Nói vắn tắc thì LH các hội UNESCO (07 chữ) mượn danh Tổ chức UNESCO (04 chữ) để lừa đảo. Nó giống như nhà nước lập ra Cao Đài 1997 (danh hiệu 10 chữ) để mạo nhận danh hiệu Cao Đài 1926 (danh hiệu 06 chữ). BBT Blog.
25.2.17. Việt Nam Thời Báo.
Lan Hương, phóng viên RFA
2017-02-24.
Một tổ chức có tên là
Liên hiệp các hội UNESCO Việt Nam đã nhiều năm nay mượn danh UNESCO để cấp chứng
nhận, văn bằng cho các di tích lịch sử, đền chùa hay các cá nhân. Đây liệu có
phải là một tổ chức chân chính hay là một trò lừa đảo để moi tiền của người
dân?
Phó thủ
tướng Vũ Đức Đam tiếp đoàn Liên hiệp các Hội UNESCO Việt Nam hôm 29/8/2016.
Một
tổ chức có tên là Liên hiệp các hội UNESCO Việt Nam đã nhiều năm nay mượn danh
UNESCO để cấp chứng nhận, văn bằng cho các di tích lịch sử, đền chùa hay các cá
nhân. Đây liệu có phải là một tổ chức chân chính hay là một trò lừa đảo để moi
tiền của người dân?
Chiêu
trò của hội
Ngày
16 tháng giêng vừa qua, người dân thôn Vũ Hạ, xã An Vũ, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh
Thái Bình nô nức đến ngôi chùa làng Vũ Hạ để chứng kiến lễ trao bằng chứng nhận
Việt Nam linh thiêng cổ tự được long trọng tổ chức. Bằng chứng nhận này được một
tổ chức có tên là Liên hiệp các hội UNESCO Việt Nam trao tặng với sự hiện diện
của các nhà lãnh đạo của Liên hiệp này và một người được giới thiệu là Đệ Nhất
Vương Cô.
Để
tìm hiểu thêm sự việc, chúng tôi liên hệ với nhà sư Thích Thiện Tâm, là vị trụ
trì của ngôi chùa làng Vũ Hạ thì được biết như sau:
Linh thiêng cổ tự là cái gì? Đó chính là một cái chứng nhận
vớ vẩn mà người dân bị tổ chức này lừa đảo như vậy.
- TS. Nguyễn Xuân Diện
Trong
sử sách của làng người ta viết chùa được 3 đời sư tổ rồi. Năm 2016 họ công nhận
ở trên Hà Nội, 2 ngày, ở đây chúng tôi có ban Hội tụ và ban Di tích người ta
làm.
Cái
lễ rất long trọng, người ta quay lên truyền hình rồi lên báo đó, thế nào chả
đưa tin. Ngôi chùa này có từ thế kỷ XII, XIII cơ mà. Từ ngày khôi phục lại là
được 100 tuổi, chứ có được 3 đời sư tổ rồi. Năm 2019 là tròn 100 tuổi khôi phục
lại. Còn tương truyền các cụ kể lại là từ thế kỷ XIII cơ. Được chứng nhận là
linh thiêng cổ tự tân Minh tự, chứ trước là Bái Yên tự.
Đây
quả thực sẽ là một vinh dự rất lớn cho ngôi chùa nếu trên phương tiện truyền
thông không có những bài báo cảnh tỉnh người dân về chiêu trò của Hiệp hội này.
Chúng tôi gõ tên tổ chức này thì ngay lập tức hiện lên vụ việc của cô PSG.TS
Nguyễn Thị Phương Hoa – Đại học Ngoại Ngữ, đại học quốc gia Hà Nội.
Theo
đó vào đầu năm 2016, bà Hoa cũng được Liên hiệp các hội UNESCO Việt Nam gọi điện
thông báo cô đã lọt vào top 200 người xuất sắc. Tuy nhiên khi được hỏi cơ quan,
tổ chức nào đã vinh danh bà thì Liên hiệp này lại nói là không biết. Hơn nữa,
còn yêu cầu bà Hoa gửi bản kê khai thành tích và nộp 22 triệu để được lên sóng
truyền hình. Câu hỏi đặt ra là tại sao một tổ chức đi vinh danh người xuất sắc
mà lại không biết họ có những thành tích gì? Câu chuyện xảy ra tương tự với
PGS.TS Hoàng Đình Chiến, TS. Nguyễn Thúy Nga và nhiều cá nhân khác trong giới
trí thức.
Trước
băn khoăn của chúng tôi về trường hợp chùa Vũ Hạ ở Thái Bình không biết liệu
nhà chùa có phải nộp tiền để được vinh danh Thiêng liêng cổ tự, thì vị trụ trì
cho biết tiếp:
Bằng
bằng gỗ thì phải đóng tiền người ta mới làm được chứ người ta làm làm sao được.
Có 40 triệu ấy mà. Không nhiều đâu. Hai cái bằng cơ mà, một cái bằng bằng gỗ và
một cái sổ công nhận. Đề nghị từ năm 2010 cơ nhưng đến năm 2016 mới được.
Vị
trụ trì cũng cho biết thêm là trước đó nhà chùa có đi dự một buổi lễ vinh danh
kéo dài 2 ngày trên Hà Nội mà tại đó rất nhiều các nhà trí thức, các đền chùa,
thầy thuốc cũng được “vinh dự” bước lên nhận tấm bằng chứng nhận giống chùa Vũ
Hạ.
Lừa
đảo?
Trong
cuộc trò chuyện với TS. Nguyễn Xuân Diện, Viện Hán Môn Ca trù, người đã từng
yêu cầu Bộ trưởng bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch lên tiếng giải thích về hiệp hội
này, ông nêu quan điểm của mình về vụ việc ngôi chùa được cấp chứng nhận này:
Vừa
rồi Liên hiệp các hội UNESCO Việt Nam có chứng nhận cho một ngôi chùa ở xóm 2,
thôn Vũ Hạ, xã An Vũ, huyện Quỳnh Phụ tỉnh Thái Bình một cái danh hiệu gọi là
Việt Nam linh thiêng cổ tự. Linh thiêng cổ tự là cái gì? Đó chính là một cái chứng
nhận vớ vẩn mà người dân bị tổ chức này lừa đảo như vậy.
Bằng bảo trợ của Liên hiệp các Hội UNESCO Việt Nam cho Di
tích Tiên Sơn. Ảnh minh họa. Courtesy of
nguyendu.com.vn
Nhà
văn hóa, giáo sư Nguyễn Huệ Chi cũng đồng quan điểm cho rằng đây là một tổ chức
lừa đảo, đánh vào tiềm thức háo danh của người dân để moi tiền của họ:
Tình
trạng xếp hạng di tích ở tỉnh này rồi tỉnh khác đã ăn sâu vào tâm não người ta
trong rất nhiều năm nay rồi. Anh này đua thì anh khác cũng đua, những ý định rất
vô nghĩa. Những di tích không có ý nghĩa lịch sử cả, cũng không lâu đời thế cho
nên đối với văn hóa nó chẳng đánh dấu một cái gì cả, nhưng người ta cũng khát thèm
một cái sự vinh danh thì sẽ rớt trúng vào bẫy kẻ lừa.
Hiện
tại có rất nhiều các tổ chức khác cũng mượn danh UNESCO như Câu lạc bộ UNESCO
thơ Đường Việt Nam, Câu lạc bộ UNESCO Thư pháp Việt Nam,… nhưng không rõ là các
cơ quan, tổ chức này đã được UNESCO ủy quyền hay không. Trước đó, theo tìm hiểu
của chúng tôi PGS.TS Hoàng Đình Chiến (Đại học Bách khoa Hà Nội) cũng nhận
được cuộc điện thoại của Liên hiệp các Hiệp hội UNESCO Việt Nam này và đưa ra mức
giá để vinh danh là 24 triệu đồng. Thấy ông Chiến phản đối, họ nói là xét hoàn
cảnh của ông chúng tôi giảm xuống 18 triệu.
Ông
Nguyễn Xuân Diện nhận xét về tổ chức này như sau:
Tôi
cũng không biết rõ là những tổ chức như thế có được phép của UNESCO hay không
nhưng rõ ràng là cái Liên Hiệp Hiệp hội UNSESCO mà công nhận cho một di tích ở
Thái Bình và nhiều tỉnh ở đồng bằng Bắc bộ thì đó thực sự là một việc lừa đảo.
Bởi vì UNESCO không công nhận một tín ngưỡng nào hay một cái nào mượn danh như
vậy.
Tôi cũng không biết rõ là những tổ chức như thế có được
phép của UNESCO hay không...Bởi vì UNESCO không công nhận một tín ngưỡng nào
hay một cái nào mượn danh như vậy.
- TS. Nguyễn Xuân Diện
Trường
hợp như chùa làng Vũ Hạ được công nhận là Linh Thiêng Cổ tự, không hiểu chùa
như thế nào mới được công nhận là linh thiêng, như thế nào là không linh
thiêng. Hiện tại chưa thấy có một bộ chuẩn nào được đề ra để quyết định sự linh
thiêng của một kiến trúc tâm linh. Tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện cũng nói rằng
UNESCO là tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa, không phải là một tổ chức về
tâm linh, tôn giáo, cho nên cần xử lý nghiêm minh nếu phát hiện đây là một trò
lừa tiền của người dân:
Đây
là việc vi phạm nghiêm trọng vì lợi dụng danh tiếng của UNESCO và vượt quyền của
bộ văn hóa để làm một cái việc bậy bạ, mê hoặc nhân dân như thế này. Vì vậy tôi
cũng đã từng có yêu cầu ông Nguyễn Ngọc Thiện, bộ trưởng bộ Văn hóa Thể thao và
Du lịch Việt Nam phải trả lời cho nhân dân cả nước về các trường hợp này. Và nếu
Liên hiệp các hội UNESCO vi phạm vào điều này thì phải xử lý.
Có
cầu mới có cung, những tổ chức mang tính chất lừa đảo như vậy tồn tại được qua
nhiều năm nay là nhờ sự “nuôi dưỡng” của người dân. Giáo sư Nguyễn Huệ Chi nói
rằng giữa cái xã hội còn nhiều sự hỗn loạn như hiện nay, con người ta thèm khát
nổi trội nên tìm đến những tấm bằng chứng nhận để được lưu danh, được biết đến
nhiều hơn. Đầu tiên bắt nguồn từ những danh hiệu giáo sư, nghệ sĩ nhân dân, nghệ
sĩ ưu tú, rồi nhà giáo nhân dân, nhà giáo ưu tú; sau đó đến những công trình
tâm linh như đền chùa cũng muốn một cái danh cho mình. Ông cho biết do đời sống
tâm linh của con người ta quá lớn nên tâm lý họ cũng muốn những nơi mình đến thờ
cúng là nơi “có tên, có tuổi”:
Tôi
nghĩ là một mặt thức tỉnh dân trí, tức là đừng có bị những bả phù danh, chẳng
có nghĩa lý gì ám ảnh mình và làm cho mình mê muội. Một mặt khác thì phải cảnh
giác với những hội, tổ chức lừa đảo như thế. Chắc là có những nguyên nhân xã hội
đẩy người ta đến tình trạng háo danh. Người ta cũng thèm khát một cái gì đó để
làm cho mình nổi lên giữa sự bất an của tình hình hiện nay. Những người mắc có
lẽ ở trình độ tri thức thấp, chứ người có trí thức thì không ai mắc phải cái bẫy
này.
Tổ
chức UNESCO Việt Nam này chỉ là một ví dụ trong hàng loạt các cơ quan tổ chức
khác đang lợi dụng niềm tin của người dân vào chữ “UNESCO” và sự khao khát nổi
trội để moi tiền. Trước đó ở Long An, những người cựu chiến binh cũng bị lừa nộp
350.000 đồng để nhận tấm bằng với dòng chữ “Mãi mãi ghi danh người có công với
cách mạng” mà không hề ghi tổ chức nào cấp, cũng không có con dấu, chữ ký của
người lãnh đạo.