120 năm một thế kỷ (tất cả đều cho rằng 100 năm là một thế kỷ, như vậy không đúng),
LỄ ĐƯA
CHƯ THẦN THÁNH TIÊN PHẬT TRIỀU THIÊN.
Đức Hộ Pháp.
Ðền Thánh, đêm 24 tháng chạp năm
Ðinh Hợi (1948)
Thỏn mỏn
mà ngày nay là ngày 23 tháng Chạp năm Ðinh Hợi, đây tính lại từ ngày Bần Ðạo về
nước đến nay được 17 tháng, được ăn hai cái Tết của quê hương sau 5 năm bị đồ
lưu nơi hải ngoại.
Bần Ðạo
đã ngó thấy toàn Thánh Thể của Ðức Chí Tôn nam nữ cũng thế, từ nhỏ tới lớn, đã
trụ cả đức tin, làm cho Thánh Thể của Ðức Chí Tôn ngày càng thêm đẹp đẽ. Riêng
về Bần Ðạo để lời nói cùng toàn cả Chức Sắc Thiên Phong, Bần Ðạo xin để lời cám
ơn các cơ quan đương nhiên trong nền Chánh Trị Ðạo, đã giúp hay cho Ðạo trong
thời gian ngắn ngủi, đã phục hồi được cái khuôn khổ chơn truyền. Tưởng thật ra
từ 17 tháng nay, Hội Thánh làm việc nhiều lắm, cả con cái của Chí Tôn hao biết
bao nhiêu tâm não, thi hài, để tô điểm nền chơn giáo Chí Tôn thêm cao trọng,
Bần Ðạo xin cúi đầu để lời cám ơn toàn cả con cái Ðức Chí Tôn.
Luôn dịp
Bần Ðạo cầu chúc tân niên nầy, cả con cái của Chí Tôn nam nữ, Thánh Thể của Người
được tráng kiện tinh thần và hình thể, hưởng được hạnh phúc đặc biệt của Chí
Tôn chan rưới và lướt qua hồi khảo đảo truân chuyên, có lẽ buổi hạnh phúc an
ninh của cả quốc dân chỉ sẽ đến trong chốc lát đây mà thôi, vì dân tộc Việt Nam
phải còn truân chuyên nhiều nữa.
Bảy ngày
nghỉ cúng, chúng ta thành tâm cầu nguyện Chí Tôn cùng Thần, Thánh, Tiên, Phật.
Bần Ðạo quả quyết trong năm nầy, nếu như tinh thần Bần Ðạo không lầm, thì nòi
giống Việt Nam chúng ta sẽ được đặc ân là độc lập tự do cho tổ quốc, độc lập
trên pháp lý quốc tế đó vậy. Nhưng muốn cho thực hiện được thực tế, có lẽ cuộc
tranh đấu của dân tộc Việt Nam còn dài.
Luôn dịp
Bần Ðạo giải nghĩa tại sao phong tục nhà Nam gọi theo Ðạo Phật là đưa Ông Táo
về Trời, chớ thật sự là đưa chư Thần, Thánh, Tiên, Phật về triều thiên, tinh
thần từ trước vẫn vậy.
Chơn
truyền buổi Ðức Chí Tôn tạo Càn Khôn Thế Giái, Ngài nắm Thập Thiên Can, Thập
Nhị Ðịa Chi trong tay, để định Pháp Chánh Càn khôn Vũ trụ. Trong thời buổi định
Pháp Chánh ấn định vào khoảng từ ngày 23 đến 30 sáng mồng 1, họp tại Ngọc Hư
Cung đặng định luật giới hạn vi diệu cho trái địa cầu, chạy theo khuôn khổ hữu
định trong năm cho chí Tân niên là 12 giờ đêm 30, khởi điểm 1 giờ sáng ngày 1
tháng Giêng năm sau.
Luật
Thiên Ðiều trị thế, trị nơi địa cầu nầy là hình luật thiêng liêng là ngày giờ
nầy nơi Ngọc Hư Cung kiểm soát định tội phước đó vậy. Càn Khôn Vũ Trụ, đều có
Ðại Hội lập Luật, trong một năm giáp vòng bửu giới. Nếu trái địa cầu nào chưa
được êm đềm, luật Thiên Ðiều thay đổi khác mỗi năm, chiếu theo tấn hóa và tâm
lý của nhơn sanh. Nơi Ngọc Hư Cung định Pháp Chánh cũng như trong Càn Khôn Vũ
Trụ là: 12 tháng một niên, 12 niên một giáp,
1.200 năm là một giáp, 12.000 năm là một
ngươn, 36.000 năm là một chuyển. Mỗi phen đáo đến sở hành ngày giờ ấy, có Hội
Giác Tiên là thường tại, từ thử đến giờ chúng ta chưa nghe nói, vì 1.200 năm có
một vị Giáo Chủ giáng thế chỉnh Ðạo, bảo thủ tinh thần đạo đức của loài người.
Cứ độ 1.200 năm có xuất hiện một nền Tôn Giáo để hóa chuyển thay đời, tính lại
địa cầu chúng ta từ buổi phôi thai, có vạn linh nơi mặt thế đến nay được ba
chuyển. Nay qua Hạ Ngươn Tam Chuyển, khởi đầu Thượng Ngươn Tứ Chuyển chẳng khác
gì đêm 30 sáng mùng 1 Tết của chúng ta vậy.
Tới mức
giữa không gian thì nhơn loại tới hồi khổ não đủ điều, người ta nói là tận thế,
cái thuyết ấy không có đâu, nếu chúng ta dùng lời đặng nói chẳng qua là một
giáp đó thôi, tức nhiên là một nền văn minh Tôn Giáo chớ không phải tận thế.
Kiếp số địa cầu nầy còn vĩnh cửu,
chỉ thay đổi hình thể, vạn loại mà thôi, nó vẫn còn tăng tiến mãi. Chúng ta
đã ngó thấy qua chừng một trăm năm trước, văn minh con người không đạt đến mức
hiện tượng như bây giờ. Cơ tấn bộ tinh thần vật chất dữ dội nhất là trong vòng
50 năm sau. Theo đó mà tính toàn lại coi, trong 500 năm nữa, nhơn loại sẽ ra
sao?
Phật Giáo
nói: Qua sắc dân da trắng, tinh thần vi chủ tới sắc dân Thần Thông Nhơn, qua
khỏi dân Thần Thông, thì có sắc dân Chí Linh, lúc đó người là Thần, Thánh, Tiên,
Phật tại thế. Như vậy còn hai sắc dân nữa cho 500 năm sau.
Mỗi sắc
dân vi chủ một ngươn niên, kể hai sắc dân nữa chưa xuất hiện, ta cũng kể là
30.000 năm nữa đời sẽ thay đổi khác hơn. Nhơn vật và địa cầu cứ tăng tiến mãi,
trên con đường tận thiện mỹ, vật xinh, người đẹp, vật bỏ ngu đến khôn, người
khôn đến Chí Linh, đến ngày cùng chót toàn là Thần, Thánh, Tiên, Phật xuống ở
cõi trần nầy. Lời Chí Tôn tiên tri và quyết định hẳn hòi:
"Chừng
nào đất dậy Trời thay xác,
Chư Phật,
Thánh, Tiên xuống ở trần".
Ta lấy
lớn suy nhỏ, lấy nhỏ so lớn, Càn khôn tấn triển thế nào? Bần Ðạo ước mong Càn
Khôn Vũ Trụ phát triển cách nào trong mỗi Ngươn niên Thánh Thể của Ðức Chí Tôn
tăng tiến theo luật định Thiên Ðiều, phải đi theo y khuôn luật của con đường
Chí Tôn định, tấn triển tới trong năm khai Ngươn nầy vậy.
Bần Ðạo
ước mơ sự tăng tiến của Chí Tôn được gia bội, gấp đôi ba bây giờ mà chớ. Muốn
đạt vọng ấy, Bần Ðạo để cả tín nhiệm nơi tâm lý của toàn cả con cái của Chí
Tôn. Tưởng cả thảy đều mơ ước mà làm đặng chăng là nhờ huyền năng vô tận của
Ðại Từ Phụ mà thoát đặng.
Chúng ta
hãy cầu nguyện, để trọn tâm đức chắc chắn nơi Ðức Chí Tôn thì Chí Tôn chẳng hề
khi nào hẹp lượng. Chúng ta quyết định xin mà làm nên cho toàn cả con cái của
Người, thì Người cho, chắc hẳn vậy.