NGỤ ĐỜI BÀI 8.
71/- Ngày 24-01-1927 (âl. 21-12-Bính Dần): Ðức Thái Bạch dạy thi văn (Ðiệu văn Ðộng Ðình: Biến hóa Thập Nhị Khai Thiên), thâu Môn Ðệ và dạy đạo.
Lundi 24 Janvier
1927 (21-12-Bính Dần).
THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Ngồi kiết tường.... Hộ Pháp, Hiền Hữu ngâm mấy bài
trước cho Lão chỉ tên bốn bài chót.
Thượng Phẩm Hiền Hữu có đề số 1:
No 1 - Trên là "Tứ Thời" giữa là "Tam
Tài", gọi điệu văn Tam Tài.
No 2 - Bài nhì, trên là Bát Tuyết giữa là Ngũ Hành,
gọi điệu văn Ngũ Hành.
No 3 - Bài ba, trên là "Lưỡng Khí" giữa là Cửu
Thiên.
No 4 - Bài tư, trên là "Thập Nhị Thời" giữa
là Thập Ðiện Diêm Cung, gọi là điệu văn Thập Ðiện. Chỉ rõ ràng Bát Quái,
Bát Quái đã biến đủ nhứt âm, nhứt dương.
Lão tiếp thêm cho đủ 12 điệu văn, gọi là "Thập
Nhị Khai Thiên" Ðộng Ðình Hồ....
Ngụ đời Số 5:
Nguồn
nước cấm
Thủy lợi thâu
Chiếc thuyền câu
Ra thủ phạm
Nghề xưa hạ bạc đã nhàm
Nay dân đói khó ra làm không no
Lúc giăng lưới khi đóng nò
Mảng lo tàu chặn, nhẫn dò bè trôi.
Cá chê mồi
Bởi quen muối,
Không tránh lưới
Nào khi nguyệt giỡn sóng cười
Thú hay mặt nước chơn trời ngửa nghiêng
Kinh luân đứt nối khó truyền
Gãy câu Khương Tử, đắm thuyền Ngư Công.
Song cũng vẫn một lòng....
[[
THÁI BẠCH
Ô trược, ô trược! Bửu Phước Kỳ, Lịch đuổi chư Nhu ra
ngoài, coi ai không uống rượu mới để cho vô.
Thượng Trung Nhựt, từ đây phải nhớ trước khi vô Ðại
Ðiện phải đuổi những kẻ say nghe.
Bình thân..... Cấm nhang đầu cơ. Thâu Thổ nhơn. Tường,
dặn chúng nó năng làm phước nghe. Trung Huê ngũ nhân thính ngã:
Trung
Huê tự hữu Thánh quyền phân,
Ðộc lập nhứt triêu đắc khánh thần.
Dị chủng phạm thường nan hối cập,
Tùy phương định đắc hiệp giang sơn.
Chi:
Chi
lan tự hữu có mùi hương,
Phải thế tay ai hết gọi thường.
Mến bạn còn chờ ngày hội ngộ,
Vui vầy chốn tịch hưởng an khương.
Thâu bỏ Bữu.
Ðẩu:
Ðẩu
giai phải chịu nạn binh đao,
Người dữ xem ra chẳng khác nào.
Cây cả còn chờ ngày rựa cốt,
Chẳng qua báo ứng chậm cùng mau.
Thâu hết.
Nguyên:
Nguyên
nhơn mà chịu phận dường này,
Khéo lựa coi ngày đặng đến đây.
Thôi mắt chán chường về định liệu,
Mau chơn theo giỏi kịp cùng Thầy.
Thâu
Ðiệp:
Ðiệp
lạc qui căn tiếng đã rằng,
Còn ngươi ngươi có biết sao chăng?
Làm người chẳng bổn là người lạc,
Ví tựa ông Hồ ghét chú Tăng.
Thâu
Hà Văn Giáo:
Giáo
dân tuy chẳng mặc đai cân,
Chớ phẩm linh quang lớn cũng gần.
Bằng bảy công hầu chưa sánh kịp,
Phong làm Giáo Hữu thỏa lòng chăng?
Bỏ Xem. Toàn thâu.