Trang

Thứ Hai, 14 tháng 2, 2022

4.000 CHƯƠNG TRÌNH HÀNH ĐẠO.

Bản vi tính & ảnh chụp. 

Ngày 14-2-2022 (14-01-Nhâm Dần) Khối Nhơn Sanh và Hội Thánh Em Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ mở phiên họp thông qua Chương Trình Hành Đạo.

(Cập nhật lần 1 ngày 28-2-2022, cuối bài)

Nam Mô Cao Đài Tiên Ông Đại Bồ Tát Ma Ha Tát.
(Cửu Thập Thất Niên)
TÒA THÁNH TÂY NINH.


CHƯƠNG TRÌNH HÀNH ĐẠO.

 

Khối Nhơn Sanh (2005) và Hội Thánh Em Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ (2018) hành đạo trong thời kỳ Hội Thánh bị cốt. Nhiệm vụ của người Đạo Cao Đài là hiểu đúng và làm đúng Thánh Lịnh 257 của Đức Hộ Pháp dạy: Công cử nhân sự cầm quyền thiêng liêng của đạo; không công cử lên hàng phẩm Chức sắc.

Thánh Lịnh 257 là cơ sở pháp lý, là ánh sáng soi đường đi đến mở Đại Hội Nhơn Sanh tại Tòa Thánh Tây Ninh để công cử nhân sự cầm quyền thiêng liêng của đạo (quyền hành chánh trong tôn giáo).

Người Đạo Cao Đài có hai việc phải tiến hành song song nhau như hai mặt của một bàn tay:

1/- Làm rõ bản sắc trong lành của đạo. Giới thiệu những tinh hoa, đặc sắc của đạo về thiêng liêng và xã hội. Về thiêng liêng như Thiên Nhân Hiệp Nhất, nguyên lý của thời Tam Kỳ Phổ Độ…  Về xã hội như tính cách QUỐC ĐẠO với tam quyền phân lập rất phân minh. Cách lập pháp của đạo là lập quyền cho nhân loại. Tự do trong đạo đức, dân chủ có nhân quyền thể hiện qua Ba Hội Lập Quyền Vạn Linh. Công thức xây dựng xã hội hòa bình, dân chủ, tự do. Đạo có Hành Chánh và Phước Thiện để tự thăng bằng quyền lực theo tính Nhất Nguyên Đa Cực. Đạo mở ra thời kỳ Đạo-Đời hòa nhập theo luật cung cầu từ đó xây dựng nền văn minh mới: Văn Minh Tâm Linh hay Văn Minh Cao Đài Giáo. Những phương án mà Hội Thánh Cao Đài đã thực hiện để xây dựng vùng Châu Thành Thánh Địa là chứng cứ điển hình.

2/- Làm rõ bản chất của chi phái 1997 là kẻ cắp, kẻ cướp, kẻ diệt Đạo Cao Đài rồi lấy căn cước của nạn nhân ra xài trước quốc tế.

Khối Nhơn Sanh và Hội-Thánh Em Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ có hai mục tiêu: Không cho chi phái 1997 chiếm dụng danh hiệu đạo và không cho chi phái 1997 chiếm đoạt Tòa Thánh Tây Ninh và các Thánh Thất, Điện Thờ… Mục tiêu thứ nhất xem như đã đạt được.

Tháng 11-2021 BPSOS mở Hội Nghị Tự Do Tôn Giáo và Niềm Tin Khu Vực Đông Nam Á lần thư VII chủ đề ĐẠO CAO ĐÀI: THÁCH ĐỐ và TRIỂN VỌNG. Chúng tôi đã trình chánh cơ sơ pháp lý là Quyết định 124 tại Điều 2 đã công nhận quyền hành đạo của người Đạo Cao Đài 1926 tại Tòa Thánh Tây Ninh, Đền Thờ Phật Mẫu… để đạt được mục tiêu thứ hai. Đoàn kết với đồng đạo có cùng mục đích và việc làm thực hiện kế hoạch mở Đại Hội Nhơn Sanh tại Tòa Thánh Tây Ninh để công cử nhân sự cầm quyền thiêng liêng của đạo.

Nay kính.

A/- Phương hướng và kế hoạch hành đạo.

Tháng 11-2012 BPSOS tổ chức Hội Nghị Tự Do Tôn Giáo và Niềm Tin Khu Vực Đông Nam Á Lần Thứ VII, chủ đề ĐẠO CAO ĐÀI: THÁCH ĐỐ & TRIỂN VỌNG. Trong phần hội luận có nhận định rằng: Hiện tình về tự do tôn giáo đã có những biến đổi khá thuận lợi cho Đạo Cao Đài và tình hình chung: sự quan tâm của quốc tế và sự phát triển và nâng cao ý thức trong nội bộ các tôn giáo. Người tranh đấu cho quyền tự do tôn giáo cần vận dụng những thành quả đạt được để đi thẳng đến tương lai: xây dựng tôn giáo theo pháp luật và giáo lý chơn truyền mà không nhứt thiết phải quay lại quá khứ để giải quyết từng điểm một. Quá khứ đã là quá khứ, khi tiến đến tương lai cần điểm nào thì lôi nó ra để làm rõ và vượt qua chứ không quay lại để giải quyết toàn bộ.

Nhận định trên đây rất phù hợp với đề xuất của chúng tôi về phương hướng và kế hoạch hành đạo: Người Đạo Cao Đài đang bước vào một chặng đường mới trong công cuộc khôi phục hành chánh tôn giáo. Các bài bản của chặng đường trước đây vẫn phải tiếp tục nhưng phải có sự nâng cao, có thêm những bài bản mới để khai thác các thành quả đạt được. Nếu không nhận ra những bài mới hóa ra cuộc tranh đấu chẳng có thành quả gì hay tiến bộ chi hay sao? Còn như chỉ biết cái mới mà bỏ hẳn cái đã qua thì cuộc tranh đấu trong bao nhiêu năm qua là mất gốc hay sao? Phải tự biết mình, biết người và biết thời thế thì mới đi được chắc và đi được xa.

Phần tự biết mình là làm rõ bản sắc trong lành của ĐĐTKPĐ về pháp luật, giáo lý, triết lý qua thể pháp… bộ phận nghiên cứu vẫn tiếp tục biên soạn và trình bày trên Blog Khối Nhơn Sanh. Đạo Cao Đài truyền hiền chớ không truyền tử. Theo đạo là theo pháp luật đạo, chẳng theo người nào. Tìm hiểu bản sắc trong lành của đạo để tự biết mình có những tài nguyên gì và vận dụng.

Bản sắc trong lành của đạo là phần chìm của tảng băng, nếu không làm rõ bản sắc trong lành của đạo thì việc tranh đấu cho đạo quyền thiếu chiều sâu, dễ bị lệch lạc và thậm chí trái ngược với Pháp Chánh Truyền. Nói có sách, mách có chứng: chủ trương phục quyền Hội Thánh Cao Đài, Đại Hội Môn Đệ Chí Tôn hay các vị chỉ trích Phước Thiện 257 đã gây ra chia rẽ là những bài học điển hình. Trong thời Hội Thánh bị cốt thì quyền hạn và trách nhiệm của người Đạo (Bàn Trị Sự và Tín Đồ) thu gọn trong Thánh Lịnh 257. Đưa ra những quyết sách, ngôn luận trái với pháp luật đạo, trái với công văn Hội Thánh là tử huyệt của chính người đạo.

Đức Hộ Pháp dạy muốn phá đạo không chi hay hơn là phá tiêu pháp luật đạo nên hành đạo, tranh đấu cho đạo quyền mà không hiểu, không tùng theo pháp luật đạo thì đó cũng là một cách phá đạo. Đạo vốn có sẳn pháp luật mà người đạo phải tuân theo, tự thân người đạo phải chấp hành. Không thể đem những điều luật từ tổ chức khác để biện minh việc vi phạm pháp luật đạo. Điều căn bản nhất là giới vọng ngữ phải tuân y, phải chịu trách nhiệm về lời nói của mình trong mọi hoàn cảnh.

Đức Lý Giáo Tông dạy (1-8-1931): Trong trận trí binh nầy nếu không đủ tài tình và oai dõng thì chẳng hề thắng đặng (TNHT Q2, T 83, bản in 1963). Thiêng liêng đã trí binh để dạy môn sinh lập thành Quốc Đạo thì cũng trí binh để bảo toàn Quốc Đạo. Cho nên Đạo có Binh Thư Chiến Pháp là Pháp Chánh Truyền, Tân Luật và các Luật lệ Hội Thánh. Có Kinh Thư Chiến Lược là Thánh Ngôn Hiệp Tuyển, Kinh Thiên Đạo và Thế Đạo. Pháp luật đạo là binh khí diệt tà quyền, người đạo noi theo đó mà thực thi tam lập, xây dựng nhơn nghĩa trong xã hội.

Hiện nay thiêng liêng đang điều binh, khiển tướng trong công cuộc bảo tồn Quốc Đạo, tranh đấu cho đạo quyền, xây dựng lại hành chánh tôn giáo, lập lại Hội Thánh Cao Đài. Đức Hộ Pháp khi về thiêng liêng vị thì oai quyền còn lớn hơn khi mang xác phàm, cho nên việc chi phái 1997 phải ra khỏi Tòa Thánh Tây Ninh là tất yếu.

Biết mình là căn cứ vào Thánh Lịnh 257 thực hiện hành chánh và Phước Thiện để làm chứng trước xã hội rằng Đạo Cao Đài do Đức Chí Tôn lập năm 1926 vẫn tồn tại. Xác định rằng: Chúng tôi theo đạo chứ không theo người nào hết. Theo đạo thì lập ra Chương Trình Hành Đạo rồi căn cứ vào đó mà thực hiện.

Phần biết người là phải biết rõ về pháp lý của chi phái 1997, họ không có mạng lịnh của Hội Thánh, đó là tử huyệt của họ. Cho nên khi tranh đấu cho đạo quyền (thực hiện quyền hành đạo), phải lấy pháp lý đạo làm căn bản. Người đạo phải am tường triết lý của Quốc Đạo, am tường tài nguyên của đạo để áp dụng cho pháp lý theo từng thời điểm.

Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ là một tổ chức tôn giáo, có hiến chương năm 1965, danh hiệu có 6 chữ. Có nơi hành đạo là Tòa Thánh Tây Ninh (hiến chương 1965), quyền hành đạo được xác định theo QĐ 124, Điều 2, ngày 4-6-1980.

Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ Cao Đài Tây Ninh là một tổ chức tôn giáo có hiến chương năm 1997, danh hiệu có 10 chữ. Tổ chức nầy là một chi phái của Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ (theo kế hoạch 01, 27-5-1996).

Hai tổ chức tôn giáo nầy khác nhau, công văn nhà nước ban hành cho chi phái 1997 thì có giá trị với chi phái. Công văn nào cũng không thay đổi được sự thật về chi phái 1997: không có mạng lịnh của Hội Thánh Cao Đài, cho nên đó là chi phái lập ra năm 1997. Hiên nay chi phái 1997 chiếm dụng danh hiệu đạo và chiếm đoạt Tòa Thánh Tây Ninh của Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ. Nhà nước có trách nhiệm trị an trong xã hội, trừng phạt kẻ vi phạm pháp luật, nên nhà nước có trách nhiệm về hành vi phi pháp của chi phái 1997. Lập trường ba không: không chống, không theo và không tham gia chánh quyền là căn bản.

Do công việc ngày một phát triển nên luôn luôn có những phát sinh và phải phân tích mọi phương diện cho phù hợp với triết lý Quốc Đạo, pháp luật đạo và với tài nguyên môi trường trong xã hội về khoa học kỷ thuật, trào lưu nhân quyền, tự do tôn giáo. Làm rõ bản chất chi phái 1997 trước quốc tế, phần nầy tiếp tục liên kết với BPSOS, các tổ chức xã hội dân sự khác, các tôn giáo bạn và các hiền nhân quân tử như trước đây.

Biết thời thế là sao và biết để làm gì? TNHT Q 2, trang 95, bản in 1963. Ngày 16-7-Giáp Tuất (1937) Đức Thái Thượng Đạo Tổ dạy: Hiền hữu chỉ biết hành động của người, mà chưa biết đến thiên thơ của Đức Chí Tôn. Có biết thạnh suy mà chưa chịu biết để công linh đào tạo thời thế, đặng dìu cắt chúng sanh cho kịp buổi.

Thiên thơ của Đạo là Thánh Ngôn Hiệp Tuyển. Theo đó Đạo có thạnh suy bỉ thới; trong lẽ Luân Chuyển Hóa Sanh các Đấng cho biết khi Chi pháp ra đi thì Đạo Trời gặp vận suy. Khi ấy chức sắc chuộng quyền hơn chuộng đạo cho nên nhơn sanh phải theo đạo chớ đừng theo người mà uổng cả kiếp sanh may duyên gặp đạo.

Chức sắc quốc nội tham quyền, tham áo mão bất chánh cho đến nước dám lập ra chi phái 1997 ngay tại Nội Ô Tòa Thánh Tây Ninh (1997). Tham áo mão cho đến nước đem banh vàng xanh đỏ vào Cung Đạo thay cho cơ bút để mặc áo đỏ xanh vàng mà cũng có nhiều người bắt banh. Tham áo mão cho đến nước đem cả quan chức nhà nước vào ngồi trong Đền Thánh phong thưởng.

Hiền Tài Ban Thế Đạo ra hải ngoại là xứ có tự do tôn giáo nhưng lại phế vong phận sự: Giúp Đạo Trợ Đời, bỏ mặc cho chi phái 1997 chiếm Tòa Thánh Tây Ninh, chiếm danh hiệu của đạo rồi đi đăng ký độc quyền danh hiệu đạo với Bộ Thương Mại Hoa Kỳ. Tham áo mão cho đến nước đua nhau lên Quốc Sĩ rồi xưng là đại diện cho Hiệp Thiên Đài để gạt gẫm nhơn sanh. Tham quyền hành cho đến nước dạy đàn em: Còn một mặt Tín Đồ Hội Thánh cũng giữ quyền Hội Thánh rồi ra lịnh cho đàn em phải lo phục quyền Hội Thánh. Tham quyền cho đến nước tạo số đàn em chống lại Đạo Lịnh 01/1979, chống lại Hội Thánh Cao Đài để làm tay chân cho mình. Chức sắc ra thủ đoạn đến nước thấy đàn em bất hòa thì không chịu tìm hiểu căn cội để khuyên lơn mà im lặng, rồi kéo một số về làm vây cánh cho cá nhân chức sắc. Người tranh đấu cho đạo quyền bị lũng đoạn, bị suy yếu là do số chức sắc hải ngoại và quốc nội không theo chi phái 1997 nhưng thông đồng nhau lôi kéo đàn em tạo ra nhóm chống Đạo Lịnh 01/1979 mà ra. Ngày nay một số vị đã tỉnh thức nhưng không chịu nhận trách nhiệm: nhận lỗi và tuyên bố sửa sai, thỉnh cầu những nạn nhân thông cảm, tha thứ là vô trách nhiệm với hậu quả gây ra.

Hiểu sự thành công hiển nhiên của chánh giáo chơn truyền đối với Bản án ngày 20-7-1978 mà không cần phải quay về quá khứ, chỉ dùng đó làm bàn đạp để tiến lên khôi phục hành chánh tôn giáo.  Không cần quay lại năm 1978 Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam ra Bản Án Hoạt Động Phản Cách Mạng Của Một Số Tên Phản Động Trong Giới Cầm Đầu Giáo Phái Cao Đài Tây Ninh vào ngày 20-7-1978. Sau đó Hội Đồng Nhân Dân tỉnh Tây Ninh ra Quyết nghị ngày 13-12-1978, Điều III: giải tán hành chánh tôn giáo từ trung ương đến địa phương.

Hội Thánh Cao Đài ra Đạo Lịnh 01/1979. Tại Điều II của Đạo Lịnh 01, Hội Thánh Cao Đài lập ra Hội Đồng Chưởng Quản hành đạo tại Tòa Thánh Tây Ninh để điều hành cơ đạo từ trung ương đến địa phương.

Năm 1980 Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Tây Ninh ra Quyết định 124, Điều II công nhận quyền hành đạo của Hội Đồng Chưởng Quản tại Tòa Thánh, Báo Ân Từ, Hộ Pháp Đường, Giáo Tông Đường và Trai Đường. Điều III ghi rõ Hội Đồng Chưởng Quản phải vận động để toàn đạo thi hành. Toàn đạo là những người có Sớ Cầu Đạo theo mẫu của Hội Thánh. Những vị có Sớ Cầu Đạo sau năm 1983 mà đúng mẫu của Hội Thánh vẫn có đầy đủ tư cách của người Đạo Cao Đài 1926.

Đến năm 1983 Hội Đồng Chưởng Quản của Hội Thánh Cao Đài lập ra từ Đạo Lịnh 01/1979 bị xóa trắng. Hội Thánh Cao Đài bị cốt nên tất cả các tổ chức sau đó như: Hội Đồng Quản Lý Hội Thánh Cao Đài (1983); Hội Đồng Chưởng Quản do Ủy ban tỉnh Tây Ninh lập năm 1989 và cấp con dấu cho xài là không có mạng lịnh Hội Thánh. Khi Hội Thánh bị cốt thì Thánh Lịnh 257 đương nhiên được khởi động.

Đến 1997 thì Chi phái 1997 ra đời.

Đến 2015 thì cơ quan Hiệp Thiên Đài tái lập và ra công văn xác định ông Nguyễn Thành Tám đã lập chi phái vào năm 1997. Chi phái 1997 đang chiến đoạt Tòa Thánh tây Ninh và các Thánh Thất, Điện Thờ của Đạo Cao Đài.

Một số trang web như Hương Đạo Florida, xếp chi phái 1997 vào diện Hội Thánh ngoài Pháp Chánh Truyền, không gọi đó là chi phái 1997 (trong khi ủng hộ và có ý nâng cao Cơ Quan Hiệp Thiên Đài lên Hội Thánh Hiệp Thiên Đài).

Các vị nầy phủ nhận và nhục mạ Đạo Lịnh 01/1979 của Hội Thánh Cao Đài, nhưng lại nâng chi phái 1997 lên ngang hàng với Phước Thiện, bởi vì Phước Thiện cũng không có trong Pháp Chánh Truyền. Nhưng không có trong Pháp Chánh Truyền và bàng môn tả đạo là hai việc hoàn toàn khác biệt. Theo Đạo Nghị Định thứ tám chi phái 1997 là bàng môn tả đạo; còn Phước Thiện ngoài Pháp Chánh Truyền nhưng có trong thiên thơ và do Quyền Chí Tôn tại thế lập thành nên hoàn toàn khác với chi phái 1997. Các vị nầy nâng chi phái 1997 lên ngang với Phước Thiện và công khai bày tỏ ý định hòa giải với chi phái 1997. Các vị nầy tự cho là không theo chi phái 1997, nhưng vẫn là đối nghịch với pháp luật đạo.

Biết để công linh đào tạo thời thế, đặng dìu cắt chúng sanh cho kịp buổi; có nghĩa là không thể ngăn cản những Chức sắc, Bàn Trị Sự, những tổ chức nhân danh Đạo Cao Đài hành đạo đối nghịch với pháp luật đạo, vô trách nhiệm. Nhưng có đủ quyền trình ra những sự thật ra để rộng đường dư luận. Đủ quyền để xác định rằng hiện nay phải căn cứ vào Thánh Lịnh 257 để công cử nhân sự cầm quyền hành chánh tôn giáo, để nhơn sanh biết quyền của mình mà theo Đạo, không theo người. Pháp luật đạo là binh khí diệt tà quyền.  Nhứt vi u ám tất giai văn là như vậy.

Trong hai mục tiêu tranh đấu cho đạo quyền: Không cho chi phái 1997 chiếm dụng danh hiệu đạo và không cho chi phái 1997 chiếm đoạt Tòa Thánh Tây Ninh thì mục tiêu thứ nhất xem như đã thành công.

Trong thế giới phẳng hiện nay khi đã phanh phui được âm mưu của chi phái 1997 là giết chết Đạo Cao Đài 1926 rồi chiếm đoạt căn cước của nạn nhân ra sử dụng thì việc chi phái 1997 ra khỏi Tòa Thánh Tây Ninh chỉ còn là thời gian sớm tối mà thôi. Để đạt mục tiêu thứ 2 chúng tôi phân ra hai diện: Chính người đạo phải làm và phần tìm kiếm hỗ trợ. Hai việc nầy liền nhau như hai mặt của một bàn tay.

I/- Chính người đạo phải làm.

1/- Yêu cầu nhà nước thực thi QĐ 124 ngày 4-6-1980 của Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Tây Ninh tại Điều II. Ký tên khởi kiện ra Tòa án đòi quyền hành đạo theo Điều II. Trong thời gian chờ giải quyết rốt ráo yêu cầu thi hành từng phần của QĐ 124: người Đạo Cao Đài 1926 phải có nơi hành đạo trong Nội Ô Tòa Thánh Tây Ninh. Phối hợp với Đơn Khởi Kiện năm 2009.

2/- Ủng hộ và hỗ trợ địa phương công cử Bàn Trị Sự, sử dụng Sớ Cầu Đạo chính thức theo mẫu Hội Thánh, đổi Sớ Cầu Đạo cho nhân sự chi phái 1997 quay về. Lưu ý rằng khi Hội Thánh bị cốt thì Hội Thánh Em đủ quyền ký Sớ Cầu Đạo Thiệt Thọ cho người nhập môn theo luật định. Định từ Hội Thánh Em đã thể hiện đầy đủ ý nghĩa và quyền hành đạo nơi địa phương của Bàn Trị Sự. Thánh Lịnh 257 dạy rõ Hội Thánh Cao Đài không bao giờ bị tuyệt là nhờ có Hội Thánh Em. Phối hợp các địa phương lập bộ đạo.

Ủng hộ các Thánh Thất, Điện Thờ, cơ sở tôn giáo trong nước thực hiện tinh thần Phước Thiện, liên kết lại tạo thế và lực để mở Đại Hội Nhơn Sanh tại Tòa Thánh Tây Ninh.

Theo hiến chương 1965 hành chánh tôn giáo có 05 cấp. Cấp cao nhất tại các địa phương là Trấn Đạo. Ủng hộ người Đạo Cao Đài tại Hoa Kỳ vận dụng Thánh lịnh 257 để lập ra Trấn Đạo Hoa Kỳ. Như vậy là thể hiện quyền tự chủ khi hành đạo để binh vực cho quyền hành đạo của người Đạo Cao Đài tại Việt Nam, thêm sức đối phó với chi phái 1997.

Phần nâng cao bao gồm: thứ nhất đối với các cấp hành chánh tôn giáo: vận động treo bảng Văn phòng Đầu Hương Đạo hay Đầu Tộc Đạo để thể hiện sự công khai hành đạo, chuẩn bị cho Đại Hội Nhơn Sanh tại Tòa Thánh Tây Ninh. Thứ hai: Khi đề cập đến nhân sự chi phái 1997 chỉ gọi bằng thế danh, bởi vì họ bắt banh mà có rồi mạo nhận thánh danh, sự thật là chi phái 1997 không có thánh danh. Thứ ba: hưởng ứng các ngày lễ hay tưởng niệm về tự do Tôn giáo do Liên Hiệp Quốc phát động.

3/- Liên lạc với Lãnh Sự Quán các cường quốc về tự do tôn giáo để tìm kiếm sự quan tâm, ủng hộ và thể hiện sự công nhận Đạo Cao Đài để được tham dự vào các quốc lễ hay các sự kiện về tôn giáo, văn hóa song song với các tôn giáo bạn. Theo khuyến nghị số 4 trong Hồ Sơ về chi phái 1997 do BPSOS lập thành đệ trình đến Chính phủ Hoa Kỳ và các chính phủ khác; các tổ chức nhân quyền.

4/- Làm truyền thông phổ biến pháp luật và giáo lý đạo để chứng minh chi phái 1997 không phải là Đạo Cao Đài và sự vi phạm của chi phái 1997, giúp nhân sự chi phái 1997 hiểu mà không vi phạm quyền hành đạo của người Đạo Cao Đài. Ủng hộ việc địa phương làm văn bản không tín nhiệm chức sắc bắt banh đến hành đạo.

KNS và HTE ĐĐTKPĐ thảo luận về giáo lý, pháp luật, thể pháp tôn giáo và đúc kết qua các vi bằng. Phát hành Nguyệt San Thông Liên vào ngày 20 hàng tháng. Tiếp tục thực hiện các video để làm rõ bản sắc trong lành của đạo và sự thật về   chi phái 1997 mạo nhận là Đạo Cao Đài. Những công văn, chuyên đề hay văn bút liên quan đến Đạo Cao Đài đã gây hiểu lầm trong xã hội sẽ được phản biện theo từng vấn đề.

5/- Lập Ban Công Quả liên lạc thường xuyên với BPSOS, các tổ chức hoạt động cho nhân quyền, tự do tôn giáo, chính quyền và chính giới Hoa Kỳ. Ban Phước Thiện 257 lo hỗ trợ chi phí đi lại khi hành đạo.

I/- Quốc tế vận.

1/- Duy trì và nâng cao kỹ năng báo cáo vi phạm để vận động quốc tế. Công thức nối kết trong ngoài để vận động quốc tế cần được nâng cao qua vận động thành lập Trấn Đạo Hoa Kỳ.

2/- Tiếp tục nhờ BPSOS giúp hay trong việc yêu cầu nhà nước Việt Nam thi hành đúng QĐ 124, Điều II của Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Tây Ninh (4-6-1980), qua đó xác định QUYỀN HÀNH ĐẠO của người Đạo Cao Đài là quan trọng. Trong khi giải quyết tính bất hợp pháp của chi phái 1997 đang chiếm đóng Tòa Thánh Tây Ninh và khoản 300 Thánh Thất Cao Đài, phép thử là Đạo Cao Đài phải có một địa điểm hành đạo chính thức tại Nội Ô Tòa Thánh Tây Ninh (theo Điều II, QĐ 124).

3/- Vận động quốc tế hỗ trợ cho đòi hỏi xác đáng tại mục yêu cầu pháp lý và cho vụ kiện năm 2009 của một số Tín Đồ Cao Đài tại Tòa án Nhân dân tỉnh Tây Ninh về việc chi phái 1997 chiếm đóng bất hợp pháp Tòa Thánh Tây Ninh và các cơ sở tôn giáo khác của Đạo Cao Đài. Tòa án đã ngâm vụ kiện nầy trong 12 năm qua.

B/- Cơ sở xây dựng phương hướng và kế hoạch.

Có 02 cơ sở chính và ba bài tham luận trình bày trong hội luận tháng 11-2021:

I/- 02 cơ sở chính.

1/- Những khổ nạn của Đạo Cao Đài sau 1975.

https://khoinhonsanh2014.blogspot.com/2021/10/3583-bai-thi-cua-nguoi-ao-cao-ai-1926.html#more

2/- Những nỗ lực tranh đấu cho đạo quyền.

https://khoinhonsanh2014.blogspot.com/2021/11/3621-nhung-no-luc-tranh-au-cho-ao-quyen.html#more

Cả hai phần trên sẽ được cập nhật bằng cách thêm vào một số chi tiết cho đầy đủ nhưng không bớt ra vì tất cả đều là sự thật.

II/- Ba bài trình bày trong hội luận tháng 11:

1/- Bài trình bày của Chánh Trị Sự Nguyễn Hữu Khanh, Quyền Đầu Tộc Đạo Phù Mỹ.

https://khoinhonsanh2014.blogspot.com/2021/12/3642-bai-phat-bieu-cua-chanh-tri-su.html#more

2/- Bài trình bày của Chánh Trị Sự Trần Quốc Tiến và Chánh Trị Sự Lê Văn Một.

https://khoinhonsanh2014.blogspot.com/2021/12/3643-bai-phat-bieu-cua-cts-tran-quoc.html

3/- Bài trình bày của Phó Trị Sự Nguyễn Hồng Phượng.

https://khoinhonsanh2014.blogspot.com/2021/12/3644-pts-nguyen-hong-phuong-phuong.html

Chương trình hành đạo nầy sẽ được cập nhật khi có những đột phá hay diễn tiến mới.


TẠM DỪNG.

CẬP NHÂT 1 (ngày 28-2-2022)

Mục truyền thông:

Blog Khối Nhơn Sanh hiện nay mỗi ngày có trên một ngàn lượt truy cập đã thể hiện tầm nhìn của tổ chức, sự chính xác trong tin tức và nhận định nên được sự tín nhiệm của bạn đọc.

Cộng tác với các trường Đại Học tại Hoa Kỳ để giới thiệu văn hóa Cao Đài.



ẢNH CHỤP.