ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỒ ĐỘ
(Đệ cửu niên)
PHỔ CÁO CHÚNG SANH
Tòa Thánh, ngày
4–2–1934 (21–12–Quí Dậu) Kính cùng chư Chức sắc Thiên phong, chư Đạo hữu lưỡng
phái và thiện nam tín nữ,
Xem các lời tiên tri từ trước và nhứt là tâm
lý nhơn sanh trên 10 năm nay, thì thấy rõ nhơn sanh phần nhiều đương cố tầm một
nền chánh giáo có đủ quyền hành và phương thế cải cách văn minh vật chất ra một
văn minh tinh thần đạo đức.
Cái khổ cảnh toàn
cầu hiển nhiên, nào là khuẩn bách tiền tài, sanh nhai nguy khổn, nào là thiên
tai địa ách, làm cho nhiều dân tộc phải âu lo tỉnh giác, ngần ngại một điều là
vì sự tranh đấu đặng bảo tồn cơ sanh hoạt mà sẽ biến thành một trường huyết chiến
dữ dội, có thể tiêu diệt toàn nhơn loại mà chớ.
Muốn tránh khỏi nạn
chiến tranh thì duy có phương làm cho nhơn loại hòa ái tương thân liên lạc và đức
tin đặng hiệp nhứt, nghĩa là duy có xu hướng về mặt đạo đức mới có thế định sự
thế giới hòa bình. Và cũng vì cớ mà nền Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ được cả triệu sanh linh tín ngưỡng
và sùng bái trong một thời gian rất ngắn vậy.
Đạo lập thành là
nhờ cả Chức sắc và tín đồ đều ở trong mặt luật pháp, mới tránh khỏi sự phản khắc
Đạo quyền, giữ được sự trật tự hầu dìu dẫn chúng sanh vững bước trên đường hạnh
đức. Than ôi! Nếu kẻ cầm quyền lại không biết dụng quyền, nếu kẻ phải giữ luật
lại tự mình phá luật, còn âm mưu đánh đổ quyền hành của Đạo, thì thế nào sự tín
ngưỡng của tín đồ chẳng rúng động, chúng sanh chẳng phân vân.
Thấy cái hại về thể
đạo mà bắt giựt mình, thiết tưởng nếu những kẻ phá đạo tự biết rằng đã bị lầm
mưu thì dầu cho xa vọng thế nào cũng không dám làm cho một nền chánh giáo phải
bị hại về danh dự và tín ngưỡng.
Tình cảnh Đạo như
vậy, lẽ thì tôi không ngồi yên đặng, song le tôi cũng vì chúng sanh, cho nên ngày 27–12– 1933 tôi mới nhứt định để
an dưỡng một ít lâu, không cầm quyền nữa, và vui lòng phục chức cho nhị vị Quyền
Đầu Sư Thượng Tương Thanh và Ngọc Trang Thanh, đã bị tôi và Đức Hộ Pháp ngưng
quyền trong lúc làm rối loạn Đạo.
Ấy là vì chúng
sanh, chớ tôi cũng biết trước rằng nhị vị không thế nào chống chỏi nổi với Tà
quyền.
Thật vậy, cách mấy ngày sau, quả có tên Lịch là người
đã bị Hội Thánh trục xuất về tội mê hoặc tín đồ, vô Bửu điện Tòa Thánh, leo lên
Đền thờ, đạp hết xuống đất những cốt của chư Thần Thánh Tiên Phật. Tội trọng
như thế mà không thấy mấy vị Đầu Sư xử trí cách nào, không thấy tính sao cho tự
hậu đừng có xảy ra những điều phạm thượng như vậy nữa.
Trái lại, tôi hay
vị Quyền Đầu sư Thượng Tương Thanh có viết đơn xin quan Chủ Tỉnh Tây Ninh cho
phép tên Lịch nằm nhà thương đặng an dưỡng tinh thần, còn tốn hao bao nhiêu thì
Tòa Thánh chịu trả hết.
Tưởng vậy là êm,
dè đâu còn có một bọn xưng là Tuyệt Cốc (là phe đảng của Lịch) mới vào tại
trong Rừng Thiên Nhiên của Tòa Thánh, đốn một cây lớn, đem chôn gần cốt Phật Tổ,
đặng treo cờ Ngũ sắc, rồi lén khiêng Mõ của làng đem lại đánh lên và xúi giục Đạo
hữu đòi chánh phủ trả nước lại, làm náo động hết Tòa Thánh.
Thế mà nhị vị Quyền
Đầu Sư cũng điềm nhiên. Kế đó lại có nhiều Đạo hữu trong Tòa Thánh bị bắt giam
vào khám vì muốn ngăn sự phá hoại ấy.
Trong lúc tên Lịch
đạp đổ Bàn thờ Thầy, hăm dọa đốt Tòa Thánh và đốt nhà của chư Thiên phong thì vị
Quyền Đầu Sư Thượng Tương Thanh có cậy Giáo Sư Thượng Bảy Thanh cho người coi
chừng giùm nhà và có chịu bảo lãnh bọn Tuyệt Cốc không để cho bọn ấy phạm điều
chi.
Sau khi bọn ấy làm
loạn, mấy Đạo hữu coi chừng giùm nhà cho người đều bị vu cáo nên cũng bị bắt
giam, mà rồi cũng không thấy người lo minh oan giùm. Lại còn bỏ đi cổ động chống
trả Tòa Thánh nữa.
Đức Hộ Pháp có gặp
người tại Giáo Tông Đường, có xin người lo bảo bọc và minh oan cho những Đạo hữu
bị cáo gian.
Ngày 29 Janvier có
viết thơ cho người nhắc lại nữa, nhưng người cũng không khứng làm chi hết.
Tôi rất đau lòng
thấy một đàng là bọn phá hư Đền thờ, đạp ngã gãy tượng cốt Tiên Phật và xúi giục
làm rối loạn cuộc trị an trong nước mà vẫn được yên ổn và tự do xông pha trong
Thánh địa, chửi bới chư Thiên phong và hăm dọa đốt Tòa Thánh, còn một đàng là Đạo
hữu vô can, muốn giữ trật tự lại bị lao tù tội nghiệp không xiết kể!
Coi nhơn tâm tại
Tòa Thánh càng ngày càng sôi nổi, tôi phải làm đơn kêu nài đặng minh oan cho
các Đạo hữu bị giam, còn Đức Hộ Pháp thì lo đi kiếm Trạng sư bào chữa.
Riêng về phần tôi
thì quan Chủ Tỉnh Tây Ninh mới gởi giấy phạt tôi trên 300 $ vì 2 năm rồi, nhị vị
Quyền Thượng và Ngọc Đầu Sư cầm quyền hành chánh không lo đóng thuế cho Đạo hữu,
nên ngày nay tôi phải chịu phạt liên can. Việc nầy và còn nhiều việc khác nữa,
nếu tôi không kể ra thì ai biết cho tôi.
Tôi giao quyền cho
5 vị mà hiện thời duy có một mình Đức Hộ Pháp hành chánh tại Tòa Thánh, 3 vị
Quyền Đầu Sư thì vị Ngọc Trang Thanh bỏ về SaĐéc, vị Thượng Tương Thanh thì làm
lơ và cứ lo đi cổ động nghịch Đạo hoài, vị Thái Thơ Thanh thì mắc đau, còn vị Nữ
Chánh Phối Sư thì mắc ở Vũng Liêm, và từ ngày tôi giao quyền đến nay cũng không
thấy bàn tính điều chi với Đức Hộ Pháp về việc chấn hưng nền Đạo.
Quyền thì muốn cầm
mà làm việc thì không làm, đến lúc hữu sự thì bỏ một mình Đức Hộ Pháp lo, hay
là muốn vận động cái kế bất hợp tác với Đức Hộ Pháp như đã thi hành kế ấy với
tôi, hay là muốn cho đặng đồng thể với Ngài, có lẽ!
Thấy sự hiểu lầm ấy,
và muốn rõ tâm lý của nhị vị Quyền Đầu Sư Thượng Tương Thanh và Ngọc Trang
Thanh, cho nên ngày 29 Janvier rồi, tôi mới viết thơ cho Đức Hộ Pháp đặng phân
quyền đặc biệt và chỉ rõ cách hành chánh y theo luật đạo như vầy:
ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ
(Đệ cửu niên)
Số: 24
Tờ GIAO QUYỀN
Tòa Thánh, ngày
29–1 -1934.
Quyền Giáo Tông Thượng Trung
Nhựt
Kính cùng Đức Hộ Pháp, Chưởng
quản Hiệp Thiên Đài, Tòa Thánh.
Kính
Hiền hữu,
Vì có
sự hiểu lầm mạng lịnh của tôi đã ký ngày 27–12– 1933, nên tôi tưởng cần phải giải
rõ cách thi hành mạng lịnh ấy như sau nầy, xin Hiền hữu truyền lại cho 3 vị Quyền
Đầu Sư và Nữ Chánh Phối Sư biết:
1.
Tôi
đã nhứt định an dưỡng một ít lâu thì cả trách nhậm Quyền Giáo Tông tôi đều tạm
giao cho Hiền hữu. Vậy từ đây, Hiền hữu đã cầm trọn 2 quyền Đạo nơi tay, thì việc
chi cũng do nơỉ Hiền hữu tự quyền định liệu, rồi ban mạng lịnh cho toàn đạo
tuân cứ.
2.
Tôi
vui lòng để cho nhị vị Quyền Đầu Sư Thượng Tương Thanh và Ngọc Trang Thanh tái
thủ phận sự, nghĩa là được trở vào địa vị Quyền Đầu Sư mà hành chánh theo luật
đạo. Về việc tùng quyền thì tức nhiên từ đấy duy có tùng lịnh của Hiền hữu mà
thôi.
Nay kính.
Quyền Giáo Tông
Ký tên: Thượng Trung Nhựt.
Tôi xin nhắc rõ rằng, tôi định
đi an dưỡng một ít lâu nên ký mạng lịnh giao các việc Đạo lại, chớ chẳng phải
tôi ký mạng lịnh thăng chư vị Quyền Đầu Sư lên phẩm trật Quyền Giáo Tông.
Còn theo luật đạo thì Pháp
Chánh Truyền Chú Giải đã ban hành mấy năm nay có nói rõ như vầy:
“Đầu Sư đặng quyền thay mặt
cho Giáo Tông và Hộ Pháp trước mặt nhơn sanh. Hễ thay quyền cho Giáo Tông và Hộ
Pháp, tức là người của CTĐ và HTĐ, bởi vậy, buộc Đầu Sư phải tòng quyền cả hai
mà hành chánh, chẳng đặng phép tự ý riêng mình mà thi thố điều chi không có lịnh
của Giáo Tông và Hộ Pháp truyền dạy.”
[PCT Chú giải trương số 8]
Tuy buộc Đầu Sư phải tùng lịnh của Giáo Tông và Hộ Pháp, nhưng
cũng cho Đầu Sư có quyền quan sát các mạng lịnh của 2 người trước khi ban hành,
mạng lịnh nào sái luật đạo thì Đầu Sư được quyền trả lại và cầu xin sửa đổi.
Thành thử dầu cho tôi có đi an dưỡng để cho Đức Hộ Pháp một mình cầm trọn quyền
đạo đi nữa thì Hộ Pháp cũng không thế nào làm điều chi qua khỏi Đầu Sư được và
cũng vì lẽ ấy cho nên tôi mới tuyên bố rằng tôi đã giao quyền cho 5 người là: Hộ
Pháp, 3 vị Quyền Đầu Sư và Nữ Chánh Phối Sư.
Vì bất đồng thể, cho nên Đầu
Sư không quyền ban mạng lịnh như Giáo Tông và Hộ Pháp, nhưng phải hiểu rằng những
mạng lịnh đều có Đầu Sư đồng ý rồi mới được ban hành. Tuy vân, khi nào Đầu Sư
muốn cải luật Đạo đặng khỏi tùng quyền của Giáo Tông và Hộ Pháp thì tức nhiên
các mạng lịnh mới không gởi xuống cho Đầu Sư trước khi ban hành.
Cái thật sự trong việc rối loạn
Đạo chẳng có chi lạ hơn là nhị vị Quyền Đầu Sư Thượng Tương Thanh và Ngọc Trang
Thanh muốn được quyền ban mạng lịnh như Giáo Tông và Hộ Pháp.
Nhị vị quên rằng: Nếu Đầu Sư đặng
đồng thể với Hộ Pháp và Giáo Tông thì hai ngôi vị nầy của Đức Chí Tôn lập ra chẳng
là vô ích lắm?
Nhị vị phụ sự tôi trót mấy
năm, lẽ nào tôi không biết tâm tánh. Ngày nào được đồng quyền thì ngày đó là bạn
thân; ngày nào phải tùng quyền thì ngày đó là thù địch dầu cho hại đến danh dự
của Đạo đến đâu cũng không quan trọng gì đến nhị vị.
Cho nên rồi đây, thế nào cũng
tìm phương vận động cuộc bất phục quyền hành của Đức Hộ Pháp, cũng như đã lập
mưu đánh đổ quyền hành của tôi, mà người lầm mưu kế của nhị vị trước hết là vị
Nữ Chánh Phối Sư vậy.
Tôi vẫn biết trước chánh sách ấy nên đã nhứt định với Đức Hộ Pháp,
nếu nhị vị còn âm mưu rối loạn Đạo nữa thì dầu chưa được tráng kiện và nếu phải
nát thân đi nữa, tôi cũng ra cầm quyền lại với Đức Hộ Pháp và sẽ đem các bằng cớ
làm rối loạn Đạo từ đó đến giờ của nhị vị cho chúng sanh thấy rõ.
Chúng tôi chỉ xin toàn Đạo
ráng tùng luật pháp, đừng lầm nghe nữa rồi nãn lòng thối chí. Bất kỳ việc chi
cũng đo nơi 3 vị Khai đương cầm quyền Chánh Phối Sư là đủ, vì 3 vị Chánh Phối
Sư chẳng có khi nào làm điều chi mà không có tôi và Hộ Pháp phê chuẩn.
Gần một năm trường, sự biến động
trong Đạo đã làm ngưng cả cơ phổ hóa chúng sanh. Than ôi! Đức Chí Tôn đã lập Đạo
vì thế giới đang trông mong hai chữ hòa bình mà chúng ta không lo cứu đời loạn
lạc thì nền Đạo lập ra chẳng là vô ích?
Tôi tưởng, chúng ta nên bạo
gan nhìn rằng, những người đã cầm quyền từ trước đến ngày nay, vì thiếu tài kém
đức mới không cầm vững thuyền Đạo, và chúng ta cũng nên đồng nhau cất tiếng kêu
những bậc tài ba hiền đức, xin vì chúng sanh, hiệp lực với Hội Thánh, dựng
thành nền chánh giáo.
Vậy cửa Đạo từ đây sẽ mở rộng
cho những hiền tài có đủ phương giúp ích cho chúng sanh về mặt tinh thần đạo đức.
Tôi cũng xin chư Chức sắc
Thiên phong nam nữ và Đạo hữu lưỡng phái hết lòng hiệp với tôi và Hộ Pháp giữ vững
quyền hành Hội Thánh đặng nâng cao thể Đạo và un đúc lại đức tin của chư Đạo hữu
các nơi.
Ngày nào danh thể Đạo và quyền
hành Hội Thánh vững chặt rồi, tôi và Hộ Pháp sẽ tự mình lui bước, vì đó là sở vọng
cuối cùng của chúng tôi đã có từ ngày mới hiến thân cho Thầy.
Nay kính.
Quyền Giáo Tông
THƯỢNG TRUNG NHỰT.
Đồng ý
với Đức Quyền Giáo Tông
HỘ
PHÁP
PHẠM
CÔNG TẮC.
TÁI BÚT: Sau lễ
Vía Đức Chí Tôn, sáng ngày mùng 9 tháng Giêng năm Giáp Tuất, sẽ nhóm Đại hội tại
Tòa Thánh, đặng bàn tính về việc chỉnh đốn nền Đạo.
Vậy xin mời chư Chức sắc Thiên
phong, chư Đạo hữu lưỡng phái và chư thiện nam tín nữ, ai là người có lòng hy
sinh cứu Đạo trong cơn rối loạn nầy, hoặc có ý kiến chi hoặc sẵn lòng hiệp sức
với chúng tôi thì ngày ấy về Tòa Thánh dự hội.
THƯỢNG
TRUNG NHỰT.
Vâng lịnh ban hành
Thái Chánh Phối Sư Thượng Chánh Phối Sư Ngọc Chánh Phối Sư