PHÁP
LỆNH CỦA ỦY BAN THƯỜNG VỤ QUỐC HỘI
Số
21/2004/PL-UBTVQH11
Ngày
18.6.2004
VỀ
TÍN NGƯỠNG TÔN GIÁO.
-
Căn cứ vào Hiến pháp nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 1992 đã được
sửa đổi, bổ sung theo Nghị quyết số 51/2001/QH10 ngày 25 tháng 12 năm 2001 của
Quốc hội khoá X, kỳ họp thứ 10;
-
Căn cứ vào Nghị quyết số 21/2003/QH11 ngày 26 tháng 11 năm 2003 của Quốc hội
khoá XI, kỳ họp thứ 4 về Chương trình xây dựng luật, pháp lệnh năm 2004;
Pháp
lệnh này quy định về hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo.
Chương
I
Những
Quy Ðịnh Chung
Ðiều
1
Công
dân có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào.
Nhà
nước bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Không ai được xâm
phạm quyền tự do ấy.
Các
tôn giáo đều bình đẳng trước pháp luật.
Công
dân có tín ngưỡng, tôn giáo hoặc không có tín ngưỡng, tôn giáo cũng như công
dân có tín ngưỡng, tôn giáo khác nhau phải tôn trọng lẫn nhau.
Ðiều
2
Chức
sắc, nhà tu hành và công dân có tín ngưỡng, tôn giáo được hưởng mọi quyền công
dân và có trách nhiệm thực hiện nghĩa vụ công dân.
Chức
sắc, nhà tu hành có trách nhiệm thường xuyên giáo dục cho tín đồ lòng yêu nước,
thực hiện quyền, nghĩa vụ công dân và ý thức chấp hành pháp luật.
Chương
VI
Ðiều
Khoản Thi Hành
Ðiều
38
Trong trường hợp điều
ước quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam ký kết hoặc gia nhập có quy
định khác với quy định của Pháp lệnh này thì thực hiện theo quy định của điều
ước quốc tế đó.
Ðiều
40
Pháp
lệnh này có hiệu lực từ ngày 15 tháng 11 năm 2004.
Ðiều
41
Chính
phủ quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành Pháp lệnh này.
TRÊN
ĐÂY LÀ TRÍCH ĐOẠN NGUYÊN VĂN PHÁP LỆNH.
Xin
lưu ý điều 38: Trong trường hợp điều ước quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt
Nam ký kết hoặc gia nhập có quy định khác với quy định của Pháp lệnh này thì
thực hiện theo quy định của điều ước quốc tế đó.
@@@
Như
vậy về phương diện tín ngưỡng tôn giáo; pháp luật Việt Nam không được trái với
các điều ước quốc tế mà Việt Nam đã tham gia.
Nếu
pháp luật Việt Nam trái với điều ước quốc tế về tín ngưỡng tôn giáo thì phải
thực hiện theo qui định của điều ước quốc tế đó.
CUNG CẤP THÔNG TIN.
Ông
Heiner Bielefeldt - Báo cáo viên đặc biệt của Liên hợp Quốc về tự do tín ngưỡng
- từ 21-31/7/2014, ngày 31/7/2014, ông đã tổ chức họp báo quốc tế tại Hà Nội về
chuyến thăm của mình. Ông xác định:
TỰ DO TÔN GIÁO LÀ QUYỀN CHỚ KHÔNG PHẢI ÂN HUỆ XIN CHO.
Ông
nêu những hạn chế về quyền tự do tôn giáo của người dân Việt Nam ngay trong các
văn bản luật pháp đã ban hành: “...trong niềm tin và nhận thức tôn giáo, đạo
đức hay triết lý của một người phải được tôn trọng vô điều kiện và không bao
giờ được áp dụng bất kỳ giới hạn hay can thiệp nào với bất cứ lý do nào, ngay
cả trong trường hợp khủng hoảng nghiêm trọng hay tình trạng khẩn cấp”.
Ông
định nghĩa: “Việc thực thi quyền
con người đối với tự do tôn giáo hay tín ngưỡng, bởi cá nhân trong cộng đồng
với những người khác, không thể phụ thuộc vào bất kỳ hành vi công nhận hay phê
duyệt hành chính cụ thể nào. Tự do tôn giáo hay tín ngưỡng là quyền phổ quát
vốn có trong tất cả con người và vì thế có vị thế quy chuẩn cao hơn bất kỳ một
hành vi hay thủ tục hành chính nào”.
Và
ông kết luận: “Như vậy, quyền của một
cá nhân hay một nhóm đối với tự do tôn giáo hay tín ngưỡng của họ không bao giờ
có thể “được tạo ra” bằng bất kỳ thủ tục hành chính nào.
“Tôi cũng muốn
nhấn mạnh rằng việc đăng ký chính thức theo quy định của Chính phủ không phải
là điều kiện bảo đảm cho quyền tự do tôn giáo hay tín ngưỡng được tôn trọng một
cách đầy đủ”.
Báo
cáo viên đặc biệt của LHQ đã khẳng định: những
văn bản, cách hành xử của Việt Nam căn cứ vào chuyện “Đăng ký” để hạn chế quyền
tự do tôn giáo là sự vi phạm các cam kết quốc tế, các văn bản, tiêu chuẩn quốc
tế mà Việt Nam đã cam kết khi tham gia Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc.
@@@
Người
theo chơn truyền Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ cần nắm vững điều 38 và hiểu được buổi
họp báo tại Hà Nội của Đặc phái viên Liên Hiệp Quốc để thực hiện quyền tự do
tín ngưỡng.
NAY KÍNH.