42/- Ngày 27-12-1926 (âl. 23-11-Bính Dần): Ðức Thái Bạch & Ðức Chí Tôn thâu Môn Ðệ và dạy "... Thầy đến chỉ độ kẻ vô Ðạo, chớ không phải sửa Ðạo."
Lundi 27 Décembre
1926 (23-11-Bính Dần).
THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Thượng Trung Nhựt, Ðạo Hữu khá khuyên những kẻ đến đây
chẳng lòng thật tình kỉnh lạy Chí Tôn nên xuất ngoại nghe. Chỉnh đàn Thầy ngự.
NGỌC
HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Trung, con nên cho cả Môn Ðệ yêu dấu Thầy hầu nội
hết.... Cười... Không cần nói chúng con cũng hiểu, Thầy rất vui mừng. Vậy Thầy
dặn con, mỗi khi chúng nó đến phải tiếp rước trọng hậu nghe à.
Chư Nhu thượng sớ.
Bốn ông Lục và chín người Ðàn Thổ - Thâu hết.
Kỳ,... xin đi cúng nơi các nhà đặng khai đàn cho chư
Ðạo Hữu trong các làng hạt Tây Ninh.
Ấy là phận sự nó.
Trung xin về.... Chánh phủ - Phải.
Lịch xin cúng cơm cho ông Lão.
Ðặng.... Cười. Nếu Thầy định thì Thầy sẽ dạy con đừng
cúng kiến chi hết vì chơn nhơn chẳng còn hưởng của phàm bao giờ. Con làm tiệc
đãi chớ chẳng nên gọi cúng.
Ðại:
Ðại
bi chẳng quản một phần riêng,
Thấp thỏi phàm tâm chác dạ phiền.
Ðại độ khá lo giồi tánh đức,
Quảng tâm mới hạp đức Thiêng liêng.
Thâu
Hạp:
Hiệp
chung mấy Ðạo lại nên giềng,
Tỏ rõ nên quyền Ðấng quản Thiên.
Dưới mắt rõ ràng trăm phép lạ,
Nào ai chối đặng một Thiên quyền.
Thâu
Cẩm:
Cẩm
tú giang san một gánh nâng,
Ðường xưa nẻo cũ đã quen chừng.
Dưới Trời chưa rõ nền chơn thật,
Hư thiệt xem qua giống đám rừng.
Lui.
Tị:
Tị
hiềm chi những tiếng gièm pha,
Ngó vách chưa hay đã khỏi nhà.
Ðôi mắt phàm phu đâu biết đặng,
Huyền vi tối trọng Ðấng cao xa.
Thâu
Thiệt:
Thiệt
thiệt hư hư thế lộn hoài,
Từ xưa lầm lạc dễ ai hay.
Trên không biết dưới đâu nên phía,
Trái địa cầu xây cứ vậy hoài.
Thâu
Cang:
Cang
trực lòng trong cũng đáng khen,
Tuy vân nghèo khó đức không hèn.
Hơn thua trối mặc đời bao biếm,
Nửa kiếp dầu qua hết lấn chen.
Thâu
Sửa:
Sửa
mình khá giữ Ðạo cho tròn,
Ðức hạnh làm gương sửa cháu con.
Mượn phép thiên nhiên làm phép tục,
Từ nhiên giòng họ hết hao mòn.
Thâu
Thao:
Thao
lược từ xưa đã mấy nhà,
Ðời qua tên tuổi cũng đều qua.
Nền nhân ví bẳng nêu danh thế,
Thánh đức đem so mới thế nào.
Thâu
Thông:
Thông
tri thời thế xét soi mình,
Biết tội mà chừa phải trọng khinh.
Hai lẽ một đàng tà với chánh,
Bên thì làm dữ phía làm lành.
Thâu
Ðâu:
Ðâu
hay trần thế Phật Trời vào,
Lập Ðạo dắt dìu phép luật trao.
Cửa Phạm dầu xưa xem lạ nẻo,
Ðường Tiên từ đấy hết ngăn rào.
Thâu
Hồ Liên Hương:
Mười
hai bến đậu đã nên duyên,
Phải gió êm đưa vững chiếc thuyền.
Cỡi phụng chờ ngày tu đắc Ðạo,
Phi thường há để khuất thuyền quyên.
Thâu
Thầy dặn rằng: Thầy đến chẳng phải lập một nền Ðạo mới
mà đặng nhắc các con rằng: Ngày tận tuyệt đã hầu gần, Quỉ vương sắp đến, Thánh
ngôn các Ðạo đã khai từ thuở tạo Thiên không đủ kềm thúc nhơn sanh đặng trọn
lành. Ðời càng ngày càng trở nên hung bạo, nhơn loại giết lẫn nhau, cả hoàn cầu
giặc giả, bịnh chướng biến sanh, thiên tai rấp đến. Ấy là các điều Thầy đã nói
tiên tri rằng: Ngày tận thế đã đến. Thầy đã tạo thành trọn đủ Pháp Luật. Thầy
đến chỉ độ kẻ vô Ðạo, chớ không phải sửa Ðạo. Con hiểu à.