Đức Hộ Pháp và phái đoàn sang Paris theo lời mời của Quốc Trưởng Bảo Đại. Đoàn khởi đi ngày 18 tháng 4 năm Giáp-Ngọ (20-Mai-1954), đên ngày 21 tháng 6 năm Giáp-Ngọ (20 Juillet 1954) về Việt Nam. Ngài Bảo Đạo Hồ Tấn Khoa viết xong tại Văn phòng Hiệp Thiên Đài ngày 29-7-1954.
. . .
Vì muốn đền-đáp tấm lòng quí-mến của toàn Đạo hằng ngày cầu-nguyện cho ĐỨC NGÀI
đặng đầy đủ sức-khỏe hầu làm tròn sứ-mạng, nên mới có mấy dòng thô-sơ ghi chép
hành trình của ĐỨC NGÀI để làm kỷ-niệm, chớ chẳng phải văn-nhân đẽo gọt từng
câu thanh-nhã, nếu có điều chi sơ-sót xin chư vị tha-thứ ...
Văn-Phòng Hiệp-Thiên-Đài,
Ngày 29 tháng 7 năm 1954
BẢO-ĐẠO
HỒ-TẤN-KHOA
(Ấn ký)
VIỆT
Ngày 18 tháng 4 năm Giáp-Ngọ
(20-Mai-1954):
7g15
Khởi hành từ Văn-Phòng 107 Trần-Hưng-Đạo.
7g30
Tới phi-trường Tân-Sơn-Nhứt. Chức-Sắc, Đạo-Hữu, chánh-khách đón để tiễn đưa.
9g00
Phi-cơ khởi cất cánh.
9g25
Phi-cơ bay ngang Trí-Huệ-Cung. Dòm ra cửa thấy núi BÀ ĐEN bên mặt, mây trắng
bao phủ.
9g45
Bay ngang Phnom-Penh. Dưới tầm mắt, nhìn sông CỬU LONG uốn khúc quanh-co. Trong
phi-cơ lần lần nghe mát-mẻ và khỏe-khoắn. Bay cao lối 5 km, bên ngoài có lẽ
lạnh lắm và dòm ra ngoài Trời thấy mây dưới thấp rất xa.
10g50
Bay ngang
11g50
Bay ngang Padan (
12g00
Phi-cơ hết nhảy sóng.
12g20
Bay ngang
12g30
Dọn ăn. ĐỨC HỘ-PHÁP vui-vẻ và ăn ngon lành. ĐỨC NGÀI chừa mấy món thịt, chỉ ăn
rau và phô-mách (fromage).
13g15
Ăn xong bữa. Phi-cơ lại nhảy sóng nên lật-đật bật ghế ra nằm.
13g30
Bay qua khỏi mỏm
14g30
Đang ngủ, nghe phi-cơ tuột xuống làm giựt mình thức-dậy. Bay đến
15g00
Phi-cơ đáp xuống phi-trường
16g00
Saigon (2 giờ địa-phương) Phi-cơ cất cánh bay đến
17g00
19g00
19g30
Saigon (5g địa-phương) Trên phi-cơ nhìn xuống thấy đang bay trên vùng đất địa
khô khan, màu vàng dợt, không có cỏ cây gì, hình như bãi sa mạc. Xứ nầy chắc
nghèo lắm. Vì dân không trồng tỉa chi hết.
21g00
Saigon Từ đây thấy từng đốm nho nhỏ, cây cỏ xanh-xanh chút ít.
21g25
Saigon (6g địa-phương) Phi-cơ đáp xuống phi-trường
23g10
23g30
24g00
Qua ngày sau:
7g
30 sáng
9g00
9g30
11g40
12g45
13g15
14g30
16g00
Saigon Phi-cơ đáp xuống phi-trường thành La-Mã (
16g55
18g10
19g10
20g15
Các
phóng-viên báo-chí, nhất là nhóm thợ săn ảnh chen-chúc nhau đón chụp ảnh ĐỨC
HỘ-PHÁP và phỏng vấn ĐỨC NGÀI. Về đến phòng, có người theo xin thâu thanh những
lời tuyên bố, thì ĐỨC HỘ-PHÁP phú cho Ô. Ngô Khai- Minh thay mặt đọc một bài
cho họ thâu-thanh. Từ đây tôi xin lấy giờ bên Âu-Châu cho dễ, nếu chúng ta muốn
tính giờ đối chiếu với giờ Saigòn, thì cứ tính giờ Saigon sớm hơn
PARIS.
21-5-1954. (19.4-Giáp Ngọ).
15g00
Vợ chồng Ông Henri Regnault đến viếng ĐỨC HỘ-PHÁP.
17g30
Đức Hộ-Pháp mở một cuộc hội-nghị báo-chí tại salon nhà hàng (hotel George V) và
thết-đãi các đại-diện báo-chí một tiệc sâm-banh. Trong cuộc hội-nghị này ĐỨC
HỘ-PHÁP cho Ông Ngô Khai-Minh đọc lời tuyên-bố sau đây: (xin xem ở phần chót
của tập Nhựt-Ký). Trong lúc dự tiệc các đại-diện báo-chí có phỏng-vấn Đức
Hộ-Pháp về đường lối chánh-trị thì ĐỨC NGÀI đáp rằng "ĐỨC NGÀI sang
Pháp với danh-nghĩa Cố-Vấn tối-cao của ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG, ĐỨC NGÀI sẽ gặp ĐỨC
QUỐC-TRƯỞNG và sẽ thỉnh ý ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG mà thôi."
Báo-chí
hỏi ĐỨC NGÀI có chống Cộng không? ĐỨC NGÀI trả lời rằng: "chúng tôi là
người Tôn-Giáo, thay mặt Thượng-Đế cứu vớt tất cả con cái của NGƯỜI, nên dầu kẻ
tội lỗi hư-hèn nào cũng cứu vớt hết. Chỉ có Cộng-Sản không chịu nhìn-nhận lòng
tin-tưởng nơi Thượng-Đế là tự ý họ mà thôi."
20g00
Phó Thủ-Tưởng NGUYỄN-TRUNG-VINH mời ĐỨC HỘ-PHÁP và trọn đoàn tùy-tùng đi ăn cơm
nơi một nhà hàng Huê-Kiều có đủ nhơn-vật trong Chánh-Phủ Việt-Nam đến dự. Ăn
cơm xong về đến phòng là 11 giờ đêm. Trời mưa và khí trời khá lạnh.
Nghỉ
một đêm đến sáng ngày ĐỨC HỘ-PHÁP thức dậy coi khỏe-khoắn và vui-vẻ lắm. Các
phóng-viên báo-chí và nhiều nhân-vật muốn đến phỏng-vấn ĐỨC NGÀI, nhưng Ông Ngô
Khai-Minh và anh em khuyên ĐỨC NGÀI từ hết khách để nghỉ-ngơi một ngày cho thật
khỏe. ĐỨC NGÀI ăn uống coi bộ ngon lành lắm.
12g00
Ông Trung-Tướng Nguyễn-Văn-Xuân, cựu Thủ-Tướng VIỆT-NAM mời ĐỨC NGÀI đến tư-gia
ăn cơm. Bữa cơm có Ô. Ngô-Khai-Minh, Ô. Nguyễn-Văn-Ba (em của Trung-Tướng XUÂN)
và Tôi cùng dự.
Vợ
và con Ô. XUÂN tuy là đầm nhưng theo Việt-Nam triệt-để. Vì bị kẹt bữa cơm, tôi
không đi rước phái-đoàn đi theo bữa sau đặng. Phải nhờ Ô. Quang đến rước và đưa
về phòng ngủ.
14g00
Phi-cơ chở phái-đoàn sau đến phi-trường
15g00
Sau khi ăn cơm rồi, ĐỨC HỘ-PHÁP đi một vòng xem Châu-Thành Paris và rừng
20g00
ĐỨC HỘ-PHÁP đi Cannes chào ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG, có Đại-Tá TẤT, Ngô- Khai-Minh và
Tôi theo hộ-vệ ĐỨC NGÀI.
Từ
bữa ĐỨC HỘ-PHÁP xuống phi-trường
Ra
đến gare thì có tất cả chánh-khách ở Cao-Ủy-Phủ Việt
Ngày 21-4-Gíap Ngọ (23 Mai
1954):
9g00
(Sáng) Xe lửa ghé gare
11g00
(trưa) Ô. Phạm-Lê-Bông một đại-biểu Bắc-Việt đến viếng ĐỨC NGÀI và mời luôn
đoàn tùy-tùng đi dùng cơm. Bên này đủ rau cải (légumes) và trái cây nhiều lắm,
lại thêm có fromage. Đi đến đâu gọi bồi làm đồ chay rất gọn, nghĩa là nấu với
bơ là đặng.
2g00
(trưa) Dùng cơm xong, lấy xe chạy dọc theo bờ NICE. Giờ nầøy bên ta nóng-bức,
trái lại nơi đây người ta đi chơi hoặc làm công việc mua bán rộn rịp vì buổi
sáng lạnh người ta nghỉ đến 9 giờ mới thức và mới bắt đầu có người đi lai rai
ngang đường, còn giờ này thì tấp-nập thiên-hạ, xe hơi quá nhiều không quen tay
lái ắt là bị đụng. Đường đi
4g00
chiều Xe trở lại điện Thorenc. Đến thềm thì có nhơn viên V/P QUỐC- TRƯỞNG đón
tiếp đưa vào salon. ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG tiếp ĐỨC HỘ-PHÁP liền trong một phòng
riêng, còn đoàn tùy tùng thì dùng trà ngoài V/Phòng.
Sau
khi tiếp chuyện với QUỐC TRƯỞNG gần 2 tiếng đồng hồ, ĐỨC NGÀI tỏ vẻ hài-lòng
lắm. ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG hứa sẽ lên
6g00
chiều Sau khi ra khỏi Biệt-Điện, Thủ-Tướng BỬU-LỘC mời ĐỨC NGÀI và đoàn
tùy-tùng đến nhà hàng Majestic dùng cơm, Thủ-Tướng BỬU-LỘC và Bác-Sĩ Long tiếp
chuyện vui-vẻ, đến 8 giờ mãn tiệc. ĐỨC NGÀI ra gare đi chuyến xe chiều về
8g15
Xe lửa đến
Ngày 22-4 Gíap Ngọ (24 Mai
1954):
8g00
Sáng ĐỨC HỘ-PHÁP thức dậy rửa mặt (trên xe có bồn rửa mặt, nước nóng, xà- bông,
khăn lau mặt . . .). Ô. Minh gọi bồi dọn đồ lót lòng. ĐỨC NGÀI khỏe-khoắn và
vui-vẻ.
9g00
sáng Xe lửa cập gare
11g00
trưa Ông LANIEL, Thủ-Tướng Pháp tiếp ĐỨC HỘ-PHÁP tại Điện Matignon. Cùng đi với
ĐỨC NGÀI có Ô. Ngô-Khai-Minh, Ô. Nguyễn-Văn-Ba (Em Ô. Xuân) và Tôi. Mới đến, Ô.
Bộ-Trưởng Liên-Quốc Marc Jacquet rước ĐỨC NGÀI vào phòng riêng. Cuộc hội-kiến
nửa giờ đồng-hồ. Lúc ra về ĐỨC NGÀI tỏ vẻ vui . . . Tình hình chánh-trị mấy
ngày trước khi ĐỨC HỘ-PHÁP qua
Tất
cả mọi người hiện nay ở Ba-Lê đều chú-ý ĐỨC HỘ-PHÁP và trông mong nơi ĐỨC NGÀI
như một cứu-tinh. Chúng tôi cầu-nguyện cho cuộc hội-kiến giữa ĐỨC NGÀI và
Chánh-Phủ Pháp sớm đem lại sự kết-quả thắng-lợi cho TỔ- QUỐC VIỆT-NAM.
01g00
trưa ĐỨC NGÀI trở lại phòng và nghỉ trưa, từ hôm qua đến nay, ngoài cuộc
hội-nghị báo-chí ĐỨC NGÀI không tiếp phóng-viên nào hết.
03g00
chiều ĐỨC HỘ-PHÁP sau khi điểm-tâm, tiếp khách luôn đến 6 giờ. Anh em Việt-Kiều
đến rất đông, mỗi người đều đưa một ý-kiến.
06g30
Chúng tôi lại thăm anh Bảo-Thế tại Hotel Fiedland Royal, bịnh anh thuyên-giảm
một phần, sẵn dịp chúng tôi đồng lại thăm ĐỨC HỘ-PHÁP ở Hotel George V, phòng
số 4/1.
Ngày 25 Mai 1954:
Trọn
ngày ĐỨC HỘ-PHÁP không có đi đâu chỉ tiếp khách tại phòng. Buổi sáng ĐỨC NGÀI
tiếp chuyện với quí Ông:
1.
Nguyễn-An-Mỹ Con của Ô. Nguyễn-An-Ninh, giúp việc cho Việt-Nam Presse.
2.
Nguyễn-Văn-Thành, đại-diện cho Trung-Tướng Xuân đến bàn việc lập Mặt-Trận
Quốc-GiaThống-Nhứt.
3.
Bùi-Thế-Phúc, chồng của Cô Trà là cháu nội Bà Đốc-Phủ TRANG (bạn đời cố Chánh
Phối-Sư Ngọc Trang Thanh), hiện làm Giám-Đốc VN/Presse.
4.
Phạm-Lê-Bông, đại-diện Bắc-Việt, bàn việc thành lập Ủy-Ban giao-tiếp Pháp-Việt
để tìm và xây-dựng đường lối thiết-thực.
04g00
chiều Ông Trần-Vinh,Trưởng-ban Nghi-lễ Cao-Ủy-Phủ Việt Nam đến bàn và sắp đặt
chương trình ngày mai ĐỨC HỘ-PHÁP đi viếng và làm Lễ ở chùa thờ Chiến-Sĩ
Trận-Vong Việt Nam tại Nogent-Sur-Marne và buổi chiều tới đặt tràng-hoa ở mộ
Chiến-Sĩ trận-vong tại Arc-de-Triomphe. Công việc sắp đặt trọn buổi chiều mới
xong.
Ngày 26 Mai 1954:
09g00
sáng Đoàn tùy-tùng tựu họp đủ mặt
10g00
sáng Nội đoàn khởi-hành một lượt, đi trước là 2 Cảnh sát cởi xe Moto dẹp đường,
kế đó xe của ĐỨC HỘ-PHÁP, sau là xe tùy-tùng và xe của Công-An theo hộ-vệ.
Đường đi từ
Đoàn
xe đến Nogent-Sur-Marne vào lối 11 giờ trưa, xe dừng lại tại cửa ngỏ thì có
nhiều nhơn-vật đón tiếp trong ấy có Ông Trần-Vinh, Trưởng-Ban Nghi-Lễ, thay mặt
Chánh-Phủ Việt Nam và Đại-Tướng DIO thay mặt cho Chánh-Phủ Pháp. Ngoài ra còn
có trọn ban Quản-Trị Chùa niềm-nỡ chào mời. Trưởng-Ban là Ô. Boso, Cựu Thống-Sứ
Lào khi trước, năm nay đã 83 tuổi, lưng còm mà xem khỏe mạnh. Gặp ĐỨC NGÀI nhìn
Ô. là Thầy dạy học khi xưa Ô. mừng lắm.
Ngôi
chùa ở giữa một khu rừng, xem cảnh thanh-nhàn, u nhã và đẹp vô cùng. Cất toàn
bằng cây do tay thiện nghệ của Trường Bá-Nghệ Thủ-Dầu-Một làm sẵn chở qua ráp.
Trước cảnh này ai nấy đều ngùi-ngùi nhớ nơi cố thổ. Vào chùa Ô. Từ đón tiếp và
đưa ĐỨC NGÀI ra hậu-đường thay Tiểu-Phục Vàng, đội Mão và mang giây SẮC-LỊNH
xong ra làm lễ. Tôi cũng mặc Đạo-Phục. Ra Đại Điện, ĐỨC NGÀI quì giữa, Anh
Giáo-Sư TUY và TÔI quì sau, còn mấy anh em kia và quan-khách đều đứng hầu. ĐỨC
NGÀI niệm hương rồi lạy, chúng tôi đồng lạy theo.
Xong
rồi trở ra ký tên vào quyển sổ vàng kỷ-niệm, ĐỨC HỘ-PHÁP và đoàn tùy-tùng xem
phong-cảnh chung quanh Chùa một hồi rồi ra về. Trọn cuộc lễ này đều đặng chụp
hình thường và quay phim điện-ảnh.
Ra
về, tức cấp Cảnh-Sát đánh điện-thoại cho hay giữ trật tự các nẽo đường. Hai lão
cởi Moto mà tiếng tục gọi là Motard, cũng như Chauffeur mà người ta gọi là
Chauffard, khởi đi đầu và dẫn đường trở về cho tới chỗ mớiø thôi.
03g00
chiều Đúng giờ ai nấy đều sửa soạn đặng ra đặt tràng hoa tại đài kỷ-niệm
Arc-de-Triomphe, nơi mồ Chiến-Sĩ vô-danh. ĐỨC HỘ-PHÁP mặc Tiểu-Phục, phần Tôi
và Anh Giáo-Sư cũng mặc Tiểu-Phục theo hầu.
Xe
đi cũng có hai Motards dọn đường và lính gát như buổi sáng và đúng 3 giờ thì
đậu ngay Arc-de-Triomphe. Bên Pháp thì có Tướng Colliou, Gouverneur Militaire
de Paris thay mặt Chánh-Phủ Pháp và Quân-Đội đón tiếp, còn bên Việt thì có Ô.
Trần-Vinh (Chef de Protocole) Trưởng-Ban Nghi-Lễ Cao-Ủy V.N. tiếp đón. Có nhiều
nhân-vật Pháp Việt khác tiếp đón rất đông nhưng không biết tên. Hai bên Đài thì
có đoàn Vệ-Quân (Garde de Républicaine) bồng súng chào. ĐỨC HỘ-PHÁP đến trước
Quốc-Kỳ đứng chào thì giàn Nhạc thổi bản Quốc-Thiều Việt
Dứt
tiếng Nhạc, ĐỨC HỘ-PHÁP đặt tràng-hoa trên mồ Chiến-Sĩ vô-danh (Tombe du soldat
inconnu) Ô. Giáo-Sư Tuy và Tôi khiên cái tràng-hoa ấy phụ với ĐỨC NGÀI. Dựng
tràng-hoa xong, ĐỨC NGÀI cầu-nguyện vài phút rồi Ô. Tuy và Tôi đặt tràng-hoa ấy
xuống và trở ra đứng chào. Nhạc đánh, dứt tiếng Nhạc ĐỨC HỘ-PHÁP trở ra chào
đoàn Vệ-Quân rồi lên xe. Các quan-khách đưa tận xe. ĐỨC NGÀI bắt tay lần chót
và ký vào sổ vàng rồi lên đường. Theo anh em bên nầy cho biết thì cuộc tiếp
rước như thế là long-trọng lắm, vì đoàn Vệ-Quân (Garde Républicaine) nầy và
giàn nhạc của họ chỉ để tiếp rước các vì Vua Chúa cùng Quốc-Trưởng các
Cường-Quốc mà thôi, thường thì dùng lính Lục-Quân mà thôi.
04g00
chiều ĐỨC HỘ-PHÁP an-nghỉ, tất cả anh em hiệp tại phòng luận-bàn vui-vẻ.
Ngày 27 Mai 1954:
06g00
sáng Tôi dậy sớm đánh máy bản nhựt-ký (8 giờ); nghe tiếng động bên phòng, ĐỨC
NGÀI chạy qua vui-vẻ báo tin rằng trong đêm ĐỨC NGÀI có hội-kiến với ĐỨC
CHƯỞNG-ĐẠO NGUYỆT-TÂM CHƠN-NHƠN, ĐỨC CHƯỞNG-ĐẠO có dạy nhiều việc và có cho ĐỨC
NGÀI bài thi. Tôi xin chép lại cho anh em thưởng-thức:
Khởi điểm vinh-quang đã vẽ màu,
Giang-San đất Việt giá là bao,
Nền Nhân Câu-Tiễn vừa chen bước,
Cửa ải Phù-Ta đã mở vào.
Mong lịch-duyệt nay đà lịch-duyệt,
Muốn thanh-cao đã đặng thanh-cao.
Tiên Rồng đã gặp hồi phong vũ,
Thay đổi Càn-Khôn thử thế nào?.
09g00
sáng ĐỨC HỘ-PHÁP và đoàn tùy-tùng sửa-soạn đi viếng Điện
Từ
Paris về
Xe
vừa ngừng có người đến tiếp đưa đi xem tỉ-mỉ từ phòng và giải-thích từng chỗ.
Thiệt là một kỳ-quan chưa từng thấy. Mỗi một cái phòng là một kho tàng vô giá,
một tấm khảm trải dưới gạch cũng đáng giá mấy trăm triệu rồi. Điện nầøy cất hồi
đời Vua Louis thứ 14, vào năm 1668, mà nay người ta vẫn giữ còn nguyên-vẹn. Hư
đâu sửa đo,ù nên xem còn mới hoài. Mấy nấc thang, cột và tường đều là cẩm-thạch
tốt vô cùng, có gân và bông thiệt đẹp. Theo người hướng-đạo nói thì đá
cẩm-thạch này đếm ra trong đó có tất cả là 144 màu khác nhau.
Đến
một cái phòng có để cái đồng-hồ, từ máy-móc đến cái võ ngoài, thảy đều bằng
vàng hết. Cái đồng-hồ đó làm từ đời vua Louis thứ 14, đến nay gần 300 năm rồi
mà vẫn chạy tốt đúng giờ. Cái võ đồng-hồ tượng-hình một đền Vua, khi ĐỨC
HỘ-PHÁP vừa đi đến đó thì đúng 10 giờ, đồng-hồ khởi gỏ, máy chạy, tức thì Đền
Vua mở cửa. Vua Louis 14 trong đền bước ra, thì có nhạc đánh chào, mỗi giờ thì
đánh một bản khác, bản nhạc vừa dứt thì đồng-hồ gõ 10 tiếng, Ông Vua bước vô,
cửa Đền đóng lại. Tất cả những công việc vừa kể là tự trong máy đồng-hồ một
mình nó tự-động mà thôi, chớ không có ai rớ tay vào đó hết. Đây là nói sơ một
chuyện chớ muốn kể cho hết thì cầu viết một cuốn sách to tướng cũng chưa chắc
là đầy đủ. Người hướng-đạo còn dẫn xem phòng Vua Ngự, phòng tiếp khách Sứ-Thần,
phòng ăn, phòng âm-nhạc, phòng khiêu-vũ, phòng tiếp-khách của Hoàng-Hậu. Nào là
phòng ngủ của Vua, phòng ngủ của Hoàng-Hậu. Hai phòng này khít vách với nhau và
có một cái cửa nhỏ bí-mật để qua lại. Nếu không ai cho mình biết thì không tài
nào tìm thấy cửa ấy. Nhờ vậy mà khi phong-trào cách-mạng Pháp nổi lên, dân
chúng
Điện
03g
thiếu 5 chiều Ô. Ngô-Khai-Minh, Ô. Đại-Tá TẤT và Tôi đồng đón tại cửa rước
khách. Đúng giờ có xe đến. Vị đại-diện vừa bước xuống xe thì có chúng tôi tiếp
liền đưa vào thang máy lên đến cửa phòng. Sau khi nhận chuông, Trung-Tá Thái
mặc võ-phục rước vào salon. Ông Ngô Khai-Minh qua phòng bên thỉnh ĐỨC NGÀI.
Chủ-khách bắt tay chào mừng. Chúng tôi rút êm qua phòng bên cạnh.
Câu
chuyện kéo dài trót một giờ đồng-hồ, khi tiếp chuyện xong ĐỨC NGÀI cho gọi đoàn
tùy-tùng giới-thiệu với Ô. Bộ-Trưởng. Tất cả đàm-đạo có vẻ thân-mật, đến 4g30
Ô. cáo-từ về.
Ô.
Mécheri trước khi ra về có hứa với ĐỨC HỘ-PHÁP ngày mai đúng 6g30 chiều
Tổng-Thống COTY sẽ rước ĐỨC NGÀI tại điện Élysée. Cuộc gặp-gỡ này thật là đặc
sắc tỏ ra rằng Tổng-Thống Pháp rất kính-nể ĐỨC HỘ-PHÁP. Đáng lẽ ĐỨC NGÀI phải
đến yết-kiến Tổng-Thống ngay khi đặt chơn lên đất Pháp.
05g00
chiều Ô. Henri Regnault, đại-diện Người Pháp của ĐẠO, đến chào mừng ĐỨC NGÀI.
Cuộc hội-đàm có Tôi và ông Giáo-Sư TUY dự-thính. Sau hồi đàm-luận, ĐỨC HỘ-PHÁP
có hứa sáng 29-5-54, đúng 9 giờ,ø tới thăm bà Regnault vì bà đang bịnh.
Đến
6 giờ chiều, Ông Regnault sửa-soạn ra về thì có Ông Phạm Lê-Bông và Ô.
Nguyễn-Đệ: Đổng-Lý Văn, Võ-Phòng của QUỐC-TRƯỞNG đến yết-kiến ĐỨC NGÀI. Trong
khi ĐỨC HỘ-PHÁP tiếp Ô. Nguyễn-Đệ thì chúng tôi tiếp Ô. Phạm Lê-Bông ở phòng
bên cạnh. Sau một tiếng đồng-hồ Ô. Nguyễn-Đệ qua phòng chúng tôi, để Ông Phạm
Lê-Bông hội-đàm với ĐỨC NGÀI. Ông Nguyễn-Đệ cùng tôi là bạn học cũ ở Trường
Luật Hà-Nội, nên câu chuyện giữa Ông và Tôi rất thân mật và vui vẻ. Ông nhờ Tôi
giải-bày cùng ĐỨC HỘ-PHÁP tấm lòng tôn-trọng của Ông đối với ĐỨC NGÀI và Ông
yêu-cầu Tôi nói với ĐỨC HỘ-PHÁP đừng kể những lời dèm-pha của kẻ không bằng
lòng Ông.
Khi
khách về rồi, ĐỨC HỘ-PHÁP thuật lại rằng Ông Nguyễn-Đệ đối với ĐỨC NGÀI rất
cung kính. Trong khi nói chuyện Ông kêu ĐỨC NGÀI là ĐỨC THÁNH CHA (Saint Père).
Ngày 26-4-Gíap-Ngọ (28 Mai
1954):
6g15
chiều ĐỨC HỘ-PHÁP và đoàn tùy-tùng sửa-soạn vào Điện Élysée. Hai xe Motards
chực sẵn đưa đường.
Đến
Điện, ĐỨC HỘ-PHÁP vừa bước xuống xe là có thợ chụp ảnh và quây phim. Nơi đây
nghiêm trang hơn các chỗ khác. Phóng-viên thường (chụp ảnh) không đặng vào, chỉ
có thợ chụp ảnh của Cao-Ủy-Phủ VN và của Actualités Francaises được vào mà
thôi. Đã vậy mà còn phải xin phép trước mới đặng. ĐỨC NGÀI đi đến đâu họ theo
đến đó. Chụp ảnh quây phim xong, 3 ngày sau họ đem ra chiếu vào các rạp hát
bóng.
Bước
vào Điện Ô. Mécheri đón tiếp vào salon. Vì đến trước 7 phút nên Ô. Mécheri đưa
đi xem các phòng: Phòng tiếp các Sứ-Thần, phòng nhóm Tòa Nội-Các (Conseil des
Ministres) phòng nhóm quốc-hội v.v.. Điện này giống Điện
Lúc
còn đang chờ hội-kiến cùng Tổng-Thống, bỗng Bà Coty đi ngang qua phòng được Ô.
Mécheri giới-thiệu ĐỨC NGÀI và đoàn tùy-tùng, niềm-nỡ chào hỏi và khi Bà được
biết mục-đích ĐỨC NGÀI qua đây thì Bà tỏ vẻ vui mừng chẳng xiết. Đúng giơ,
Tổng-Thống COTY mời ĐỨC NGÀI luôn cả đoàn tùy-tùng vào phòng Tổng-Thống, phải
đi ngang qua các Văn, Võ-Phòng, mỗi chỗ Ô. Mécheri đều giới-thiệu. Tổng-Thống
đón chào tại cửa và rước vào phòng. Câu chuyện rất thân-mật. Tổng-Thống cho mời
mấy vị Cộng-sự để giới-thiệu với ĐỨC HỘ-PHÁP rồi cùng trò chuyện vui vẻ. Sau đó
mời ĐỨC NGÀI cùng chúng tôi sang phòng bên cạnh dùng rượu bánh. Có một điều
chúng tôi không đặng hiểu, là trên mỗi mâm rượu hay bánh và thuốc đem lại đều
có thắp một cây đèn cầy. Tiếp đãi trên nửa giờ hai nhân-vật tỏ vẻ rất luyến-ái
trong cuộc gặp-gỡ này, ĐỨC NGÀI từ giã ra về.
Ngày 29 Mai 1954:
09g00
sáng ĐỨC HỘ-PHÁP đi thăm Ông Henri Regnault. Gặp Bà đang bịnh ĐỨC HỘ-PHÁP an-ủi
rất lâu; đến 11 giờ mới từ-giã ra về và xin gởi lại giúp số tiền thuốc.
11g10
sáng Xe vừa về đến cửa, Ô. Minh báo-cáo rằng Thủ-Tướng BỬU-LỘC đang chờ
yết-kiến tại Hotel Raphael. Đến nơi nhơn viên VP/Thủ-Tướng đón tiếp và đưa ĐỨC
NGÀI tận phòng. Thủ-Tướng rất niềm-nở. ĐỨC HỘ-PHÁP có kể chuyện mấy hôm đi thăm
Thủ-Tướng Laniel, Phó Thủ-Tướng Paul Reynaud và Tổng-Thống Coty cùng các nhơn
vật khác . . . Thủ-Tướng Bửu-Lộc tỏ vẻ vui mừng và định sáng hôm sau trở về
Saigon, nhưng rồi huỡn lại và chiều đi Cannes báo tin và thỉnh ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG
về Paris hội-kiến với ĐỨC HỘ-PHÁP. Câu chuyện kéo dài đến 12g30 ĐỨC NGÀI
cáo-từ.
04g00
chiều Ông Giáo-Sư Gustave Meillon đến thăm ĐỨC NGÀI, có vẻ hiền-hậu và
khiêm-tốn. Ông này đang nghiên-cứu về Đạo và đang viết một quyển sách bằng
Pháp-Văn về Đạo Cao-Đài. Ông rất chăm-chỉ từng câu khi ĐỨC NGÀI giải-thích về
Đạo và hứa sẽ cố-gắng viết cuốn sách này cho đầy-đủ. Hỏi Ô. chừng nào xuất-bản,
thì Ô. trả lời rằng cần một năm nữa mới có thể xuất-bản, vì viết rồi còn phải
xem đi xem lại năm mười lần và phải cần tìm tài-liệu khảo-cứu cho thiệt
châu-đáo để cuốn sách ấy có thể đưa vào HÀN-LÂM-VIỆN (Académie) vì Ông cho rằng
sáng-tác một tác-phẩm là trọng-hệ lắm, nếu sơ-sót thì không làm sao lấy lại
đặng.
05g00
chiều Đại-Úy Jansson đến viếng, Ô. Meillon kiếu-từ. Ông Jansson rất vui mừng
đặng gặp ĐỨC HỘ-PHÁP vì khi trước Ô. có ở Tây-Ninh. Ông cũng ngỏ ý muốn thăm
Ông Tất và Ông Thái, và hứa giới-thiệu hai Ông này cho Đại-Úy Malaon hiện ở
07g00
chiều Ông Phạm Lê-Bông đến viếng ĐỨC HỘ-PHÁP với Ô. Hugues. Sau khi nghe ĐỨC
HỘ-PHÁP bày-giải tình-hình, hai Ông rất tán-thành và hứa sẽ đem vấn-đề VN ra
Quốc-Hội Pháp để giải-quyết và còn ngỏ ý muốn ĐỨC NGÀI tỏ sự tình giữa Hội một
ngày gần đây. Ông cũng hứa sẽ bàn lại với các bạn Nghị-Viên đồng-chí với Ô. và
xin phép hôm nào khác sẽ đến đông hơn để chào ĐỨC NGÀI.
Ngày 28-4-Gíap-Ngọ (30 Mai
1954):
09g00
sáng Hai em Hiển và Kiển cùng đi với Ông Serge Vanony đến ra mắt ĐỨC HỘ-PHÁP.
Ông Vanony bày-tỏ những nỗi khó-khăn trong việc xin phép sang Tây-Ninh,
Việt-Nam, để học Đạo. Hiện nay Chánh-Phủ Pháp còn buộc Ông phải có giấy chứng
của một người nào ở Việt
Nghe
ĐỨC HỘ-PHÁP giảng-giải đến 11g Ông mới kiếu-từ.
11
g30 trưa Ông Đỗ-Hùng (Từ-Hàn Hội-Đồng Quốc-Gia Liên-Kết, tùng-sự V/P
Tổng-Thống) đến hồi 10g30 nhưng ĐỨC NGÀI bận khách Vanony, nên Tôi rước cụ
Đỗ-Hùng sang phòng bên cạnh tiếp chuyện trên tiếng đồng-hồ. Chờ lâu Cụ xin phép
khi khác đến. Lúc Tôi tiễn Cụ ra cửa ĐỨC HỘ-PHÁP trông thấy mời Cụ lại sang
phòng bên cạnh và tiếp chuyện. Tôi phải hầu chuyện với Serge Vanony và hai cậu
Hiển/Kiển. Câu chuyện của ĐỨC HỘ-PHÁP và Cụ Đỗ-Hùng kéo dài đến 12g. Cụ Đỗ-Hùng
cùng Vanony và Hiển/Kiển đồng kiếu-từ.
08g00
chiều Ông Giáo-Sư (Professeur) Pièrre Max kiêm ký giã đến ra mắt ĐỨC HỘ-PHÁP để
hiểu biết quan-niệm của ĐỨC NGÀI về thời-cuộc hiện tại. Sau khi nghe ĐỨC NGÀI
bày-giải, Ông rất vui-thích, hứa làm phúc-sự đệ lên cho Hội-Đồng Nội-Các
tỏ-tường. Ông xin phép ĐỨC NGÀI cho Ông giới-thiệu nhiều nhân-vật trong giới
chánh-trị và Tôn-Giáo, và nếu ĐỨC NGÀI chấp-thuận thì Ông sẽ dẫn tới. ĐỨC NGÀI
chấp-thuận lời Ông xin.
@@@
Ngày 31 Mai 1954:
09g00
sáng ĐỨC HỘ-PHÁP sai hai Sĩ-Quan hầu-cận đi biếu-tặng vật-phẩm (mua bên nhà)
cho Bà Tổng-Thống R. COTY và Bà Thủ-Tướng Laniel, còn phái-đoàn của NGÀI thì lo
tiệc đãi trong ngày lễ sanh-nhựt. ĐỨC NGÀI mời khách 150 người.
10g00
sáng Ông Jacque Frymoth phóng-viên hình-ảnh báo Interpress đến biếu ĐỨC NGÀI
một tấm hình mà Ông đã chụp trong mấy ngày qua tại Điện Élysée. Ông cũng xin
với ĐỨC NGÀI cho phép lấy một bức Chơn-Dung đang ngồi xem sách và xin theo ĐỨC
NGÀI để lấy ảnh khi đến "Công-Thần-Miếu" (Panthéon).
10g30
Ông Phạm Lê-Bông đến có dẫn theo hai Nghị-Sĩ Pháp đến chào ĐỨC NGÀI và xin
bày-tỏ quan-niệm. Mấy Ông tỏ ý sẵn-sàng ủng-hộ ĐỨC NGÀI.
11g30
Ông Phó Chủ-Tịch Hội-Đồng Quốc-Gia Liên-Kết đến tiếp chuyện cùng ĐỨC NGÀI. Sau
khi nghe ĐỨC NGÀI giải-thích quan-niệm, hình-thức Hội-Đồng Quốc-Gia, Ông
xác-nhận là đúng. Câu chuyện kéo dài đến 12 giờ, Ông cáo-từ.
01g00
trưa Viếng Điện Panthéon.
02g50
Đúng 3 giờ xe tới cửa, Ông Trưởng-Ban Nghi-Lễ Cao-Ủy-Phủ VN đón tiếp ĐỨC NGÀI.
Điện Panthéon là một tòa nhà nguy-nga lộng-lẫy. Những bức vẽ thật sắc-sảo từ
mấy trăm năm vẫn linh-động mà Họa-Sĩ đời nay chưa hề vẽ nỗi. Giữa Điện có một
bức vẽ trên trần, màu sắc rực rở, nhờ nóc Đền lợp kiếng, mỗi giờ mặt Trời xây
chìu, thì bức vẽ ấy đổi màu luôn luôn. Theo sự tích thì Đền này là nhà Thờ, khi
xưa thờ Bà Thánh Sainte Génévière tức là Bà Thánh Bảo-Hộ thành Paris (Patronne
de Paris). Trên tường cò nhiều hình-ảnh tả về lịch-sử của Bà từ khi còn nhỏ đến
lúc già. Có một bức họa lúc thành
Đền
Panthéon tuy nhỏ hơn Đền
Người
dẫn đường mở cửa hầm cho chúng tôi xem các Ngôi mộ các danh nhơn. Khi đi đến mộ
của ĐỨC CHƯỞNG ĐẠO NGUYỆT TÂM CHƠN NHƠN, ĐỨC HỘ-PHÁP đốt nắm nhang đứng cầu
nguyện, chúng tôi đứng bọc phía sau cũng đồng cầu nguyện rồi xá ba xá.
Khi
ra, người hướng-đạo dẫn lên một đường khác phía trước rồi ĐỨC NGÀI và chúng tôi
từ-giã ra về.
4g30
chiều Điện-thoại báo tin rằng có Ô. Tòa Weil (bạn thân của Đức Hộ-Pháp) đến,
xin lên thăm. ĐỨC NGÀI và Ô. gặp nhau hết sức mừng rỡ ôm nhau hôn. Chuyện vãn
hơn một giờ, Ô. Weil hứa sẵn-sàng giúp ĐỨC NGÀI đắc-thành sở nguyện.
5g00
chiều ĐỨC NGÀI còn đang đàm đạo với Ô. Weil, thì có 03 phóng-viên báo
Samedi-Soir đến xin phỏng-vấn về Đạo. Tôi phải tiếp họ cho đến khi ĐỨC NGÀI mãn
khách. Ô. Tòa Weil ra về, ĐỨC NGÀI tiếp ba phóng viên và giảng-giải về mặt Đạo
tại salon. Và trước khi kiếu từ, ba phóng viên xin phép chụp 05 bức ảnh.
06g15
chiều Đưa ba phóng viên ra cửa, ĐỨC NGÀI liền tiếp Trạng-Sư Ngô Sách-Vinh đến
từ lâu. Ô. Vinh vừa qua định đi Génève, và trước khi đi Ô. đến thỉnh-giáo nơi
ĐỨC NGÀI, đến 6g30 Ô. mới từ-giã ra về.
@@@
Ngày 01 Juin 1954:
Đại-Tướng
Chevance Bertin hứa đến rồi vắng mặt, nhờ vậy ĐỨC NGÀI rảnh khách buổi sáng.
03g00
chiều ĐỨC HỘ-PHÁP và bổn bộ đi viếng Điện Invalides, chỉ Ô. Giáo-Sư Tuy vắng
mặt vì bị cảm và Ô. Bảo-Thế còn dưỡng bịnh. Xe đến sân, có Ông Trần-Vinh và Phó
Giám-Đốc Điện Invalides đón sẵn, tiếp rước chúng tôi rất niềm nỡ. Nơi đây
thiên-hạ đi xem đông lắm nên Ô. Phó Giám-Đốc mở cửa riêng cho ĐỨC NGÀI vào,
giữa Điện có ngôi mộ của Hoàng-Đế Napoléon ler làm toàn bằng đá cẩm-thạch đỏ
láng và chiếu ngời lấy từ xứ Finlande đem về. Ngôi mộ nằm giữa phòng, bao tròn
xung quanh có 12 cây cột cũng bằng cẩm-thạch nguyên khối, chạm trổ rất khéo, bề
mặt 1 thước 3 bề cao lối 8 tới 10 thước. Ba mặt dồi láng mặt kia chạm một hình
người bề cao lối 5 hoặc 6 thước dính liền vào cây cột xem như người sống. Điện
Invalides, phần nhiều là những di tích đời Hoàng-Đế Napoléon. Nào là Quốc-Kỳ đã
thâu được trong những trận đánh nhau với các nước từ trước đến giờ. Nào là các
quân-kỳ của mỗi trào Vua lưu truyền lại cho tới đời nay, mỗi mỗi đều sắp đặt có
ngăn nắp xem rất ngoạn mục. Người ta cũng còn giữ cây cờ mà khi xưa Hoàng-Đế Napoléon
đã ôm hun trước khi bị đày qua đảo
Chúng
tôi đi xem phòng để thiết-giáp. Nơi đây vô-số thiết-giáp xưa còn giữ nguyên
vẹn, bộ nào của ai đều có để tên họ, nhiều bộ chạm-trổ tỉ-mĩ tinh-xảo. Lúc ĐỨC
QUỐC chiếm nước Pháp muốn lấy của này đem về xứ, đã sửa-soạn vô thùng kế thất
trận không chở kịp. Bên cạnh Điện là chỗ của các Thương-binh Pháp. Cai-Quản sở
này là vị Đại-Tướng bị-thương mất một chơn hồi trận 1914-1918. ĐỨC HỘ-PHÁP
không gặp (vì vắng mặt) nên có gởi lại một ngân phiếu 300 ngàn quan tức là 30
ngàn đồng ta để giúp ngân-quỹ thương-binh.
06g00
chiều Chúng tôi đi mua cho ĐỨC NGÀI một máy thâu thanh (Radio hiệu Télé phukon)
thật tốt để bắt tin, máy này giá 95.000 quan tức là 9.500$00 bên mình.
Ngày 2 Juin 1954:
Viếng
lâu-đài Liên-Quốc (Union des Etats Associés) 10g30 ĐỨC NGÀI vừa đến, Ô. Mécheri
Tổng Thơ-Ký Hội Quốc-Gia Liên-Kết kêu tắt là Hội Liên-Quốc vui vẻ tiếp ĐỨC NGÀI
và giới-thiệu, đây là nhà Việt-Nam của ĐỨC NGÀI vì nơi đây là chỗ xây-dựng cái
nhà chung của các Quốc-Gia Liên-Kết có những người cộng-sự: Việt-Nam, Miên và
Lào. Ông cho mời mấy vị cộng-sự ấy lại chuyện trò vui-vẻ. Ông cho ĐỨC NGÀI biết
rằng từ trước đến giờ Ô. vẫn luôn luôn binh-vực cho nước Việt Nam thâu-hoạch
trọn vẹn chủ-quyền Độc-Lập. Ông cũng công nhận với ĐỨC HỘ-PHÁP rằng trong hội
Liên-Quốc: Chánh-Phủ Pháp và Chánh-Phủ Việt-Nam đứng ngang hàng nhau và
Chánh-Phủ Pháp chỉ là một người cộng-sự với Việt Nam mà thôi, chớ không phải kẻ
trên người dưới. Bộ Quốc-Gia Liên-Kết chẳng phải là Bộ Thuộc Địa khi xưa
(Ministère des Colonies) mà có quyền cất-khiến, trái lại chỉ là một cơ-quan
liên-lạc những lời yêu cầu Chánh-Phủ Pháp cho Hội Liên-Quốc và các nước
Liên-Kết mà thôi.
Ông
hứa với ĐỨC HỘ-PHÁP rằng Ô. luôn luôn sẵn-sàng giúp ĐỨC NGÀI trong công việc
xây-dựng một nước Việt
2g30
chiều sắp đặt đón tiếp Thủ-Tướng BỬU-LỘC.
3g25
chiều Ông Minh, Tất và Tôi tiếp Thủ-Tướng, Ông Thái mặc võ-phục rước vào salon,
ĐỨC HỘ-PHÁP ra khách, Thủ-Tướng cho hay vừa ở Cannes mới về, báo-cáo về việc
gặp ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG . . . ĐỨC NGÀI tỏ vẻ hài lòng v/v hội-kiến của Thủ-Tướng và
Quốc-Trưởng. Câu chuyện kéo dài trên một tiếng đồng-hồ.
8g30
chiều Sau khi Đức Ngài viếng Tổng-Thống René Coty cách vài hôm, Tổng- Thống gởi
lại một cái thiệp mời Đức Ngài và đoàn tùy-tùng (8 chỗ ngồi) đi xem tuồng
Résurrection diễn tả theo quyển sách của Tolstoi tại Opéra-Comique. Chỗ ngồi
(loge Présidentielle réservée) sát bên cạnh sân-khấu, rất dễ coi.
Vì
lần đầu tiên trong Loge của Tổng-Thống hôm nay lại có Thượng-Khách VN nào đến
xem hát, có cả hai Ông Đạo, khán-giả lấy làm lạ đặt ống dòm coi. Vãn hát về đến
nhà là 12 giờ đêm.
Ngày 3 Juin 1954:
Các
nhơn-viên phái-đoàn tựu-họp làm thiệp mời dự tiệc cho kịp ngày, vì ngày 5 Juin,
thứ Bảy nhằm lễ Pantecote nghỉ luôn ba ngày.
@@@
Ngày 4 Juin 1954:
Theo
như việc đã dự định trước, Đức Ngài và chúng tôi đến nhà thờ Notre Dame de
Paris để cầu nguyện cùng các Đấng THIÊNG-LIÊNG vận chuyển cho sự ký-kết hai bản
hiệp-ước Pháp/Việt về chủ-quyền ĐỘC-LẬP QUỐC-GIA Việt-Nam, kết-quả mau chóng.
Từ
ngày ĐỨC HỘ-PHÁP qua Ba-Lê đến nay, tất cả các giới từ Tổng-Thống René Coty,
Thủ-Tướng Laniel, Phó Thủ-Tướng Paul Reynaud cùng nhiều nhân-vật và nghị-sĩ đều
tán thành ý kiến ĐỨC NGÀI và hứa lo sớm, nhưng sự thật-hành rất là chần-chờ . .
. làm cho chúng tôi sốt-ruột. Vì cớ chúng tôi đến Notre Dame de Paris đem hết
tinh-thần cầu nguyện cho mau kết-quả. Đến nơi, Ô. Labbe G. Lenoble thay mặt vị
Hồng-Y Cai-quản họ Đạo Notre Dame và Ông Trần-Vinh tiếp rước. Cầu-nguyện xong
chúng tôi đi xem nội và ngoại-dung nhà Thờ. Nơi đây còn giữ nhiều di-tích và
bảo-vật quí giá. Về mặt tâm-hồn, người ta không khỏi mũi lòng khi thấy đặng
mãnh cây Thập-Tự-Giá mà ĐỨC CHÚA JÉSUS bị đóng đinh và nguyên cái mũ gai. Đền
Thờ này kiến-trúc từ mấy trăm năm có vẻ vĩ-đại lắm. Từ dưới lên đến nóc, cao 35
thước, còn lầu chuông, trống thì cao hơn nhiều. Tường cột xây cất toàn bằng đá
núi đồi từng cục lớn chồng chất lên nhau. Mấy tấm kiếng gắn theo khuôn cửa
(vitraux) nhuộm màu xinh-đẹp, chói sáng. Theo lời Cha Sở thì ngày nay người ta
không tìm ra cách nhuộm màu trong kiếng như vậy nữa, nên đó là những báu-vật có
một không hai.
04g
30 chiều Điện-thoại gọi . . . thì ra Thủ-Tướng BỬU-LỘC xin hầu chuyện với ĐỨC
NGÀI. Chúng tôi được nghe ĐỨC NGÀI hỏi vặn lại Thủ-Tướng một câu:"MỚI KÝ
RỒI HẢ".
Ai
nấy đều đoán biết bản Hiệp-Ước Pháp/Việt đã ký xong, đều reo mừng. Thiệt là
trong đời Tôi chỉ có giờ phút này mới biết cảm-động. Khi qua đến Pháp mới biết
hiệp-ước ấy chưa ký. Lúc ĐỨC HỘ-PHÁP đến viếng Ô. Laniel và P. Reynaud thì hai
Ông hứa chắc với ĐỨC NGÀI sẽ ký hai bản hiệp-ước ấy trong nội ngày, riêng về
phần tôi thì vẫn lo ngại vì từ trước đến giờ người Pháp không hứa với mình lần
thứ nhứt. Trái lại đã hứa bao nhiêu lần rồi nhưng không có lần nào đúng hẹn.
Chờ đợi 4 ngày qua. ĐỨC NGÀI liên-lạc đi viếng Tổng-Thống René Coty (có Tôi
theo). Ông R. Coty cũng hứa quả-quyết sẽ ký hai hiệp-ước ấy liền và nhìn nhận
chủ-quyền Độc-Lập nước Việt
Đến
lúc chúng tôi gần như thất-vọng, thình lình lại đặng tin hai vị Thủ-Tướng
Laniel và Bửu-Lộc vừa ký hai bản hiệp-ước ấy thì làm gì không vui mừng?
06g
00 chiều (Nhằm 1 giờ khuya ngày mùng 5, bên mình cúng thời Tý dâng sớ cầu Thọ
cho ĐỨC HỘ-PHÁP) là ngày Sinh-Nhựt của ĐỨC HỘ-PHÁP, nơi đây anh em có tổ-chức
bữa tiệc tại nhà hàng Hotel George V đãi các quan-kháck Pháp/Việt và Việt-Kiều
cùng Lãnh-sự các nước, tiệc mời trên 200 người đãi bánh và Champagne.
Khách
tới rất đông, anh em chia nhau tiếp đón. ĐỨC HỘ-PHÁP và chúng tôi phải đi vòng
vòng bắt tay nói chuyện từ nhóm này qua nhóm khác, bữa tiệc kéo dài từ 6g đến
8g. Bữa đó người ta chiếu phim lễ xuất quân và đám xác Ngài Khai-Pháp với phim
chụp ĐỨC HỘ-PHÁP mấy lúc qua bên này. Phim màu rất đẹp. Các quan-khách thấy
công-cuộc bên mình họ lấy làm thích lắm. Nhà hàng có làm một cái bánh thật khéo
có thắp nhiều ngọn nến gọi là bánh sinh-nhựt, ĐỨC NGÀI tắt hết đèn cặm quanh
vành bánh cầm dao xắt ra đem cho mỗi người một miếng.
Nhân-dịp
tiếp xúc với các quan-khách chúng tôi mới hay rằng: sau khi tiếp ĐỨC HỘ-PHÁP
hôm nọ Tổng-Thống René Coty viết thư cho Thủ-Tướng Laniel nói rằng tôi đã hứa
với ĐỨC GIÁO-CHỦ CAO-ĐÀI rồi, xin Thủ-Tướng ký tên hai bản hiệp-ước ấy cho vừa
lòng ĐỨC NGÀI. Cũng trong dịp này, mới hiểu rằng Chánh-Phủ Pháp cố ý chờ đến
ngày sanh-nhựt của ĐỨC NGÀI để ký làm món quà sanh-nhựt. Nghe vậy nên sau khi
lễ xong, tôi làm thơ dâng lên ĐỨC NGÀI gởi cho Tổng-Thống và Thủ-Tướng Pháp để
cám ơn.
Ngày 5 tháng 5 Giáp-Ngọ
(5-Juin-1954):
10g00
sáng Ông Đỗ-Đức-Hổ viếng, Tôi có nói chuyện với Ông về vụ ĐỨC HỘ-PHÁP muốn tổ
chức tại
11g00
sáng Ông Huỳnh-Văn-Giỏi, cựu Hội-Trưởng Hội Tương-tế Việt-Kiều tại Pháp đến với
người bạn của Ông. Hội này gồm binh-sĩ Việt-Kiều đã sang Pháp trong 2 trận đại
chiến vừa qua, phần đông lập gia-đình bên này. Họ đi làm thợ trong các xưởng,
có nhiều người nghèo, song vì chánh-kiến hoặc vì tư-lợi mà ít ai đoàn-kết nhau.
Những Chánh-Phủ Việt-Nam kế-tiếp nhau chẳng có giúp họ phương tiện. Trái lại
đôi khi chỉ biết lợi-dụng lẫn nhau mà thôi. Nhà cầm-quyền muốn tổ-chức một cuộc
đón tiếp một vị Lãnh-tụ hay chánh khách nào mới qua để tuyên truyền rằng mình
đặng kiều-bào ở Pháp ủng-hộ thì lại ra tiền mướn họ đi cho đông. Lắm khi máy
bay tới trễ họ đòi về thì lại đút thêm tiền cầm họ ở lại. Riêng phần Kiều-bào
bên này chẳng biết đoàn-kết đời sống cho nhau, nhà ai nấy ở, ai chết nấy chịu,
chẳng ai biết tới ai. Người nào lao-lách có tiền thì phung-phí nhiều người lại
thiếu-kém vất-vả rất thương-hại nhứt là mỗi khi có nhân-vật nào đến, họ
cầu-cạnh xin giúp-đỡ làm mất hết phẩm-giá con người.
ĐỨC
HỘ-PHÁP nhận thấy tình-cảnh ấy rất thương-tâm nhưng cũng đành ngậm-ngùi để tìm
phương tổ-chức cho họ chớ không thể nào cho tiền giúp-đỡ cho từng cá-nhơn.
Riêng tôi, tôi nhận thấy điều đó rất khó vì chỉ có đoàn-thể mới bảo-toàn nhau
nổi. ĐỨC HỘ-PHÁP dạy tôi trả lời cho hai anh em Ông Giỏi rằng khi nào có một
tổ-chức nào có tánh-cách công-cộng thì ĐỨC NGÀI sẽ giúp tiền cho.
Đến
12g30 khách về.
03g00
chiều Ô. Trần Vinh ở Văn-Phòng Cao Ủy-Phủ Việt-Nam đến xem coi ĐỨC NGÀI có định
đi đâu đặng Ông sắp đặt. Từ ngày ĐỨC HỘ-PHÁP sang đây đến nay, mỗi khi đi đâu
Ông đều lo chu-tất. ĐỨC NGÀI cho Ông hay rằng ngày chúa-nhựt ĐỨC NGÀI sẽ viếng
điện
05g00
chiều Ông Phạm-lê-Bông đến báo-cáo cho ĐỨC NGÀI hay các nhân-vật nghị- sĩ sắp
đến, câu chuyện kéo dài đến 6 giờ ông mới ra về.
Ngày 6 tháng 5 Giáp-Ngọ (6 Juin
1954):
Điểm-tâm
xong ĐỨC HỘ-PHÁP lên đường vào khoảng 9g30. Đường đi từ Paris tới Fontainebleau
lối 80 cây số ngàn, xe chạy chậm-chậm, có lúc ra tới giữa đồng, ngừng xe xem
phong-cảnh, đồng ruộng bát-ngát toàn là lúa mì, giống như lúa mình nhưng cái
bông của nó khác hơn một chút thôi, thứ này kêu là blé, còn có nhiều thứ lúa mì
khác kêu là orge, sarrasin v.v ...
Tới
Fontainebleau thì gần 12 giờ trưa, dùng cơm tại nhà hàng hiệu "Con Ó
Đen" (Hotel L' Aigle noir), ĐỨC HỘ-PHÁP, Ông Giáo-Sư TUY và TÔI dùng đồ
légumes, còn hai Ông Tá, Minh và em Cao, hai viên Công-An với lão Tài-Xế thì
nhậu-nhẹt đồ mặn. Xong rồi dẫn nhau đi xem Điện, đến Điện xe du-lịch đậu nghẹt
cả đường phải kiếm hồi lâu mới chen đặng chỗ, thiên-hạ dập-dìu, nam thanh, nữ
tú, lũ-lượt xem Điện. Ông Công-An vào trình giấy cho vị Cai-Quản Điện và cho
biết rằng có lịnh Chánh-Phủ cho Ông theo hộ-vệ ĐỨC HỘ-PHÁP xem các nơi, nên
được tiếp đón một cách đặc-biệt, theo các chỗ, đến Đài hay Cung-Điện mỗi người
phải mua vé (khi vô xem). Tiền đó để trả một phần chi-phí cho nhơn-viên. Người
ta chen lấn vào xem không phải đẩy nhau như giựt giàn, họ tự giữ trật-tự, sắp
hàng tuần-tự kẻ trước người sau. Khi vào một tốp lối 100 người thì có một
nhơn-viên trong Điện dẫn đi giải-thích mỗi chỗ. Chừng xem giáp vòng rồi mở cửa
cho ra. Phần chúng tôi được tiếp riêng nơi cửa cái (cửa đặc-biệt) đến trong một
nhơn-viên đặc-biệt theo hầu và dẫn đi xem từng chỗ. Người thường chẳng đặng vào
mà chúng tôi thì được ưu-đãi. Điện này nhỏ hơn Điện
Xem qua chưa mãn là 6g30 chiều. Trời mưa
lâm râm, lạnh buốt người, chúng tôi lật đật về Paris, đến phòng gần 9g00.
Ngày 7 tháng 5 Giáp-Ngọ (7 Juin-1954):
10g30
Ông Pierre Max đến để báo-cáo công việc làm mấy ngày qua. Tôi tiếp chuyện và
sắp đặt mọi việc cho người, đến 11g30 Ông Pierre ra về.
06g00
chiều Ông Phạm-Lê-Bông đi Cannes hội-kiến với ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG về báo cáo
công-việc cho ĐỨC HỘ-PHÁP nghe, đến 7g00 Ông ra về.
Ngày 8 tháng 5 Giáp-Ngọ
(8-Juin-1954):
09g00
sáng Viếng Điện Louvre, hai Ông Tá, Ông Quang, Minh, Ông Tuy, Em Cao và Tôi
đồng hiệp nhau đi Louvre.
Điện
ở gần sông
Chúng
tôi đi lần qua những gian phòng chưng những bức họa của các nghệ-sĩ nổi tiếng
hồi xưa. Nơi đây vô số bức họa linh-động, có những họa-sĩ Pháp, Việt và
Ngoại-Quốc đem đồ nghề mình vào đó lựa bức họa nào họ thích rồi dọn ra đó mà
vẽ.
Lật-bật
gần 2g00 trưa, người dẫn đường cáo lỗi đã đến giờ nghỉ. Chúng tôi đành phải ra
về hứa hẹn ngày nào rảnh sẽ trở lại xem nốt.
03g00
chiều Ông Tòa Weil đến, hẹn ngày thứ năm 10 Juin sẽ rước ĐỨC HỘ-PHÁP và chúng
tôi đi Nantes.
04g30
chiều Ông Weil chưa về thì có Đạo-Hữu Renard Roger, nhà ở đường Elisé Reclua
số 26 Nanterre, đến thăm ĐỨC HỘ-PHÁP. Tôi tiếp Ông vào phòng bên cạnh. Ông nói
rõ lai-lịch mới biết rằng Ông khi trước có ở
Ngày 9 tháng 5 Giáp-Ngọ (9 Juin
1954):
09g00
sáng Hai Ông Bà Đỗ Hữu Tấn (Trạng-Sư tại
Ông
Bà giới thiệu cho ĐỨC HỘ-PHÁP nhóm đệ-tử của Ông George Roux, đây là nhóm
Đại-Đạo có một Đức-Tin phi thường, theo chỗ tin-tưởng của môn-đồ cho Ông là ĐỨC
CHÚA J. CHRIST giáng-sanh, nghe nói Ông có nhiều huyền-diệu lắm. Theo tôi hiểu
thì Ông có khiếu tiếp điển mạnh và có lẽ vì thế mà J. Christ mượn xác Ông để
truyền Đạo chăng? Họ cũng nhận Cao-Đài là cùng một mối Đạo với họ, nhưng khổ
một điều là họ chẵng khác nào là các bạn Chi-Phái bên mình là đức-tin họ quá
mạnh đi tới chỗ mê-tín và vì quá tin nơi Tôn-Sư của mình là trung-tâm-điểm,
muốn sao cho mọi người đều tùng theo y như họ vậy. Vì thế nhiều khi họ bị nhà
cầm-quyền làm khó dễ bắt-bớ đánh đập là khác. Theo bài vở Các ĐẤNG dạy họ thì
họ xưng là Thiên-Chúa Giáo chấn-hưng (Eglise Chrétienne Rénovée). Khổ một điều
là mấy Ông này quá bôn-chôn. Thấy Các Đấng dạy rằng ngày giờ cận-mõng, cơ
tận-diệt đến kề rồi, họ quính muốn chạy cho mau để cứu nhơn-loại thoát cơ
tận-diệt. Họ cho rằng Thiên-Chúa-Giáo ngày nay đã thất kỳ-truyền cần phải
chấn-hưng lại, rồi họ in những Thánh-Giáo và những bài-vở đã học-hỏi ra thành
Báo Chí hoặc truyền-đơn và sách-vở đến trước Nhà Thờ mà phát không cho thiên-hạ
đọc, gây ra sự phản-động. Nhà Công Giáo phải kêu cảnh-sát can-thiệp, đuổi họ
cũng không đi, bắt thì cũng không đi, cho họ là điên và đánh họ mà họ vẫn tươi
cười. Họ hành-động một cách thản nhiên không ai lay chuyển đặng. Riết rồi
Cảnh-Sát phải chịu thua mấy Ông và mấy Bà. Phái-đoàn họ đi đây gồm hai người:
Ông Claude và Bà Jeanne Aubertin. Trụ-sở 18 rue d'Enghien. Họ mời ĐỨC HỘ-PHÁP
đến viếng Tôn-Sư họ là Ông George Roux. Thấy tấm lòng quá tin-tưởng của họ, ĐỨC
NGÀI hứa nếu rảnh sẽ đến viếng. Họ đàm luận với ĐỨC HỘ-PHÁP và Tôi đến gần
11g00 mới ra về hẹn còn trở lại nữa. Sau khi ra về Ông Đỗ-Hửu-Tấn còn cho Tôi
biết thân-thế của mấy người ấy và nói rằng đám đó khi đặng Thánh-Lịnh ơn Trên
dạy đi đâu thì dầu nguy-hiểm cho mấy cũng cứ đi. Họ quả-quyết rằng vưng
Thánh-Lịnh thi-hành, thì không khi nào chết, mà dầu có chết đi nữa thì là về
Thiêng-Liêng sớm chầu CHÍ-TÔN hưởng hạnh-phúc cao thăng phẩm-vị chớ chẵng sợ
chút nào.
04g00
chiều ĐỨC-NGÀI tiếp chuyện với Trạng-Sư Huỳnh-văn-Chính tới 4g30, lúc ấy Ông
Joseph Lê-Văn-Thới, Tổng-Thơ-Ký Hội Ái-Hữu cựu chiến-binh và học-sinh ở Pháp
đến viếng. Tôi hỏi tiếp và mời Ông sang phòng bên cạnh. Trong lúc Tôi hỏi
chuyện Ông Lê-Văn-Thới thì mới rõ rằng anh em bên nầy rất rời-rạc. Hội này ban
sơ lập ra do anh em Lính tình-nguyện sang Pháp trong trận 1914-1918 (O.N.S) rồi
ở luôn bên nầy lập gia-đình và làm thợ trong các xưỡng, các hãng. Lúc trước thì
rất vất-vả. Thủ-Tướng Nguyễn-Văn-Tâm có cho tiền mua một căn nhà để làm trụ-sở
và một số tiền để làm căn-bản nhưng rồi ít lâu, mấy Ông trong Ban Trị-Sự làm
tiêu hết vốn-liếng, hườn cốt, còn có căn nhà không, bây giờ chẳng ai tới lui
nữa. Trước cảnh tượng đó ĐỨC HỘ-PHÁP không định giúp cho họ tiền bạc gì, ví dầu
có giúp bao nhiêu đi nữa rồi ít lâu mấy Ông cũng làm tiêu hết.
Tuy
là nói không giúp chớ nhiều Kiều-Bào lâm vào cảnh đặc-biệt, thất-nghiệp có giấy
chứng hoặc đau nằm nhà thương, con đông và bịnh hoạn họ vẫn đi xin tiền trợ
giúp. Muốn khỏi làm phiền lòng ĐỨC HỘ-PHÁP, Tôi bảo Ngô-Khai-Minh cho họ tùy
theo trường-hợp từ 2 ngàn quan tới mười ngàn quan. Ông J. Lê-Văn-Thới tới 5g30
mới ra về.
06g00
tối Theo lời của Ông Henri Regnault, Ông Giáo-Sư TUY và Tôi đến tại nhà Ông để
lập đàn Cơ cho Ông hầu, đồng tử của Ông là người Pháp. Tôi bạch với Đức Hộ-Pháp
chứng phép cho hai anh em chúng Tôi đến chứng đàn, muốn cho họ đầy đủ đức-tin,
Tôi xin để đồng-tử của họ. Bấy lâu, tưởng Ông Regnault có thâu đặng số Đạo-Hữu
đáng kể, nào dè khi qua đến thấy rõ sự thật, ĐỨC HỘ-PHÁP rất thương tâm, song
Ông có công truyền Đạo bằng mấy bài diễn-thuyết ở các Hội-Nghị Quốc-Tế về
Tôn-Giáo. Hôm thăm Ông kỳ trước Tôi có khuyên Ông nên dọn bàn thờ để thờ ĐỨC
CHÚA và kiếm một người cầu ƠN TRÊN về dạy cho. Ông không có đồng-tử nào, nhưng
Ông hứa ráng kiếm rồi sẽ trả lời cho Tôi hay. Bữa sau tự-nhiên có một người
đồng-tử quen với Ông khi trước, cách nay 11 năm, không có tới lui, nay nhớ tới
Ông mà đến thăm. Ông hỏi người đồng-tử muốn gặp chúng tôi và chịu ngồi đồng
chăng? Người đồng-tử vui chịu và hẹn tối nay hội tại nhà Ông.
Khi
Ông Giáo-Sư TUY và TÔI đến, chỉ có Ông Regnault ra tiếp chúng tôi còn Bà
Regnault hôm nay bịnh nên không có dự.
Ông
dọn bàn-thờ trên mặt lò sưởi (cheminée), một tấm hình ĐỨC CHÚA J. CHRIST cỡ
Carte Postale, đặt đứng xiêng xiêng với hai ngọn nến. Ngồi vào không đầy 5ph
thì Ông đồng-tử và hai cô tốc-ký đến. Người đồng-tử trên 40 tuổi đàng-hoàng và
có vẻ thông-minh, Ông làm chủ một phòng đấm bóp (cabinet de massage et d
'esthétique) ở tại Place du Marché Saint-Hénore. Ông, người biết Đạo nhiều hơn
Regnault, ăn chay trường, trước có tu theo Đạo Ấn-Độ (Hindhouisme). Tôi
giải-thích Ông mau hiểu lắm và rất tán-thành Đạo Cao-Đài, 10 giờ thì khởi sự
lập Đàn, Tôi đeo dây Sắc-Lịnh và đội mão trang-hoàng đến trước bàn thờ quì với
ông Giáo-Sư TUY thành-tâm cầu-nguyện, cả nhà cầu-nguyện theo. Sau khi lạy xong
thì lập Đàn. Đồng-Tử này nghe và nói cho Tốc-Ký viết (Médium auditif et
voyant). Ông nhắc một cái ghế ngồi xây lưng vô bàn thờ, định-thần không đầy 5ph
thì thở dài rồi nhắm mắt lại, hai tay để trên bắp vế và bắt đầu nói tới khi mãn
Đàn. Vị đồng-tử tỉnh-táo thuật lại rằng: thấy một vị mặc đồ trắng giống như áo
Đạo chúng tôi, nhưng Parements thì khác. ĐẤNG đó đến một tay để trên trán vị
đồng-tử, một tay thì nắm lấy tay vị đồng-tử để vào tay tôi, rồi biểu hai người
nắm lấy tay nhau và cho biết từ nay Đông Tây sẽ hiệp và dặn tôi và các anh em
phải hiệp tâm nhau mà làm việc. Đấng giáng Đàn là vị Sư của đồng-tử (... Esprit
guide) lấy tên là Père Pierre. ĐỨC HỘ-PHÁP xem bài Thánh-Giáo này khen lắm. Và
vưng theo Thánh-Lịnh, Chúng tôi hẹn nhau tuần tới hội lại đây để ƠN TRÊN dạy
bảo thêm. Ra về 11g30 đêm.
Ngày 10 tháng 5 Giáp-Ngọ
(10-Juin 1954):
11g00
trưa Ông Trần Vinh cùng đi với ĐỨC NGÀI đến viếng ĐỨC HỒNG-Y (Cardinal)
Công-Giáo, Cai-Quản họ-đạo
ĐỨC NGÀI tỏ ý muốn qua thành Rome để yết-kiến
ĐỨC GIÁO-HOÀNG, Đức Hồng-Y rất mừng đây là dịp may, vì mai này Đức Hồng-Y sang
Rome chào ĐỨC GIÁO-HOÀNG, người sẽ thừa dịp ấy tỏ ý và xin phép cho ĐỨC NGÀI
sang chào, chừng nào trở về Pháp Ngài sẽ trả lời cho ĐỨC HỘ-PHÁP rõ, luôn tiện
ĐỨC HỘ-PHÁP trao món quà dưng cho ĐỨC GIÁO-HOÀNG để tỏ chút lòng ngưỡng-mộ. Tôi
có kính lời chào mừng hai vị Hồng-Y . . . sang Tòa-Thánh Tây-Ninh khi trước.
Ngài cũng vui-vẻ nhận chuyển lời dùm. Về chánh-trị thì Đức Ngài cũng mong mõi
cho nước Việt
12g00.-
ĐỨC HỘ-PHÁP kiếu-từ ra về, Đức Cha niềm-nở đưa ĐỨC NGÀI tận xe.
02g00
chiều Ông Tòa Weil đến mời ĐỨC HỘ-PHÁP đi Nante, hôm nay ĐỨC HỘ- PHÁP cho phép
Cô BA đi theo để thăm bà Weil luôn, ĐỨC HỘ-PHÁP đi xe Cao-Ủy-Phủ với Cô Ba, em
Cao và Tôi, Ông Thái đi theo xe Công-An, còn Ông Quang đi xe riêng, song xe Ông
Quang vì còn chạy rodage, nên lúc ra khỏi thành Paris bị kẹt xe hết mấy phút
nên chạy lạc.
Đây
là một cái trại ruộng, châu vi lối trên hai ngàn mẫu, nhà nhỏ thấp, nhưng Bà
Weil sửa-soạn lại, đủ tiện nghi, không thiếu món gì. Tuy làng nhỏ có lối trăm
cử tri như vậy mà cũng có đủ đèn nước máy.
Bà
Weil người Pháp, trên 60 tuổi mà vẫn khỏe mạnh, chung với con gái và cháu, nói
tiếng việt rất sành. Bà Weil có quen với Tôi khi Tôi còn làm việc tại Biên-Hòa.
Bà dọn một căn-phòng theo lối người Việt cho chúng tôi nghỉ trưa.
Hôm
nay mưa gió lạnh, phần đường xa 80 cây-số ngàn cách Paris, chúng tôi ở chơi đến
6 giờ mới ra về.
Ngày 11 tháng 5 Giáp-Ngọ (11
Jui 1954):
Mới
8giờ, đệ-tử của Ông G. Roux (nhóm Eglise Universelle) kêu điện-thoại cho hay
rằng có lịnh CHÚA dạy mời ĐỨC HỘ-PHÁP, chiều nay đúng 6 giờ giáp mặt với Ông
George Roux.
Tôi
trả lời rằng: vì gấp nên không thể định đặng.
Họ
rầy la hết sức rằng: Nhơn-loại đang lâm vào trong cảnh khổ với nạn tương tàn,
tương sát gớm ghê. Nay có lịnh Chúa dạy ĐỨC HỘ-PHÁP hội-kiến với Ông G. Roux là
hiện thân của Đức Chúa Jésus Christ để cứu vãn tình thế, giải khổ cho nhơn-loại
thì dầu ĐỨC HỘ-PHÁP có hứa hẹn về mặt Phàm này với ai cũng bỏ hết để theo tiếng
gọi của Thiêng-Liêng mà thôi.
Tôi
chẳng biết phải trả lời làm sao nên mới bạch lại với ĐỨC NGÀI.
ĐỨC
NGÀI nói: "Tu gì mà mê-tín quá, đi thì chừng nào đi không đặng, lựa phải
thúc-giục gấp như vầy".
Tôi
phải kiếm cớ trả lời với họ, nhưng họ lại nài-nỉ cho họ nói chuyện với ĐỨC
HỘ-PHÁP mà thôi.
Tôi
lại bịa chuyện rằng ĐỨC NGÀI bận chuyện không lại dây nói đặng; dường như họ
tức mình lắm và nói rằng: Họ sẽ đến tận Hotel cho giáp mặt ĐỨC HỘ-PHÁP mới
nghe, vì theo Tôi đoán hiểu thì chắc mấy Ông đó nghi Tôi kiếm chuyện ngăn cản
không muốn cho họ hầu chuyện với ĐỨC HỘ-PHÁP.
03g00
chiều Ông Đỗ-Hửu-Tấn đến bàn tính về việc kiếm đất và nhà tại
Chuyện
vãn một lúc bỗng đệ-tử của Ông Roux, mặc dầu ĐỨC NGÀI bận khách, nhưng cũng
rước vào nói chuyện.
Cậu
Claude hôm trước và cậu con trai Ông Roux vừa gặp ĐỨC HỘ-PHÁP liền nói: Có
Thánh Lịnh Chúa dạy ĐỨC HỘ-PHÁP phải gặp Ông Roux lập tức đúng 6 giờ chiều nay,
để có phương cứu-khổ cho nhơn-sanh và Ông quả quyết rằng vận-mạng sống chết của
nhơn-loại cũng do cuộc hội-kiến này.
Tóm
tắt kỳ trước: Môn-đồ Ông George Roux quyết mời ĐỨC HỘ-PHÁP cho đặng để
hội-kiến với Ông Roux, song ĐỨC NGÀI không thể nhận lời mời một cách đột-ngột
như vậy, vì thế họ đến làm rộn bao nhiêu lần, nhưng sau cùng nhờ tài
thuyết-khách của Ông HỒ BẢO-ĐẠO làm cho họ bớt nóng-nảy.
Môn-đồ
Ông Roux quả quyết rằng: "Vưng Thánh-Lịnh cho ĐỨC HỘ-PHÁP hay như vậy nếu
ĐỨC NGÀI không đi thì trách nhiệm Thiêng-Liêng về phần ĐỨC NGÀI chịu."
Tôi
thấy ĐỨC NGÀI bực bội nên nói với hai vị ấy rằng: "đường đi xa trên 600km
làm sao đi cho kịp 6 giờ chiều".
Nào
dè họ đã bao một chiếc máy bay rồi, nếu ĐỨC NGÀI ra đi trong 1 giờ là tới nơi.
Giáp mặt Ông Roux, nói chuyện xong là trở về liền.
Thấy
họ cột buộc mãi và thấy ĐỨC NGÀI khó chịu Tôi trả lời rằng: "Thường lẽ có
việc gì trọng-hệ thì ĐỨC NGÀI tiếp lịnh Thiêng-Liêng dạy NGÀI cũng như Các ĐẤNG
dạy mấy Ông, nhưng kỳ này ĐỨC NGÀI chưa đặng lịnh nên chưa quyết định đặng, xin
hai ông về thành-tâm cầu-nguyện và bên này chúng tôi cũng đồng nguyện thế nào
cho ĐỨC CHÚA giáng lịnh ngay ĐỨC HỘ-PHÁP thì ĐỨC NGÀI sẽ đi liền và ĐỨC NGÀI
cũng dám bỏ tất cả các việc làm phàm-trần để tuân-hành Thánh-Lịnh".
Nói
họ nghe được họ mới chịu ra về, nhưng coi vẻ họ buồn lắm.
Sau
khi môn-đồ Ô. Roux về chúng tôi hỏi Ông Tấn: "Đệ-tử Ông Roux tiếp
Thánh-Lịnh bằng cách nào?" Ông trả lời rằng: "Người con Ông Roux có
khiếu như vợ tôi vậy, nhưng vợ tôi thì chỉ nghe tiếng chuông mà thôi, còn con
Ông Roux đây nghe tiếng nói, dạy làm gì thì họ làm y như vậy, không bao giờ sai
chạy. Họ có một đức-tin mãnh-liệt, khi có lịnh dạy làm gì dầu nguy-hiểm đến
đâu, họ chẳng nao núng chút nào và quả-quyết rằng làm việc cho CHÍ-TÔN, chẵng
có ai làm gì họ đặng. Có nhiều khi họ được lịnh đi gấp đến một xứ nào mà xin
thông-hành chưa được, thì họ nhảy đại lên máy bay, ai muốn bắt họ thì bắt,
nhưng rồi họ vẫn đi đặng như thường. Làm xong phận-sự rồi về. Chính con Ông
Roux đặng lịnh qua ĐỨC làm phận-sự ấy. Mới vừa về tới thì đặng lịnh đi mời ĐỨC
HỘ-PHÁP nên nó mới lo lắng như vậy. Thật ra thấy họ cũng đáng thương lắm. Nhưng
ĐỨC HỘ-PHÁP làm chuyện gì cũng phải để cho NGÀI suy-nghĩ kỷ-lưỡng và thong-thả
chớ không thể thúc-giục.
Lối
4g30 chuông điện-thoại reo, thì ra nhơn-viên phi-trường cho hay rằng có người
bao một chiếc máy bay để rước ĐỨC HỘ-PHÁP và hỏi lại coi ĐỨC NGÀI có định đi
không?
Tôi
trả lời rằng: "ĐỨC NGÀI đi không đặng và xin cáo lỗi". Theo lời ĐỨC
HỘ-PHÁP thì Ông George Roux này cũng có sứ-mạng thiêng-liêng lớn chớ chẵng phải
không và sớm muộn gì ĐỨC NGÀI cũng đến gặp Ông một lần.
5g00
chiều Ông Weil đến rước ĐỨC HỘ-PHÁP đi dự cuộc diễn-thuyết ở 'Académie
diplomatique'. Xe đến thấy thính-giả đã tựu lại đông. Ông Weil giới-thiệu ĐỨC
HỘ-PHÁP với nhiều nhơn-vật trọng yếu rồi vào phòng diễn-thuyết. Đúng giờ, Ông
Hội-Trưởng khai mạc giới-thiệu các diễn-giả. Trước hết Đức Cha Marella Nonce
Apostolique của
Ngày 12 tháng 6 năm 1954:
10
giờ sáng ĐỨC HỘ-PHÁP đi với Tôi và Trung-Tá Thái lại căn phòng Ông Weil ở tận
10g30
trưa Về tới nhà là 11g30 làm Ông Max-André chờ hết nữa giờ. ĐỨC NGÀI lật-đật
chào hỏi và xin lỗi về việc chờ lâu. Hai Ông tiếp chuyện trên một giờ mới ra
về. Khi đưa, Tôi hỏi Ông về câu chuyện khi nãy, Ông tỏ vẻ hài lòng và rất
tán-đồng ý-kiến của ĐỨC NGÀI về vấn-đề VIỆT/PHÁP.
4g00
chiều Ông Henri Trần-văn-Ba (Đạo-Hữu) có viết thơ thăm, hôm trước ĐỨC-NGÀI mới
qua, nay Ông đến thăm và Ông là con của Ông Phan-Minh ở
Ông
không có gia-đình, làm Chirurgien/Dentiste nhà số: 66 đường Garvès (Montouge).
ĐỨC HỘ-PHÁP tiếp, Ông hết sức vui mừng và nhắc lại những ngày xa Tòa-Thánh. Ông
hầu chuyện với ĐỨC HỘ-PHÁP gần 6 giờ mới ra về, và còn hứa kiếm nhà và đất để
lập Thánh-Thất và chỗ cư-ngụ cho học-sinh.
Ngày 13 tháng 6 năm 1954:
05g00
chiều Ông Pièrre Max, người được ĐỨC HỘ-PHÁP giao phó mở một cơ-quan Ngôn-Luận
tại Paris, để truyền-bá mối Đạo Cao-Đài, hôm nay Ông giới-thiệu cho ĐỨC HỘ-PHÁP
một vị Giáo-Sư Professeur, tên là Saint Bonnet. Ông này lối 50 tuổi, trầm tĩnh,
có đưa cho ĐỨC HỘ-PHÁP nhiều ý-kiến về tổ-chức cơ-quan này có thể tự sống. ĐỨC
HỘ-PHÁP dặn Ông Pièrre Max liên lạc với Ông Saint Bonnet để làm việc. Đến 6 giờ
Ông kiếu về.
Ngày 14 tháng 5 Giáp-Ngọ
(14-Juin-1954):
08g00
sáng Dự-bị đi Nancy với chiếc xe nhà và xe của Cao-Ủy Phủ Việt-Nam, xe nhà do
Ông Quang cầm tay bánh. Vì xe Công-An không đặng ra khỏi
Đi
theo ĐỨC HỘ-PHÁP có Cô Ba, Ông Tuy, hai Ông Tá, em Cao, Ông Công-An, Ông Quang
với Tôi, tất cả là 9 người. Xe nhà bữa nay còn chạy rodage lối 60-70km. Khi
chạy qua phần đường đủ cây-số ngừng lại một garage cho thay nhớt, ai nấy xuống
đi tới lui cho rãng chơn. Trời bữa nay lạnh hơn mọi bữa, Ông Tuy dỡ chịu lạnh
nhứt, mười lăm phút sau lên đường, từ Paris qua Nancy xa 307 Km. Đường xa mà
lúc nào xe chạy cũng êm như thường, như Châu-Thành Sai-Gon. ĐỨC HỘ-PHÁP ngồi xe
lâu chắc mõi, liền than: "Người ta ở xa như vầy nên chi hồi đó bảo
Regnault và Minh đi liên lạc với Hương-Mai, họ không đi đặng là phải (mình
tưởng đâu họ ở gần nhau lắm).
Vì
cảm-xúc cảnh-vật bên ngoài mà Tôi quên nói chuyện đi
01g30
Từ đây đi Nancy tuy không có núi non chớn-chở song nhiêu gò nổng cao thấp gộp
thành những núi con con tạo ra một phong cảnh thiệt là xinh-đẹp, đường quanh-co
uốn lượn, tài-xế phải dè dặt mới tránh đặng rủi ro. Có một chỗ giây chằn-chịt
trên không trung băng ngang đường, mà trên giây những thùng vuông vuông, lớn
bằng ba bốn thùng đựng hồ chạy qua chạy lại. Hỏi ra mới biết nơi đây là nhà máy
làm thạch-cao (Plâtre), những chỗ lấy đá vôi để hầm ra thạch-cao thì ở xa nên
họ đặt máy điện chở chuyên những thùng đá vôi đưa từ hầm đá tới lò. Hai đầu có
hai tốp cu-li làm, hễ lấy đá đầy thùng rồi thì cứ để lên máy, giây điện rút
thùng ấy chạy ra đầu kia trút ra. Vì vậy mà ta thấy lủ-khủ thùng treo lẳng-lơ
trên giây sắt, cái thì chạy qua, cái thì chạy lại rất ngộ-nghĩnh. Gần tới
Đường
từ Vitry le Francois tới Nancy lối 130 km ngàn, đến là 3g30 chiều, nhà Bà có đủ
salon, phòng ăn, phòng ngủ, nhà bếp, nhà tắm. Bà Lễ-Sanh Gobron ở một gian nhà
như vầy trên từng lầu thứ tư mà người ta thường gọi là (appartement). Bà Gobron
ở chung với người em gái Mademoiselle Schmit và hai cháu Hiển và Kiển. Bà
Schmit năm nay đã 56 tuổi, không chồng từ nhỏ. Bà Gobron năm nay 57 tuổi, đến
thình-lình không có đánh dây thép trước, nên khi kêu cửa nội nhà gặp mừng đến
đổi hai chưn phát run. Bà Gobron bảo em Hiển đánh điện-thoại lại sở vệ-sanh mời
Bà Schmit vì Bà làm việc nơi sở này; còn vài năm nữa sẽ được hưu-trí. Bà Gobron
thì ở nhà lãnh đồ may. Căn nhà Bà có một cái phòng vừa làm salon vừa làm phòng
ăn luôn, một cái phòng nhỏ để làm phòng học cho hai cháu, tính ở chơi tới
khoảng 6, 7 giờ sẽ trở về Paris, nhưng khi tính cáo-từ thì hai chị em Bà Gobron
cầm lại dùng cơm với hai Bà. Thấy tấm lòng hai Bà quá ân-cần nên chúng tôi nể
lời ở lại sơi cơm.
Châu-thành
Trời
đã sậm tối, xe ĐỨC HỘ-PHÁP chạy trước xe ông Quang. Theo ý chúng tôi thì tính
cho ĐỨC HỘ-PHÁP ngủ một giấc về tới
Ngày 15 tháng 5 Giáp-Ngọ (15
Juin 1954):
11g00
trưa Cậu Minh không có đi
11g00
Có Ông Trần-Văn-Tùng xin ra mắt ĐỨC HỘ-PHÁP, nhưng vì ĐỨC NGÀI còn mệt nên tôi
tiếp thế. Ông Tùng là một nhơn vật có biệt-tài, viết sách rất hay, phần nhiều
sách của Ông viết đều được Hàn-Lâm-Viện Pháp chấm thưởng. Ông mới xuất bản sau
nầy hai quyển Nhan-đề: 'Le Việt-Nam et sa Civilisation' (Xứ VN và nền Văn-Minh
của nó) và cuốn : 'Le Việt
3g00
chiều Ông Mécheri (Tổng-Thơ-Ký Liên-Hiệp-Pháp) Sécrétaire Général de L'Union
Francaise đến viếng ĐỨC HỘ-PHÁP. Ông Minh và Tôi đón tiếp. Ông là tay
kiện-tướng binh-vực cho nền Độc-Lập VN và rất có cảm tình với ĐỨC HỘ-PHÁP. Hai
nhân-vật gặp nhau chuyện vãn thân-mật và câu chuyện kéo dài hơn 4 giờ Ông
Mécheri mới ra về.
5g00
Ông Hà-Minh-Tự (làm ở Việt Nam Presse) đến. Tôi tiếp chuyện với Ông đến 5g30.
5g30
Vừa đưa Ông Hà-Minh-Tự thì Ông Gustave Meillon (người đang soạn viết một cuốn
sách về Đạo Cao-Đài) đến. Tôi tiếp Ông và trả lời cho Ông những chỗ Ông còn
thắc mắc hoặc còn chưa rõ. Mỗi mỗi Ông lấy viết biên rành mạch. Hơn một giờ Ông
ra về và tỏ lời cám ơn.
Ngày 16 tháng 5 Giáp-Ngọ (16
Juin 1954):
10g00
sáng Ông Ngoại-Trưởng NGUYỄN-QUỐC-ĐỊNH ở Génève ve,à đến viếng ĐỨC HỘ-PHÁP.
Chúng tôi đón đưa lên salon. Ông có báo-cáo tình-hình Génève cho ĐỨC NGÀI hay.
ĐỨC HỘ-PHÁP tán-tụng công-trận của Ngoại-Trưởng rất nhiều, không biết
Hoàng-Thượng có ban thưởng gì cho Ngài không. Chớ đây Tôi xin ban cho Ngài một
ly 'Ngự-Tửu'. Ông vui-vẻ tiếp nhận và tiếp chuyện đến 11 giờ mới ra về.
03g00
Cậu Nguyễn-An-Mỹ (Con của Nguyễn-An-Ninh) đến báo-cáo công-việc cho ĐỨC HỘ-PHÁP
rõ . . .
04g00
chiều Ông Bảo-Thế bữa nay mạnh, nhưng còn ốm nhiều đến viếng ĐỨC HỘ-PHÁP
báo-cáo cho ĐỨC HỘ-PHÁP nhiều việc quan-hệ mà Ông đã thâu thập được trong những
cuộc tiếp xúc của Ô. với nhiều nhơn-vật.
05g00
Ông Phạm-Lê-Bông đi Cannes mới về, đến viếng ĐỨC HỘ-PHÁP và báo-cáo công-việc
của Ông mới tiếp-xúc với ĐỨC-QUỐC-TRƯỞNG. Tình-hình bên nầy lúc nầy rối-rắm
lắm, bên Chánh-Phủ Pháp thì (trang 42 hàng 4 XXX bị mất chữ) Nội-Các Laniel đổ,
Thủ-Tướng Mandès France lên, còn đang lập Nội-Các.
Bên
Việt Nam Thủ-Tướng Bửu-Lộc từ-chức và ĐỨC-QUỐC-TRƯỞNG định đưa Ngô-Đình-Diệm
lên thay thế.
Nói
chuyện đến gần 7g 00 Phạm-Lê-Bông ra về.
09g00
tối Theo lời hẹn kỳ-trước hôm nay Anh Giáo-Sư Tuy và Tôi trở lại nhà Ông
Henri-Renault để gặp các bạn Đạo mới quen. Gặp nhau mừng rỡ, chuyện-vãn
thân-mật như tình ruột thịt. Ông bạn Raoul Chabrol có đem cho mấy số báo 'Les
amis spirituel', mới hay Ông ta là Hội-Trưởng của Hội 'Les amis Spirituel' và
Mme Baus (spelling) là Tổng-Thơ-Ký của Hội. Mỗi tuần-lễ họ có tổ-chức cuộc
diễn-thuyết chiều chúa-nhựt từ 3 đến 6 giờ, họ có mời Tôi chiều chúa-nhựt đến
dự đặng họ giới-thiệu cho tất-cả mọi người. Tôi nhận lời. Chuyện-vãn một hồi
lâu rồi mới khởi cúng và lập Đàn như kỳ trước. Lần này chúng tôi cũng nhận đặng
một bài Thánh-Giáo rất hay mà hôm Anh Tuy và em Cao về 11g30. Sáng mới báo-cáo
lại cho ĐỨC NGÀI hay.
Ngày 17 tháng 5 năm Giáp-Ngọ (
17-Juin-1954):
Sáng,
trời bữa nay cũng nóng như bên nhà, nhưng không tới nỗi đỗ mồ-hôi.
11g
trưa Ông Đoàn-Bửu-Giám, Hội-Đồng Liên-Hiệp-Pháp hầu chuyện với ĐỨC NGÀI đến gần
12 giờ. Ông tỏ vẻ rất hài-lòng và thán-phục ý-kiến ĐỨC HỘ-PHÁP. Trời bữa nay
nắng tốt, thiên-hạ đua nhau ra đường phơi nắng vì quanh năm lạnh nên họ thấy
nắng là mừng.
04g30
chiều Vị Đại-diện của Đại-Sứ Mỹ (Ambassadeur) ở
Ngày 18 tháng 5 Giáp-Ngọ
(18-juin-1954):
03g00
chiều Ông Đỗ-Đức-Hổ đưa Ông Vũ-Đỗ-Thìn ra mắt ĐỨC HỘ-PHÁP và tặng ĐỨC NGÀI
quyển sách Ông viết nhan đề Evolution économique du Việt Nam tome I monnaie et
salaires (Sự biến-chuyển của nền Kinh-tế Việt Nam quyển I về tiền-tệ và giá
nhân-công). Ông Vũ-Đỗ-Thìn có thể giúp tờ báo của ĐỨC HỘ-PHÁP mở tại
3
giờ 30 chiều Ông Đỗ-Bá-Thế đến gặp hai Ông Hổ và Thìn. Mấy Ông quen biết nhau
từ lâu. Ông Thìn lại có dịp cứu Ông Thế khỏi chết lúc thời-kỳ hổn-độn 1945.
4g chiều
Trong lúc 3 Ông này đang bàn luận về Ông Ngô-Đình-Diệm thì có Ông
Trần-Tấn-Thành là đại-diện của Ông Ngô-Đình-Diệm. ĐỨC HỘ-PHÁP tiếp Ông
Trần-Tấn-Thành tại phòng khách. Đại-ý Ông Thành đến để thay mặt cho Ông
Ngô-Đình-Diệm chào ĐỨC HỘ-PHÁP và thỉnh ĐỨC NGÀI đến tại Hotel Royal Nalesberbe
gặp cụ Tân Thủ-Tướng vào 9 giờ sáng ngày mai. Đồng thời Cụ
NGUYỄN-ĐỆ (Đổng-Lý Văn-Phòng ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG) lại cho hay rằng ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG
ở
5
giờ chiều Ông Trần-Tấn-Thành vừa ra về thì có hai nhà báo Đức, do Ông Hồ-Bá-Thế
giới-thiệu, đến phỏng-vấn ĐỨC NGÀI về ĐẠO. NGÀI giải-thích cho họ nghe rất
chú-ý biên từ đoạn. Ông Đỗ-Bá-Thế còn dè-dặt sợ e mấy Ông hiểu không rõ viết
sai với ý-nghĩa của ĐỨC NGÀI, nên dặn hai Ông phóng-viên ấy sau khi viết bài
phải đưa cho Ông xem lại rồi mới đặng phép đăng, họ rất bằng lòng. Họ xin chụp
ảnh ĐỨC NGÀI để làm bìa báo rồi kiếu từ ra về và tỏ lòng cám ơn ĐỨC HỘ-PHÁP về
lời chỉ-giáo.
9giờ
tối Chúng tôi đi xem hát Nhựt-Bổn, gánh hát mới vừa sang
Ngày 19 tháng 5 năm Giáp-Ngọ
(19-6-1954):
9 giờ
sáng viếng tân Thủ-Tướng. Đúng giờ, xe đến tại chỗ hẹn có Ông Nguyễn-Đệ đón rước. ĐỨC
HỘ-PHÁP và cụ Thủ-Tướng nói chuyện nơi phòng riêng, còn Ông Nguyễn-Đệ và chúng
tôi chuyện vãn nơi phòng bên cạnh, trong phòng này Tôi lại gặp Ông Bazé là một
trong ba Ông nhà báo ở Sai-Gon có tên khởi đầu là: 'Tam B' (Bazé, Béziat,
Boncivini) không biết khi xưa kia Ông thế nào chớ bây giờ Ông nói chuyện theo
Việt Nam triệt-để và quả-quyết rằng Nước Pháp phải giao trả trọn chủ-quyền
Độc-Lập cho Việt Nam. Ông còn nói rằng chính vì Chính-Phủ Việt Nam lãnh-đạm,
chớ nếu đằng Ông, thì Ông dám mạnh bạo nói thẳng với chánh-Phủ Pháp những điều
mà một người Việt Nam không thể nói. Nghe ra lời nói cũng hay hay, phải chi có
Chánh-Phủ nào thử thời vận một lần đem Ông ra hát một vỡ tuồng coi ra sao.
10 giờ
sáng Sau khi nói chuyện với Thủ-Tướng, ĐỨC NGÀI đi viếng ĐỨC QUỐC- TRƯỞNG. Có
ông Đổng-Lý-Văn-Phòng là NGUYỄN-ĐỆ đưa đi. QUỐC-TRƯỞNG tiếp ĐỨC HỘ-PHÁP nơi
phòng riêng còn Ông Đệ và chúng tôi chuyện vãn tại phòng bên cạnh. Câu chuyện
kéo dài đến 11 giờ, ĐỨC NGÀI vừa ra đến ngưỡng cửa thì lại gặp Ông Thượng-Sứ
Dejean ở Việt Nam mới về và cũng đến chào ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG. Gặp ĐỨC HỘ-PHÁP
thình lình hai nhân-vật mừng rỡ chào từ giã và hẹn ngày tái-ngộ. Dự-bị chúa
nhựt đi Normandie, ra bờ biển Dauville và Trouville xem chỗ Quân-Đội Pháp đổ-bộ
trở về nước, đánh đuổi quân Đức. Nơi đây có đài kỷ-niệm và mỗi năm đến ngày ấy
thì có làm lễ long-trọng.
3g00
chiều mấy bạn tụ-họp đi dạo chơi. Anh Tuy vì không đặng khỏe nên vắng mặt còn
tôi vì có hẹn với các bạn Đạo dự cuộc diễn-thuyết hằng tuần mỗi chiều chúa nhựt
của nhóm 'Les amis Spirituel' từ 3 giờ đến 6 giờ, vì ở Pháp ít người biết Đạo
Cao-Đài lắm. Đi Normandie kỳ này, Anh Bảo-Thế có tham-gia đi hứng gió biển. Đêm
thứ ba nghỉ tại bãi biển và sáng chúa nhựt đi xem phong-cảnh.
Ngày 20 tháng 5 năm Giáp-Ngọ
(20 Juin 1954):
Vì
qua đây có mình tôi bên cạnh ĐỨC HỘ-PHÁP, lớp khách, lớp điện-thoại liền liền
không phút nào rãnh. Lúc đi, dự-định rằng tôi theo phái-đoàn truyền giáo không
mà thôi, khi qua đây nhân-viên phái-đoàn ở riêng từng chỗ, tôi bận lo việc Đạo
lẫn Đời, đi đâu thì tôi cũng theo ĐỨC HỘ-PHÁP luôn luôn, không lúc nào hở. Sáng
6 giờ ai nấy còn ngon giấc, thì trái lại tôi phải lo thức đánh máy nhựt-ký, em
Cao thì ở xa, đến 9 giờ thì khách đến liền liền, cho đến 9, 10 giờ tối mới dùng
cơm chiều, thậm-chí đến buổi trưa cũng không nghỉ được, vì thế mà từ khi qua
Paris đến nay đã giáp tháng chẵng biết Paris ra sao, ngoài ra những cuộc đi
chánh-thức (déplacements officiel) với ĐỨC HỘ-PHÁP, vì cớ mà những nhựt-ký tôi
hóa ra bê trể.
3 g
chiều Theo lời ước hẹn với Raoul Chabrol, tôi kêu xe Taxi đi dự hội. Theo ý bạn
Chabrol thì không muốn cho tôi tới sớm. Để chờ khởi hội lối nửa giờ, các
thính-giả yên-lặng thì sẽ đến, đặng họ rước vô (đánh mạnh về tâm-lý quần-chúng,
créer un choc pshychologique). Còn riêng phần tôi thì lại muốn đến sớm để cùng
Anh-Em thân-mật chuyện vãn. Vì vậy mà chưa 3 giờ tôi kêu xe đi rồi, té ra rỉ
khiến tôi bất ý không xem cái giấy mời cho kỹ, nên lại nhà của bạn Chabrol (hội
quán của nhóm 'Les amis spirituel' thấy vắng tanh, nhận chuông chẵng thấy một
ai trả lời. Tôi ngờ là họ đi trễ, không dè chờ hoài chẵng thấy dạng người nào.
Người ta gạt mình chăng, hoặc mình xem lộn địa-chỉ? mò túi kiếm cái giấy mời,
thì ra bỏ quên ở nhà. Tôi đành trở về phòng xem cái giấy lại, thì té ra người
ta mời tại nhà hội Musée Social ở đường Lascase, số 5. Lật đật đến nơi là hơn
3g rưởi. Cuộc hội đã khởi hồi 3 giờ, Tôi vừa đến thì đã có Bà Baus đón sẵn rước
vào và bạn Chabrol, khi mới nhập hội, đã báo cáo cho toàn thính-giả hay rằng
một lát nữa sẽ có một chức-sắc Đạo Cao-Đài đến, vì vậy mà người ta trông-ngóng,
Khi tôi đến thì bạn Chabrol (là Chủ hội) mời tôi lên trên diễn-đài, ngồi chung
với các diễn-giả khác. Lúc ấy thì có Ông René Emmanuel đang diễn-giải về
vấn-đề: một thế giới huyền-bí ghê sợ và hiển-hiện là hiện-tượng của tư-tưởng
(Un monde mystérieux redoutable et vivant clui des Formes-Pensées) Diễn-giả tả
một xác thật những tư-tưởng chúng ta đều biến hình rõ-rệt, có thể chụp-hình
được và có thể ảnh-hưởng tốt hoặc xấu đối với cả vũ-trụ và tư-tưởng người khác.
Ông đưa những hình tư-tưỡng đã chụp được cho thính-giả xem coi và kết-luận
khuyên tất cả mọi người phải giữ tư-tưởng mình cho thanh-cao, trong-sạch và
tốt-đẹp, vì lằn tư-tưởng chúng ta phóng ra là một luồng điện đi ra gây những
làn sóng điện bay dội khắp vũ-trụ. Nếu phần đông nhân-loại phóng ra những
tư-tưởng xấu-xa, ác-nghiệt thì sẽ có một làn ác-khí xông lên không-trung và khi
nó dội xuống nó sẽ gây ra không biết bao nhiêu tai-hại, còn nếu phần đông
nhân-loại có những tư-tưởng lành thì sẽ gây ra một khối điển lành đem lại
hạnh-phúc cho nhân-loại. Thiệt là một bài diễn-văn có thể gọi là bài thuyết-đạo
rất khoa-học vô cùng. Thính-giả hoan-nghinh vỗ tay khen ngợi. Sau khi diễn-giả
dứt lời bạn Raoul Chabrol đứng lên giới-thiệu Tôi cho các diễn-giả và cho toàn
thính-giả. Tôi vừa đứng dậy thì thiên-hạ vỗ tay hoan-nghinh nhiệt-liệt làm cho
tôi phải định Thần hết một phút. Tiếng vỗ tay dứt rồi tôi mới để vài lời chào
và cảm ơn toàn cả thính-giả và giải-thích sơ chủ-nghĩa của Đạo là đem tình
thương-yêu vô-tận của ĐỨC CHÍ-TÔN gieo rải khắp nơi để đem Hòa-Bình và
hạnh-phúc cho nhân-loại. Tôi vừa dứt lời thì công-chúng lại vỗ tay. Một lần nữa
tôi thú-thật vì bữa nay quá cảm-xúc nên tôi nói không có gì hay lắm. Nhưng
không hiểu Các ĐẤNG làm thế nào mà Tôi nhận thấy rằng khi tôi vô là họ đã cảm
mến rồi. Về sau Bà Baus là vị Tốc-ký-viên cho tôi biết rằng có nhiều Bà già
cảm-động đến ra nước mắt. Sau đó là tới phiên Cô Nữ Trạng-Sư tên Monique
Marseille nói về vấn-đề 'Phụ-Nữ và Văn-Chương' và sau rốt là Bạn Chabrol nói về
'sự tương-phản trong con người', giải-thích sự tranh-đấu giữa lương-tâm và
tà-tâm được công-chúng hoan-nghinh lắm. Nhơn-dịp nghỉ xả-hơi 10 phút sau lúc cô
Monique Marseille diễn-thuyết, Tôi bước xuống diễn-đài đi chào nói chuyện với
nhiều người họ tỏ vẻ cung kính và cảm-động. Giải-thích Đạo Cao-Đài cho họ nghe
họ rất chú-ý và vui mừng.
Nơi
diễn-đài này có thể làm nơi truyền-bá Đạo rất tốt, bên này có trọn quyền tự-do
hội-họp và ngôn-luận mà Bạn Chabrol của chúng ta lại là Hội-Trưởng, lại thêm có
Bà Bạn Baus là Tổng-Thư-Ký trong hội. Cuộc gặp gỡ bữa nay đem lại một kết-quả
bất-ngờ, sau khi bế mạc Bạn Chabrol ngỏ ý rằng chiều thứ bảy tới nhằm 26 Juin
là buổi họp chót của Hội, Ông sẽ đi nghỉ hè, nên ước ao sao Tôi trở lại, nếu có
thể đặng, thì xin thỉnh ĐỨC HỘ-PHÁP đến chủ-tọa buổi hội ấy cho thêm phần
long-trọng. Tôi trả lời, phần Tôi thì xin hứa chắc còn phần ĐỨC HỘ-PHÁP, thì
xin để ngày thứ hai 21 Juin ĐỨC HỘ-PHÁP tiếp Bạn Chabrol, thì dịp ấy sẽ thỉnh
ĐỨC NGÀI, coi ĐỨC NGÀI định lẽ nào. Tôi bắt tay thân-mật kiếu-từ ra về đến
phòng là 6 giờ rưởi chiều.
7
giờ chiều Ông Colonel Grimaldi (trước ở Tây-Ninh) mới từ Việt
Ngày 21 tháng 5 năm Giáp-Ngọ
(21-Juin-1954):
9
giờ sáng Sáng sớm, ĐỨC HỘ-PHÁP hối gọi điện-thoại lại Cao-Ủy Phủ Việt
3
giờ chiều Ông Đỗ-Đức-Hổ đến rước ĐỨC HỘ-PHÁP đi xem đất và nhà để làm trú-
quán-sinh (Foyer des Étudiants Caodaistes) Ông dẫn coi một ngôi nhà rộng lớn
đến 100 phòng, có đất rộng làm sân-banh và chỗ tập thể-dục mà giá có 11 triệu
quan tây tức là 1.100.000 bạc Đông-Dương . Đất và nhà gần Phi-trường
6
giờ chiều Theo lịnh ĐỨC HỘ-PHÁP phái chúng tôi đến Thủ-Tướng Phủ bàn về vụ tiếp
đón tại SaiGon, ba Ông TUY, TẤT và MINH đi viếng Thủ-Tướng NGÔ-ĐÌNH-DIỆM và
được tiếp trong 10 phút.
7
giờ chiều Bạn Raoul Chabrol và hai mẹ con Bà Baus đến chào ĐỨC HỘ-PHÁP và được
ĐỨC NGÀI tiếp chuyện một cách thân-mật làm cho mấy bạn cảm-động quá đến đổi
rưng-rưng nước mắt. Bạn Raoul Chabrol ngỏ ý thỉnh ĐỨC HỘ-PHÁP chiều thứ bảy 26
Juin đến chủ-tọa cuộc hội mãn năm, trước khi đi nghỉ hè, tại Musée Social. ĐỨC
HỘ-PHÁP nhận lời họ mừng hết sức và kiếu từ vào khoảng 8 giờ.
8
giờ chiều Bạn Chabrol vừa ra, có cha Hoàng-Quỳnh đến chào ĐỨC HỘ-PHÁP và bày-tỏ
tình-hình bên xứ vì Ông mới qua tới. Ông tỏ ý lo ngại cho Bùi-Chu, Phát-Diệm,
số phận rất mỏng-manh không biết phương nào bảo-vệ và sang Pháp có ý gần
Quốc-Trưởng để bày-tỏ tình-cảnh đau-thương của tín-đồ Công-Giáo ở Bùi-Chu và
Phát-Diệm Ông. Ở nói chuyện đến hơn 9 giờ mới ra về.
Ngày 22 tháng 5 Giáp-Ngọ
(22-Juin-1954):
10
giờ sáng Ông Đỗ-Hửu-Tấn đến bàn về vấn-đề ra một tờ báo và tìm chỗ lập
Thánh-Thất. Nội bữa sáng nầy ba Ông vì phải lên đường, kẻ chạy tới người chạy
lui lo mua đồ-đạc chút ít và sửa-soạn valise cho kịp.
3
giờ chiều Chúng tôi đưa ba Ông lên đường về Việt
9
giờ 10 phút tối Máy radio kêu bộ-hành đi chuyến máy bay nầy vô sân và lên máy
bay. Ai nấy kéo đi hết, còn một mình Ông Bảo-Thế tới sau vì dùng cơm chưa xong.
Theo phép ở đây người đi đưa không đặng vô sân bay. Họ có làm một cái hàng rào
ngang, mình đứng ngoài dòm vô thấy ba Ông xách valise từ từ trong cửa bước ra,
lại cầu thang dòm trở lại và ngoắt chúng tôi, mấy anh em cũng ngoắt lại, lòng
thấy nao-nao. Bộ-hành vào trong cửa đóng lại, máy bay từ từ chạy mút đầu đường
xa rồi đậu chờ đúng giờ lấy trớn bay đi.
Ngày 23 tháng 5 Giáp-Ngọ (23
Juin-1954):
11
giờ trưa Ông Tòa Weil và Ông Colonel Sorin đến viếng ĐỨC HỘ-PHÁP bàn về vấn-đề
thành-lập một liên-đoàn để ủng-hộ Cơ-quan Liên-Hiệp-Pháp (Ligue pour le soutien
de l'Union Francaise)
12
giờ trưa Hai vợ chồng Ông Pech (Người chụp hình cho ĐỨC HỘ-PHÁP) đem phim chiếu
thử cho ĐỨC HỘ-PHÁP xem và xin chụp một bức ảnh mặc Tiểu-Phục vàng có áo choàng
để đăng báo.
X
giờ chiều Ông Minh ra phi-trường đưa Thủ-Tướng Ngô-Đình-Diệm lên phi-cơ về
nước. Tôi bữa nay cũng còn phải đi hầu đàn tại nhà Ông Henri Renault. Nghe ra
cuộc tiễn đưa Thủ-Tướng với số người lưa-thưa lắm.
X
giờ tối Tôi đến nhà Ông Henri Regnault như thường lệ và tới trước Bạn Chabrol
và Bà Baus lối 5 phút. Chúng tôi mừng nhau và nhắc chuyện hôm chúa nhựt. Bà
Baus và Bạn Chabrol muốn rằng thứ bảy tới có ĐỨC HỘ-PHÁP sẽ đặng thành-công to.
Vì thời-cuộc đang gay cấn, Thủ-Tướng Pháp Mandès
Ngày 24 tháng 5 Giáp-Ngọ (24
Juin 1954):
9
giờ sáng Ông Phạm-Lê-Bông đến bàn-luận tình-hình với ĐỨC HỘ-PHÁP tới 10 giờ mới
ra về. Lúc này tình-hình thế-giới rất nguy-kịch, ai nấy đều rối trí cả, thậm
chí đến mình cũng sốt ruột, nhưng vì chuyện mình thấy hình như trái ngược,
nhưng nó có hữu-dụng của nó để đem lại hòa-bình, nên mình cũng hơi bình-tĩnh
hơn một chút. Trong khi tiếp xúc với Ông Phạm-Lê-Bông thế nào mà ĐỨC NGÀI kêu
tôi bảo gọi điện-thoại lại Cao-Ủy Phủ Việt Nam xin lấy giấy máy bay cho ĐỨC
NGÀI kịp chiều nay đi Génève. Tôi rất lo-ngại cho cuộc hội-họp chiều thứ bảy
tới đây lở-dở vì nó sẽ đem lại những kết-quả tốt-đẹp cho sự truyền-giáo ở Pháp
vì ngoài mặt Đời ra, mặt Đạo thắng lợi cũng là một chuyện đáng mừng. Tôi chờ
Cao-Ủy Phủ trả lời 5 cái giấy làm cho ĐỨC HỘ-PHÁP, Ông Bảo-Thế, Ông Thái và
Tôi, cháu Ông Mỷ. Chiều nay, 3 giờ rưởi,
máy bay cất cánh đi Génève, trong một giờ sẽ tới nơi. Tôi đánh điện qua Génève
cho Anh em hay đón rước, còn cuộc hội-họp ngày thứ bảy chắc là thất bại, Tôi
cũng đánh điện cho bạn Chabrol hay. Anh rất buồn vì bữa nay thứ năm rồi, nếu
qua Génève ngày thứ sáu, kế thứ bảy làm sao về kịp để đi dự hội, nhưng ĐỨC NGÀI
quả-quyết thế nào ĐỨC NGÀI cũng trở về kịp. ĐỨC NGÀI cho rằng hội-nghị Génève
không còn ý-vị gì nữa nhưng trót đã nói đi Génève thời cũng nên qua đó quan-sát
cho tận-tường rồi về mà thôi.
11
giờ trưa Cụ DƯƠNG-HỒNG-CHƯƠNG, Cao-Ủy Việt Nam ở Pháp, đến chào ĐỨC NGÀI và
chúc ĐỨC NGÀI đi Génève gặp nhiều may mắn. Ông nói chuyện đến 12 giờ mới ra về,
đằng này chúng tôi dùng cơm và sửa-soạn valise đồng thời đổi tiền Suisse.
2
giờ trưa Chúng tôi sắp-sửa khởi-hành ra phi-trường, nhưng ĐỨC NGÀI nghe nói máy
bay 3g30 mới cất cánh, nên nán lại đợi 2 giờ rưởi sẽ đi. Đúng giờ, bị kẹt xe
thành thử khi tới phi-trường
Ngày 25 tháng 5 Giáp-Ngọ
(25-Juin-1954):
9
giờ sáng ĐỨC HỘ-PHÁP và chúng tôi đi Damière. Nơi đây phong-cảnh thiệt đẹp, có
một ngọn suối, hai bên triền trồng đồ tốt lắm. Lại có 'Auberge des sonnettes',
cất trên một cái triền xinh-đẹp. Nhà vừa rộng lớn, tốt-đẹp trước mặt là đường
lộ, gần đấy có xây một cái Piscine (hồ tắm) và sân Tennis. Nơi đây cách xa
Ngày 26 tháng 5 Giáp-Ngọ (26
Juin 1954):
11g00
trưa Bà Louise Woiss đến viếng ĐỨC NGÀI, Bà đã trọng tuổi, một phụ-nữ tân-tiến
của nước Pháp, người đầu tiên đòi quyền tự-do bầu-cử cho Phụ-nữ Pháp. Bà đến
bàn với ĐỨC HỘ-PHÁP về vụ liên-đoàn ủng-hộ Liên-Hiệp-Pháp (Ligue pour le
soutien L'Union Francaise). Bà rất tán-thành ý-kiến của ĐỨC HỘ-PHÁP và hứa khi
nào thành-lập liên-đoàn ấy thì Bà sẽ giúp một tay. Nói chuyện đến 12 giờ, Bà ra
về (theo tôi thì Bà bàn đến vấn-đề này quá muộn và đã lỗi thời).
3
g00 chiều Ông Mancio người Ý ra mắt ĐỨC HỘ-PHÁP và đề-cập đến vấn-đề sang
4 g
00 chiều Ông Trung-Tướng Nguyễn Văn Xuân đến thăm ĐỨC HỘ-PHÁP được đàm luận
riêng đến 5 giờ Ông mới ra về.
9 g
00 tối ĐỨC HỘ-PHÁP và chúng tôi sẽ đi dự hội chung niên của nhóm 'Les Amis
Spirituel' của bạn Chabrol. Ông Bảo-Thế và Ô. Thái cùng đi với ĐỨC HỘ-PHÁP và
tôi. Theo sự sắp-đặt của bạn Chabrol thì khởi mở hội đúng 9 giờ. Nhưng chúng
tôi đợi tới 9 giờ15 phút mới khởi-hành và đến 9 g 25 tới Musée Social. Vừa đến,
có Madame Pech đón chụp hình và Mme Baus đón tiếp. Họ rước ĐỨC HỘ-PHÁP và Tôi
lên diễn-đài (vì chúng tôi mặc Đạo-phục) còn Ông Bảo-Thế và Ông Thái mặc thường
phục, dự theo hàng thính-giả. Việc này đã tiên-liệu như vậy để nghe lời
phê-bình của thính-giả. Cũng như lần trước, bạn Chabrol khi mở hội đã báo-cáo
trước, cho nên công-chúng biết rằng bữa nay có ĐỨC HỘ-PHÁP đến, mọi người để ý
chờ đợi, nên chúng tôi vừa bước vô khỏi cửa thì thiên-hạ vỗ tay hoan-nghinh
nhiệt-liệt, cho đến lên tới diễn-đan rồi mà họ cũng vẫn còn vỗ tay, làm cho
mình cũng hơi nao-nao. Hai vợ chồng của Henri Regnault cũng đón tiếp. Ông
Regnault thì được mời lên ngồi trên diễn-đàn còn Bà thì cũng ngồi theo hàng
thính-giả.
Mlle
Gillot đang diễn-giải về Magic Egyptienne, nhưng bị chúng tôi vào nên phải
ngưng lại một chút. Khi chúng tôi an-vị xong Bà mới tiếp-tục. Tuy gọi là
Mademoiselle chớ Bà năm nay cũng lớn tuổi, tóc bạc nhiều. Bà giải nghĩa chữ
Magic là do tiếng Grèce có nghĩa là sáng-suốt thông hiểu theo luật thiên-nhiên,
chớ không phải như người ta lầm, thường cho Magic là ảo-thuật hay là quỉ-thuật.
Bà nói rằng người xưa được biết nhiều điều huyền-vi bí ẩn mà người đời nay
không biết đặng. Có thể với những phương-cách đặc-biệt tầm thấu những điển-lực
thiên-nhiên rồi cho vào cái tượng đá hay tượng cây rồi tượng ấy sẽ có đủ
điển-lực mạnh và có thể giữ những điển-lực ấy lâu đời lắm. Bằng cớ là nhiều nơi
còn những tượng mà người ta gọi là Linh-Thiêng, nếu ai đến trước mặt mà vô lễ
hay là uế-trượt sẽ bị bịnh hay là chết có khi. Việc đó Bà chứng rằng có thật và
chính mình Bà đi tận nơi tận chỗ, nhứt là ở xứ Ai-Cập thì còn rất nhiều chỗ
huyền-bí và những việc phát-minh tối-tân bây giờ không nghĩa lý gì đối việc
hiểu biết thời xưa, và đời nay tự-hào văn-minh chớ thật ra còn dốt lắm.
Khi
Bà diễn-giải xong công-chúng rất hoan-nghinh, kế Bạn Chabrol đứng lên
giới-thiệu ĐỨC HỘ PHÁP, ĐỨC NGÀI vừa đứng dậy là người ta vỗ tay hoan-nghinh
nhiệt-liệt ĐỨC NGÀI bắt đầu giảng Đạo cho họ nghe và kết-luận lại là con người
(không phân-biệt màu da sắc tóc) đều là con cái của ĐỨC CHÍ-TÔN hết thảy, nên
phải thương-yêu nhau như con một cha vậy và chính mình ĐỨC NGÀI đây cũng chẳng
phải lãnh sứ-mạng đến đây để làm Chúa Thiên-Hạ mà là một người ANH CẢ đến để
làm Tôi cho Nhơn-loại và dìu dắt đoàn em mà thôi. ĐỨC NGÀI nói tiếng Pháp
chẩm-rải và hay lắm, khi dứt lời người ta hoan-nghinh vỗ tay vang dội cả phòng.
Sau đó tới phiên Bạn Henri Regnault đứng lên nhắc lại Lịch-Sử của Đạo Cao-Đài,
thính-giả rất vui mừng được biết Đạo Cao-Đài đã mở từ hồi nào đến giờ và
hoan-nghinh diễn-giả. Khi ấy thì có nhà khiêu-vũ trứ-danh trên hoàn-cầu là
Serge Lifar đến, được giới-thiệu. Ông giảng-giải rằng: những điệu khiêu-vũ
chẳng phải mới bày ra đời nay mà trái lại từ đời tối cổ đã có rồi. Nghiên-cứu
cho kỷ thì thấy rằng những điệu khiêu-vũ sản-xuất từ trong Đạo-Giáo mà ra và
chỉ rõ rằng trong Thánh-Kinh, trong những tượng hay hình vẽ thời xưa nay tìm
lại đặng và một bằng cớ hiển-nhiên là những dân-tộc tối cổ còn sống riêng biệt
với xã-hội kim-thời còn giữ được những điệu múa rất hay mỗi khi có Lễ cúng. Ông
là người Nga Trắng (Russe blanc) nói tiếng Pháp giọng còn hơi cứng, nên
công-chúng so-sánh còn khen ĐỨC HỘ-PHÁP thêm nữa, nói rằng ĐỨC NGÀI nói tiếng
Pháp rất sành hơn là Serge Lifar.
Sau
đó Cô Blanche Ariel, một nữ thi-sĩ Pháp ra ngâm những bài thi của Cô viết, với
tinh-thần cao cả. Khi ngâm dứt mấy bài thi, bạn Chabrol báo cáo xả hơi 10 phút,
rồi sẽ chiếu cuốn Film ĐỨC HỘ-PHÁP âu-du, bắt đầu từ khi đi. Trong lúc nghỉ xả
hơi ĐỨC HỘ-PHÁP và Tôi xuống diễn-đài chào anh em và chị em, họ mừng lắm áp
nhau lại bu vây ĐỨC HỘ-PHÁP và Tôi, người nào người nấy đều dành bắt tay cho
đặng. Họ vây chặt cứng, thiếu điều họ muốn ôm hun cho đả mới vừa. Cô Seylyne
Bonchamp (chúng tôi gặp bữa trước tại nhà hàng Damière) cũng có đến và chạy lại
chào mừng ĐỨC HỘ-PHÁP và tôi, coi bộ cô cảm-động rưng-rưng nước mắt lận. Tôi
dẫn cô lại giới-thiệu cho Bạn Chabrol và Bà Baus để cho họ tới lui dìu-dẫn nhau
trên con đường Đạo. Họ rất mừng và trao đổi địa-chỉ. Ông Bảo-Thế và Ô. Thái
ngồi ngoài nghe họ bàn với nhau một cách mừng rỡ lắm, người thì nói bữa nay tôi
bắt tay được Ông Giáo-Chủ Đạo Cao-Đài, người khác nói Ông dễ thương quá, xả hơi
xong bắt đầu chớp bóng, mỗi khi họ thấy hình ĐỨC HỘ-PHÁP là họ vỗ tay. Nhiều người
đến nói với tôi làm sao quí Ông được thường đến gần gũi chúng tôi. Họ hỏi thêm
Đạo Cao-Đài có gì trái với Đạo Thiên-Chúa không và khi họ nghe nói rằng: Không,
họ vẫn được thờ ĐỨC CHÚA JÉSUS CHRIST đi nhà thờ của họ và họ cũng có thể đến
nhà thờ Đạo Cao-Đài.... Họ rất thích lý-tưởng Đại-Đồng của Đạo Cao-Đài lắm và
cho rằng đây là một bữa hội lịch-sử vậy.
Khi
ra về người ta vẫn còn bu theo đưa cho đến khi xe chạy khuất dạng. Thiệt là từ
ngày sang Pháp đến nay cực nhọc lao tâm khổ trí bao nhiêu, ngày nay tôi lãnh
phần-thưởng này còn dư, có lẽ ai cũng được hã dạ cả. Sau đây tôi xin gởi bài
kỷ-thuật trong báo 'Les Amis Spirituel'. Hôm kỳ-đàn rồi ở nhà của Henri
Regnault, tôi có khuyên mấy bạn nên thừa dịp ĐỨC HỘ-PHÁP còn ở
Ngày 27 tháng 5 Giáp-Ngọ
(27-Juin-1954):
11g00
Ông Nguyễn-Thế-Phương (báo Thần-Chung) từ Génève về xin ra mắt ĐỨC NGÀI. Ông
báo-cáo tình-hình cho ĐỨC NGÀI nghe. Câu chuyện chấm-dứt 12 giờ. Theo sự
dự-định thì ngày thứ ba tới đây 29-5-Giáp-Ngọ sẽ có dịp đi Génève nên Ông
Trần-Vinh còn giữ giấy máy bay hôm nọ để đi phận-sự.
Ngày 28 tháng 5 Giáp-Ngọ
(28-Juin-1954):
10g30
ĐỨC HỘ-PHÁP gọi tôi và bảo kêu Điện-thoại lại Cao-Ủy-Phủ cho hay rằng ĐỨC NGÀI
định trưa nay (2g) sẽ đi Génève bằng công-xa, đồng-thời tôi cũng kêu điện-thoại
cho Ô. Bảo-Thế và Thái hay sửa-soạn đi với ĐỨC NGÀI.
CUỘC DU-HÀNH SANG GENÈVE.
Ngày 28 tháng 5 năm Giáp-Ngọ
(28-Juin-1954):
10g
sáng nhưng Ông Bảo-Thế vì lý-do sức-khỏe, nên xin đi bằng phi-cơ sang Génève và
cũng sẽ tới một lượt với ĐỨC NGÀI. Tôi kêu điện-thoại cho Bà Pech, nhiếp-ảnh
thường trực sửa-soạn máy theo xe ĐỨC HỘ-PHÁP sang Génève, cùng đi với ĐỨC NGÀI
có Ô. Thái, Bà Pech và Tôi mà thôi. Ông Millot là viên công-an được theo hộ-vệ
ĐỨC HỘ-PHÁP có ý muốn xin theo, nhưng Cao-Ủy Phủ Việt Nam cho hay rằng nếu Ông
theo sang qua Suisse sợ e có điều đụng chạm về mặt Quốc-Tế, nên để Ông ở lại
nhà. Ô. Trần-Vinh (Cao-Ủy Phủ VN) được hay tin ĐỨC NGÀI đi Génève nên lật-đật
lo việc tiễn đưa. Viên Tài-Xế Lucien cũng lật-đật sửa-soạn valise và trở lại
liền ứng-trực đi.
2 g
chiều Chúng tôi tề-tựu đủ mặt và bắt đầu khởi-hành đưa đến phi-trường
4 g
chiều Xe đến Avallon, chỗ này khi xưa Hoàng-Đế Napoléon, lúc vượt ngục trở về
Tuy
đường còn xa, chúng tôi ngừng xem tấm bảng đồng rồi tiếp-tục đi, tôi có bịnh
dại-sóng, hôm nay đi đường xa không nhớ đem thuốc theo, bây giờ bắt buồn mữa
không thể chịu nỗi, nên xin ghé lại nhà thuốc tây mua Dramanine nhưng rủi thứ
thuốc ấy không có, đành lấy thứ khác là Nautamine, nhưng công-hiệu cũng giống
nhau, nhờ thuốc này tôi mới được khỏe.
Xe
chạy đến 6 giờ chiều tới thành
8
giờ rưởi tối Dùng cơm xong lên phòng nghỉ đồng-thời lúc ấy Ông chủ nhà hàng cho
hay rằng Ô. Permain ở một nhà hàng gần đó, nhưng rủi hôm nay Ông đi vắng ba
ngày Ông mới về. Khi lên phòng tôi thảo liền một bức thơ gởi cho Ông Permain
bảo rằng chúng tôi có đến thăm.
Ngày 29 tháng 5 Giáp-Ngọ (29
Juin 1954):
7 g
sáng Có lịnh ĐỨC NGÀI dạy chúng tôi sửa-soạn lên đường cho sớm. Bà Pech và
tài-xế Lucien đã có mặt trước nhà hàng đặng chờ ĐỨC NGÀI lên xe.
8 g
rưởi sáng Khởi-hành từ Dijon đi qua Lons le Saunier theo lẽ đi Génève không có
đi qua Lons le Saunier, nhưng vì ĐỨC HỘ-PHÁP có một người bạn thân, nạn-nhân
hồi ở Madagascar nay về dạy học tại đây, chỉ cách 20 km mà thôi. Xe chạy thẳng
lại trường gặp lúc giờ chơi, học sinh lạ mắt về Đạo-Phục của chúng tôi chạy
quanh lại xem. Chúng tôi nhờ một Giáo-Viên báo-cáo với Ông Vagne. Trong giây
lát Ông Vagne chạy ra gặp ĐỨC HỘ-PHÁP mừng rỡ vô cùng, thấy cảm-động lắm. Ông
xin phép trở vô mượn người bạn đồng-nghiệp dạy thế cho Ông, rồi mời ĐỨC HỘ-PHÁP
về nhà. Tới nhà Bà Vagne chạy ra đón tiếp niềm-nỡ. Bà ôm tay ĐỨC HỘ-PHÁP chặc
cứng, vừa hun vừa nói líu-lo tiếng Việt lẫn tiếng Pháp, rồi Bà cũng quay qua
chúng tôi ôm khóc tức-tửi và nói: 'Không ngờ ngày nay Trời cho Bà đặng gặp
những bà con Việt-Nam đến thăm Bà nơi xứ xa-xăm này (vì Bà lai Việt-Nam). Bà
mời ĐỨC HỘ-PHÁP và chúng tôi ở lại dùng cơm trưa. Không thể chối-từ nên ĐỨC
HỘ-PHÁP nhận lời. Ông Vagne hầu-chuyện với ĐỨC HỘ-PHÁP, Ông tỏ ý bất bình
Chánh-Phủ Pháp kiếm chuyện làm khó Ông, vì Ông chủ-trương việc trao-trả
Chủ-Quyền Độc-Lập cho Việt-Nam, ngày đổi Ông về dạy học ở đây thì mỗi việc gì
sở Công-an cũng rình mò dòm ngó Ông luôn.
Mãn
giờ học mấy đứa con Ông về, Ông kêu ra giới-thiệu chào ĐỨC HỘ-PHÁP, mấy đứa nhỏ
rất ngoan lễ-phép theo Việt Nam, vì chúng nó chịu ảnh-hưởng của người Mẹ rất
nhiều. Trong khi sửa-soạn dùng cơm thì Ông Thái và Bà Vagne đi kêu giây-nói qua
Génève cho phái-đoàn Việt Nam và nhứt là Ông Trần-Vinh hay rằng lối 4 giờ rưởi
chiều xe ĐỨC HỘ-PHÁP đến biên-giới Suisse (Thụy-Sĩ).
2 g
chiều cơm nước xong, ra đi là 2g chiều, con đường bắt đầu lên cao xuống thấp,
đầy gò nổng ngổn-ngang, chúng tôi lên núi, càng lên càng thấy dốc đứng, cảnh
vật cũng thay đổi, không còn thấy cây thường nữa mà toàn là cây thông và cây
ngo. Tài xế Lucien lái xe thật giỏi, đường dốc quanh co mà lúc nào cũng thấy
anh tươi cười vui-vẻ lái chiếc xe chạy một cách nhẹ-nhàng lanh-lẹ, có nhiều chỗ
xe chạy sát mé hồ quanh sườn núi, ngó lên là núi cao chớn-chở còn ngó xuống là
vực thẩm mù mù, 4 giờ rưởi chiều xe lên đến Col de Faucille (đèo lưỡi hái). Đến
giữa đèo chúng tôi ngừng xe ngắm cảnh, chỗ này cao đến 1.400 thước (1.400
mètres d'altitude) nên lạnh khá lắm, ngó xuống thấy hồ Léman và thành Génève
trong sương phủ mờ-mờ, giữa một khung cảnh núi non bao bọc xem rất là
ngoạn-mục. Bắt đầu từ đây xe xuống dốc lần lần. Chúng tôi đi ngang qua một
đô-thị vùng núi là GEX mà châu-thành cũng vừa lớn vừa đẹp. Xe xuống dốc đến
Ferney Voltaire là một tiểu đô-thị ở tại biên-giới. Khỏi đây chừng vài trăm
thước, lính Douane đón xe lại xét, xe vừa ngừng có Ô. Trần-Vinh và hai vị
đại-diện cho phái-đoàn Việt
Xe
chạy được vài chục thước gặp một tốp Douane khác, đó là Douane Suisse. Họ nói
rặt tiếng Pháp và người cũng giống người Pháp. Ông Trần-Vinh lại một phen nữa
giới-thiệu ĐỨC HỘ-PHÁP và chúng tôi với họ và đem giấy thông-hành (Passeport)
của mỗi người cho họ ghi ngày vào nước Suisse. Nơi đây có cậu Nguyễn-An-Mỹ là
con của Ô. Nguyễn-An-Ninh rước ĐỨC HỘ-PHÁP và xin lên xe chúng tôi quá giang về
Génève.
Từ
biên-giới tới Génève xe chạy độ 10 km ngàn. Khi đến nơi, Ông Trần-Vinh đưa
chúng tôi đến một nhà hàng gọi là Hotel Régina, sắp-đặt đâu đó xong xuôi là 5
giờ rưởi chiều, vừa khi ấy Ông Bảo-Thế đi máy bay cũng vừa tới nhập theo đoàn.
Nội đoàn đều ở từng lầu thứ tư.
5 g
30 Cậu Nguyễn-An-Mỹ đi một lúc rồi trở lại cho hay rằng phái-đoàn Việt-Minh xin
mời ĐỨC HỘ-PHÁP và nội phái-đoàn tối 8g30 dùng cơm tại trụ-sở của họ tại
Versoix, Hotel le Cèdre. Nếu ĐỨC HỘ-PHÁP bằng lòng thì họ sẽ cho xe đến rước
tận nơi. Ông Bảo-Thế nghe nói thì hơi dụ-dự, còn tôi thì cương-quyết giục đi để
biết ý họ muốn gì, vì mục-đích mình đến Génève là để quan-sát, nay thời-cơ đưa
đến cho mình gặp-gỡ phái-đoàn Việt-Minh, thì có lý-do gì mà từ chối. Hội nhau
thảo-luận thì đều đồng ý đi hội, nhưng ĐỨC HỘ-PHÁP để cho phái-đoàn đi thăm dò
trước rồi ĐỨC HỘ-PHÁP sẽ gặp một kỳ khác. Về cách đi thì định lấy xe nhà, song
bất tiện, cậu Mỹ lại một phen nữa đi bắt liên-lạc để tìm phương-tiện. Một lúc
sau cậu về cho hay rằng mình đi xe riêng đến một công-viên La Perle du Lac cách
Hotel Régina một cây số rưởi và sẽ dùng cơm nơi đó. Đàng kia anh em Việt-Minh
cũng đến tại Công-Viên ấy rước mình.
9
giờ tối Bữa nay mưa lâm-râm, mây mù bao phủ nên trời mau tối. Anh em Việt-Minh
rước chúng tôi đến trụ-sở của họ thì Trời đã sẫm tối rồi. Chỗ họ ở là một cái
Villa rộng lớn có vườn hoa chung quanh và cất dựa mé hồ Léman, cách châu-thành
Génève 10 km. Nơi đây thanh-tịnh lắm. Ngoài cửa ngõ có lính Suisse gát cũng như
tất cả phái-đoàn khác vì họ có bổn-phận phải giữ trật-tự trong xứ của họ.
Tại
Hotel Régina, khi ĐỨC HỘ-PHÁP đến ở thì có lính gát ngay trước cửa và có hai ba
người mật-thám mặc thường phục quanh-quẩn đó luôn.
Đi
rước chúng tôi là Ông Trần-Thanh-Hà, khi đến nhà, Ô. đưa chúng tôi vào nghỉ ở
một phòng. Vài phút sau đó Ô. Phan-Anh, Tổng-Trưởng Bộ Công-Thương,
Trần-Công-Tường Tổng-Trưởng Bộ Tư-Pháp, Ông Trần-Thanh-Hà Tổng-Thư-Ký phòng
liên-lạc, Ông Bác-sĩ Lê-Văn-Chánh đều chào hỏi niềm-nỡ.
Mới
bắt đầu câu-chuyện thì có Ông Đại-Tướng Thanh-Sơn, Ủy-Viên Quân-Sự đến. Ông
bước vô cửa bắt tay tôi. Ông Thanh Sơn và Tôi có biết nhau từ 10 năm nay, nhưng
mấy lúc sau này không có dịp gặp nhau, nay lại mặc Đạo-Phục và để râu, thoạt
đầu Ông không nhìn ra tôi đặng, còn tôi thì vẫn nhớ Ông, tuy rằng Ông ngày nay
có mập và trắng hơn khi xưa. Lúc bắt tay, tôi giữ tay Ô. lại và hỏi Ông như
vầy: Anh Thanh Sơn, Anh còn nhớ Tôi hay không? Tôi là Khoa đây. Ông nghe nhắc,
nhớ lại liền nên buông tay tôi ra và nhảy Ôm tôi chặc cứng, rồi hun tôi lia-lịa
và khóc đỏ mặt hết. Tôi cảm-động quá khóc theo. Trước sự-trạng ấy, ai nấy đều
lẵng-lặng, hai tôi ôm nhau một hồi lâu mới buông ra. Chừng ấy Ông Thanh-Sơn mới
nói 'từ bao lâu năm xa cách, tôi chẵng có tin Anh, nay gặp đây tôi thấy anh
tiên-phong đạo-cốt tôi mừng lắm'. Lâu ngày gặp-gỡ mặc tình chuyện-vãn với nhau.
Tôi nói chuyện với anh Thanh-Sơn, còn anh Bảo-Thế và Cậu Mỹ thì nói chuyện với
Ô. Phan Anh và Trần-Công-Tường. Câu chuyện kéo dài gần tới 10 giờ mới qua phòng
ăn dự tiệc.
Vì
ĐỨC HỘ-PHÁP không có đi, nên Ông Phạm-Văn-Đồng không có ra mặt. Chỉ có nội
phái-đoàn của họ tiếp-chuyện mà thôi. Bữa cơm nấu theo lối Việt lai Tàu, đồ
chay có, đồ mặn có. Chỉ có một mình tôi ăn chay mà thôi. Bữa tiệc rất là thân
mật, chuyện vãn vui-vẻ và gây một cảm-tình nồng-hậu giữa hai phái-đoàn. Đến 11
giờ hơn mới mãn tiệc, đưa trở qua phòng khách khi nãy dùng bánh ngọt, trái cây
tới hơn 12 giờ mới từ-giã ra về.
Cuộc
gặp-gỡ đầu-tiên này gây một cảm-tình thân-mật và hứa hẹn tối đêm sau sẽ gặp
nhau lại để thảo-luận nhiều vấn-đề khác.
Ngày 01 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(30-Juin 1954):
Sáng
ngày chúng tôi hội nhau báo-cáo công-việc cho ĐỨC NGÀI hay. Bữa nay trời mưa,
lạnh hơn mọi bữa, hàn thử-biểu xuống 14 độ nên buổi sáng chẳng có đi đâu.
2 g
chiều Ông Trần-Vinh đến mời ĐỨC HỘ-PHÁP đi Laussue và đi
7 g
rưởi chiều Tôi ở nhà chờ đến tối mà không thấy Ông nào về mà trước giờ nay có
cậu Nguyễn-An-Mỹ đến chờ đi hội kiến. Ai nấy lo dùng cơm rồi vô La Perle du Lac
đợi xe Versoix như hôm qua.
9 g
tối đến tại Versoix thì cũng có đủ mấy vị hôm qua đón tiếp chúng tôi. Bữa nay
có lịnh ĐỨC HỘ-PHÁP, nên có Ông Trần-Tuyên và Ông Thái cùng đi với Ông Bảo-Thế,
cậu Nguyễn-An-Mỹ và Tôi. Khi giới-thiệu nhau xong bắt đầu đàm luận.
Tôi
có ngỏ ý than với phái-đoàn Việt-Minh rằng "Hội-Nghị Génève lập thành
cốt-yếu để giải quyết vấn-đề Việt-Nam hiện nay. Tại Hội-Nghị Génève có hai
phái-đoàn của Dân-Chủ Cộng-Hòa và Phái-Đoàn của Chánh-Phủ Quốc-Gia cũng là
Việt-Nam, thay vì hai phái-đoàn ấy tương-thân tương-ái với nhau để bàn-tính để
tìm phương đem lại hòa-bình hạnh-phúc cho dân-tộc thì trái-lại hai bên
phái-đoàn chẳng bên nào chịu nhìn-nhận nhau và coi nhau như thù-địch. Công-việc
là công-việc của Việt-Nam mà đem cho chú ba-tàu là Chu-Ân-Lai và một chú Tây là
Mandès France phân-định, hỏi vậy có thương-tưởng gì mình hay không và công-việc
của họ sắp đặt có vừa lòng mình không?"
Phái-đoàn
Việt-Minh trả lời rằng: "Phái-đoàn của Chánh-Phủ Quốc-Gia chẳng có
tượng-trưng hay đại-diện cho một thực-lực nào tất cả nên dầu có thảo-luận với
họ cũng như không. Chớ như phái-đoàn Cao-Đài đây, tuy không phải một Chánh-Phủ,
nhưng đại-diện cho một đoàn thể có thực-lực hơn mấy triệu tín-đồ và mấy chục
ngàn binh-sĩ nên Chánh-phủ Cộng-Hòa Dân-Chủ luôn sẵn-sàng tiếp-đoán và
thảo-luận các vấn-đề cần-yếu".
Chất-vấn
về vấn-đề chia xẻ nước Việt
Vì
cớ nên (theo phái-đoàn Việt-Minh) thì việc đình-chiến và phân-ranh cho Quân-Đội
đôi bên đóng binh không phải là chia nước Việt
1.
Nước Pháp công-nhận chủ-quyền và nền độc-lập của nước Việt-Nam trên toàn thể
lãnh-thổ Việt
2.
Ký-kết một hiệp-định về việc quân-đội ngoại-quốc rút khỏi lãnh-thổ Việt
3.
Tổ-chức Tổng tuyển-cử tự-do ở Việt
4.
Đoàn đại-biểu nước Việt Nam Dân-Chủ Cộng-Hòa tuyên-bố: Chánh-Phủ Việt-Nam
Dân-Chủ Cộng-Hòa bằng lòng xét vấn-đề nước Việt Nam Dân-Chủ Cộng-Hòa tham-gia
Liên-Hiệp Pháp trên cơ-sở tự-nguyện và những điều-kiện của sự tham-gia đó.
Chánh-Phủ kháng-chiến Khmer và Pathet Lào sẽ phát-biểu những tuyên-bố tương-tự.
5.
Chánh-Phủ Nước Việt Nam Dân-Chủ Cộng-Hòa cũng như Chánh-Phủ kháng-chiến Khmer
và Pathet Lào nhận rằng nước Pháp có những quyền-lợi kinh-tế và văn-hóa ở Việt
Nam, Khmer và Pathet Lào. Sau khi thành-lập những chánh-phủ duy nhứt ở Việt
Nam, ở Khmer, ở Pathet Lào, các nước ấy sẽ cùng nước Pháp quy-định quan-hệ về
văn-hóa của mỗi nước với Pháp theo nguyên-tắc bình-đẵng và tôn-trọng lẫn nhau.
Trong khi chờ đợi thành-lập chánh-phủ duy-nhứt ở ba nước, quan-hệ kinh-tế và
văn-hóa ở Đông-Dương và nước Pháp tạm thời giữ nguyên-vẹn như hiện nay không
thay đổi. Tuy vậy, ở những vùng mà giao-thông và mậu-dịch bị cắt đứt thì hai
bên sẽ thương-lượng thỏa-thuận để khôi-phục lại. Kiều-dân mỗi bên sẽ được hưỡng
một chế-độ tối-huệ sẽ định sau về việc cư-trú, đi lại và làm ăn sinh-sống trên
lãnh-thổ của bên kia.
6.
Hai bên cam-kết sẽ không khủng-bố những người đã hợp-tác với đối-phương trong
thời-gian chiến-tranh.
7.
Trao đổi tù binh.
8.
Trước khi thực-hiện những biện-pháp nói trong 7 điểm trên, cần phải thực-hiện
đình-chiến và ký kết những hiệp-định nhằm mục-đích ấy giữa nước Pháp và mỗi
nước trong ba nước: Việt Nam, Khmer, Pathet Lào, mỗi hiệp-định ấy quy-định:
*
Tất-cả các lực-lượng quân-sự của các đối-phương: lục-quân, hải-quân, không-quân
ngưng bắn hoàn-toàn và đồng-thời trên toàn cỏi Đông-Dương, hai bên sẽ thực-hiện
việc điều-chỉnh các vùng. Để bảo-đảm việc điều-chỉnh ấy hai bên sẽ không
cản-trở quân-đội bên kia đi qua vùng mình để đến vùng họ đóng.
*
Hoàn-toàn đình chỉ việc từ ngoài chuyển vào Đông-Dương mọi bộ-đội mới,
nhân-viên lục-quân, hải-quân và không-quân, các loại vũ-khí đạn-dược. * Đặt sự
kiểm-tra để bảo-đảm sự thực-hiện các điều-khoản của Hiệp-Định đình-chiến và
nhắm những mục-đích ấy thành-lập những ủy-ban tách đôi gồm đại-biểu hai bên
đối-phương trong mỗi nước Việt
Chúng
tôi xin bản kiến-nghị này về đọc kỷ và xem xét lại rồi bữa khác sẽ thảo-luận.
Anh em đồng-ý. Chúng tôi cáo-từ và được đưa về gần chỗ trọ (hotel Régina). Đến
đây là 1 giờ sáng.
Ngày 2 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(01-Juillet 1954):
Trời
mưa sáng và bên ngoài vẫn lạnh lối 14 độ, chúng tôi (Ông Phước “Bảo-Thế” và
Thái) lấy bản kiến-nghị ra xem lại, không thấy đoạn nào quá-khích, nhưng Ô.
Thái vẫn hoài-nghi. Trong lúc chúng tôi đang bàn-tán thì Ông Trần-Tuyên cũng
vừa đến nên hiệp với chúng tôi để thảo-luận và sau khi bàn-cãi xong mới đưa qua
phòng ĐỨC HỘ-PHÁP để trình-bày cho ĐỨC NGÀI nghe.
ĐỨC
NGÀI chỉ nghe sơ qua vì bận phải đi viếng phái-đoàn Quốc-Gia Việt Nam tại Hotel
Bellevue nên hứa chiều sẽ xem kỷ lại.
11 g
trưa ĐỨC HỘ-PHÁP và chúng tôi đi viếng phái-đoàn Việt
Có
điều đáng trách là Ông Đỗ, tân Trưởng Phái-đoàn vẫn có mặt mà chẳng có một ai
giới-thiệu với ĐỨC NGÀI, để ĐỨC NGÀI nói với một người vô trách-nhiệm là Ô.
Định. Còn Ông Đỗ thì ngồi nghe như người vô sự. Tuy vậy lời nói của ĐỨC NGÀI có
ảnh hưởng đối với Ông Đỗ, vì sau khi ĐỨC HỘ-PHÁP trở về Paris rồi chợt thấy tờ
Việt Nam Press đăng tin Ông tiếp-xúc với Ông Phạm-Văn-Đồng. . . Ngày 2 tháng 6
năm Giáp-Ngọ (01-Juillet-1954) Câu chuyện giữa ĐỨC NGÀI và Phái-Đoàn Việt
3 g
chiều Ông Ngô-Khai-Minh gọi điện-thoại báo-cáo cho ĐỨC NGÀI hay rằng có Thiếu
tướng Lê-Văn-Viễn sắp qua tới. Ông Tất chưa đi kịp và Ông Trần-Quang-Vinh đã
tới Ba-Lê. Ông Trần-Vinh nghe tin liền trở về Paris tiếp đón. Ông khởi hành từ
Génève khoảng 5 giờ rưởi chiều.
3g30
chiều Cha Hoàng-Quỳnh gặp ĐỨC HỘ-PHÁP hôm nọ tại
4 g
30 chiều Ông Trần-Vinh giới-thiệu với ĐỨC NGÀI hai nhà báo một người Anh và một
người
6
giờ Chúng tôi đem các khoản trong bản kiến-nghị, của phái-đoàn Việt-Minh đã đưa
ra Hội-Nghị Génève, để trình lên ĐỨC HỘ-PHÁP. ĐỨC NGÀI tu-chỉnh các khoản như
sau:
Khoản
thứ nhứt: Hai bên, tức là Chánh-Phủ Quốc-Gia Việt
Khoản
thứ hai: Quân-đội Pháp phải rút hết ra khỏi xứ Việt-Nam. Hai Chánh-Phủ
phải thỏa-hiệp nhau và định chỗ cho quân-đội Pháp đình-trú trước khi rút ra
khỏi xứ Việt
Khoản
thứ ba: Trong cuộc tổng tuyển-cử dân chúng phải được tự-do đầu-phiếu, và
cuộc tổng tuyển-cử phải đặt dưới quyền kiểm-soát của Liên-Hiệp-Quốc, các ủy-ban
Địa-phương có phân-sự coi sóc tổ-chức Tổng Tuyển-Cử, phải là những ủy-ban
hổn-hợp gồm có đại-diện của Chánh-Phủ mỗi vùng.
Khoản
thứ tư: Về vấn-đề Liên Hiệp-Pháp thì hai Chánh-Phủ hai vùng phải hiệp
nhau để xem xét lại, bản hiệp-ước của Pháp đã ký-kết với chánh-phủ Việt-Nam.
Khoản
thứ năm: Xin sửa câu: 'Tuy vậy, ở những vùng mà sự giao-thông và
mậu-dịch cắt đứt thì hai bên sẽ thương-lượng thỏa-thuận để khôi-phục lại' như
sau: 'Thì hai Chánh-Phủ Quốc-Gia với Chánh-Phủ Dân-Chủ Cộng-Hòa sẽ thương-lượng
thỏa-thuận để khôi-phục lại, không cần có người Pháp nhúng tay vào việc nội-bộ
của nước Việt Nam.
Khoản
thứ sáu: Về việc không trừng-phạt và khủng-bố những người đã hợp-tác với
đối-phương thì hai Chánh-Phủ hai vùng phải long-trọng tuyên-bố, chịu hết
trách-nhiệm.
Khoản
thứ bảy: Đồng ý việc trao-đổi tù-binh.
Khoản
thứ tám: Về việc ngưng bắn xin chia ra ba khu:
*
Bắc giao cho Chánh-Phủ Dân-Chủ Cộng-Hòa.
*
Một khu ở giữa trung-lập dưới quyền kiểm-soát của Quốc-tế.
* Về
việc nhập-cảng quân-đội ngoại-quốc, quân-nhu, võ-khí v.v... việc này sẽ đặt
dưới quyền kiểm-soát của Ủy-ban hổn-hợp gồm có đại-biểu của Chánh-Phủ Dân-Chủ
Cộng-Hòa, Chánh-Phủ Quốc-Gia Việt Nam và đại biểu của Liên-Hiệp-Quốc.
* Về
việc cấm Pháp và Mỹ can-thiệp vào việc của Việt Nam, thì lẽ tất-nhiên
Trung-Cộng và Liên-Sô cùng tất cả, bất cứ nước (Ngoại-quốc) nào cũng không được
nhúng tay vào nội-bộ Việt Nam.
Các
khoản xem-xét và chấp-thuận xong, ĐỨC HỘ-PHÁP lại còn dặn thêm: Vào ngày mai,
gặp phái-đoàn Việt-Minh, thì phải nhấn mạnh hai Chánh-Phủ phải thừa-nhận nhau
mới mong đem lại Hòa-Bình.
Ngày 3 tháng 6 năm Giáp-Ngọ (2
Juillet 1954):
Sáng
ngày báo-chí Suisse đăng tin thất-thủ Bùi-Chu, Phát-Diệm. Quân-đội Pháp rút
chạy xuống tàu độ-binh không kịp, phải lấy thêm ghe thuyền chở đi, còn quân
Việt-Minh thì xả súng bắn theo. Binh Pháp-Việt chống cự yếu-ớt, chỉ có một vài
đồn tự-vệ của Công-Giáo là chống cự mãnh-liệt, quyết tử-chiến, đến khi hết đạn
phải đánh bằng dao găm cho đến tên lính cuối cùng mà chẳng có một viện-trợ võ
khí nào do Phi-Cơ Hà-Nội đưa đến.
ĐỨC
HỘ-PHÁP và chúng tôi đọc hết tin ấy rất bùi-ngùi vì cảnh người giết người.
10
giờ Có vị phóng-viên báo Agence France Press (A.F.P.) đến phỏng-vấn ĐỨC NGÀI về
thời cuộc trong lúc ĐỨC NGÀI đang xúc-động. ĐỨC NGÀI có mấy lời tuyên-bố mà báo
Journal d'Extrême Orient ở Sai-Gon đã đăng ngày 3 Juillet, mà các báo ở
Khi bức điện ở Génève đánh về thì phòng
Thông-tin tiếp đặng thay vì đưa phòng Tòa-soạn hay phòng Chủ-nhiệm xem trước,
lại sao lục gởi tuốt qua Sai-Gòn một bản, còn một bản mới đưa qua phòng
Tòa-soạn. Chừng phòng Tòa-soạn xem thấy lời tuyên-bố của ĐỨC NGÀI, thì cho là
quá khích nên ngăn lại không cho đăng báo, nhưng không ngăn kịp bên Sai-Gon, vì
vậy mà lời tuyên-bố của ĐỨC NGÀI tại Génève làm chấn-động ở Sai-Gon, còn ở
Paris chẵng có một ai hay biết. Theo lời tuyên-bố này, ĐỨC NGÀI phản-đối sự
chia xẻ nước Việt
8 g
chiều Chiều nay sẽ hội-kiến với phái-đoàn Việt-Minh đã thảo-luận về 8 khoản
trong bản kiến-nghị. Trong phái-đoàn của Đạo có Ông Trần-Tuyên, song Ông Tuyên
đã về
Đúng
giờ ước hẹn, chúng tôi đến một nơi được xe phái-đoàn Việt-Minh đến rước, mấy
anh em đã gặp nhau bữa trước đón tiếp, anh Thanh-Sơn vì bận việc nên không đến
dự buổi hội này. Bắt đầu, Ông Bảo-Thế khởi chuyện (bàn về chánh-trị) hai
chánh-phủ Quốc-Gia Việt Nam và Chánh-Phủ Việt Nam Dân-Chủ Cộng-Hòa, Ông
Phan-Anh (Trưởng phái-đoàn Việt-Minh) không chánh-thức nhìn nhận rõ rệt
Chánh-Phủ Quốc-Gia, chỉ cười và đánh trống lãng mãi. Đêm càng khuya cuộc
thảo-luận không tiến-hành được, nóng ruột vì tự biết rằng chúng tôi không thể ở
đây tháng này qua tháng kia như hội-nghị Génève cho được, nên xen vào xin hỏi
Ông Phan-Anh ý-nghĩa của điều thứ ba bản kiến-nghị do phái-đoàn Việt-Minh đưa
ra về hai câu '. . . Triệu-tập một hội-nghị hiệp-thương gồm đại-biểu
chánh-phủ hai bên ở Việt
Tôi
nhấn mạnh chánh-phủ hai bên và Chánh-Phủ mỗi bên đây có phải là ám-chỉ
Chánh-Phủ Quốc-Gia và Chánh-Phủ Dân-Chủ Cộng-Hòa hay không?
Ông Phan-Anh cũng lờ đi không muốn trả lời.
Ông
Bảo-Thế nhấn mạnh rằng 'Ông Phan-Anh hiểu rõ lắm nhưng tại Ông không muốn
nói mà thôi'.
Thấy
rằng việc chưa rõ rệt lắm nên xin thông-qua vấn-đề này để bàn về chuyện khác.
Sau chúng tôi yêu-cầu lập một chánh-phủ thống-nhứt lâm-thời do người cầm đầu
của hai chánh-phủ hiện tại hiệp nhau lo cuộc tổng tuyển-cử thì may ra mới có
chỗ công-bình. Nếu chánh-phủ mỗi vùng cứ tổ-chức riêng biệt thì không sao tránh
khỏi sự bất công và dân-chúng cũng không đặng tự-do đầu-phiếu.
Ông
Phan-Anh vẫn đánh trống lãng còn Ông Bảo-Thế thì cứ đeo đuổi theo vấn-đề hai
Chánh-Phủ, câu-chuyện đòng đưa cho đến khuya chúng tôi từ-giã ra về mà trong
lòng vẫn băn-khoăn.
Ngày 4 tháng 6 năm Giáp-Ngọ (3
Juillet 1954):
Sáng
nay trời trong mây tạnh, Tôi qua phòng ĐỨC HỘ-PHÁP báo-cáo công việc đêm hôm.
Khi ĐỨC NGÀI nghe nói rằng vấn-đề hai Chánh-Phủ không thừa-nhận nhau, ĐỨC NGÀI
tỏ ý bất mãn. Thấy vậy tôi dâng ý-kiến nên thảo một bức thư gởi cho phái-đoàn
Việt-Minh để bày-tỏ tình-trạng hiện-tại để cho có một bằng chứng về sau. ĐỨC
NGÀI bằng lòng và dạy thảo một bức thơ giao cho Ông Bảo-Thế ký tên. Khi qua
phòng, Ông Bảo-Thế trách tôi sao lại bày ra vụ viết thơ làm chi cho thêm khó
lòng. Tuy nói vậy rồi Ông cũng thảo ra một bức trong đó tôi giúp vài ý-kiến,
đến chiều bức thơ vừa xong, chưa chép sạch.
4 g
chiều Trời sáng tốt, mệt vì lo tiếp khách mỗi ngày như bông-vụ, ĐỨC HỘ-PHÁP đi
dạo vườn hoa hường có Ông Pech theo (Ông này từ
Sau
khi ĐỨC NGÀI đi dạo, chúng tôi (Tôi và Ông Bảo-Thế) ngắm về phía cửa sổ thoạt
thấy hai cái xe ngựa, xe song mã kiểu xưa đậu dưới đường, đấy là xe cho mướn đi
dạo mười quan một giờ. Mướn xong chúng tôi cho xe qua vườn hoa thì gặp ĐỨC
NGÀI.
Ngày 5 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(Demanche 4 Juillet 1954):
Sáng
ngày tôi và Ông Bảo-Thế hội nhau đi xem lại bức thơ và trình cho ĐỨC NGÀI xem,
ĐỨC NGÀI có tu-chỉnh lại vài chỗ trước khi chúng tôi gởi cho phái-đoàn
Việt-Minh.
Bức
thư đó như vầy:
Kính
gởi Ông Tổng-Trưởng Phan-Anh và Quí Ông Nhân-Viên
Phái-Đoàn Chánh-Phủ Việt
Kính
quí Ông,
Nghĩ
vì muốn mưu cầu hòa-bình và hạnh-phúc cho dân-tộc Việt Nam đã chín năm
thống-khổ, chúng tôi không ngần-ngại đến đây gây cuộc tiếp xúc với quí Ông đặng
cùng nhau áp-dụng những phương-pháp thực-tế để chấm dứt chiến-tranh.
Trong
những cuộc tiếp xúc vừa qua, chúng tôi nhận thức thiện-chí của quí Ông, cũng
như quí Ông nhận thức thiện chí của chúng tôi, làm cho chúng tôi đều được hài
lòng, chúng tôi hân-hạnh để lời cám ơn quí Ông.
Có
một điều thắc-mắc là dầu muốn dầu không trong xứ Việt
Trong
cuộc lật-đổ chánh-quyền Pháp-thuộc, ta đã hi-sinh xương máu bởi nạn tương-tàn
tương-sát nhiều hơn là sự hi-sinh chiến-tranh với Pháp nên mới biến hình một
phần tranh đấu võ-lực và một phần tranh-đấu chánh-trị. Nếu không khéo tính,
thời-cuộc sẽ đưa đẩy ta đến một cảnh-tượng như Triều-Tiên buổi nọ.
Thãm-khổ
cho dân-tộc Việt
Lẽ
dĩ-nhiên theo ý-kiến của ĐỨC HỘ-PHÁP thì hai bên phải được đồng danh, đồng
đẳng, đồng ý, đồng tình thảo-luận những biện-pháp cụ-thể để chấm-dứt
chiến-tranh.
Thiết-tưởng
việc nội-bộ của Việt
Trong
cuộc tranh-đấu giải-ách lệ thuộc nước nhà thâu quyền độc-lập thì về mặt
kháng-chiến cũng như mặt thương-thuyết thâu-hoạch một thắng-lợi vẽ-vang
cao-trọng đối cùng quốc-tế. Hội-nghị Génève đã chứng-thật điều ấy, nếu ta biết
tự-trọng, tự quyền, tự mình định-liệu mạng-vận tương-lai thì giá-trị ấy mới về
ta toại-hưởng, còn như trái lại để có kẻ ngoại-nhơn nhúng tay vào đó, thì tự
nơi ta đã tỏ thái-độ trước mặt quốc-tế rằng ta còn tinh-thần lệ-thuộc.
Vì
lẽ Đạo, vì tiền-đồ Tổ-Quốc giống-nòi, chớ không vì công danh, vì quyền-lợi hay
là vì ai nên chúng tôi đứng ra đảm-nhận mối dây liên-kết này xin quí Ông để tâm
xét-đoán.
Nay
kính.
Bức
thư viết xong, được Ông Bảo-Thế ký tên gởi cho phái-đoàn Việt-Minh và sau khi
ĐỨC NGÀI chuẩn-phê.
4
giờ chiều ĐỨC NGÀI định rằng trước khi trở về Paris phải mời phái-đoàn Việt-
Minh dùng lại bữa cơm với ĐỨC NGÀI và phái-đoàn của Đạo tại nhà hàng nào tùy ý
định của anh em bên ấy, nên cho Ông Thái đến Hotel d'Engleterre tiếp-xúc và mời
dự tiệc. Ông Trần-Thanh-Hà (liên-lạc-viên) xin để báo-cáo cho Trưởng Phái-Đoàn
hay rồi sẽ trả lời sau.
Ngày 06 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(05 Juillet 1954):
2 g
trưa Ông Trần-Thanh-Hà cho biết rằng tại Génève không có nhà hàng nào có thể
làm nơi gặp-gỡ thuận-tiện, nên nhơn-danh phái-đoàn Việt-Minh thỉnh ĐỨC HỘ-PHÁP
đến tại trụ-sở của họ tại Versoix như mấy kỳ trước. Ông Trần-Thanh-Hà yêu-cầu
tôi bạch với ĐỨC HỘ-PHÁP xin cho phép Ông ra mắt ĐỨC NGÀI để tỏ bày câu chuyện.
ĐỨC NGÀI chấp-thuận mời Ông Trần-Thanh-Hà.
Ông
Trần-Thanh-Hà thỉnh ĐỨC HỘ-PHÁP đến tại trụ-sở Versoix. ĐỨC HỘ-PHÁP nhận lời
nhưng từ khước việc đãi cơm, Ông hứa sẽ đem xe đến rước.
X g
30 chiều Tổng-Thư-Ký của Ông Dejean mời ĐỨC NGÀI đến viếng phái-đoàn Pháp tại
Génève.
X g
30 chiều Ông Tổng-Trưởng Nguyễn-Đắc-Khê đến viếng ĐỨC HỘ-PHÁP. Ông Khê hứa lo
công-việc tiếp-xúc với phái-đoàn Pháp.
6g
30 chiều ĐỨC NGÀI đi xe song mã đến nhà hàng La Perle du Lac để hứng mát và
dùng bữa. Xe đi tốn 5 francs Suisse, nhằm 430 francs Francais. Khi dùng cơm nửa
chừng, có cậu Nguyễn An Mỹ đến, rồi Ông Hà cũng đến chờ chúng tôi.
9 g
tối Trời mưa, bên ngoài lạnh thấu xương, chúng tôi lên xe đi liền. Vì đông nên
anh em Việt-Minh đem tới hai xe để rước chúng tôi, đến trụ-sở Versoix trời đã
tối. Ông Phạm Văn Đồng và trọn phái-đoàn không nệ trời mưa đón ĐỨC HỘ-PHÁP tại
sân vào phòng khách.
ĐỨC
HỘ-PHÁP và Ông Phạm Văn Đồng ngồi chung một cái ghế dài lớn ngó mặt ngay vô bức
chân dung cụ Hồ Chí Minh, Ông Phan Anh ngồi phía mặt ĐỨC HỘ-PHÁP và bên cạnh
ĐỨC NGÀI Ông Bảo-Thế phía trái kế Ông Phạm Văn Đồng. Sau lưng Ông Phan-Anh có
Ông Việt-Phương lấy tốc-ký. Ngồi vòng quanh và đối-diện với chỗ ghế ĐỨC HỘ-PHÁP
và Ông Phạm-Văn-Đồng có cậu Nguyễn-An-Mỹ (ngồi gần Ông Việt-Phương), Ông
Trần-Thanh-Hà, Ông Trung-Tá Thái, Ông Trần-Công-Tường và Tôi. ĐỨC HỘ-PHÁP bắt
đầu câu-chuyện hỏi phái-đoàn Việt-Minh có liên-đới gì về việc thừa-nhận
Chánh-Phủ Quốc-Gia không? thì Ông Phạm-Văn-Đồng vui-vẻ trả lời rằng theo điều
thứ ba trong bản kiến-nghị có nói về việc triệu-tập hội-nghị hiệp-thương gồm
đại-biểu chánh-phủ hai bên ở Việt
ĐỨC
HỘ-PHÁP day qua trách chúng tôi sao lại nói với ĐỨC NGÀI rằng anh em bên
phái-đoàn Việt-Minh không thừa-nhận chánh-phủ Quốc-Gia. Thiếu chút nữa làm
sai-lạc hết ý-nghĩa. Ông Bảo-Thế xin phép ĐỨC NGÀI cho hỏi Ông Phan-Anh, có
phải hôm nọ Ông không có lúc nào chịu thừa-nhận chánh-phủ Quốc-Gia một cách
rõ-rệt? Ông Phan-Anh vẫn làm thinh mà cười thôi. Tôi thấy vậy hiểu ngay rằng
hôm nọ Ông Phan-Anh không dám tự mình thừa-nhận Chánh-Phủ Việt-Nam, vì Ông
không phải là Trưởng Phái-Đoàn, lại nữa việc ấy bất ngờ Ông không kịp hỏi
ý-kiến của Ông Phạm-Văn-Đồng là Trưởng Phái-Đoàn, thành-thử Ông chỉ giữ một
thái-độ úp-mở mà thôi, nghĩa là không thừa-nhận mà cũng không bài-bác. Nhận
thấy cuộc hội-đàm có phần xoay-chiều nên tôi để lời cám ơn Ông Phạm-Văn-Đồng có
thiện-ý dung-hòa, nhưng xin cho Ông biết rằng trong sở-hành của Chánh-Phủ, lắm
khi không đúng như lời nói, bằng cớ là tại hội-nghị trung giá phái-đoàn
Việt-Minh không nhìn nhận cho phái-đoàn chánh-phủ Quốc-Gia đi với cây cờ của
họ.
Ông
Phạm-Văn-Đồng xây qua nói với ĐỨC HỘ-PHÁP như vầy: 'ĐỨC HỘ-PHÁP thử nghĩ coi
biểu tôi phải nhìn nhận Ngô-Đình-Diệm . . . thì làm sao đặng, vì họ không có
đại-diện cho một thực-lực, cho một ai hết, chớ như Đạo Cao-Đài đây, có một
thực-lực hơn mấy triệu tín-đồ và một quân-đội mấy chục ngàn người, thì chúng
tôi sẵn-sàng tiếp đón và thảo-luận tất cả mọi vấn-đề'.
Chất-vấn
về vấn-đề chia đôi cương-thổ thì Ông Phạm-Văn-Đồng cho biết rằng: giới-hạn
cốt-yếu là để đình-chiến rồi sẽ tổ-chức cuộc tổng tuyển-cử để lập thành
chánh-phủ thống-nhứt cho toàn lãnh-thổ Việt Nam, chớ không phải chia rẻ, và
đề-cập nơi tám khoản trong bản kiến-nghị đã đưa ra hội-nghị Génève để lập lại
hòa-bình trong nước. Thừa dịp đó Tôi cho Ông Phạm-Văn-Đồng biết trình-độ
dân-tộc Việt Nam chưa dung nạp trước thuyết cộng-sản và một số đông người vì sợ
cộng-sản, không về ở với chế-độ ấy được, nhưng không đủ sức chống lại thành ra
buộc mình phải nương-dựa vào một thế-lực khác, dầu Pháp hay Mỹ cũng vậy. Muốn
cho họ đừng chạy theo người khác thì chẵng nên buộc tội họ là Việt-gian hay
phản-quốc mà chỉ nên làm cách nào cho họ hết sợ mới đặng.
Ông
Phạm-Văn-Đồng cười và nói rằng: 'họ đã sợ mà còn có người hù nữa' và day
qua ĐỨC HỘ-PHÁP, hỏi ĐỨC NGÀI bị ai hù có sợ hay không?
ĐỨC
NGÀI nói rằng: 'nếu tôi sợ thì tôi không có đến đây'. Chúng tôi có nhắc cho
Anh em Việt-Minh biết rằng cái công kháng-chiến của họ, quốc-dân không quên,
nhưng họ phải làm thế nào cho cuộc giải-phóng dân-tộc cho trọn vẹn chớ đừng gở
ách này rồi mang cái gông khác hay là đuổi cậu Pháp rồi rước chú Tàu về thì
không ăn thua gì và quốc-dân sẽ phán-đoán việc đó. Anh em Việt-Minh nói
rằng họ biết việc đó và không để xảy ra đâu.
Chuyện-vãn
đến 11 giờ, Ông Phạm-Văn-Đồng mời ĐỨC HỘ-PHÁP và đoàn tùy-tùng sang phòng bên
cạnh dùng cháo chay và đồ ngọt. Khi sửa-soạn ra về tôi nói với Ông
Phạm-Văn-Đồng rằng: 'Cuộc gặp-gỡ hôm nay có tư-cách chánh-trị, nhưng thật ra có
phần thân-mật rất nhiều vì giữa ĐỨC HỘ-PHÁP và Ông Phạm-Văn-Đồng có tình đồng
tông. Luôn dịp ĐỨC HỘ-PHÁP nói tiếp rằng: 'đồng họ Phạm luôn luôn phải trúng
nghe không’.
Ông
Đồng cười, ĐỨC NGÀI còn tiếp: 'Tôi đã có cất rồi một nhà thờ Tông-đường họ Phạm
ở Tòa-Thánh, vậy chừng yên rồi Ông nhớ về đó’.
Ông
cười và nói: 'Dạ, chừng đó sẽ về'.
Trước
khi ra đi, Ông Đồng ôm ĐỨC HỘ-PHÁP mà hun hồi lâu rồi mới buông ra. Toàn
phái-đoàn đưa chúng tôi ra tận xe. Về đến phòng hơn 12 giờ đêm, ĐỨC HỘ-PHÁP có
vẻ hài lòng về cuộc gặp-gỡ này.
Ngày 7 tháng 6 năm Giáp-Ngọ (6
Juillet 1954):
10 g
sáng Phái-đoàn Việt Nam cho hay rằng đúng 12 giờ Ông Chauvel, Trưởng-phái- đoàn
Pháp tiếp ĐỨC NGÀI tại Văn-Phòng ở Hotel Bacage. Phái-đoàn đúng 12 giờ đến tại
Hotel Régina rước ĐỨC NGÀI đi.
Đến
nơi Ông Chauvel (Trưởng Phái-đoàn) và một Ông nữa, không biết tên, ra tiếp. Bắt
đầu câu chuyện, ĐỨC HỘ-PHÁP nói với Ông Chauvel rằng: 'chiều hôm qua Tôi có gặp
Ông Phạm-Văn-Đồng'.
Ông
Chauvel tỏ vẻ ngạc-nhiên và hỏi ĐỨC NGÀI gặp Ông Phạm-Văn-Đồng thể nào thì ĐỨC
NGÀI nói: 'rất hài lòng'.
Trong
lúc nói chuyện ĐỨC NGÀI có cho Ông Chauvel biết rằng nước Pháp cần giữ giá-trị
của mình, không nên thương-thuyết với Việt-Minh và phải đưa chánh-phủ Quốc-Gia
ra thương-thuyết, vì công việc này là công việc nội-bộ của dân-tộc Việt Nam,
phải để cho dân-tộc Việt Nam xử-định mà thôi.
ĐỨC
NGÀI còn nói với Ông Chauvel một câu rất lý thú là: 'Ne mettez pas vos
doigts dans le panier de crabes. (Nghĩa là: xin Ông đừng để tay vào giõ đựng
cua).
ĐỨC
NGÀI muốn cho Ông Chauvel biết rằng: 'Việc nước Nhà tôi khó lắm, nếu Ông xía
vào thì chẵng khác nào Ông thọc tay vào một giõ đựng đầy cua, không thể tránh
khỏi bị cua kẹp, không rút tay ra đặng.
Nói
chuyện với Ông Chauvel đến 1 giờ.
3
giờ chiều Ông Bảo-Thế hiệp với Phái-đoàn Việt
Sau
khi ĐỨC HỘ-PHÁP về Paris rồi, Ông Trần-Văn-Đỗ, Trưởng phái-đoànViệt Nam cũng
được giáp mặt với Ông Phạm-Văn-Đồng. Sau nữa Cựu Thủ-Tướng Trần-Văn-Hữu qua
Génève cũng xin gặp Phạm-Văn-Đồng một lần nữa.
4 g
chiều ĐỨC HỘ-PHÁP và phái-đoàn ra phi-trường đáp phi-cơ trở về
6g
chiều Phi-cơ cất cánh bay và một giờ sau đáp xuống phi-trường
@@@
Ngày 8 tháng 6 năm Giáp-Ngọ (7
Juillet 1954):
Phái-đoàn
về xe, ghé nghỉ đêm tại
11 g
trưa Thiếu-Tướng Lê-Văn-Viễn viếng ĐỨC HỘ-PHÁP để báo cáo tình-hình nước nhà và
cuộc tiếp-xúc của Ông với ĐỨC-QUỐC-TRƯỞNG. ĐỨC HỘ-PHÁP mời riêng Ông vào phòng
tư nói chuyện và có mật lịnh cho Thiếu-Tướng về trước sắp đặt công việc.
12 g
ĐỨC HỘ-PHÁP mời Thiếu-Tướng Lê Văn Viễn đến dùng cơm tại nhà hàng. Bữa tiệc có
Quí Ông: Thiếu-Tướng Lê-Văn-Viễn, Trần-Văn-Ân, Đỗ-Hữu-Tấn, Trần-Quang-Vinh và
trọn phái-đoàn tùy-tùng ĐỨC HỘ-PHÁP.
4g
chiều Ông Cựu Thủ-Tướng Trần-Văn-Hữu đến viếng ĐỨC HỘ-PHÁP nói chuyện trọn một
giờ đồng hồ. Cựu Thủ-Tướng mời ĐỨC HỘ-PHÁP và phái-đoàn chiều thứ sáu 9 Juillet
1954
5g
chiều Ông Đỗ-Đức-Hổ và Ông Pierre Max đến nói chuyện về tờ báo 'Defense du Việt
7g
chiều Ông Raphael Leygues, Nghị-viên Liên-Hiệp-Pháp (Conseiller de L'Union
Francaise) đến thăm và mời ĐỨC NGÀI chiều thứ hai 12 Juillet 1954 đến nhà Ông
dự bữa cơm thân mật, câu chuyện tâm đầu ý hiệp, và khi tôi đưa xuống lầu Ông
còn nói rằng ĐỨC HỘ-PHÁP là nhơn-vật anh-dũng (Forte personnalité).
Ngày 9 tháng 6 năm Giáp-Ngọ (8
Juillet 1954):
10 g
trưa Ông Phạm Lê-Bông đến báo-cáo tình-hình ở
X g
trưa Ông Tòa Weil và Phó Lãnh-Sự Tàu ở Paris đến thăm ĐỨC NGÀI và tỏ bày rằng
Tổng-Tài Tưởng-Giới-Thạch có đánh điện qua Paris mời ĐỨC NGÀI khi về Việt Nam,
nhơn ngày giờ sang Đài Loan chơi. ĐỨC NGÀI nhận lời, vị Phó Lãnh-Sự cũng mời
ĐỨC NGÀI bữa nào rảnh, quá bộ lại Lãnh-Sự Quán Tàu chơi và cho biết Ông Chánh
Lãnh-Sự, ĐỨC HỘ-PHÁP hứa sẽ cho hay trước ngày giờ đến.
5 g
chiều Ông Nguyễn Mạnh-Hà (ở Cao-Ủy-Phủ Việt
7 g
chiều Ông Grand phóng viên báo A.F.P. (Agence France Press) đến phỏng-vấn ĐỨC
NGÀI về việc đi Génève, nhơn-dịp Ông mới nói rõ vì sao lời tuyên-bố của ĐỨC
NGÀI tại Génève mà báo Journal d Extrême Orient đã đăng, còn báo bên Pháp lại
tuyệt-nhiên yên-lặng. Điều này Tôi đã nói rõ ngày 2 Juillet 1954. Ông hầu
chuyện với ĐỨC HỘ-PHÁP đến 8 giờ mới ra về. ĐỨC NGÀI dùng cơm chiều rồi nghỉ.
Ngày 10 tháng 6 năm Giáp-Ngọ (9
Juillet 1954):
10g
sáng ĐỨC HỘ-PHÁP đánh điện cho ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG xin hầu chuyện nhưng Quốc-Trưởng
đi vắng. Ông Nguyễn-Xuân-Quảng hứa ngày mai lối 10 giờ sẽ trả lời.
10 g
30 sáng Hai người bán máy xay đá và rouleau cán đường đem các kiểu trình cho
ĐỨC NGÀI xem, ĐỨC NGÀI chọn một kiểu máy xay đá và một rouleau chạy mazout. Ông
Ngô Khai-Minh đang xin phép mua hai cái máy ấy chở về Tòa-Thánh.
11 g
trưa Ông Cao Văn-Sến, bạn thân của Cựu Thủ-Tướng Nguyễn-Văn-Tâm đến chào ĐỨC
HỘ-PHÁP và bàn về thời cuộc. Nghĩ cũng buồn cười là đến buổi này Ông vẫn còn
trung-thành với thuyết Nam-Kỳ Quốc, tuy là ý-nghĩ lạc-hậu, nhưng rồi đây
thời-cuộc sẽ đưa đẩy đến chỗ chia xẻ nước VN làm đôi. Ông nói chuyện với ĐỨC
HỘ-PHÁP lối nửa giờ.
12
giờ trưa Ông Thiếu-Tá Diệp đặng Bộ Tham-Mưu Quân Đội Cao-Đài ủy-nhiệm lo về
kinh-tế quân-đội, đáp phi-cơ sang
3 g
chiều Ông Diệp trình-diện với ĐỨC HỘ-PHÁP bị ĐỨC HỘ-PHÁP quở. Vụ xin carte gởi
bạc làm cho Đạo phải mang tiếng, ĐỨC NGÀI có giao cho Ông Diệp giấy tờ của Nhà
Đương-Cuộc gởi cho ĐỨC NGÀI, cho biết danh-sách những người mà Cơ-Thánh-Vệ đã
mượn danh để gởi bạc sang Pháp, có luôn cả danh-sách những người đứng tên bên
Pháp để lãnh tiền. ĐỨC NGÀI dạy Ông Diệp phải điều tra vụ này rồi phúc báo cho
ĐỨC NGÀI rõ.
7 g
chiều Các bạn Raoul Chabrol, Simone Baus và con là Janine Baus đến thăm ĐỨC
HỘ-PHÁP, mừng rỡ và ngỏ ý xin nhập-môn. ĐỨC NGÀI định tối thứ năm, 15 Juillet
lối 9 giờ sẽ làm phép lập-thệ nhập-môn. Họ định thỉnh ĐỨC HỘ-PHÁP đến tại nhà
của Bà Simone Baus làm lễ. Vì họ quyến-luyến với ĐỨC NGÀI nên trễ giờ hẹn bữa
cơm của Cựu Thủ-Tướng Trần-Văn-Hữu. Ông Minh lanh-trí kêu điện-thoại cho hay
rằng ĐỨC NGÀI lỡ bị khách, đến 8 giờ 30 mới nhập tiệc.
8 g
30 chiều Xe ĐỨC HỘ-PHÁP đến, đã có mấy Ông chờ sẵn như Thiếu-Tướng Lê-
Văn-Viễn, Tổng-Trưởng Trần-Văn-Văn, Trần-Văn-Ân, và nhiều người khác, buổi tiệc
thân mật kéo dài đến 11 giờ.
Ngày 11 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(dl 10 Juillet 1954):
9 g
sáng ĐỨC HỘ-PHÁP xem báo buổi sáng thấy tin tại Montreux (Suisse) có hội- nghị
Quốc-Tế các Tôn-Giáo trên Hoàn-Cầu từ 9 giờ, 12 Juillet 1954, hoạch-định con
đường Hòa-Bình, ĐỨC NGÀI đưa tôi xem và bàn tính nên đi dự cuộc hội-nghị ấy
không? Phải chi hôm ở Génève mà mình đặng hay trước thì ở luôn bên ấy mà đi dự
hội rồi sẽ về. Đàng này mới về có 3 bữa lại phải trở qua nữa, đã tốn tiền mà
lại công việc ở Paris rất bề-bộn, từ ngày quân-đội Pháp thất-thủ ở
Điện-Biên-Phủ, và nhứt là từ khi mất Bùi-Chu, Phát-Diệm và Phủ-Lý, thì sự dự
tính của Mandès France ký đình chiến với Việt-Minh ngày càng rõ rệt. Việc chia
ranh ban đầu lấy thuyết da beo (Peau de Léopar) nghĩa là quân-đội Pháp và
Việt-Minh ở đâu đóng đó thành từng khoảnh nên mới gọi là chia theo da beo (có
từ đốm) sau lại lấy thuyết chia đôi. Pháp đòi từ vĩ-tuyến 18, còn Việt-Minh thì
đòi từ vĩ-tuyến 16, nhưng chưa quyết-định đến đâu. Trước sự phân-chia chắc-chắn
đất nước Việt
10 g
sáng Ông Nguyễn-Xuân-Quảng kêu điện-thoại cho hay rằng ĐỨC QUỐC- TRƯỞNG sẽ tiếp
ĐỨC HỘ-PHÁP bữa thứ hai 12 Juillet, nhưng vì có việc phải đi Montreux nên ĐỨC
HỘ-PHÁP dạy tôi xin hoãn lại bữa khác. Ông Nguyễn-Xuân-Quảng cho hay rằng qua
ngày thứ hai thì có lẽ Quốc-Trưởng sẽ đi
4 g
chiều Bạn Elexandre Mathelin khi được tin tôi thì có kêu điện-thoại xin phép
chiều nay đúng giờ đến viếng ĐỨC HỘ-PHÁP. Vì ĐỨC HỘ-PHÁP có điều lo nghĩ, Tôi
thay ĐỨC NGÀI tiếp-chuyện. Giải-thích lẽ Đạo, Ông ta nghe rất ngưỡng-mộ. Sẵn
dịp Tôi cho hay rằng tới bữa 15 Juillet, ĐỨC HỘ-PHÁP sẽ làm lễ nhập-môn cho bạn
Raoul Chabrol và Mẹ con của Bà Baus. Tôi khuyên Ông nên thừa dịp ấy nhập-môn
luôn, Ông hứa chắc bữa đó sẽ dẫn người vợ mới cưới nhập-môn luôn. Ông này có vẻ
hoạt-động và có nhiều sáng-kiến, Ông muốn làm thế nào mở Đạo cho mau và làm cho
Cơ-Quan Truyền-Giáo ở Pháp đừng tốn-kém đến Tòa-Thánh. Ông còn nói với Tôi một
câu: 'Khi mình muốn ra hành-đạo, thì phải nghĩ đến sự hi-sinh mà thôi, chớ
chẳng nghĩ đến việc lợi. Nếu nghĩ đến việc lợi, thì không thể nào hành-đạo
đặng'.
6 g
chiều Ông Minh cho hay rằng đúng 3g30 chiều 11 Juillet (12.6.Giáp-Ngọ) máy bay
khởi-hành đi Génève và từ Génève đến Montreux phải đi bằng xe hơi, vì tại
Montreux không có phi-trường. Ông giao giấy máy bay cho tôi và đưa riêng tôi
100 ngàn quan Pháp đem theo đổi lại tiền Suisse. Hôm nay thứ bảy nhà băng đã
đóng cửa. Ông Đỗ Hữu-Tấn được tin đi theo ĐỨC HỘ-PHÁP, cũng đồng sửa-soạn
valise.
@@@
Ngày 12 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(11 Juillet 1954):
Sáng
nay tôi viết bức thơ gởi cho Bà Baus dạy cách thức lập một Thiên-Bàn: trên, để
Thiên-Nhãn; dưới, để tượng của Chúa Jésus Christ, có quả, hoa, ba ly rượu hai
chén âm dương thủy và lư hương . . . .
9 g
30 sáng ĐỨC HỘ-PHÁP, sau khi lót lòng, đọc cho tôi viết một bản tuyên-ngôn để
qua Hội-Nghị đưa ra cho gọn. Tôi đem theo một số sách Histoire et Philosophie
du Caodaism (Caodaism) và cuốn Pháp-Chánh-Truyền dịch ra Pháp-văn, cùng bản
phỏng-vấn Đạo. Sắp đặt xong xuôi, chúng tôi chờ giờ ra phi-trường. Lúc ấy tôi
nhớ trực lại bữa cơm của Ông Raphael Leygues mời chiều thứ hai 12/7, nay lại đi
Génève gấp, tôi lật-đật viết thư gấp theo lối phneumatique hồi bữa ăn ấy, thì
nội trong nửa giờ thơ ấy tới tay.
2 g
trưa Sợ trễ như kỳ trước nên mới 2 giờ đã đi ra phi-trường, ghi giấy và cân đồ
xong lại rủi chiếc máy bay dự bị đi 3 giờ 30 này phải đình lại đến 7 giờ. Chúng
tôi đành phải trở về.
6
giờ chiều Đi giờ này lỡ bữa ăn. ĐỨC HỘ-PHÁP định qua Génève dùng cơm. Không ngờ
chừng ra phi-trường chiếc máy bay này lại hoãn thêm nửa giờ, nghĩa là 7 g 30
mới cất cánh. Đường đi từ
8 g
30 chiều Máy bay tới phi-trường Cointrin (Génève). Kỳ này đi thình-lình không
có ai đón nên bị lẳng-nhẳng với Douane một hồi lâu mới kêu taxi về đến Hotel
Régina. Đến đây hơn 9 giờ. Khi còn ở Paris, Tôi có kêu điện-thoại qua Génève
dặn phòng trước và mượn chủ nhà hàng hỏi thăm dùm vụ hội-nghị Tôn-Giáo ở
Montreux, nay chúng tôi tới khuya quá, người hành-sự ban ngày đã về phải đợi 9
giờ mai, nhân-viên đến sẽ trả lời cho chúng tôi. Từ Génève đến Montreux trên 90
cây số ngàn, mút đầu trong của hồ Léman. Thấy không thể nào đi Montreux luôn
đặng, nên đồng nghỉ tại Génève một đêm. Sáng, khi lót lòng tôi cậy kêu dùm cô
Magda cho hay rằng có ĐỨC HỘ-PHÁP và tôi trở lại. Khi nghe tin ấy Cô lật-đật
chạy lên gặp ĐỨC HỘ-PHÁP. Cô ôm khóc mướt, nhưng rồi cũng không dám ở lâu vì sợ
bỏ công-chuyện chủ rầy.
Ngày 13 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(12 Juillet 1954):
9 g
sáng Lót lòng xong, chúng tôi khởi-hành bằng chiếc xe hòm. Hôm nay nhờ một tờ
báo Suisse đăng tin rõ hơn, cho biết hội-nghị Tôn-Giáo này nhóm tại Institut du
Bleu Léman, gần Chateau Chillon, cách Montreux chừng hai cây số.
Đường
từ Génève đến Montreux chạy dài theo mé hồ, có lúc qua đồng bằng cách mé hồ vài
trăm thước, có lúc chạy theo triền núi quanh-co sát mé hồ, bên trên núi cao
chớn chở, còn bên dưới là vực sâu thẳm, thấy còn ghê hơn là đi Col de Faucille
kỳ trước, vì Col de Faucille thì có cây rừng mọc hai bên nên khuất chẵng thấy
hố sâu còn ở đây thì trống trải quá. Đường xa gần 100 cây số nhà cửa vẫn liền
nhau. Ở đây cũng như bên Pháp, nhà cửa kiến trúc bằng gạch ngói, không có nhà
tranh. Dọc theo đường, mấy chỗ trống, toàn là vườn nho hay là đồng lúa mì. Nho
mùa này trông mới bén chưa có trái, còn lúa mì chín đỏ đồng, chẵng khác nào
ruộng lúa bên mình. Muốn đến Montreux, phải đi ngang qua một đô-thị lớn là
Lausane rất đồ-sộ.
10 g
sáng Gần 10 giờ xe tới Montreux, đi khỏi Montreux lối 2 cây số có một tòa
lâu-đài sát mé hồ đó là Chateau de Chillon. Khỏi Chateau de Chillon chừng một
đổi thấy bên tay trái một con đường nhỏ tách vô trong núi. Tại ngã ba có tấm
bảng đề 'Bleu Léman'. Do theo con đường nhỏ ấy xe leo lên triền núi, quanh co
một khoảng đường vài trăm thước đến một ngôi nhà rộng lớn đề bảng 'Institut du
Bleu Léman'. Ngừng xe, chúng tôi vô nhà gặp một cô đầm lối chừng 40 tuổi tiếp
đón và mời vô salon. Chúng tôi tự giới-thiệu và nói rằng có đánh điện xin dự
hội-nghị Tôn-Giáo nơi đây. Bà liền cho biết rằng mới đặng giây-thép hồi sáng,
nhưng cuộc hội-nghị vừa bế-mạc trước đây chừng nửa giờ. Bà cho biết thêm, trong
cuộc hội-nghị có Ông Narada Théra đến dự. Ông này là người Ấn-Độ, có đến
Tòa-Thánh lúc trước và hiến viên ngọc Xá-Lợi và cây Bồ-Đề. Bà ấy nói Ông Narada
Théra vừa đi cách đây chừng nửa giờ, nhưng hội-viên khác còn đây và nhứt là Cô
Nữ Tổng-Thư-Ký người Anh lối 30 tuổi. Bà mời chúng tôi ngồi và cho mấy hội-viên
kia hay đến chào hỏi chúng tôi. Trong số hội-viên còn lại đây là người Anh
(Anglais), Hòa-Lan (Hollande), người Bỉ (Belgique), ĐỨC HỘ-PHÁP tỏ ý với Cô
Tổng-Thư-Ký và mấy Hội-Viên kia xin thêm vào đoạn chót bản vi-bằng bản
tuyên-ngôn của ĐỨC NGÀI và ghi rằng chúng tôi vừa đến kịp trong giờ chót thì ai
nấy đều nhận. Tôi lấy bản tuyên-ngôn trao cho Cô Tổng-Thư-Ký.
Bản
Tuyên-Ngôn ấy như vầy:
MESSAGE
De S.S Le HỘ-PHÁP PHAÏM-CÔNG-TẮC
Supérieur de L' Église Caodaique à
Tây-Ninh (Sud Việt Nam)
adressé au Congrès Universel des Religions Mondiale à Montreux (Suisse)
Le
12-7-1954
Mes
Frères,
Nous
sommes venus de loin et sommes très heureux d' êre au milieu de ce divin
aéropage. Pour vous laisser un souvenir do notre passage au milieu de vous,
nous vous laissons le Message ci après du Maitre:
L'
Humanité est en pleine crise moral. Toutes les Nations sont dans l'anxiéùté, à
la recherche d'une Voie de Salut dans la PAIX, promise aux hommes de bonne
volonté.
Le
pur Matérialisme semble dépasser le Spiritualisme divin et la Force brutale
primer le Droit. Les Menaces de Guerre sont imminentes et partout on cherche à
opposer la Force à la Force. Ce serait là une grave erreur qui conduirait le Monde vers sa
destruction.
L' Idéologie Matérialiste ne peut être
combattue que par une Haute Spiritualité, mais les Religions existantes, prise
isolément, semblent être impuissantes devant L' Impiété et la Haine.
Je
suis convaincu qu'en ce moment, toutes nos pensées sont dirigées vers un seul
But, celui de concilier toutes les divergences de conceptions religieuses en
une UNITÉ de Croyance en DIEU et en ses Créatures.
C'est
dans le but qu ' une nouvelle religion (La religion Caodaisme) a été fondée en
1925 au Việt
Par sa très large tolérance, Elle n'
admet pas l 'idée de sectarisme. Par Elle toutes les Fois pourront se
rencontrer et se confondre en une FOI UNIQUE, la Grande Foi sur la Grande Voie
de L ' Amour.
Le
Caodaisme, comme toutes les Religions, a son esotérisme et son exotérisme. Son
esotérisme est le dogme de l ' Amour Universelle tandis que son exotérisme est
L'INITIATION HIÉRARCHISÉE.
L'Humanité
ayant son origine unique, la Croyance Humaine était donc, à ses débuts, portée
vers son Créateur. C'est
la multiplicité des races qui a conduit le monde devant la diversité des
croyances. Pour ramener l 'esprit humain vers L ' Unité, il est nécessaire de
ramener toutes les croyances à son origine primordiale: Le Culte de DIEU et de
L'HUMANITÉ.
UNION
et PAIX, voilà deux mots auxquels aspire le monde actuel. Ce sont des mots d'or
et de jade que le Maitre a mis dans le coeur de chacun de nous. C'est L'Union
qui établit la Paix dans toutes les sociétés et les Nations et qui est un
exemple éclatant, poussant l'Humanité à vivre dans une FRATERNITÉ UNIVERSELLE.
Donc,
la Paix peut être réalisée qu'en unifiant toute les croyances religieuses. Vos
recherches sont dans la bonne voie. A partir de ce jour, groupons-nous,
conceptrons tous nos efforts autour de la bannière de notre DIEU UNIQUE.
Efforcons-nous d'élever dans le Monde une Haute Eglise (. . . CAO-ĐÀI) qui
servira de flamme pour bien éclairer L'Humanité entière dans sa
(Xem
bản dịch ở trang cuối)
Ai
nấy đều vui lòng chấp-thuận thâu-nhận bản Tuyên-Ngôn này và sẽ gài vào bản
vi-bằng. Sau đó Bà Quản-Lý Institut du Bleu Léman mời ra sân (terrasse) uống
trà dùng bánh và đàm đạo. Trời tốt, bên nầy người ta ưa thích ra sân phơi nắng
cho ấm. ĐỨC HỘ-PHÁP nhơn dịp ấy thuyết minh giáo-lý cho mọi người nghe. Họ để ý
và hoan-nghinh Giáo-lý Cao-Đài lắm, họ hi-vọng mối Đạo này dung hợp các
Tôn-Giáo trên hoàn-vũ. Bây giờ họ mới cho biết rằng Ông Narada Théra làm cho họ
bất mãn lắm vì những chuyện cầu kỳ của Ông. Ông bắt người ta phải dưng cơm,
dưng nước. Bữa trước Ông nặng đầu, xin một viên thuốc mà cũng phải có người
dưng cho Ông mới chịu uống, y như lúc Ông qua Saigon và lên Tòa-Thánh buổi nọ
làm cho người Âu-Châu bất mãn lắm. Đã vậy, với tánh hiếu-kỳ của người Âu-Châu,
họ hay tìm tòi và hỏi nhiều chuyện thắc-mắc, vấn Ông nhiều câu khó trả lời, Ông
bảo họ không đặng phép hỏi như vậy, làm cho nhiều người càng thêm bất mãn. Vì
cớ cuộc hội đáng lẽ đến chiều ngày 12 Juillet mới bế-mạc mà phải bế-mạc sớm.
Sau
khi ĐỨC HỘ-PHÁP và chúng tôi cho họ biết tôn-chỉ Đạo Cao-Đài dung-hòa các
tâm-lý để đi đến mức Đại-Đồng họ thích lắm. Thêm nữa họ thấy ĐỨC HỘ-PHÁP và
chúng tôi rất vui-vẻ, dễ-dãi, khác hẵn với tánh khó-khăn của Ông Narada Théra
nên tỏ vẻ thân mật và gây cảm-tình.
Ngày 12 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(11 Juillet 1954):
. .
. . Các hội-viên Tôn-Giáo Quốc-Tế mời ĐỨC NGÀI và chúng tôi ở lại dùng cơm
trưa. Trong bữa cơm chúng tôi chuyện-trò rất thân mật. Trước khi ra về cả nhà
Bà Quản-Lý Institut du Bleu Léman xin ĐỨC HỘ-PHÁP ban Phép Lành cho mỗi người
trong nhà (trên 10 người).
4
giờ chiều Về đến phòng nghỉ là 4 giờ. Ông Đỗ-Hữu-Tấn đi luôn lên Hội-quán của
Phái-đoàn Pháp ở Bocage đến gặp Ông Guy La Chambre coi Ông muốn gặp ĐỨC HỘ-PHÁP
không? Khi được nghe tin ĐỨC HỘ-PHÁP qua Génève thì Ông Guy La Chambre mừng và
xin đến viếng ĐỨC HỘ-PHÁP liền. Ông Tấn về báo-cáo cho ĐỨC NGÀI hay. 15 phút
sau, đúng giờ hẹn Ông Tổng-Trưởng Bộ Liên-Quốc Guy La Chambre đến, có Ông Saint
Mleux là Đổng-Lý Văn-Phòng đi theo. ĐỨC HỘ-PHÁP tiếp Ông Guy La Chambre nơi
phòng riêng còn chúng tôi nói chuyện với Ông Saint Mleux. Tôi cũng tỏ cho Ông
biết rằng nước Pháp đã long-trọng tuyên-bố cho Chánh-Phủ Quốc-Gia Việt Nam thâu
hoạch chủ-quyền Độc-Lập, tại sao nước Pháp không đưa Chánh-Phủ Quốc-Gia thương
thuyết với Việt-Minh, vì chuyện đó là chuyện nội-bộ của nước Việt Nam mà thôi.
Ông nói rằng nước Pháp từ 8, 9 năm nay vì chủ-nghĩa chống Cộng-Sản mà phải kẹt
tay ở Việt
Trong
công việc đi Génève kỳ này tôi nhận thấy nhiều chuyện biến đổi ngộ-nghỉnh, nhứt
là vụ đi Hội-Nghị Tôn-Giáo, nếu không có chuyện phi-cơ trục trặc thì chúng tôi
đến rất sớm, dự hội và sẽ gặp Ông Narada Théra còn ở đó, thì không sao tránh khỏi sự niềm-nỡ của Ông vì
tình quen biết với nhau khi trước. Như vậy thì sự thất bại của Ông Narada Théra
sẽ có ảnh hưởng đến chúng tôi. Trái lại chúng tôi đến trễ mà thâu-thập đặng
trọn cảm-tình của toàn hội và cả gia-đình Bà Quản-Lý.
8g
chiều Cô Magda Purro thừa-dịp dọn cơm chiều lân-la chuyện vãn với chúng tôi.
Câu chuyện thật là ly kỳ. Kỳ trước ở Génève ĐỨC HỘ-PHÁP đã nhận cô Magda này
làm con và Cô thương ĐỨC HỘ-PHÁP như Cha đẻ. Cô là một người hay lên xuống làm
công cho Hotel Régina, một trong số 4 người hay lên xuống bưng thức ăn cho
chúng tôi. Ngày đầu lúc chưa biết nhau nhằm chuyến cô bưng đồ lót lòng lên
phòng; thấy vẻ hiền-từ đáng thương, ĐỨC HỘ-PHÁP kêu Cô lại. Lúc ấy trời lạnh,
ĐỨC NGÀI đang nằm trên đi-văn, đấp mền tới cổ. Cô lại quì gối bên chưn ĐỨC
NGÀI. Hỏi lai-lịch, Cô thuật rằng: Cô mồ côi cha mẹ sớm, có ba em, Cô phải nghỉ
học để đi kiếm chuyện làm lấy tiền nuôi em. Đến năm nay Cô đặng 28 tuổi, em cô
cũng đã lớn, có gia-đình và đã có con mà cô thì vẫn ở vậy. Hỏi sao Cô không lập
gia-đình thì Cô trả lời một cách tự-nhiên và thật-thà rằng: Mấy em con nghèo,
làm việc không đủ nuôi con, nên con phải làm việc để giúp chúng nó. Bấy nhiêu
đó cũng đủ thấy một tâm-hồn đầy nhẫn-nại hy-sinh. ĐỨC HỘ-PHÁP hỏi Cô muốn làm
con ĐỨC NGÀI không? Cô có vẻ mừng và hỏi vặn lại ĐỨC NGÀI nói thật hay nói
chơi? ĐỨC HỘ-PHÁP trả lời rằng: 'Thiệt!" Cô liền quì gối xuống nói: 'Con
xin nhận và cám ơn Cha'. Cô bèn ôm tay ĐỨC NGÀI mà hun. Từ buổi ấy về sau mối
cảm-tình Cha con ngày thêm khắn-khít. ĐỨC HỘ-PHÁP và chúng tôi trở lại
Tưởng
không còn hi-vọng gặp lại nữa, nhưng thình lình sáng ngày 13 Juillet, Cô hay
tin ĐỨC HỘ-PHÁP trở qua, Cô mừng quá chạy lại ôm ĐỨC NGÀI mà khóc. Thấy Cô quí
mến ĐỨC NGÀI quá, hỏi nguyên-do thì Cô mới thố-lộ một sự lạ-lùng, Cô nói rằng:
'Bữa đầu tiên Cô bưng đồ lên cho ĐỨC HỘ-PHÁP dùng, khi mở cửa bước vào trong
phòng. Cô nghe mùi hương bát-ngát mà thuở nay chưa từng thưởng-thức, dưới đất
đầy dẫy bông hoa đủ màu sắc như màng. Khi ấy Cô nghe trong lòng Cô khoan-khoái
vui lạ làm sao, làm cho Cô muốn nằm trên đống hoa ấy mà mắt Cô trông thấy. Trời
lạnh, ĐỨC HỘ-PHÁP đang nằm nghỉ trên ghế dài (divan) đấp mền lên tới cổ. Cô
bước tới thấy mặt ĐỨC HỘ-PHÁP có khí sắc sáng lòa làm cho Cô ngơ-ngẫn phục quì
xuống dưới chơn. Cô còn nói nhiều câu làm cho mình phải suy-nghĩ mãi. Cô cảm
thấy thế-giới bên kia thế nào mà Cô nói với ĐỨC NGÀI rằng: 'Hồi trước cha
con mình ở trên kia vui sướng biết mấy, ngày nay mang xác-thịt này cực-khổ quá
phải không Ba?' Cô lại dặn ĐỨC NGÀI: Những công-chuyện gì của ĐỨC NGÀI làm
đều vĩ-đại lắm và sẽ thành-công hết thảy, nhưng đừng lo nghĩ nhiều quá mà hao
tổn tinh-thần.
Chiều
ngày 12 Juillet, Cô nghe trưa mai ĐỨC HỘ-PHÁP trở về Paris, nên khi vừa mãn
việc, Cô thay đồ lên phòng lân-la nói chuyện với chúng tôi, 11 giờ đêm mới về.
Hỏi về gia-cư thì Cô trả lời Cô ở chung với một người chị em bạn có đứa con để
khi rảnh việc ở nhà lo săn-sóc cho chúng nó. Hỏi Cô làm không đủ tiền mướn nhà
ở hay sao mà lại ở chung như vậy? Cô thành thật trả lời: 'Con gái không có
chồng mà ở riêng một mình khó lắm, đã vậy còn mấy đứa nhỏ. Cô săn sóc chúng nó
như con thì đủ vui. ĐỨC NGÀI nói với Cô rằng: 'Con làm việc như vậy thì khổ
nhọc lắm'. Cô thật thà trả lời: 'Thưa Cha! con có khổ đâu. Con làm như vậy là
lẽ tự nhiên mà!' ĐỨC NGÀI bảo Cô khi nào muốn qua Tây-Ninh thì cho ĐỨC NGÀI hay
để lo phương-tiện đi, Cô trả lời: 'xin Cha đừng lo việc ấy, chừng nào con đi
thì con sẽ đủ tiền đi'.
Ngày 14 tháng 6 năm Giáp Ngọ
(13 Juillet 1954):
8 g
sáng Sáng ngày, thức sớm, Cô Magda lo đem đồ điểm-tâm lên cho ĐỨC NGÀI và Tôi
dùng, tội nghiệp vì tình quyến-luyến Cô muốn lân-la gần gũi chúng tôi nên thừa
dịp mỗi khi có đem đồ lên phòng thì Cô giành phần đem lên cho đặng gặp ĐỨC NGÀI
một chút.
9 g
sáng Lễ-Sanh Ngọc Tiểng Thanh (G.H Schuetz) ở Collège Sous Salève được
giây-thép hay tin ĐỨC HỘ-PHÁP đến Génève và chiều ngày 13 Juillet sẽ về Paris,
nên sáng nay đến viếng, có Cô Magda biết trước đón khách rước dẫn lên phòng ĐỨC
HỘ-PHÁP. Bạn Ngọc Tiểng Thanh gặp ĐỨC NGÀI mừng rỡ vô cùng, hun tay ĐỨC NGÀI.
Tôi và Ông Tấn cũng hầu chuyện rồi xin phép đi ghi giấy máy bay và ra phố đổi
tiền Suisse đặng trả tiền nhà hàng. Trong lúc ĐỨC NGÀI chuyện vãn với bạn Ngọc
Tiểng Thanh, đổi tiền và lấy giấy máy bay xong, Ông Tấn dắt tôi đi dạo phố giúp
tôi biết thêm nhiều đời sống dân-chúng ở Génève. Phần chánh là:
1.
Nghề làm đồng-hồ, đi đâu cũng thấy đồng-hồ đủ kiểu, đủ cỡ.
2.
Nghề làm Chocolat.
3.
Nghề làm nhà hàng cho mướn phòng. Thành Génève là nơi gặp-gỡ các sắc dân trong
trường chánh-trị cũng như trong cuộc du-lịch. Họ đến đây ăn xài…
11 g
trưa Bữa nay bạn Ngọc Tiểng Thanh ở hầu chuyện với ĐỨC HỘ-PHÁP thật lâu, đến 11
g trưa ĐỨC NGÀI cùng bạn Ngọc Tiểng Thanh đi dùng cơm chay tại tiệm người Việt
có vợ Thụy-Sĩ danh tiếng nhứt, hiệu Rồng-Vàng (Restauant du Dragon d'Or). Rất
tiếc hôm nay nhà hàng này đóng cửa buộc lòng trở về hotel Régina. Khi cơm nước
xong, bạn Ngọc Tiểng Thanh kiếu-từ. Ông Tấn và Tôi thay vì nghỉ trưa, lại đi
đưa Ngọc Tiểng Thanh ra xe điện, rồi đi dạo một vòng thành-phố. Châu-Thành
Génève thật sạch-sẽ hơn châu thành
3 g
chiều Chúng tôi sửa-soạn ra phi-trường, Cô Magda lên từ giã ĐỨC HỘ-PHÁP và khóc
nức-nở. Cô còn day qua nói với tôi rằng: 'Ba tôi về bên ấy, tôi không theo
săn-sóc đặng, xin gởi cho Ông chăm-nom lo lắng dùm cho Ba tôi.' Tôi nghe câu
nói ngây thơ ấy phì cười và khuyên cô an-tâm vì bên ấy còn có cả ngàn người lo
lắng cho ĐỨC NGÀI chớ không ai bỏ ĐỨC NGÀI đâu mà sợ.
4 g
30 chiều Ra phi-trường, cân đồ, trình giấy và chờ giờ lên máy bay. Thoạt nhiên
có chiếc máy bay từ
5g30
chiều. Máy bay cất cánh rời khỏi phi-trường Cointrin (Génève), ít giờ sau máy
bay đáp xuống phi-trường Orly (Paris), nhiều anh em đón rước đông đủ. Bữa nay
(chiều 13 Juillet) bắt đầu chơi lễ, người ta đông đúc ngoài đường. Từ
phi-trường về Hotel, mỗi khoản người ta chận ngang đường nhảy đầm đờn hát xe
chạy rất khó khăn. Cuộc vui trọn 3 ngày đêm: 13, 14, và 15 Juillet.
Ngày 15 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(14 Juillet 1954):
Sáng
sớm, lối 8 giơ, nghe tiếng đờn kèn inh-ỏi, đó là cuộc diễn binh lớn tại
9 g
30 sáng ĐỨC NGÀI dạy thông báo bổn bộ hay rằng: Chúa nhựt, ngày 16 Juillet, ĐỨC
NGÀI sẽ về Sai-Gon. Được tin này riêng tôi thì nửa mừng nửa lo. Mừng vì đi lâu
nay được trở về quê nhà, còn lo việc bên Pháp còn bề-bộn lắm, nhứt là việc
truyền giáo của các bạn mới nhập-môn và việc thành lập liên-đoàn Liên-Hiệp-Pháp
theo phương-thức mới. Mấy bữa trước ĐỨC HỘ-PHÁP có đi xem một căn nhà
(appartement), một phòng salon, hai phòng ngủ, nhà tắm . . . để làm văn-phòng
phổ-tế. ĐỨC NGÀI có định số tiền đi Pháp dư bao nhiêu bỏ vào công-quỹ của
cơ-quan truyền-giáo bên Pháp đặng lo mở văn-phòng cùng tạo Thánh-Thất . ĐỨC
NGÀI có dặn số tiền của ĐỨC NGÀI mua máy chụp hình và đồ phụ-tùng về điện-ảnh
ngày sau sở nhà hình huờn lại bỏ vào ngân-quỹ truyền-giáo. Nay về bất-cập như
vậy là mọi sự giao-phó lại cho Bàn-Trị-Sự nơi đây tự lo lấy.
11 g
trưa Cha Hoàng-Quỳnh bàn tính với ĐỨC NGÀI về công-cuộc sắp đặt thi-hành trước
tình-thế biến chuyển, có điện-thoại từ Cannes cho hay rằng ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG sẽ
tiếp ĐỨC HỘ-PHÁP sáng mai, 15 Juillet 1954, đồng thời tối mai các bạn Đạo thỉnh
ĐỨC HỘ-PHÁP nhập-môn cho nhóm Chabrol và Mathelin. ĐỨC NGÀI, sau khi bàn tính,
định chiều nay đi Cannes ngủ đêm, sáng gặp ĐỨC QUỐC-TRƯỞNG rồi đi chuyến máy
bay 3 g 30 chiều trở về Paris cho kịp, quyết-định xong ĐỨC NGÀI cho lịnh đi lấy
giấy máy bay liền....???? Ông lại cho hay rằng chỉ lấy đặng hai cái giấy thôi
vì hết chỗ. ĐỨC NGÀI liền định cậu MINH đi theo.
7 g
30 chiều Chiếc máy bay đi Cannes sẽ cất cánh tại phi-trường
Chiều
nay là 14 Juillet, người ta đi chơi tấp-nập, đèn đuốc sáng choang,
Ngày 16 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(15 Juillet 1954):
9 g
sáng Ông Đỗ-Hữu-Tấn cùng tôi dạo chơi Châu-Thành Paris và đi Métro. Tưởng Métro
là gì, té ra là xe lửa điển chạy dưới đất châu-thành
12 g
trưa Gần 12 giờ trưa, sau khi dùng cơm xong chúng tôi lại nhà thương La ennec
(??) Salle Pozzi để thăm một nạn nhân vì quá khổ mà phải quyên-sinh, Cô
Jocelyne Gauthier. Trước khi đi Cannes, ĐỨC HỘ-PHÁP có đọc báo thấy đặng tin
này, cô thất-nghiệp mà chẳng ai giúp-đỡ, khổ quá đành phải tự-tử, song căn phần
chưa mãn, cô được chở vào nhà thương điều-trị. ĐỨC NGÀI động lòng cho chạy hỏi
thăm đến phòng co,â thì có lịnh Bác-sĩ cấm không cho ai vào thăm, chúng tôi
đành phải để lại cho Cô một bức thư an ủi với một số tiền là mười ngàn quan
(1.000$ Đông Dương).
2 g
chiều Chúng tôi sửa soạn ra phi-trường đón chuyến máy bay 3 g 30 để rước ĐỨC
HỘ-PHÁP. Không dè đặng tin điện-thoại từ Cannes kêu về cho hay rằng lấy chỗ
chuyến bay này không đặng nên phải chờ chuyến tới, 8g30 cất cánh tại Nice và
đến hơn 10 g mới về tới phi-trường Orly. Tôi lật-đật gọi điện-thoại cho
phái-đoàn hay, nhưng mấy Ông đều vắng mặt cả. Tôi liền kêu mấy bạn xin nhập-môn
tối nay sẽ hội-họp tại nhà Bà Baus đúng 9 giờ, phải kêu từ người cho biết sự
bất-trắc thình-lình này. Vì giờ đó cũng khuya tôi yêu-cầu có ai đón trước cửa
để dẫn đường dùm. Các anh em thảy đều vui lòng chờ đợi và Bà Baus hứa sẽ đón
chúng tôi.
3 g
30 chiều Ông Thái ở Phi-Trường Orly cho hay vì đi dùng cơm phải vắng mặt.
4 g
chiều Ông Đỗ-Hữu-Tấn cùng chúng tôi đi viếng Musée Grévin, số 10 Boulevard
Qua
khỏi đó, đến một căn phòng chia từng căn, mỗi căn chưng bày nhiều nhân vật khác
nhau, kẻ đứng người ngồi coi như sống. Tôi nhận thấy có các vị Tổng-Thống
Eisenhower, Winston Churchill, Vincent Auriol, Chủ-Tịch Nga Malenkov, các tướng
Pháp như: Lecler, De Lattre de Tassigny, P. Thierry d 'Argenlieu, De Castrie,
Juin v.v... Có hình ĐỨC GIÁO HOÀNG Pie 12 đang tiếp Ông Tisserand Feltin,
Công-Tước Wladimir d 'Ormesson và Chanoine Kir, Đốc-lý thành Dijon. Gần đó có
hình nắn Bà Hoàng
Nơi
phòng khiêu-vũ có hình của Serge Lifar là người đã có gặp chúng tôi nơi phòng
thuyết-đạo Musée Social hình-dạng thiệt là giống. Những kép chánh nơi rạp hát
Opéra cũng có hình nắn để đầy, rắn mắt hơn hết là họ nắn hình của một cô đầm để
ngồi trên một cái băng màhai bên lại có hai cô đầm thiệt làm cho khách đi xem
không phân biệt đặng người nào thiệt, giả. Ta ngắm xem cử-động mới biết đặng.
Chúng
tôi tiếp-tục đi xuống từng dưới hầm, nơi đây chưng bày hình ảnh về lịch-sử nước
Pháp trong thời-kỳ cách-mạng thế vương quyền, lập chánh-phủ chánh-chung với nhà
cách-mạng Mirabeau, Danton, Camille, Desmoulins, Robespièrre, nhà cách-mạng
Marat bị Cô Charlotte Corday ám-sát trong lúc đang tắm, gần đó là một tòa-án
cách-mạng, hồi buổi đó xử bà Rolani với Ông Herman, Chánh-Án và hai Ông Sellier
và Foucaud phó án.
Theo
đây còn những cảnh nhà Vua bị giam ngục, thắp đèn leo lét và những cảnh các
cao-trào Vua trong thời kỳ oanh-liệt như cảnh Louis thứ 13 và vua Louis thứ 14
với tất cả triều-thần.
Đi
vòng qua bên kia, những cảnh tả đời sống của Chúa Jésus từ khi sanh trong máng
cỏ và cảnh thành Jérusalem, cảnh Chúa bị đóng đinh và cảnh đem chôn. Ngang đó
cảnh tả đời sống của Bà Thánh Jeanne d'Arc từ lúc ở Dorémy nghe tiếng gọi của
Thiêng-Liêng dạy ra giúp nước, trận đánh giải cứu thành Orléans, cuộc lễ
tôn-vương cho vua Charles thứ 17, lúc bà bị bắt giam ngục và lúc bị thiêu trên
giàn-hỏa. Chót hết chưng cảnh Napoléon Bonaparte tiếp khách tại điện La
Malmaison. Cảnh này tới 48 nhân-vật làm toàn bằng sáp coi như sống.
Trở
lại thang lên từng lầu trên vào một phòng ảo-thuật, người ta diễn nhiều trò
thiệt hay. Qua xem Đền Kiếng, đây là phòng hình bát giác, vách 8 phía đều bằng
kiếng rọi mặt. Khi vào trong cửa đóng lại. Đèn tắt, một cảnh hiện ra cực-kỳ
xinh-đẹp, một đền-đài rộng-lớn nhờ những bóng trong kiếng rọi qua rọi lại làm
cho mình có một cảm-tưởng một đền đài vô tận. Mỗi khi chớp đèn là đổi một cảnh
mới của Đền đài. Xem mãn nhãn thì tắt đèn thiệt tối. Trong lúc đó mình nghe
tiếng máy quay rồ-rồ rột-rột, không đầy 3 phút là bực đèn lại biến thành một
khu rừng huyền-bí bao la. Mình biết đây là đổi cảnh cũng nhờ vách kiếng rọi qua
rọi lại, thấy xa mút con mắt. Trên trần khi ấy tỏa xuống một đàn bươm bướm
không biết bao nhiêu mà kể, bay liệng trên không trung. Sự thật thì có lối 4
hay 5 ngàn bướm có đèn chiếu sáng rồi nhờ vách kiếng rọi ra, nên thấy hằng hà
sa số.
Mãn
cảnh này thì lại tắt đèn tối om, đổi một cảnh mới hiện ra một cuộc lễ lớn ở
Điện
10g30
tối Đáng lẽ chiếc máy bay đến phi-trường
11 g
đêm Xa xa thấy bóng người đứng dựa lề đường, đó là Mẹ con Bà Baus đón từ lâu.
Đêm nay trời lạnh, hai mẹ con Bà đứng chờ chúng tôi. Gặp đặng, mừng rỡ hết sức,
Bà Baus dẫn đường đi trước, vì giờ đã khuya ai nấy đều lẵng-lặng đi. Khi đến
nhà, Bà Baus mời chúng tôi vào phòng khách, nơi đây đã có sẵn bạn Raoul Chabrol
và hai vợ chồng Alexandre Mathelin. Phòng hẹp mà chúng tôi đi đông trót 10
người. Bà Baus đã dọn sẵn một Thiên-Bàn chưng dọn trang-hoàng. ĐỨC HỘ-PHÁP và
Tôi quì cầu-nguyện, ai nấy lẵng-lặng đứng hầu. Xong rồi kêu từ người vào lập
thệ,
Ngày 17 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(dl 16 Juillet 1954):
9 g
sáng Ông Cựu Tổng-Trưởng Trần-Văn-Văn và Ông Du đến thăm ĐỨC HỘ- PHÁP, bàn về
tình-thế hội-nghị Génève và thái-độ của phái-đoàn Việt
10 g
trưa Ông Phạm-Lê-Bông đến ra mắt ĐỨC NGÀI và bàn về vụ ĐỨC NGÀI đã gặp Ông Guy
La Chambre (Tổng-Trưởng Bộ Liên-Quốc). Ông này có hứa với ĐỨC NGÀI sẽ võ-trang
cho các cơ-quan quân-sự của các đoàn-thể Tôn-Giáo Quốc-Gia, nhưng nay ĐỨC NGÀI
lại phải về xứ gắp nên ủy-quyền lại cho Ông Phạm Lê Bông thay mặt ĐỨC NGÀI và
Mặt-Trận Quốc-Gia Cứu Quốc để theo dõi vụ này. Ông Surleau là bạn của Thủ-Tướng
Nguyễn Văn Tâm đến ra mắt ĐỨC NGÀI. Ông này khi xưa có làm Tham-biện bên Việt
3 g
chiều ĐỨC HỘ-PHÁP và Tôi đến viếng thăm Ông Général De Latour. Ông này có than
rằng: 'Vì chánh-phủ Pháp không chịu nghe lời ông, nên ngày nay mới ra cớ sự.
ĐỨC HỘ-PHÁP hỏi ông coi còn trở qua Việt
6 g
chiều Theo như thơ mời mấy ông sau đây lần lượt đến tại phòng Hotel George 5
đặng bàn-luận về việc thành-lập Liên-Đoàn ủng-hộ Liên-Hiệp-Pháp. Có mặt Ông Max
André (cựu chủ-tịch hội-đàm tại Fontainebleau với phái-đoàn Việt-Minh hồi năm
1946), Ông Tòa Weil, Ông Marie Piétri (anh em với Ông Tổng-Trưởng André
Piétri), Đại-Tá Sorin, Ông Surleau, Ông Grand, phóng-viên báo A.F.P., Ông Đỗ
Hữu Tấn, Bà Lucise Weiss với ĐỨC HỘ-PHÁP và Tôi. Ông Phạm Lê Bông có đến nhưng
gắp đi
8 g
chiều ĐỨC HỘ-PHÁP mời mấy vị Hội-Viên 'hôm nay' xuống Hotel George 5 dùng một
bữa cơm thân-mật, đến 10 giờ giải-tán.
Ngày 18 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(17 Juillet 1954):
Điện-thoại
của bạn Raoul Chabrol cho hay, có Ông Raoul Follereau là Chủ-Tịch của Ordre de
Charité xin đến ra mắt ĐỨC HỘ-PHÁP. Ông này chuyên-môn săn-sóc bịnh phong-đơn.
Ông đã châu-lưu nhiều xứ điều-tra và làm thống-kê trên 10 triệu người mắc phải
bịnh cùi. Nay Ông nghe tin ĐỨC HỘ-PHÁP có quen với Bác-Sĩ Bửu-Hội, người mới
tìm đặng thứ thuốc trị bịnh cùi rất thần-hiệu. Ông xin ra mắt ĐỨC NGÀI trước
đặng biết mối Đạo Cao-Đài, sau xin ĐỨC NGÀI viết thơ giới-thiệu với nhà Bác-Học
này để giao tiếp nhau tìm phương cứu bịnh nói trên. ĐỨC NGÀI nhận tiếp Ông
Follereau vào khoản 11 giờ.
11 g
trưa ĐỨC HỘ-PHÁP tiếp Ông Follereau và giải-thích mục đích từ-bi bác-ái của
Đạo. Ông nghe rất thích. Hơn nửa giờ sau ĐỨC HỘ-PHÁP tặng cho Ông cuốn
Pháp-Chánh-Truyền dịch ra tiếng Pháp và cuốn Lịch-Sử và Triết-Lý Đạo Cao-Đài
(Histoire et Philosophie du Cao-Daisme) của Gabriel Gobron. Về bức thư
giới-thiệu ĐỨC NGÀI hẹn sẽ viết và gởi sau (Ông Raoul Follereau có biên địa-chỉ
của Ông).
12 g
trưa Gần 12 giờ Ông Tòa Weil đến, hiệp với ĐỨC HỘ-PHÁP và Tôi đi lại thăm
Lãnh-Sự Tàu về vấn-đề Tưởng Tổng-Tài mời ĐỨC NGÀI sang Đài-Loan, Ông Phó
Lãnh-Sự đón rước ĐỨC NGÀI vào phòng khách. Ông Lãnh-Sự ở phòng bên cạnh, bước
qua chào hỏi ĐỨC NGÀI và Tôi. Câu-chuyện thân-mật. Ông cho biết Tưởng Tổng-Tài
ngưởng mộ danh-tiếng ĐỨC NGÀI nên có điện qua
1 g
trưa Công việc loay hoay như chong-chóng. Tôi phải lo viết thơ 'từ-giã' và cám
ơn các Bạn Đạo, các nhân-vật ân-nhân, lớp viết thơ giới-thiệu Ông Follereau, để
lại văn-kiện cho Ông Đỗ Hữu Tấn và các bạn khác tiếp-tục việc truyền giáo
v.v.....
8 g
tối Ông Raphael Leygues kỳ trước mời ĐỨC HỘ-PHÁP dùng cơm, nhưng bị đi Génève
thình-lình về vụ Hội-Nghị Tôn-Giáo, nay mời ĐỨC NGÀI dự tiệc buổi chiều này.
Đúng giờ, các khách-quan khác đến đông, trong số có vợ chồng nhà Bác-Sĩ
Bửu-Hội. Ông là người rất hiền lành. Tuy Ông thuộc Hoàng-Tộc và lại là nhà
thông-thái liệt vào hạng Quốc-Tế (savant international) có dự vào các ủy-ban
nghiên-cứu nguyên-tử-lực nhưng Ông rất nhỏ-nhẹ khiêm-tốn. Đứng nói chuyện với
Tôi Ông cũng giữ le,ã làm cho mình mến phục tài đức của Ông. Mới đây Ông tìm ra
một thứ thuốc rất thần-hiệu chữa bịnh cùi làm cho thinh-danh càng cao. Thế
thường khi một nhà thông-thái tìm ra một thứ thuốc quí để độc-quyền hốt của,
nhưng trái lại Ông hiến phương thuốc ấy cho Chánh-Phủ loan rộng ra để cứu-khổ
bịnh nhơn không màng đến lợi to-tát. Hỏi Ông thì Ông trả lời một cách
thản-nhiên rằng: 'Ông là người của xã-hội, đã ăn hưởng của xã-hội rất nhiều nay
Ông tìm ra điều chi hay, thì của đó là của xã-hội. Đã vậy trong lúc ông làm
việc thì ông đã có ăn lương tức là tiền của nhơn-sanh xã-hội gom góp lại
tức-nhiên bổn-phận ông là phải làm việc cho xã-hội. Dân-tộc Việt
Sau
bữa tiệc các quan-khách đều tựu lên phòng khách để đàm luận, có nhiều vị muốn
vấn Đạo. Lại một phen nữa đưa đến, ĐỨC HỘ-PHÁP trổ tài thuyết-đạo cho giới
Thượng-Lưu Pháp nghe. Ban đầu còn kẻ đứng người ngồi, nhưng khi nghe thắm-thía,
tất cả xúm quanh ĐỨC HỘ-PHÁP để nghe giáo-lý. Vì nhà không có dự-định chỗ ngồi
đủ nên họ ráp nhau ngồi bẹp xuống ván lầu mà nghe. Nghe ĐỨC NGÀI đưa ra tôn-chỉ
và giáo-lý của Đạo Cao-Đài mọi người thảy đều hoan-nghinh nhiệt-liệt.
Đến
12 giờ đêm, từ giã ra về. Tội-nghiệp Ông Raphael Leygues và nhiều nhân-vật tỏ
vẻ quyến-luyến đặc-biệt.
19 tháng 6 năm Giáp-Ngọ (18
Juillet 1954):
Ban
đầu tưởng máy bay cất cánh 9 giờ tối như thường lệ ĐỨC NGÀI dạy mời mấy vị Tân
Đạo-Hữu đến dự với ĐỨC NGÀI bữa cơm thân-mật vào 5 giờ chiều, nhưng giờ chót
đặng tin máy bay cất cánh tại phi-trường Orly vào khoảng 6 giơ,ø nên ĐỨC NGÀI
sửa lại đãi cơm trưa.
11 g
trưa Đúng 11 giờ có mặt bạn Raoul Chabrol, Bà Baus, Thân Mẫu và Con gái Bà, hai
vợ chồng Ông Mathelin Alexandre, Đỗ Hữu Tấn, Ngô Khai Minh v.v..... ĐỨC NGÀI
cho chiếu Film, mấy người xem xong là nhập tiệc. Bữa cơm rất vui vẻ, nhân dịp
tôi cho mọi người ký-tên vào tờ lập-thệ và phát giấy chứng nhập-môn. Sau bữa
cơm, ĐỨC NGÀI gọi Raoul Chabrol vào phòng trong khai khiếu cho y, để đặng sáng
suốt tiếp điển Thiêng-Liêng. Không hiểu khi thọ pháp khai khiếu, bạn Raoul cảm
giác thế nào mà ôm tay ĐỨC NGÀI nói rằng: 'Trong đời sống của Tôi không có
giờ phút nào tôi đặng hạnh-phúc hơn lúc này'.
Nói
đến Raoul Chabrol, tôi lại nhớ đến cuộc gặp-gỡ ly kỳ giữa Chabrol, Regnault và
chúng tôi.
Trước
kia Ông Chabrol là hội-viên hội Thần-Linh-Học (Société Spirite) cùng hành sự
với Ông Regnault. Song ít lúc sau, Ông Regnault nghiêng về vật-thể khảo-cứu
ngoại-dung, thiếu tin tưởng, ít chịu nghiên-cứu. . . Còn Chabrol vừa là đồng-tử
vừa là nhơn-viên hoạt động hay tìm kiếm, cố đi sâu vào Thần-Học. Vì hai
quan-niệm bất đồng này gây chia rẽ. Ông Chabrol đứng ra sáng lập 'Hội bạn
Thần-Linh' (Les Amis Spirites) lập trụ sở nhiều nơi, mỗi tuần mỗi diễn-thuyết,
thu-hút hội-viên rất đông, còn Ông Regnault chỉ giữ một số hội-viên cũ và tùy
phương-tiện mà hoạt động. Đôi bên cách nhau 15 năm, một hôm Cha Pierre về (vị
Thiêng-Liêng đỡ đầu) bảo Ông Chabrol hãy đến nhà Ông Regnault gắp sẽ gặp
"dịp may vĩ-đại", một âm-chất hiếm có, nhân sanh nhờ đấy mà hưởng
nhiều hồng-ân (lời dặn chỉ có bấy nhiêu).
Ông
Chabrol nghe lời đến nhà Regnault thì may gặp dịp Ông Regnault đang cố tìm một
đồng-tử mà chưa được (vì Ông đã hứa lỡ với ĐỨC HỘ-PHÁP rồi). Cuộc gặp gỡ đột
ngột làm Ông Regnault mừng rỡ qua,ù bèn ngỏ ý nhờ Ông Chabrol. Ông này
chấp-thuận liền. Ông Chabrol thuở nay chỉ là một đồng-tử tầm thường nhưng sau
khi ĐỨC HỘ-PHÁP chứng đàn, ông trở nên đồng-tử xuất-sắc và sau khi khai đàn 3
lần, số hội-viên nhập-môn tăng-gia rất đông mà Cha Pierre là vị có công nhứt
trong vụ huấn-giáo xác-thực về giáo-lý.
3 g
30 chiều Anh em họp đủ mặt tại Hotel George 5, rồi ra phi-trường, nhiều bạn tân
Đạo-hữu theo xe nội-đoàn đưa ĐỨC NGÀI. Tới phi-trường nhiều nhân-vật tiễn đưa
rất đông. ĐỨC HỘ-PHÁP và nội đoàn được mời vào nghỉ chơn tại salon phi-trường.
Nơi đây có Ông và Bà Hoàng Cao-Miên Moniret và mấy người con cũng về một chuyến
máy bay với ĐỨC NGÀI. Gặp nhau chào hỏi mừng rỡ chuyện-vãn rất thân-mật. Đến 6
giờ chiều máy bay mới cất cánh. Anh em dụm ba dụm bảy chuyện-trò đầy vẻ
thân-mật, cảm-động nhứt là các đạo-hữu người Pháp quyến-luyến chúng tôi.
5 g
rưởi chiều Đài vô-tuyến kêu các hành-khách lên máy bay. Phút cảm-động đến nơi
kẻ đi người ở. Các bạn Đạo ôm ĐỨC NGÀI và Tôi vừa hun vừa khóc làm cho chúng
tôi không khỏi sụt-sùi. Tiếng giục-thúc lần chót, thôi đành chia tay, chúng tôi
lên máy bay. Đến mút cầu thang, ngó lại thấy anh em đứng từng chòm không ngớt
ngoắt theo. Tôi ngoắt lại đến khi cửa đóng. Động-cơ bắt đầu chạy đều đều và máy
bay từ từ chạy lấy trớn cất cánh đi . . . Mấy phút sau máy bay lên cao, nhìn
xem một lần chót kinh-thành Paris trong bụng bùi-ngùi không biết đến ngày nào
có dịp trở lại đây.
7 g
chiều Trời trong tốt lắm, dòm xuống thấy dãy núi Alpes ngổn-ngang gò-nỗng, dãy
núi cao nhứt thuộc biên-giới Pháp và Ý, trên cao dòm xuống thấy lục cục chẳng
khác nào những gò đất trẻ con đắp chơi. Có một con sông rộng lớn, một lằn trắng
quanh co theo kẹt núi, đây là con sông Rhône từ trong núi Alpes chạy ra và đổ
xuống biển Marseille. Qua hết các dãy núi thì đến Địa-Trung-Hải (Mer
Méditerrannée).
8 g
chiều Trên phi-cơ ĐỨC HỘ-PHÁP dùng bữa rồi xem sách, phần tôi trí vẩn-vơ nhớ
những hình-ảnh thân-mến lúc anh em đưa đón nồng-nàn. Viết đến đây tôi nhắm mắt
lại mấy phút để nhìn lại hình ảnh những người thân mến . . . . . Máy bay bay
cao 5.600 thước, tốc độ 400 cây số một giờ. Bên ngoài chắc là lạnh lắm nhưng
bên trong vẫn mát mẻ như thường.
Mấy
ngày cuối ở
12 g
trưa
@@@
Ngày 21 tháng 6 năm Giáp-Ngọ
(20 Juillet 1954):
6 g
sáng Trời vừa sáng, máy bay đi suốt không ghé Vọng-Các (
7 g
sáng địa-phương Phi-cơ đáp xuống, nhân-viên sở Vệ-Sinh lên xịt thuốc muỗi rồi
mời hành-khách xuống. ĐỨC NGÀI đi xuống một mình, tới cầu thang thì có kèn thổi
chào mừng. Thiên-hạ đón rước đông không thể tin đặng. ĐỨC NGÀI không có
tuyên-bố gì thêm chỉ nhắc-nhở đồng-bào về vấn-đề đoàn-kết . . . Xong ĐỨC NGÀI
lên xe về trụ-sở Hành-Chánh, 107 đường Trần Hưng Đạo. Một lúc sau, Tôi về đến
thấy nhiều nhân-vật đến thăm đen nghẹt. ĐỨC NGÀI đi đường mệt nhọc nhưng cũng
ráng tuyên-bố mấy lời cho vui lòng anh-em.
Cuộc
Pháp-Du của ĐỨC HỘ-PHÁP đến đây chấm-dứt, Tôi vì muốn đền đáp tấm lòng quí mến
của toàn Đạo, hằng ngày cầu nguyện ĐỨC NGÀI đặng đầy đủ sức khỏe, làm tròn
sứ-mạng, mới có mấy dòng thô-sơ ghi chép hành-trình của ĐỨC NGÀI để làm
kỷ-niệm, chớ chẵng phải văn-nhân đẽo-gọt từng câu thanh-nhã, nên có điều chi
thô-sơ, chư vị tha-thứ.
Viết xong đoạn chót tại Văn-Phòng Hiệp-Thiên-Đài
Ngày 29 tháng 7 năm 1954
Bảo-Đạo - HỒ-TẤN-KHOA
LỜI
TUYÊN-BỐ
CỦA
ĐỨC GIÁO-CHỦ ĐẠO CAO-ĐÀI.
(với
báo-chí
Từ
sáng nay, Bần-đạo đã được mục-kích tinh-hoa của hai chục thế-kỷ lịch-sử.
Bần-Đạo hiện đương ở tại Thủ-đô mà Goethe, nhà văn-hào Đức và Montaigne,
Triết-học-gia Pháp đã ca-tụng uy-thế. Bần-Đạo đến đây với tinh-thần cao-cả của
toàn cỏi Á-đông. Cảm-giác của Bần-Đạo phát sanh do cảnh-sắc thiên-nhiên của dãy
Hi-Mã Lạp Sơn, đối tượng với những ngọn đồi tốt-đẹp mà Đấng Tạo-Hóa đã ban cho
nước Pháp sự hoan-lạc.
Công-trình
vĩ-đại của Đấng Tạo-Hóa thật vô-biên, sự vô-biên ấy đã hiển-nhiên trước muôn
vàn hiện-tượng kỳ-lạ trên hoàn-vũ. Nhưng đây có phải là lúc để trầm-ngâm
thưởng-thức những cảnh nhiệm-mầu tuyệt-mỹ ấy chăng? Hay chỉ là ão-ảnh trong khi
chiến-tranh đang dày-xéo, tàn-phá đất nước của Bần-Đạo? Nhân-danh một nhà
đạo-đức mà muôn ngàn tin-tưởng của những kẻ đang đau-khổ hi-vọng nơi vị
Giáo-Chủ Đạo Cao-Đài. Bần-Đạo chỉ tịnh-tâm nhập định giữ chay lạt và cầu-nguyện
Đức Thượng-Đế thương-xót đến đám người đau khổ ấy. Hằng triệu tín đồ Cao-Đài
cũng đương cầu nguyện trong lúc bao nhiêu chiến-sĩ bỏ mình để đem lại nền
hòa-bình trong tình bác-ái đại-đồng.
Đức-tin
của Bần-Đạo trụ-vững nơi sự tưởng-niệm thường nhựt ở Á-Đông và nhờ ân-huệ của
Thiêng-Liêng có thể giải-quyết những oán-ghét thù-hận như núi Thái-Sơn đặng.
Nhưng
Bần-Đạo cũng nhận thấy sự cần-yếu của những nhận-thức xác-thực rất thích-hợp ở
Âu-Châu. Bởi thế cuộc 'Du-Hành' của Bần-Đạo chỉ là cuộc du-lịch và tín-ngưỡng,
lần theo ánh-sáng Thiêng-Liêng. Còn sự kết-quả phải nhờ THƯỢNG-ĐẾ.
TUYÊN-NGÔN
CỦA ĐỨC HỘ-PHÁP PHẠM-CÔNG-TẮC
GIÁO CHỦ CAO-ĐÀI TÂY-NINH
(Trao
cho Hội-Nghị Tôn-Giáo Quốc-Tế tại Montreux - Thụy-Sĩ)
Ngày
12-7-1954
Các
Huynh Đệ,
Chúng
tôi từ xa đến rất hân-hạnh đặng dự vào không-khí thần-diệu này. Để ghi lại một
kỷ-niệm cùng các Bạn trong khi đi ngang đây, xin tặng bổn Thánh-Giáo của ĐỨC
CHÍ-TÔN.
Nhân-Loại
đang khủng-hoảng tinh-thần. Tất cả các Quốc-Gia đang sống trong cảnh lo-âu đang
tầm-kiếm một con đường cứu rổi trong hòa-bình, đã hứa hẹn cho những người có
thiện ý.
Duy-vật
đã lấn át duy-tâm và sức mạnh ép-đè lợi-quyền, chiến-tranh đang đe-dọa và đâu
đâu cũng lấy sức mạnh chống sức mạnh. Đây là một lỗi-lầm lớn đưa Thế-Giới đến
cảnh tiêu-diệt.
Chỉ
tinh-thần cao-cả của duy-tâm mới đánh bại được lý-tưởng duy vật, nhưng các
Đạo-Giáo hiện hữu vẫn còn lẻ-loi hình như bất-lực trước sự tàn-nhẫn và thù-hận.
Tôi
tin chắc rằng trong lúc này tư-tưởng chúng ta chỉ nhằm vào một mục-đích là
điều-hòa các lập-trường Tôn-Giáo làm một khối duy nhứt, tin tưởng Thượng-Đế và
Tạo-Vật.
Đó
là mục-đích mà một nền 'Tân Tôn-Giáo" (Đạo Cao-Đài) đã được thành-lập từ
năm 1925 tại Việt
Bởi
sự đại khoan-dung, Đạo Cao-Đài không thừa nhận lý-thuyết phân-hóa. Nhờ nó các
Tôn-Giáo sẽ gặp nhau và hiệp làm một nền Đạo duy-nhứt, một Đại-Đạo để đi tới
con đường bác-ái đại-đồng.
Đạo
Cao-Đài cũng như các Đạo-Giáo khác có học-thuyết công-truyền và bí-truyền.
Công-truyền là tín-điều của Tình-thương Đại-đồng, còn Bí-Truyền là thụ-giáo
theo đẳng-cấp. Nhân-loại có một nguồn-gốc duy-nhứt, tín-ngưỡng của con người
lúc ban-sơ hướng về Đấng Tạo-Đoan. Vì các sắc dân mỗi ngày mỗi tăng-gia nên sự
tín-ngưỡng trở nên phức-tạp.
Muốn
thống-nhứt nhơn-tâm cần phải dẫn-dắt các Tín-Ngưỡng trở về nguyên-thủy: sự thờ-phượng
THƯỢNG-ĐẾ và NHÂN-LOẠI.
THỐNG-NHỨT
và HÒA-BÌNH là hai danh-từ mà Thế-Giới hiện nay đang mong-mỏi. Đấy là lời
vàng-ngọc mà THẦY để vào tâm của mỗi người. Chính sự đoàn-kết tạo ra Hòa-Bình
giữa xã-hội và giữa các Quốc-Gia, sự đoàn-kết là gương chói-lọi thúc-đẩy loài
người sống trong tình Huynh-Đệ Đại-Đồng.
Như
thế Hòa-Bình chỉ thực-hiện bằng cách tập trung các Tín-Ngưỡõng Đạo-Giáo, sự
tầm-kiếm của quí vị là chánh đáng. Bắt đầu ngày nay, chúng ta phải hợp nhau,
đặt hết cố gắng quanh phướn hiệu của một Đấng Chí-Tôn, ráng sức nâng cao khắp
thế-gian hội-giáo 'CAO-ĐÀI' để làm cây đuốc-huệ dẫn-dắt nhân-sanh trên đường
HÒA-BÌNH và HÒA NHỊP.
(Bản dịch của CHÂU-HUỆ) Tài liệu này do Đoàn Thanh Thiếu Niên
Cao Đài Thánh Thất Seattle, tiểu bang Washington-Hoa Kỳ đánh máy lại.