18/ Ngày 27-11-1926 (âl. 22-10-Bính Dần): Ðức Chí Tôn thâu Môn Ðệ.
Vendredi 27
Novembre 1926 (22-10-Bính Dần)
Hỉ các Ðẳng Nhơn
Sanh,
Trung thượng sớ, lấy
toa số 2 để sau con.
Phạm Văn Danh:
Vì
thương nhơn loại cực lòng Ta,
Ta hỏi nhơn sanh có biết à?
À Ðất Trời kia ai Tạo hóa,
Hóa sanh chung hưởng há quên già.
Thâu
Nguyễn Văn Chung:
Quên
già, già cũng một cười thôi,
Thôi kẻ quên ơn nói chẳng rồi.
Rồi cuộc tuần hườn sau mới rõ,
Rõ rồi hối hận việc thôi rồi.
Thâu
Võ Văn Nhàn: (Cẩm Giang, Tây
Ninh)
Thôi
rồi một giấc biệt ngàn thu,
Thu muốn xuân về phải rán tu.
Tu luyện tua bền lòng sắt đá,
Ðá bền cũng phải đổ về Thu.
Thâu
Nguyễn Văn Quyến: (Cẩm Giang)
Về
thu chạnh dạ nhớ hồi xưa,
Xưa đã cam lòng đã rõ chưa.
Chưa rõ nay còn tìm tỏi đến,
Ðến nơi cửa Phật biết rồi chưa?
Rán tu
kẻo muộn. Thâu.
Huỳnh Văn Ngô: (Hiệp Ninh, Tây Ninh)
Rồi chưa Nhơn đạo đến cầu tu,
Tu ấy nặng nề lắm công phu.
Phu phỉ lòng kia phàm chưa dứt,
Dứt lòng trần tục sẽ xin tu.
Thâu
Ðoàn Văn Nuôi: (Hòa Hưng, Rạch
Giá)
Xin
tu phải rõ Ðạo là gì,
Vì chẳng đồi phong nẻo phải đi.
Ði đến tầng cao rồi biết thấp,
Thấp cao hai lẽ rõ là chi.
Thâu
Ngô Văn Hồng: (Hòa Hưng, Rạch
Giá)
Thấp
cao hai lẽ rõ là chi,
Chi cũng chẳng qua biết thế thì.
Thì đặng thân hiền trăm tuổi thọ,
Thọ như ông Thọ sướng li bì.
Thâu
Phạm Văn Ðể: (Cẩm Giang, Tây
Ninh)
Li
bì cảnh ngộ dạ hằng lo,
Lo chẳng đặng mà cũng rán lo.
Lo cửa lo nhà lo sức kém,
Kém vì chưa biết Ðạo nên lo.
Phải xét mình cho lắm nghe! Thâu.
Trang Văn Khánh: (Long Thành, Tây
Ninh)
Nên
lo cho đặng mối cang thường,
Thường bữa trau giồi cái tánh cương.
Cương trực lòng như người Thánh trước,
Trước làm quân tử tánh phi thường.
Thâu
Nguyễn Văn Liểng: (M. Trực, Lộc
Ninh, Tổng Thanh Hóa, Rạch Giá)
Phi
thường hạnh ấy nghĩ mà lo,
Lo hết sức người mới thấy cho.
Cho cái kiếp trần danh với lợi,
Lợi gì cho bằng Ðạo Tiên Nho.
Rán tu hạnh. Thâu.
Ngô Văn Nho: (Cẩm Giang, Tây
Ninh)
Tiên
Nho cũng học Phật chung nền,
Nền Ðạo tu tâm chí cũng nên.
Nên đạo hạnh mình, mình cạn xét,
Xét cho tột lý Ðạo nhà nên. (THÂU)
Nhà
nên cũng tại gái lòng lành,
Lành dữ khuyên ai chớ cạnh tranh.
Tranh lắm bà con đều ghét nết,
Nết na tề chỉnh ấy khôn lanh.
Thâu. Rán tu hạnh, việc chi sẽ có Thầy.
Nguyễn Văn Tám:
Khôn
lanh cho biết Ðạo mà theo,
Theo đặng kịp người khỏi ngặt nghèo.
Nghèo ngặt bởi lòng không chứa đức,
Ðức là cây cội dục lòng theo.
Thâu
Ðặng Văn Nẵm:
Lòng
theo mây gió ngậm ngùi thay,
Thay đổi cuộc kia có mấy ngày.
Ngày lại tháng qua đời chóng chạy,
Chạy quanh chưa mệt đã qua ngày.
Thâu
Huỳnh Thị Bài:
Qua
ngày đã thấy giấc chiêm bao,
Bao nhiêu tình cảnh luống thêm sầu.
Sầu dã dượi lòng ta tuổi lớn,
Lớn nhỏ khuyên lo Ðạo khá cầu.
Thâu
Lê Thị Chánh: (Phú An Hòa, Mỹ
Tho)
Khá
cầu mà học Ðạo cao xa,
Xa chốn tục phàm khá bước qua.
Qua khỏi đem người lên Nữ phái,
Phái chi cho có ít người cao.
Thâu: Cẩm Giang.
Cũng thâu: Long Thành, Hòa Ninh.
Thầy ban ơn cho các con.
@@@