Trang

Thứ Ba, 11 tháng 2, 2025

5459. Đức Hộ Pháp khai khiếu cho Đồng tử Raoul Chabrol ở Paris (18-7-1954)

Sau bữa cơm, ĐỨC NGÀI gọi Raoul Chabrol vào phòng trong khai khiếu cho y, để đặng sáng suốt tiếp điển Thiêng-Liêng. Không hiểu khi thọ pháp khai khiếu, bạn Raoul cảm giác thế nào mà ôm tay ĐỨC NGÀI nói rằng: 'Trong đời sống của Tôi không có giờ phút nào tôi đặng hạnh-phúc hơn lúc này'.


 Nguồn Âu Du Ký, Hồ Bảo Đạo.


19 tháng 6 năm Giáp-Ngọ (18 Juillet 1954):

Ban đầu tưởng máy bay cất cánh 9 giờ tối như thường lệ ĐỨC NGÀI dạy mời mấy vị Tân Đạo-Hữu đến dự với ĐỨC NGÀI bữa cơm thân-mật vào 5 giờ chiều, nhưng giờ chót đặng tin máy bay cất cánh tại phi-trường Orly vào khoảng 6 giơ, nên ĐỨC NGÀI sửa lại đãi cơm trưa.


11 g trưa Đúng 11 giờ có mặt bạn Raoul Chabrol, Bà Baus, Thân Mẫu và Con gái Bà, hai vợ chồng Ông Mathelin Alexandre, Đỗ Hữu Tấn, Ngô Khai Minh v.v..... ĐỨC NGÀI cho chiếu Film, mấy người xem xong là nhập tiệc. Bữa cơm rất vui vẻ, nhân dịp tôi cho mọi người ký-tên vào tờ lập-thệ và phát giấy chứng nhập-môn. Sau bữa cơm, ĐỨC NGÀI gọi Raoul Chabrol vào phòng trong khai khiếu cho y, để đặng sáng suốt tiếp điển Thiêng-Liêng. Không hiểu khi thọ pháp khai khiếu, bạn Raoul cảm giác thế nào mà ôm tay ĐỨC NGÀI nói rằng: 'Trong đời sống của Tôi không có giờ phút nào tôi đặng hạnh-phúc hơn lúc này'.

Nói đến Raoul Chabrol, tôi lại nhớ đến cuộc gặp-gỡ ly kỳ giữa Chabrol, Regnault và chúng tôi.

Trước kia Ông Chabrol là hội-viên hội Thần-Linh-Học (Société Spirite) cùng hành sự với Ông Regnault. Song ít lúc sau, Ông Regnault nghiêng về vật-thể khảo-cứu ngoại-dung, thiếu tin tưởng, ít chịu nghiên-cứu. . . Còn Chabrol vừa là đồng-tử vừa là nhơn-viên hoạt động hay tìm kiếm, cố đi sâu vào Thần-Học. Vì hai quan-niệm bất đồng này gây chia rẽ. Ông Chabrol đứng ra sáng lập 'Hội bạn Thần-Linh' (Les Amis Spirites) lập trụ sở nhiều nơi, mỗi tuần mỗi diễn-thuyết, thu-hút hội-viên rất đông, còn Ông Regnault chỉ giữ một số hội-viên cũ và tùy phương-tiện mà hoạt động. Đôi bên cách nhau 15 năm, một hôm Cha Pierre về (vị Thiêng-Liêng đỡ đầu) bảo Ông Chabrol hãy đến nhà Ông Regnault gắp sẽ gặp "dịp may vĩ-đại", một âm-chất hiếm có, nhân sanh nhờ đấy mà hưởng nhiều hồng-ân (lời dặn chỉ có bấy nhiêu).

Ông Chabrol nghe lời đến nhà Regnault thì may gặp dịp Ông Regnault đang cố tìm một đồng-tử mà chưa được (vì Ông đã hứa lỡ với ĐỨC HỘ-PHÁP rồi). Cuộc gặp gỡ đột ngột làm Ông Regnault mừng rỡ, bèn ngỏ ý nhờ Ông Chabrol. Ông này chấp-thuận liền. Ông Chabrol thuở nay chỉ là một đồng-tử tầm thường nhưng sau khi ĐỨC HỘ-PHÁP chứng đàn, ông trở nên đồng-tử xuất-sắc và sau khi khai đàn 3 lần, số hội-viên nhập-môn tăng-gia rất đông mà Cha Pierre là vị có công nhứt trong vụ huấn-giáo xác-thực về giáo-lý.

3 g 30 chiều Anh em họp đủ mặt tại Hotel George 5, rồi ra phi-trường, nhiều bạn tân Đạo-hữu theo xe nội-đoàn đưa ĐỨC NGÀI. Tới phi-trường nhiều nhân-vật tiễn đưa rất đông. ĐỨC HỘ-PHÁP và nội đoàn được mời vào nghỉ chơn tại salon phi-trường. Nơi đây có Ông và Bà Hoàng Cao-Miên Moniret và mấy người con cũng về một chuyến máy bay với ĐỨC NGÀI. Gặp nhau chào hỏi mừng rỡ chuyện-vãn rất thân-mật. Đến 6 giờ chiều máy bay mới cất cánh. Anh em dụm ba dụm bảy chuyện-trò đầy vẻ thân-mật, cảm-động nhứt là các đạo-hữu người Pháp quyến-luyến chúng tôi.

5 g rưởi chiều Đài vô-tuyến kêu các hành-khách lên máy bay. Phút cảm-động đến nơi kẻ đi người ở. Các bạn Đạo ôm ĐỨC NGÀI và Tôi vừa hun vừa khóc làm cho chúng tôi không khỏi sụt-sùi. Tiếng giục-thúc lần chót, thôi đành chia tay, chúng tôi lên máy bay. Đến mút cầu thang, ngó lại thấy anh em đứng từng chòm không ngớt ngoắt theo. Tôi ngoắt lại đến khi cửa đóng. Động-cơ bắt đầu chạy đều đều và máy bay từ từ chạy lấy trớn cất cánh đi . . . Mấy phút sau máy bay lên cao, nhìn xem một lần chót kinh-thành Paris trong bụng bùi-ngùi không biết đến ngày nào có dịp trở lại đây.

7 g chiều Trời trong tốt lắm, dòm xuống thấy dãy núi Alpes ngổn-ngang gò-nỗng, dãy núi cao nhứt thuộc biên-giới Pháp và Ý, trên cao dòm xuống thấy lục cục chẳng khác nào những gò đất trẻ con đắp chơi. Có một con sông rộng lớn, một lằn trắng quanh co theo kẹt núi, đây là con sông Rhône từ trong núi Alpes chạy ra và đổ xuống biển Marseille. Qua hết các dãy núi thì đến Địa-Trung-Hải (Mer Méditerrannée).

8 g chiều Trên phi-cơ ĐỨC HỘ-PHÁP dùng bữa rồi xem sách, phần tôi trí vẩn-vơ nhớ những hình-ảnh thân-mến lúc anh em đưa đón nồng-nàn. Viết đến đây tôi nhắm mắt lại mấy phút để nhìn lại hình ảnh những người thân mến . . . . . Máy bay bay cao 5.600 thước, tốc độ 400 cây số một giờ. Bên ngoài chắc là lạnh lắm nhưng bên trong vẫn mát mẻ như thường.

Mấy ngày cuối ở Paris, quá sức lao lực mệt-nhọc, ai nấy đều ngon giấc chừng nghe máy bay hạ xuống mấy từng mây và lắc chuyển mới thức giấc, hỏi ra là đến Beyrouth. Dòm xuống thấy đèn đuốc sáng choang, mấy phút sau máy bay hạ cánh theo giờ Paris thì 2 giờ 10 còn giờ địa-phương ở Beyrouth là 4 giờ 10. Máy bay nghỉ lấy xăng, tất cả hành-khách đều xuống trình giấy rồi đi luôn lên lầu của nhà hàng phi-trường mà xơi bánh ngọt, uống café . . . Nghỉ một hồi lâu, hành-khách được mời trở ra máy bay. Đi qua sở cảnh-sát lãnh giấy thông-hành Passeport. Lúc này trời cũng hừng sáng rồi. Máy bay cất cánh 3g20 phút theo giờ Paris và 5g20 theo giờ địa-phương. Nhắm Karachi dung ruổi. Máy bay lên cao 5.800 thước, khỏi các lớp mây chúng ta thường thấy, chừng trời sáng nhận ra đây là vùng sa mạc.

12 g trưa Paris 4 giờ chiều địa-phương. Máy bay đến Karachi từ từ hạ xuống. Đây thuộc quyền chánh-phủ Hồi-Giáo Pakistan. Xứ này không biết sanh sống bằng nghề gì, chớ thấy mút con mắt toàn là sa mạc, nhà cửa cất toàn nóc bằng. Từ trên dòm xuống chẳng khác những cái hộp vuông úp dưới đất. Hành-khách đều xuống nghỉ và trình giấy, có xe của hãng Air France rước lại nhà hàng của Hãng. Nơi đây theo Đạo Hồi-Giáo, không ăn mỡ nên gặp ĐỨC HỘ-PHÁP và Tôi coi bộ họ để ý và làm cơm chay. Cơm nước xong, hành-khách trở ra phi-trường. Nơi đây, tất cả nhơn-viên từ phi-công cho tới những người phục-dịch đều đổi hết. Nhân-viên đi từ Paris qua đây lại sang chiếc máy bay khác trở về, còn nhơn-viên bên Sài-gòn qua thì lại đổi chiếc máy bay chúng tôi đi trở về Saigon. Phi-cơ cất cánh (1g30 chiều) theo giờ Paris đi luôn Saigon chớ không ghé Calcutta. Vì khoảng đường này xa bằng hai, máy bay đi thiệt cao gần 7000 thước. Bên ngoài ánh-trăng vằng-vặc soi. Tôi thao-thức và ĐỨC NGÀI cũng vậy. Thỉnh-thoảng thấy nơi xa xa có ánh sáng ửng hồng, mới biết đó là đô-thị, nhưng không biết đô-thị nào.