GÓP PHẦN HIỂU ĐÚNG.
“MỘT SỐ ẨN
NGÔN CỦA ĐỨC HỘ PHÁP”.
TRÍCH: GIÁO LÝ PHỔ THÔNG.
CAO CANH TÂN.
(2007).
Nhiều người trong chúng ta hẳn còn nhớ câu: MỌI CON ĐƯỜNG ĐỀU DẪN VỀ LA
MÃ . Câu nói trên có giá trị như thế
nào?
Nếu xét trên nghĩa đen thì câu nói trên đây chưa bao giờ đúng, sai ngay
từ lúc nói ra… nghĩa là hoàn toàn sai….
Nếu xét theo nghĩa ẩn ngôn thì câu nói ấy hẳn nhiên phải có duyên cớ và
đúng nên được xã hội chấp nhận và lưu truyền như một danh ngôn….
Con đường trong câu nói trên hẳn
nhiên không phải là con đường bằng đất nơi làng xã hay là con đường tráng nhựa
nơi quốc lộ như mắt ta vẫn thấy.
Con đường ở đây là con đường của trí tuệ, của tư tưởng và quyền lực.
Vậy La Mã là gì? La Mã là tên
của một quốc gia. Thủ đô của La Mã khi
xưa chính là thủ đô của nước Ý ngày nay. Vào thời Đức Chúa
Jésus giáng sinh thì La Mã là một đế chế hùng mạnh… vùng đất Palestin nơi Chúa
sinh ra là thuộc địa của La Mã…
Xét về ý nghĩa câu nói trên có
lẽ ra đời lúc:
La Mã còn đang dẫn đầu tư
tưởng một bộ phận của nhân loại trong thần quyền lẫn thế quyền.
Hoặc là lúc đế chế La Mã đã tàn lụi về quyền lực nhưng nhân loại thấy
được cái hay cái đẹp của nền văn hoá La
Mã nên quay ra học tập nền văn hoá ấy… Trường hợp nầy có thể là đế chế La Mã đã
cáo chung về quyền lực nhưng quan niệm và cách thức tổ chức xã hội pháp quyền
hay các tác phẩm triết học, văn học, nghệ thuật của họ còn lưu lại và chinh
phục những kẻ thắng thế trên chiến trường nhưng lại kém La Mã về văn hoá. (Chủ
nghĩa phục hưng là một minh chứng).
Nền văn hoá La Mã thì rực rỡ
và hoành tráng… nhưng sự cáo chung của
đế chế La Mã là nguyên nhân chính
để chữ La Mã trở thành TỬ NGỮ. Nghĩa là chữ La Mã vẫn còn nhưng không mấy ai
xài đến nữa…
Tóm lại câu nói trên thể hiện: La Mã là toạ độ gốc
nên phải dùng đấy để định vị. (Thập niên
80 của thế kỷ 20 ta còn nghe câu mọi con đường đều đến Mácxơcơva nhưng ngày nay
hiếm khi thấy lưu hành…).
Người có Đạo Cao Đài thường
hay nghe nói lại một số câu nói của Đức
Hộ Pháp như:
-
Bình Dương máu
nhuộm…
-
Khu Chà Là dành
cho những người hai vợ.
-
Núi Bà là rún
biển.
Những câu nói nầy không nằm trong hệ thống văn bản, nhưng thường là gắn liền với một câu chuyện
hay giai thoại nào đấy rồi những người nghe được lưu truyền, kế tiếp sự lưu
truyền là sự lý giải theo nhiều lãnh vực nhưng phần lớn chưa được biện giải… Hẳn nhiên cách hiểu về
những câu nói trên tuỳ vào nhận thức mổi
người nhưng có những cách nhận xét làm
cho nhiều người ngỡ ngàng…
Bài viết nầy nhằm góp phần hiểu đúng một số câu nói của Đức Hộ
Pháp. Muốn góp phần hiểu đúng thiết
tưởng phải nêu rõ cơ sở văn bút của tham luận…
Tiền đề cơ bản: Phải hiểu các câu nói trên ở vào diện ẩn ngôn.
Đã xác định đó là những ẩn ngôn thì phải có ít nhất 03 yếu tố để hiểu.
- TIẾNG AN NAM là chánh tự của Đạo Cao Đài nên phải dùng đó ĐỂ LÀM CHÌA KHOÁ.
- Lấy luật lệ, kinh điển, giáo lý tôn giáo để làm nội
lực cho sáng tỏ.
- Liên hệ đến thời điểm câu nói ra đời.
A- BÌNH DƯƠNG MÁU NHUỘM.
Nhiều người hiểu rằng phải có
những cuộc đổ máu kinh hồn trên Lộ Bình Dương Đạo. Nguyên nhân xuất phát những đau thương ấy thì cũng có rất nhiều
kiến giải nhưng chúng tôi không chia xẽ những cách hiểu đó nên không ghi chép
lại đây… Theo thiễn nghĩ thì các cách hiểu như thế chưa phù hợp với đạo lý
thời Tam Kỳ Phổ Độ.
Chúng tôi xin phép trích dẫn một số
văn bút để cùng nhau suy nghĩ.
1- Thánh Ngôn Hiệp Tuyển.
a- Q.1. T: 79. bản in 1928:
…Thiên Thơ có đủ các máy hành tàng nhưng THẦY vì thương các con mà
phải sửa nét tân khổ ra đường lo liệu.
Các con đặng tự do mà hành biến cho xong
việc…
Mở đạo kỳ nầy Thầy không cho đổ máu nữa…
Cái lẽ không cho đổ máu là vì trình độ văn minh ngày nay đã khác với
xưa rất nhiều; cuộc sống vật chất của
nhơn loại ngày nay khác với ngày xưa
thì hẳn nhiên cuộc sống tinh thần cũng khác. Cái thời nhân loại đun nấu bằng củi bằng than… di chuyển bằng
sức kéo của gia súc… đã qua rồi…
Các bài toán về chiến tranh, hoà
bình, công bằng, bác ái vẫn còn đó… chưa giải quyết xong nhưng cách thức giải
quyết và mức độ sâu rộng của bài toàn
không còn như xưa nữa…
Xét về cơ chế các Tôn Giáo thời Nhị Kỳ Phổ Độ đều xuất phát từ một cá
nhân đề xướng nên chính cá nhân ấy là mục tiêu để cho những người không đồng ý
với các vị nhắm vào đấy mà triệt tiêu.
Còn cơ chế Tam Kỳ ngay từ đầu Chí Tôn đã lập ra Hội Thánh cho nên sẽ
không thể có chuyện đem cả một Hội Thánh ra để giết hại hay là đóng đinh…
b- Đức Chí Tôn từng dạy: Tình thương là chìa khoá mở cửa Bạch Ngọc
Kinh. Đền Thánh là biểu tượng cho đức tin vô song cho tình thương, minh triết… và
Lộ Bình Dương lại đi ngang qua Bao Lơn Đài tại Toà Thánh… “Đoạn trong Nội Ô thì
Lộ Bình Dương Đạo mang tên Phạm Hộ
Pháp” vậy thì không có lý gì trên một con
đường có vị trí đặc biệt như thế lại diễn ra cảnh núi xương sông máu… đầy đau khổ như thế…
2- Kinh Xuất Hội:
Nhờ Chí Tôn dạy khôn lẽ Đạo
Phật, Thánh, Tiên nhỏ máu nhiệt thành.
Vạn linh đã hiệp Chí linh
Hội xong cậy sức công bình Thiêng Liêng…
Chúng ta ai cũng biết rằng Thần, Thánh, Tiên, Phật
là các Đấng vô hình… Các vị là người đã bỏ xác phàm, các vị không có phàm thân như người nơi cõi trần… vậy
thì Thần, Thánh, Tiên, Phật làm gì
có máu…
Đã không có máu thì câu Phật, Thánh, Tiên nhỏ máu nhiệt thành…. Phải
hiểu thế nào???.
Phật, Thánh, Tiên trong trường hợp nầy là Phật, Thánh, Tiên tại thế.
Tại sao dám hiểu là Phật,
Thánh, Tiên tại thế?
Bởi vì Kinh Nhập Hội câu 13-16:
… Đại Từ Phụ ra ơn dìu dẫn
Diệt trí phàm: hờn, giận, ghét, ganh
Để tâm dưới ánh Chí Linh
Soi tường chơn lý chỉ rành chánh văn…
Có nhập hội rồi mới có xuất hội mà nhập hội thì đã Diệt trí phàm:
hờn, giận, ghét, ganh ấy là diệt
cái trí phàm để còn lại cái tâm thánh khi nhập hội, có tâm thánh mới tìm
ra chánh lý ẩn chứa bên trong văn bản
hay sự việc… tâm thánh thể hiện qua tâm huyết và cân não đó là cơ sở để hiểu Phật,
Thánh, Tiên tại thế mới phù hợp với việc nhỏ máu nhiệt thành….
Trong Lễ rước Chư Thánh đáo tân niên năm Nhâm Thìn (1952) Đức Hộ Pháp
có giảng: Bần Đạo nói thật chúng ta sống là do
cái hồn mà sống chớ cái xác là vật tạm để để chúng ta mượn đặng trả quả
kiếp đó thôi. Còn các bạn chúng ta
nơi cõi Thiêng Liêng Hằng Sống có hồn mà
không xác là vì họ đã thoát kiếp trần rồi….
Có Soi tường chơn lý chỉ rành chánh văn… thì hành động mới có
được kết quả.
Còn như dốt nát cộng với nhiệt tình mà không gặp được bậc lãnh đạo đấy
đủ đức độ và tài năng dìu dẫn thì biến thành kẻ phá hoại mà thôi…
Thực tế thì Đức Hộ Pháp trong lần Hội Nhơn Sanh năm Đinh Sửu (1937)
cũng như một số lần khác, đã than thở rất nhiều về năng lực của Chức Sắc Thiên
Phong, nhưng do nơi có được một tầng
lớp lãnh đạo cực kỳ sáng suốt nên cơ Đạo
tại Tổ Đình đã có những thành tựu hết sức rực rỡ… nhưng đến khi tầng lớp lãnh đạo ấy rời bỏ quán tục trần
ai thì các vị còn lại không thể bỉnh cán công việc, nên lần hồi lộ ra những sút kém từ trong nội lực… (Chừng
nào Chi Pháp đã ra đi; Lúc ấy Đạo Trời gặp vận suy…)
3- Lời thuyết Đạo của Đức Hộ Pháp.
Đạo Cao Đài là hườn thuốc phục
sinh hoà bình của nhơn loại.
Thầy cấm hẳn sự ghét nhau…
Vậy hiểu chữ Bình Dương máu
nhuộm theo cách giản đơn là máu chảy thành sông xương chất thành núi là quyền
tự do suy đoán và tìm hiểu của mổi người nhưng chúng tôi thì không chia xẽ…
4/-
Sở hành Đức Hộ
Pháp:
Năm 1954 đất nước Việt Nam đang đứng trước hiểm hoạ chia đôi hai miền Nam
và Bắc. Tín đồ Cao Đài nói riêng và đồng
bào cả nước nói chung đã lên tiếng tha thiết không muốn cảnh một dân tộc lại bị
phân đôi. Đức Ngài thể hiện ý chí đoàn kết ấy bằng hành động nên đã đích
thân sang Pháp rồi đến Genèvre để kêu gọi các nhà lãnh đạo chánh trị tôn trọng
ý muốn của người Việt Nam nhưng lời kêu
gọi ấy không mang lại kết quả và sau đó Ngài sang Miên Quốc để không bị bất cứ thế lực chánh trị nào lợi
dụng… “ Khuất mắt không nhìn nước rẽ
hai…”
Trong cơ vay trả cho sạch vết oan khiên của nhân loại thì những chuyện xãy ra không thể đoán định nổi… nhưng
trên vùng Thánh Địa của một Tôn giáo chủ
trương dùng bác ái và công bằng để giải quyết mọi tương tranh thì lẽ nào lại có
cảnh tang thương đến như vậy xãy ra? Như thế câu “Bình Dương Máu Nhuộm” phải
hiểu thế nào?
Bình là nét ngang.
Dương là nét đứng.
Bình Dương thể hiện cho sự hội
tụ của âm dương nghĩa là Đạo.
Máu màu đỏ thể hiện cho sự dũng cảm…
Máu thể hiện cho tâm huyết và
cân não…
Nhuộm thể hiện cho sự thay đổi.
Nghĩa là: Muốn thay đổi con người và xã hội phải để hết cân não vào con
đường đạo đức, và đạo đức thể hiện qua hành động mà muốn hành động thì phải có
sự dứt khoát và dũng cảm. Chỉ có Đạo mới thay đổi được con người và xã hội.
Bình còn có nghĩa là công bình, bình đẳng là trung dung mà muốn những điều đó thì phải để hết cân não tâm
huyết vào đó để học đạo để thay đổi
chính mình và hành đạo để xây dựng nên một thế giới mới thay đổi cho thế
giới nặng về vật chất. ( Bình trong
HOÀ BÌNH CHUNG SỐNG…trong NAM
BÌNH VƯƠNG PHẬT Dương: xiễn
dương, phất lên… cũng là trong ẩn ngôn…)
Trong cái THỂ của Thái
Cực có âm có dương “Nhứt âm, nhứt dương chi vị đạo.- Bình” nhưng
Chí Tôn DỤNG cái Dương quang ấm áp để tạo cơ hoá sanh… nơi
nào ánh linh quang của Chí Tôn chưa
chiếu giám đến thì phải còn tối tăm mờ mịt, chẳng sanh, chẳng hoá…
Vậy Bình Dương trong nghĩa trên là đem sự sống đến cho chúng sanh… mà
muốn làm điều đó thì phải để hết tâm huyết,
cân não vào học đạo để làm cuộc
cách mạng bản thân mình “chánh kỷ” và góp phần vào công cuộc xây dựng một xã
hội “hoá nhơn” trên nền tảng bác ái và công bằng…
Xin trích một câu Thánh ngôn để minh hoạ cho phần nào ý nghĩa của câu Bình Dương máu nhuộn:
…Vào nơi đạo đức rồi, dầu cho
phải cắt ái ly gia, chia tình xẽ nghĩa, máu thịt đoạn ly, mà làm cho tròn trách nhiệm xứng đáng của mình, để hiến thân chuộc sanh
mạng cho muôn ngàn kẻ đồng bào, thì cái
đau đớn thường tình, sự khổ tâm ở thế kia, đau khổ nào có tiếc… TNHT: Q.2. T.
78.
Tóm lại: Bình Dương máu nhuộm hiểu theo nghĩa của máu chảy thành sông,
xương chất thành núi… hay hiểu theo nghĩa
phân tích và nhận định xuất phát từ những cơ sở trên đều tuỳ vào ý thức mổi người. Đó là quyền tự do
mà Thầy đã ban cho không ai có thể tước đoạt
được. Cách hiểu nào cũng đều thể
hiện tấm lòng và trình độ nhận thức của mổi người. Chỉ có nhận thức hay hiểu biết của chính mình mới thay đổi
được mình một cách hiệu quả.
còn tiếp.
B- KHU CHÀ LÀ DÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI HAI VỢ.