BÀI
3
Avril 1926
THẦY
Trung, Cư, Tắc ba con lập tức lên Chiêu biểu nó phải sắm sửa
liền một bộ Thiên phục màu trắng. Trên đầu chẳng phải bịt khăn mà đội
mão trắng có chữ Càn thêu bằng chữ vàng. Dặn nó mua thứ hàng thiệt tốt, mão
cũng vậy, áo cũng vậy.
Hiếu lại phải
nhọc công nữa, Thầy giao phần may sắm cho con. Con liệu cho kịp, Rằm phải có nghe con.
Hiếu lấy chén nước lạnh, Thầy vẽ kiểu mão cho
con coi.
Mme Cư bạch Thầy.... Mão nầy là mão Giáo Tông.
Trước ngực ngay trán phải để chữ cung Càn - chữ
vàng, chữ Bát Quái - Còn cái áo con phải tái cầu Thầy trong lúc may đặng Thầy
chỉ sắp mấy cung kia trên áo.
Nghe và tuân theo
nghe con.
Trung, đêm nay
đừng cầu Thầy nghe con.
@@@
BÀI
4
Phò loan: Hộ Pháp - Thượng Phẩm
Ngày 22 tháng 04 năm 1926
(11-3-Bính Dần)
Ðàn tại nhà Ðức
Cao Thượng Phẩm (Sài Gòn).
CAO ÐÀI
Các con vui không.
Ðạo phát trễ một ngày là một ngày hại nhơn
sanh. Thầy nôn nóng, nhưng mà Thiên cơ chẳng nghịch đặng, nên phổ thông trắc
trở; vậy thì ba con sắp đặt thế nầy:
Hiếu, con viết cho rõ con nghe.
Trung nghe, con dời bài vị của Lý Thái Bạch để
dưới tượng Thầy. Con dọn dẹp trống hết để một cái ghế bên trang thờ Thầy, rồi
để lên trên một cái ghế lớn của bộ ghế phòng khách con đó. Ba cái nữa để sắp
hàng theo ở dưới đặng làm ngôi cho ba vị Ðầu Sư.
Con phải bao bốn cái ghế ấy cho tinh khiết, còn
bao nhiêu Môn Ðệ phân ra làm ba ban. Ngày ấy có Lịch sắp đặt.
Con đem bộ Thiên phục Giáo Tông mà để nơi ghế ở
trên, còn bộ của con để giữa, bộ của Lịch bên hữu, còn ghế tả con phải viết một
miếng giấy đề chữ Thái cho thiệt lớn mà dán lên chỗ dựa.
Con phải chỉ cho Hiếu nó sắp mấy cung kia đặng
thêu vào áo, ấy là Ðạo. Thầy sẽ coi lại.
Trung kiếm thử (là kiếm thử cái bùa Bát
Quái) đặng sắp may trong áo Giáo Tông.
Trung bạch cùng
Thầy rằng chẳng hiểu.
Thì con coi mà
định luật luyện Ðạo nơi đó. Con lại phải cho thanh tịnh, kể từ nay diệt tận
phàm tâm chớ nhơ một điểm, thì ngày ấy thề mới đặng.
Con nghe và tuân
theo.
Hiếu dâng mão
Giáo Tông may xong rồi cho Thầy xem.
Trúng, mà ai đội con phòng lật đật (Ðức Chí Tôn biết trước
là ông Chiêu không lãnh chức Giáo Tông, nên mới có câu nầy).
@@@