Tranh đấu cho Nhân quyền và Tự do tôn giáo chính là thực hành việc xây dựng hòa bình, dân chủ, tự do theo công thức xã hội đại đồng của Cao Đài Giáo.... BBT BLOG KNS
Ngày 25-6-Mậu Dần (dl 22-7-1938) “Đền Thánh”
ĐỨC HỘ PHÁP: Đắc đạo hay không là do công quả phổ độ nhơn sanh.
Tại sao Đại Đạo Tam Kỳ Phổ
Độ không ăn ngọ, tuyệt cốc, và tịnh luyện như các tôn giáo khác ?
Tại thời kỳ giả dối đã qua,
thời chơn thật hầu đến, Đức Chí Tôn khai Đạo kỳ thứ ba nầy là tạo một Trường
thi Công quả hữu vi tại thế cho nhơn sanh lập công nghiệp và tâm đức mà
đoạt phẩm vị thiêng liêng, chớ không có dạy ăn ngọ, tuyệt cốc, và tịnh luyện
như các tôn giáo buổi trước.
Bởi nhơn sanh trong buổi Hạ
nguơn đương tranh đấu mạnh được yếu thua, khôn còn dại mất, mười người đều mất
hết chín rưỡi lương tâm, chỉ nhờ phương châm đạo đức làm cơ quan cứu thế, phổ
độ chúng sanh cho họ biết ăn năn tự hối, lánh dữ làm lành, noi theo luật pháp
chơn truyền của Đạo để trở nên người chí thiện, lập thành minh đức, tân dân, ấy
là chấn hưng phong hóa.
Nếu mọi người nhập môn giữ
đạo, không lo phổ độ nhơn sanh, chỉ chuyên chú về phương ăn ngọ, tuyệt cốc,
kiếm chốn u nhàn ẩn thân tịnh luyện thì gọi là “độc thiện kỳ thân”
chẳng bổ ích chi cho nhơn quần xã hội. Hỏi vậy, nhơn sanh nương theo nơi nào mà
thoát khổ ?
Đức Chí Tôn khai Đại Đạo,
lập luật pháp khuôn viên chuẩn thằng qui củ, làm một cái thang vô tận để cho
nhơn sanh, kẻ trước dìu người sau, nương theo con đường Thánh đức mà đoạt phẩm
vị thiêng liêng : Thần, Thánh, Tiên, Phật. Nên Đức Chí Tôn có nói rằng : “
Các con đắc đạo cùng chăng là tại phương phổ độ, nếu các con không đến trường
Thầy lập mà đoạt phẩm vị của mình thì chẳng đi nơi nào khác mà đắc đạo bao
giờ.”
Các Đấng Thánh trước Hiền
xưa cũng trải qua thiên tân vạn khổ, đội nguyệt mang sao, như Đức Khổng Phu Tử,
Mạnh Tử, bỏ nhà cửa, từ biệt phụ mẫu, đoạn dứt ái ân, châu lưu liệt quốc, dạy
người cải dữ làm lành, thể Thiên hành hóa, do nơi công nghiệp ấy mà đoạt thành
phẩm vị, nào có thấy tuyệt cốc hay tịnh luyện chi đâu !
Tam Kỳ Phổ Độ là cơ quan cải
tạo Đời, dạy nhơn sanh biết cải ác tùng lương, thương yêu, thuận hòa cùng nhau,
chung thờ một chủ nghĩa, chỉnh đốn bại tục tồi phong cho trở nên Đời tận thiện
tận mỹ, để thuận theo buổi Hạ nguơn tuần hoàn qui cổ.
Đức Chí Tôn khai Đạo là muốn
cho nhơn loại hòa bình, càn khôn an tịnh, nhơn sanh noi theo luật pháp mà tu
hành, lập công bồi đức cho đầy đủ thì đặng thăng phẩm vị thiêng liêng, đem chơn
tánh phản bổn huờn nguyên làm một cùng Đức Chí Tôn là đắc đạo.
Ấy là điều chơn lý, nên
chẳng ăn ngọ, tuyệt cốc, tịnh luyện chi cả./.