-ngát mà thuở nay chưa từng thưởng-thức, dưới đất đầy dẫy bông hoa đủ màu sắc như màng. Khi ấy Cô nghe trong lòng Cô khoan-khoái vui lạ làm sao, làm cho Cô muốn nằm trên đống hoa ấy mà mắt Cô trông thấy. Trời lạnh, ĐỨC HỘ-PHÁP đang nằm nghỉ trên ghế dài (divan) đấp mền lên tới cổ. Cô bước tới thấy mặt ĐỨC HỘ-PHÁP có khí sắc sáng lòa làm cho Cô ngơ-ngẫn phục quì xuống dưới chơn. Cô còn nói nhiều câu làm cho mình phải suy-nghĩ mãi. Cô cảm thấy thế-giới bên kia thế nào mà Cô nói với ĐỨC NGÀI rằng: 'Hồi trước cha con mình ở trên kia vui sướng biết mấy, ngày nay mang xác-thịt này cực-khổ quá phải không Ba?' Cô lại dặn ĐỨC NGÀI: Những công-chuyện gì của ĐỨC NGÀI làm đều vĩ-đại lắm và sẽ thành-công hết thảy, nhưng đừng lo nghĩ nhiều quá mà hao tổn tinh-thần.

Chiều ngày 12 Juillet, Cô nghe trưa mai ĐỨC HỘ-PHÁP trở về Paris, nên khi vừa mãn việc, Cô thay đồ lên phòng lân-la nói chuyện với chúng tôi, 11 giờ đêm mới về. Hỏi về gia-cư thì Cô trả lời Cô ở chung với một người chị em bạn có đứa con để khi rảnh việc ở nhà lo săn-sóc cho chúng nó. Hỏi Cô làm không đủ tiền mướn nhà ở hay sao mà lại ở chung như vậy? Cô thành thật trả lời: 'Con gái không có chồng mà ở riêng một mình khó lắm, đã vậy còn mấy đứa nhỏ. Cô săn sóc chúng nó như con thì đủ vui. ĐỨC NGÀI nói với Cô rằng: 'Con làm việc như vậy thì khổ nhọc lắm'. Cô thật thà trả lời: 'Thưa Cha! con có khổ đâu. Con làm như vậy là lẽ tự nhiên mà!' ĐỨC NGÀI bảo Cô khi nào muốn qua Tây-Ninh thì cho ĐỨC NGÀI hay để lo phương-tiện đi, Cô trả lời: 'xin Cha đừng lo việc ấy, chừng nào con đi thì con sẽ đủ tiền đi'.

 

@@@

Ngày 14 tháng 6 năm Giáp Ngọ (13 Juillet 1954):

8 g sáng Sáng ngày, thức sớm, Cô Magda lo đem đồ điểm-tâm lên cho ĐỨC NGÀI và Tôi dùng, tội nghiệp vì tình quyến-luyến Cô muốn lân-la gần gũi chúng tôi nên thừa dịp mỗi khi có đem đồ lên phòng thì Cô giành phần đem lên cho đặng gặp ĐỨC NGÀI một chút.

9 g sáng Lễ-Sanh Ngọc Tiểng Thanh (G.H Schuetz) ở Collège Sous Salève được giây-thép hay tin ĐỨC HỘ-PHÁP đến Génève và chiều ngày 13 Juillet sẽ về Paris, nên sáng nay đến viếng, có Cô Magda biết trước đón khách rước dẫn lên phòng ĐỨC HỘ-PHÁP. Bạn Ngọc Tiểng Thanh gặp ĐỨC NGÀI mừng rỡ vô cùng, hun tay ĐỨC NGÀI. Tôi và Ông Tấn cũng hầu chuyện rồi xin phép đi ghi giấy máy bay và ra phố đổi tiền Suisse đặng trả tiền nhà hàng. Trong lúc ĐỨC NGÀI chuyện vãn với bạn Ngọc Tiểng Thanh, đổi tiền và lấy giấy máy bay xong, Ông Tấn dắt tôi đi dạo phố giúp tôi biết thêm nhiều đời sống dân-chúng ở Génève. Phần chánh là:

1. Nghề làm đồng-hồ, đi đâu cũng thấy đồng-hồ đủ kiểu, đủ cỡ.

2. Nghề làm Chocolat.

3. Nghề làm nhà hàng cho mướn phòng. Thành Génève là nơi gặp-gỡ các sắc dân trong trường chánh-trị cũng như trong cuộc du-lịch. Họ đến đây ăn xài…

11 g trưa Bữa nay bạn Ngọc Tiểng Thanh ở hầu chuyện với ĐỨC HỘ-PHÁP thật lâu, đến 11 g trưa ĐỨC NGÀI cùng bạn Ngọc Tiểng Thanh đi dùng cơm chay tại tiệm người Việt có vợ Thụy-Sĩ danh tiếng nhứt, hiệu Rồng-Vàng (Restauant du Dragon d'Or). Rất tiếc hôm nay nhà hàng này đóng cửa buộc lòng trở về hotel Régina. Khi cơm nước xong, bạn Ngọc Tiểng Thanh kiếu-từ. Ông Tấn và Tôi thay vì nghỉ trưa, lại đi đưa Ngọc Tiểng Thanh ra xe điện, rồi đi dạo một vòng thành-phố. Châu-Thành Génève thật sạch-sẽ hơn châu thành Paris, ngoài đường không có một miếng giấy bỏ rơi, họ dạy dân của họ còn khéo hơn mình dạy con trong nhà. Miếng giấy gói kẹo phải vò nhỏ bỏ túi hay cầm tay đem bỏ trong giỏ rác. Hút hết điếu thuốc không có liệng tàn xuống đất mà phải kiếm thùng rác mà bỏ. Không một người nào nhổ nước miếng xuống đất. Chúng tôi mõi chơn ghé lại một công-viên ngồi nghỉ theo mấy cái ghế, thấy sân có đề bảng:"đây là của chung, xin anh em lưu tâm gìn giữ nó". Bấy nhiêu cũng đủ cho dân sợ tuân theo chớ không phải hăm-he phạt vạ đủ điều như bên ta.

3 g chiều Chúng tôi sửa-soạn ra phi-trường, Cô Magda lên từ giã ĐỨC HỘ-PHÁP và khóc nức-nở. Cô còn day qua nói với tôi rằng: 'Ba tôi về bên ấy, tôi không theo săn-sóc đặng, xin gởi cho Ông chăm-nom lo lắng dùm cho Ba tôi.' Tôi nghe câu nói ngây thơ ấy phì cười và khuyên cô an-tâm vì bên ấy còn có cả ngàn người lo lắng cho ĐỨC NGÀI chớ không ai bỏ ĐỨC NGÀI đâu mà sợ.

4 g 30 chiều Ra phi-trường, cân đồ, trình giấy và chờ giờ lên máy bay. Thoạt nhiên có chiếc máy bay từ Paris vừa đến, trong số hành khách mới qua có cựu Thủ-Tướng Trần-Văn-Hữu.

5g30 chiều. Máy bay cất cánh rời khỏi phi-trường Cointrin (Génève), ít giờ sau máy bay đáp xuống phi-trường Orly (Paris), nhiều anh em đón rước đông đủ. Bữa nay (chiều 13 Juillet) bắt đầu chơi lễ, người ta đông đúc ngoài đường. Từ phi-trường về Hotel, mỗi khoản người ta chận ngang đường nhảy đầm đờn hát xe chạy rất khó khăn. Cuộc vui trọn 3 ngày đêm: 13, 14, và 15 Juillet.