Trang

Thứ Ba, 11 tháng 2, 2025

5661. Đức Hộ Pháp nhập môn cho nhiều người ở Paris (15-7-1954)

Phòng hẹp mà chúng tôi đi đông trót 10 người. Bà Baus đã dọn sẵn một Thiên-Bàn chưng dọn trang-hoàng. ĐỨC HỘ-PHÁP và Tôi quì cầu-nguyện, ai nấy lẵng-lặng đứng hầu. Xong rồi kêu từ người vào lập thệ, Nam trước, Nữ sau. ĐỨC HỘ-PHÁP làm phép giải-oan cho từng người.

Trong số người nhập môn nầy có ông Raoul Chabrol vốn là đồng tử được Đức Hộ Pháp khai khiếu ba ngày sau đó (xem bài 5459 trên blog. BBT

 

 Ngày 16 tháng 6 năm Giáp-Ngọ (15 Juillet 1954):

Âu Du Ký, Hồ Bảo Đạo.

9 g sáng Ông Đỗ-Hữu-Tấn cùng tôi dạo chơi Châu-Thành Paris và đi Métro. Tưởng Métro là gì, té ra là xe lửa điển chạy dưới đất châu-thành Paris, trên mặt đất đường sá, xe cộ chạy tấp-nập còn dưới đất lại có cả một châu-thành khác đào hang chạy luôn luôn chẳng khác nào hang chuột, chỗ nào trên có đường là ở dưới có đường hầm cho xe điển Métro chạy. 


Đất bên ấy cũng chắc, mới làm đường hầm ở dưới được, có nhiều chỗ hai ba lớp đường hầm, đường này chạy luôn dưới đít đường kia lại còn có những đường đào chun ngang qua đáy sông Seine, trên thì nước sông còn dưới là đường xe điển chạy, 5 phút là có một chuyến xe chạy. Dưới hầm đặt hai đường rầy, cứ theo phía thuận là xe cứ chạy khỏi phải tránh nhau. Xe ngừng thì tự-nhiên cửa điển mở ra cho hành-khách lên xuống, xe khởi chạy là cửa tự nhiên đóng lại không ai có thể nào vô ra trong lúc xe chạy.

12 g trưa Gần 12 giờ trưa, sau khi dùng cơm xong chúng tôi lại nhà thương La ennec (??) Salle Pozzi để thăm một nạn nhân vì quá khổ mà phải quyên-sinh, Cô Jocelyne Gauthier. Trước khi đi Cannes, ĐỨC HỘ-PHÁP có đọc báo thấy đặng tin này, cô thất-nghiệp mà chẳng ai giúp-đỡ, khổ quá đành phải tự-tử, song căn phần chưa mãn, cô được chở vào nhà thương điều-trị. ĐỨC NGÀI động lòng cho chạy hỏi thăm đến phòng co,â thì có lịnh Bác-sĩ cấm không cho ai vào thăm, chúng tôi đành phải để lại cho Cô một bức thư an ủi với một số tiền là mười ngàn quan (1.000$ Đông Dương).

2 g chiều Chúng tôi sửa soạn ra phi-trường đón chuyến máy bay 3 g 30 để rước ĐỨC HỘ-PHÁP. Không dè đặng tin điện-thoại từ Cannes kêu về cho hay rằng lấy chỗ chuyến bay này không đặng nên phải chờ chuyến tới, 8g30 cất cánh tại Nice và đến hơn 10 g mới về tới phi-trường Orly. Tôi lật-đật gọi điện-thoại cho phái-đoàn hay, nhưng mấy Ông đều vắng mặt cả. Tôi liền kêu mấy bạn xin nhập-môn tối nay sẽ hội-họp tại nhà Bà Baus đúng 9 giờ, phải kêu từ người cho biết sự bất-trắc thình-lình này. Vì giờ đó cũng khuya tôi yêu-cầu có ai đón trước cửa để dẫn đường dùm. Các anh em thảy đều vui lòng chờ đợi và Bà Baus hứa sẽ đón chúng tôi.

3 g 30 chiều Ông Thái ở Phi-Trường Orly cho hay vì đi dùng cơm phải vắng mặt.

4 g chiều Ông Đỗ-Hữu-Tấn cùng chúng tôi đi viếng Musée Grévin, số 10 Boulevard Montmartre. Nơi đây người ta cố-gắng diễn-tả những nhân-vật xưa và nay bằng hình sáp, thì mình tưởng là hình sống thiệt. Bước vô là gặp phòng để kiếng rọi mặt. Mỗi người đi ngang qua dòm vào trong ấy, bắt tức cười nôn ruột, khi dòm vô trong mỗi cái kiếng mình thấy mình ốm nhách cao thườn-thượt hoặc lùn sủng hoặc tròn như trái banh, mặt bự như cái mâm, nhứt là mấy cô đầm và mấy cậu nhỏ lại xem cười nhào lăn.

Qua khỏi đó, đến một căn phòng chia từng căn, mỗi căn chưng bày nhiều nhân vật khác nhau, kẻ đứng người ngồi coi như sống. Tôi nhận thấy có các vị Tổng-Thống Eisenhower, Winston Churchill, Vincent Auriol, Chủ-Tịch Nga Malenkov, các tướng Pháp như: Lecler, De Lattre de Tassigny, P. Thierry d 'Argenlieu, De Castrie, Juin v.v... Có hình ĐỨC GIÁO HOÀNG Pie 12 đang tiếp Ông Tisserand Feltin, Công-Tước Wladimir d 'Ormesson và Chanoine Kir, Đốc-lý thành Dijon. Gần đó có hình nắn Bà Hoàng Elizabeth ngồi trên ngai, bên cạnh có Ông chồng là Đức d'Édinbourg đứng. Bà Hoàng-Hậu nước Hollande với Đức Vua nước Belgique. Đến chỗ phòng của 'Victor Hugo' Nguyệt-Tâm Chơn-Nhơn (bức hình tặng Ông Grévin)

Nơi phòng khiêu-vũ có hình của Serge Lifar là người đã có gặp chúng tôi nơi phòng thuyết-đạo Musée Social hình-dạng thiệt là giống. Những kép chánh nơi rạp hát Opéra cũng có hình nắn để đầy, rắn mắt hơn hết là họ nắn hình của một cô đầm để ngồi trên một cái băng màhai bên lại có hai cô đầm thiệt làm cho khách đi xem không phân biệt đặng người nào thiệt, giả. Ta ngắm xem cử-động mới biết đặng.

Chúng tôi tiếp-tục đi xuống từng dưới hầm, nơi đây chưng bày hình ảnh về lịch-sử nước Pháp trong thời-kỳ cách-mạng thế vương quyền, lập chánh-phủ chánh-chung với nhà cách-mạng Mirabeau, Danton, Camille, Desmoulins, Robespièrre, nhà cách-mạng Marat bị Cô Charlotte Corday ám-sát trong lúc đang tắm, gần đó là một tòa-án cách-mạng, hồi buổi đó xử bà Rolani với Ông Herman, Chánh-Án và hai Ông Sellier và Foucaud phó án.

Theo đây còn những cảnh nhà Vua bị giam ngục, thắp đèn leo lét và những cảnh các cao-trào Vua trong thời kỳ oanh-liệt như cảnh Louis thứ 13 và vua Louis thứ 14 với tất cả triều-thần.

Đi vòng qua bên kia, những cảnh tả đời sống của Chúa Jésus từ khi sanh trong máng cỏ và cảnh thành Jérusalem, cảnh Chúa bị đóng đinh và cảnh đem chôn. Ngang đó cảnh tả đời sống của Bà Thánh Jeanne d'Arc từ lúc ở Dorémy nghe tiếng gọi của Thiêng-Liêng dạy ra giúp nước, trận đánh giải cứu thành Orléans, cuộc lễ tôn-vương cho vua Charles thứ 17, lúc bà bị bắt giam ngục và lúc bị thiêu trên giàn-hỏa. Chót hết chưng cảnh Napoléon Bonaparte tiếp khách tại điện La Malmaison. Cảnh này tới 48 nhân-vật làm toàn bằng sáp coi như sống.

Trở lại thang lên từng lầu trên vào một phòng ảo-thuật, người ta diễn nhiều trò thiệt hay. Qua xem Đền Kiếng, đây là phòng hình bát giác, vách 8 phía đều bằng kiếng rọi mặt. Khi vào trong cửa đóng lại. Đèn tắt, một cảnh hiện ra cực-kỳ xinh-đẹp, một đền-đài rộng-lớn nhờ những bóng trong kiếng rọi qua rọi lại làm cho mình có một cảm-tưởng một đền đài vô tận. Mỗi khi chớp đèn là đổi một cảnh mới của Đền đài. Xem mãn nhãn thì tắt đèn thiệt tối. Trong lúc đó mình nghe tiếng máy quay rồ-rồ rột-rột, không đầy 3 phút là bực đèn lại biến thành một khu rừng huyền-bí bao la. Mình biết đây là đổi cảnh cũng nhờ vách kiếng rọi qua rọi lại, thấy xa mút con mắt. Trên trần khi ấy tỏa xuống một đàn bươm bướm không biết bao nhiêu mà kể, bay liệng trên không trung. Sự thật thì có lối 4 hay 5 ngàn bướm có đèn chiếu sáng rồi nhờ vách kiếng rọi ra, nên thấy hằng hà sa số.

Mãn cảnh này thì lại tắt đèn tối om, đổi một cảnh mới hiện ra một cuộc lễ lớn ở Điện Alhambra bên xứ Ai-Cập, thắp đèn màu trông mút mắt một cảnh cực-kỳ hoa-lệ. Ra về 6 giờ chúng tôi sửa soạn đi ra phi-trường đón ĐỨC HỘ-PHÁP.

10g30 tối Đáng lẽ chiếc máy bay đến phi-trường Orly 10 giờ, song nó trễ tới 10 g 30. Chúng tôi rước ĐỨC HỘ-PHÁP đi luôn qua Yssyles-moulineux rồi đến đường Henri Tarel nhầm.

11 g đêm Xa xa thấy bóng người đứng dựa lề đường, đó là Mẹ con Bà Baus đón từ lâu. Đêm nay trời lạnh, hai mẹ con Bà đứng chờ chúng tôi. Gặp đặng, mừng rỡ hết sức, Bà Baus dẫn đường đi trước, vì giờ đã khuya ai nấy đều lẵng-lặng đi. Khi đến nhà, Bà Baus mời chúng tôi vào phòng khách, nơi đây đã có sẵn bạn Raoul Chabrol và hai vợ chồng Alexandre Mathelin. Phòng hẹp mà chúng tôi đi đông trót 10 người. Bà Baus đã dọn sẵn một Thiên-Bàn chưng dọn trang-hoàng. ĐỨC HỘ-PHÁP và Tôi quì cầu-nguyện, ai nấy lẵng-lặng đứng hầu. Xong rồi kêu từ người vào lập thệ, Nam trước, Nữ sau. ĐỨC HỘ-PHÁP làm phép giải-oan cho từng người. Tuy là đi đường rất mệt nhọc, nhưng ĐỨC NGÀI rất vui vẻ nói Đạo cho các bạn mới nghe. Bà Baus có làm cái bánh ngon lành đãi chúng tôi, vừa xơi xong bánh vừa uống trà chuyện vãn tới hơn 1 giờ khuya. Bà vợ của Bạn Alexandre Mathelin bị cảm ho mà đêm nay cũng ráng đến xin nhập-môn. Lúc chúng tôi ra về tuy trời lạnh lắm nhưng hai mẹ con Bà Baus và Chabrol cũng đưa chúng tôi xuống tận đường. Đêm khuya đường vắng, trăng sáng. Chúng tôi chạy một đoàn xe 4 chiếc không có sự trở ngại nào. ĐỨC NGÀI vui-vẻ nói: 'như vầy nhớ hồi mới khai-đạo đi mỗi đêm im-lặng như đêm nay'.