31/- Ngày 17-12-1926 (âl. 13-11-Bính Dần): Ðức Thái Bạch & Ðức Chí Tôn thâu Môn Ðệ và dạy đạo (bằng Pháp ngữ).
Vendredi
17 Décembre 1926 (13-11-Bính Dần).
THÁI BẠCH
Hỉ chư Môn Sanh,
Monsieur Dauplay est prité d'attendre la venue du
Divin Maitre.
NGỌC
HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Dieu tout puissant qui vient sous la nom de Cao Dai
pour enseigner la vérité en Annam.
Dauplay: Debout et lis.
Je tiens à ta dire que rien ne
se creé et néxiste sur globe sans ma volonté. De pauvres esprits prétendent
qu'ils sont dans le secret de Dieu. Or, je ne donne à nul humain ici. Bas d'en
jaire la révélation. Pour venir à moi, il faut des prières. Je ne néglise pas à
me manijestér quand ces prières sont sincères. Il suffit, pour vous convaincre
que je suis bien Jéhovah des Hébreux le Dieu des armmés des israclites, le Dieu
inconnu des Juifs et le vrai Père de Jésus Christ, de me prier par ce prête nom
Cao Dai pour que vos voeux soient exaucés. Tu viens à moi avec un sentiment
sincère pour bien jaire aux peuples soumis qui te sont confiés. Je te prie
alors de propager cette doctrine à tous tés protégés. C'est la seul qui maintient l'humannité dans l'amour
des créatures et vous apporte une paix durable.
Sibon:
Thành
tín nhứt tâm cũng đáng khen,
Không sang tột bực cũng không hèn.
Nêu danh trí sĩ nhà quan nghiệp,
Có thuở ơn ban nghiệp sách đèn. (THÂU).
Châu Thiết:
Nhà
ân hậu bực tài danh,
Buồn lúc phong quang chẳng đắc thành.
Khanh tể nối đời khanh tể mãi,
Một điều khuyết Ðạo chẳng đua tranh.
Thâu
Dauplay:
Hoàng
ngọc điệp của trâm anh,
Tập tánh ôn phu đã tánh thành.
Hiền đức nên trang ngôi điện các,
Phải ..... sửa vững lúc nghiêng thành.
Sô:
Sô
sa ít chịu vải bô ưa,
Tùy thế công danh cũng đã thừa.
Lừa lọc trăm mưu nên nghiệp cả,
Bởi không dua nịnh chúng chê thừa.
Tiệp:
Tiệp
theo thời thế tánh hiền lương,
Cứ giữ ôn nhu chịu thủ thường.
Nếu biết mình nên là bởi đức,
Dưới quyền trẻ dại khá nên thương.
May
thay nên lúc thủ ngao đầu,
Ðạo đức của con ý vị sâu.
Có thuở mạng Trời đưa sắc đến,
Nên giềng Ðạo cả chẳng bao lâu.
Lâm Thị Ái Nữ, khá
nói Ðạo cho em nghe con.
Danh Chúc:
Phật
tâm ai hiểu cái người nầy,
Biết đặng cùng chăng chỉ một Thầy.
Ðừng sợ nghèo hèn lo đạo hạnh,
Của dư có kẻ đến dâng hoài.
Thượng.
Quyền:
Quyền
con cũng lớn cửa nhà Thầy,
Những việc rầu buồn khá bỏ khuây.
Ðặng lớn thuyền rồi đừng tính chở,
Tự nhiên có kẻ đổ đông đầy.
Dự:
Dự
vào đường Ðạo hạnh tua trau,
Ðừng đợi người kêu mới tỉnh màu.
Phương tục đã quen theo thục cách,
Ðến đền Tiên Phật dễ đâu nào.
Tâm:
Tâm
thành có thuở nghiệp nhà nên,
Ðạo đức khuyên con cứ giữ bền.
Hễ đặng bữa cày buông bữa giỗ,
Phân thân đâu đặng hưởng hai bên.
Trà:
Trà
đình ai để nợ cho con,
Vì nghĩa mà thân phải mỏi mòn.
Ðừng trách Trời già không mắt thấy,
Dầu thay cơ Tạo cũng Thầy còn.
Dưỡng:
Dưỡng
sinh đã vẹn nợ đôi bên,
Có thiếu thì con cũng trả liền.
Phủi sạch bụi hồng cho rảnh kiếp,
Thân còn chẳng kể, kể chi duyên.
Dậy:
Dậy
đục lóng trong trách lũ chài,
Ðã an thân phận phá vì ai.
Tẻ vui đã hưởng mùi dưa muối,
Nơi thế dường như khách lạc loài.
Thâu
Cật:
Cật
vấn cho ra lẽ ức oan,
Thôi con bớt thảm lụy tuôn tràn.
Mắt Trời đã thấy cơn nhằn nhọc,
Bởi kiếp căn xưa phải chịu mang.
Thâu
Duyên:
Duyên
đằng thuận gió đã êm thuyền,
Bốn biển năm hồ đã đậu yên.
Khá tưởng chút tình lo nỗi hiếu,
Trả xong nhơn nghĩa Phật tâm truyền.
Thâu
Tiếng:
Tiếng
đức còn hơn lẽ tiếng tài,
Mấy trang hằng giữ một lòng hay.
Biết người biết mặt lòng đâu biết,
Ðừng cứ đeo đai nỗi sắc tài.
Thâu
Lục:
Lục
xem các sách Thánh Hiền xưa,
Ðều đặn lành tu dữ ấy chừa.
Ðã lóng bên tai Tiên trước mặt,
Kim Tiên Huệ Mạng thấy hay chưa.
Thâu
Ðầy:
Ðầy
túi còn lo kiếm chứa thêm,
Cái tham thế sự thấy thì thèm.
Ưa dằn đồng dưới trên năm bảy,
Ðể của phù vân đến cũ mèm.
Thâu
Quân:
Quân
trung ai rõ nữ anh hùng,
Lập nghiệp cho người đến hưởng chung.
Ví bẳng kẻ sau noi đứa trước,
Thì đời phúc hậu nối không cùng.
Thâu
So:
So
đời lại nghĩ thảm cho đời,
Nhỏ biết tu mà lớn biết chơi.
Trẻ dại đôi khi lo bực trí,
Nghĩ càng phát giận lại buồn cười.
Cả bên Nam đều thâu.