35/- Ngày 20-12-1926 (âl. 16-11-Bính Dần): Ðức Thái Bạch & Ðức Chí Tôn thâu Môn Ðệ và dạy đạo.
Lundi 20 Décembre 1926 (16-11-Bính Dần).
THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội,
chư Chúng Sanh,
Thơ Thanh Hiền Hữu, Thánh ngôn
in ra chỉ để phát cho trong mỗi Thánh Thất và Chức Sắc Thiên Phong giáo Ðạo mà
thôi.
Hiền Hữu lo lập Luật, còn
Thượng Trung Nhựt?
Chỉnh đàn, Thầy ngự.
NGỌC
HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Các con, đáng kiếp cho mấy con nghé, phải có hình phạt
như vậy các con mới biết sợ, chớ dỗ dành ngon ngọt các con không sợ, còn Thái
Bạch hăm trừng thì các con đều kinh khủng.... Khi Thầy và Thái Bạch khác nhau
xa lắm con há?
Nhiều đứa sẽ còn bị Thái Bạch nữa, mấy đứa nhỏ rán giữ
hạnh không thì bị xuất ngoại mà chớ....
Chư Nhu cầu Ðạo....
Nỉ đỏ chỉ vàng con.
Trung Nhựt vì đó phải bị phạt, chẳng một điều các con
tuân theo Thánh ý. Thầy biểu điều gì các con cũng làm nghịch. Vậy thì Ðạo mới
thế nào. Con phải nói lại với nó khi nó đến, phải cầu cơ cho Thái Bạch dạy dỗ
nghe à. Thượng sớ.
Nguyễn Văn Lạc:
Lạc
hoan chưa phải buổi cho mình,
Nghĩa mặn tình nồng chớ dễ khinh.
Nửa mái tóc tơ còn buộc trói,
Ðem mình toan gởi cửa anh linh.
Thâu
Lương Văn Hòa:
Hòa
vinh hòa khổ cũng chung nhau,
Ai xúi đem lê đến đổi đào.
Nương cảnh cũ nép cây đợi thỏ,
Ngọn nguồn ai rõ nỗi âm hao.
Thâu
Nguyễn Văn Ngãi:
Ngãi
nhân cam phận chịu bần hàn,
Mình biết trọng mình mặc kẻ sang.
Mấy ngón tri âm thưa thớt bạn,
Mà trong ngựa bạc cửa sơn vàng.
Thâu
Trần Văn Khuyên:
Khuyên
về để chữ lại thơ đình,
Chừng đến ngựa mời đặng hiển vinh.
Ðào quế sum suê xuân vẽ sắc,
Hết cơn phàm tục bước Thiên đình.
Thâu
Lê Văn Ðiều:
Ðiều
hay lẽ phải khá gìn lời,
Một điểm đức dồi một vẻ tươi.
Con cái muốn nên đường hiếu hạnh,
Con tua trước biết sợ oai Trời.
Thâu
Trần Văn ...:
Sáng
đèn cánh bướm phải tiêu tàn,
Phải biết gần quan mới hiểu quan.
Thinh thế mượn con tua trả lại,
Thủ chơn danh noi Ðạo tìm đàng.
Thâu
Nguyễn Văn ...:
Thảo
chi sang lượm với danh mua,
Chẳng hiểu chánh tâm cứ nói đùa.
Ðứa nịnh năng gần người chánh lánh,
Phải ngươi sanh dưới phép nhà vua.
Lui.
La Văn ...:
Lựa
nên một giống máu anh hùng,
Chẳng phải phen người đủ lược thao.
Chính giữa ba quân không lãng trí,
Việc nhà lại chịu nỗi tầm phào.
Thâu
Trần Văn ...:
Thình
lòng ẩn nhẫn đợi đôi năm,
Con khá từ đây biết kiệm cần.
Ðại phú do Thiên tuy đã vậy,
Ðủ no không thiếu bởi nên cần.
Thâu
Ðá:
Ðá
thử vàng kia rõ tuổi cao,
Phải nên danh cả chớ tự cao.
Ðường quan lắm nỗi điều gay trở,
Chước lánh nhàn tìm mới chí cao.
Thâu
Mùi:
Mùi
chua ngọt bả sang hèn,
Ðời chác một điều dụ tiếng khen.
Trăm tuổi áo là còn gắng điếu,
Công trình cửa phạm chả hề quen.
Thâu
Võ Bá ...:
Nhạc
hay một giọng phải đồng hòa,
Muốn mạnh có người với có ta.
Ðừng ỷ mình hay toan gánh vác,
Xưa nay tiếng xóm chả không nhà.
Thâu
Cẩn:
Cẩn
ngôn cẩn hạnh khá gìn hoài,
Ðừng phụ ai cũng chẳng khinh ai.
Ðóng cửa dạy nhà nên đạo nghĩa,
Chẳng vui phong tặng cũng vui tài.
Thâu
Trị:
Trị
đời con thử nghĩ cho đời,
Ác trọng mình làm cũng gọi khinh.
Kẻ mất lưỡi cày hô mất cán,
Thành ngôn là biết chánh ngôn thình.
Thâu
Chác:
Chác
điều buồn thảm dẫy đầy lòng,
Hết kiếp phận mình cứ long đong.
Dựa cột cột xiêu nhà sập nóc,
Kham tai cái kiếp cửa nhà không?
Thâu
Cả Nữ phái thảy đều thâu.