Khủng hoảng chính trị tới ngưỡng
báo động?
RFA
2016-12-13
2016-12-13
Khủng hoảng chính trị tới ngưỡng báo động?
Trong khi việc kỷ luật nguyên Bộ trưởng Công thương Vũ Huy
Hoàng còn lúng túng trong Đảng, cũng như Quốc hội vẫn chưa tìm ra được hướng
giải quyết hợp lý, lại xảy ra chuyện bỏ trốn của các cán bộ cao cấp có biểu
hiện tham nhũng.
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị
Kim Ngân và bốn Phó: Uông Chu Lưu, Đỗ Bá Tỵ, Tòng Thị Phóng, Phùng Quốc Hiển
trong buổi lễ khai mạc kỳ họp mới của Quốc hội tại Hà Nội vào ngày 20/10/2016.
Cùng lúc, Ban chỉ đạo Tây Nam Bộ lại bổ nhiệm
chức Phó vụ trưởng Vụ kinh tế cho một thanh niên 26 tuổi không một ngày nào làm
việc trong guồng máy hành chính, việc này cho thấy sự lỏng lẻo mà dư luận gọi
là tha hóa ngay tại trung ương.
Đây có phải là dấu hiệu của khủng hoảng chính
trị đã vượt ngưỡng báo động? Mặc Lâm phỏng vấn ông Nguyễn Khắc Mai, nguyên Vụ
trưởng Vụ Nghiên Cứu, Ban Dân vận Trung ương để tìm hiểu thêm sự vận hành trong
hệ thống về vấn đề nhân sự.
Hàng loạt sai phạm
Mặc Lâm: Thưa ông Đảng Cộng sản
Việt Nam đang phải đối phó với hàng loạt chuyện bê bối trong hàng ngũ cán bộ
cao cấp, đặc biệt là các cá nhân vi phạm đã bỏ trốn ra nước ngoài, rồi mới đây
lại xảy ra chuyện bổ nhiệm sai nguyên tắc cho vị trí Vụ phó kinh tế trong Ban
chỉ đạo Tây Nam Bộ. Là người sinh hoạt lâu năm trong Đảng ông có nhận xét gì vể
vụ bê bối này?
Ông Nguyễn Khắc Mai: Tất cả những việc vừa
xảy ra như các vụ bổ nhiệm từ Trịnh Xuân Thanh cho tới Phùng Quang Hải rồi bây
giờ là anh Vũ Minh Hoàng vào Ban công tác Tây Nam bộ. . . . nó phản ảnh một
trạng thái tất nhiên của chế độ vì ngay việc bổ nhiêm lãnh đạo đất nước của
Trung ương Đảng, rồi Tổng bí thư, hay Bộ chính trị nó cũng không có quy trình
gì tử tế đâu.
Làm gì có những biện pháp khoa học, văn minh,
dân chủ để tuyển chọn người thủ lĩnh đâu? Tuyển tướng cốt chọn người thao lược,
chớ kể con ông cháu cha. Trước hết phải chọn người tài, người thao lược thì
hiện nay trong đội ngũ lãnh đạo quốc gia chả thấy ông nào có tính cách thao
lược cả, từ ông Trọng trở đi không thấy sự thao lược, thế thì chóp bu đã vậy
thì bên dưới nhí nhố là chuyện bình thường thôi.
Trong đảng, tổ chức đại hội
không có phương sách chọn một người thao lược. Họ chọn lựa theo lối ăn cánh,
nhìn xem người ấy có ăn cánh với mình hay không thì mới cơ cấu.
- Ông Nguyễn Khắc Mai
- Ông Nguyễn Khắc Mai
Thí dụ như trong đảng, tổ chức đại hội không có
phương sách chọn một người thao lược. Họ chọn lựa theo lối ăn cánh, nhìn xem
người ấy có ăn cánh với mình hay không thì mới cơ cấu. Tư cách như thế từ bao
nhiêu đại hội tới nay nó dẫn đến tình trạng người ta lợi dụng cái kiểu ấy để
người ta bố trí những người phe cánh, con ông cháu cha rồi thông tự của mình,
đấy là chuyện tất yếu của một hệ thống đã mang tính chất siêu phong kiến, nó
tiếp nhận phong kiến và nó làm băng hoại thêm cho phong kiến, đấy là chuyện tất
yếu mà nó phải xảy ra.
Mặc Lâm: Nhưng hình như Đảng
cũng thấy sự nguy hiểm gần kề nên đã mạnh dạn kỷ luật nhiều đảng viên cao cấp
liên quan. Theo ông thì đây có phải là giải pháp mạnh mẽ và đưa ra kịp vào lúc
này hay không?
Ông Nguyễn Khắc Mai: Đấy là cái hạ sách. Xử
lý một vài anh cán bộ tổ chức, Bí thư Tỉnh ủy một vài anh trách nhiệm vụ việc
ấy thì đấy là giải pháp bệnh nặng mà bôi dầu xoa bóp thì làm thế nào cải tạo
được? Hết keo này đến keo khác hết vụ này đến vụ khác nó sẽ tiếp tục diễn ra
như vậy và họ ngang nhiên khẳng định rằng họ làm như vậy là vì cán bộ vì dân vì
nước! Họ ngang nhiên nói như vậy.
Triết lý chuyên chính vô sản
Tổng Bí thư đảng cộng sản Việt
Nam Nguyễn Phú Trọng (phải) và Chủ tịch nước Trần Đại Quang (trái) tại Hà Nội
vào ngày 20 tháng 10 năm 2016. AFP photo
Mặc Lâm: Trong các lần chúng tôi
có dịp tiếp xúc, nhiều Đảng viên kỳ cựu cho rằng hiện nay Đảng cộng sản Việt
Nam vẫn âm thầm tiếp tục tư duy và hành động theo mô hình của Xô viết cũ là
chuyên chính vô sản, ông có cho điều này là đúng không?
Ông Nguyễn Khắc Mai: Hiện nay tuy người ta
không dám nói “chuyên chính vô sản” công khai nhưng trong lòng họ vẫn cho rằng
cái chính quyền này, thể chế chính trị này là “chuyên chính vô sản”. Chuyên
chính vô sản nghĩa là gì? Nghĩa là một triết lý như Lê Nin khẳng định: Nó bất chấp
luật pháp. Nó không cần luật pháp. Nó vượt qua luật pháp. Đấy là triết lý
chuyên chính vô sản của Lê Nin.
Vậy mà anh còn giữ lại cái này thì vô phương!
Không cấp này nó vượt qua luật pháp thì cấp khác. Ngay cái tư cách của những
người lãnh đạo mà họ nói rằng họ là đại diện cho quốc gia, đại diện cho nhà
nước, chức trách của họ là thế thì luật pháp nào quy định cái này? Chả có luật
pháp nào quy định cả. Họ làm việc theo lối bất chấp luật pháp vậy thì cấp dưới
nó ngu hơn nó đần hơn, tham hơn, lộng quyền hơn, nó sẵn sàng chà đạp những quy
định của luật pháp.
Nó bất
chấp luật pháp. Nó không cần luật pháp. Nó vượt qua luật pháp. Đấy là triết lý
chuyên chính vô sản của Lê Nin.
- Ông Nguyễn Khắc Mai
- Ông Nguyễn Khắc Mai
Muốn giải quyết tận gốc phải xem xét lại một
cách hệ thống toàn bộ các vấn đề của thể chế chính trị. Rõ ràng phải xây dựng
một chế độ pháp quyền thật sự của dân, vì dân và do dân. Hiện nay họ nói của
dân, vì dân và do dân nhưng bắt đầu công việc thì gạt dân ra. Từ bầu cử cho đến
luật pháp cũng như chính sách. . . cho nên những câu nói đầu miệng như thế chả
giải quyết được gì cả.
Mặc Lâm: Sau Hội nghị Trung ương
4 khóa 12 lần này ông Tổng Bí thư nói nhiều đến việc tự diễn biến trong nội bộ
đảng, ông có nghĩ là từ nhận thức và báo động này Đảng sẽ có thay đổi hay
không?
Ông Nguyễn Khắc Mai: Hội nghị Trung Ương 4
khóa 11 thất bại, bây giờ là Trung ương 4 khóa 12 thì tôi thấy với tình hình
này cũng không thể thành công được. Mà đây không phải là ý kiến của một mình
tôi mà là ý kiến, ý nghĩ của một số khá đông kể cả những anh em trong Trung
ương Đảng khi họ nói chuyện riêng với chúng tôi thì họ cũng bày tỏ thái độ như
thế.
Đây là một vấn đề phải dũng cảm lắm. Gạt bỏ phe
nhóm gạt bỏ ý thức hệ. Cũng phải gạt bỏ mô hình Xô viết đi. Hiện nay lãnh đạo
của chúng ta không có đủ năng lực, vừa phải có một cái quyền, vừa phải có cái
năng lực để lựa chọn giải pháp văn minh nhất, văn hóa nhất, tiến bộ nhất, dân
chủ nhất để áp dụng. Đấy là cái bi kịch của dân tộc hiện nay.