61/- Ngày 14-01-1927 (âl. 11-12-Bính Dần): Ðức Thái Bạch thâu Môn Ðệ và dạy đạo.
Vendredi
14 Janvier 1927 (11-12-Bính Dần).
THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Bình thân. Thâu Nam Nữ Thổ nhơn. Thái Bính Thanh, Hiền
Hữu dặn chư Sơn Thổ nhơn nán lại nghe dạy.
Thảm thay! Thảm thay! Cũng bởi thất kỳ truyền nên tu
hữu công mà hành Ðạo chưa hề thấy. Lão sẽ xin lịnh Thầy hội chư Sơn Thổ nhơn
lại đây trong tháng ba đặng truyền Bửu Pháp cho chúng nó luyện Ðạo. Thầy thế
nào cũng buộc chúng nó trường trai.
Tường, nói lại với chúng nó.
Chư Nữ chức Minh Ðường nhập nội.
Nếu Lão chẳng sai kêu thì chắc Hiền Muội không đến
há?.... Cười...
Trăm
ngàn đức tánh chỉ minh tâm,
Ðạo đức thương em một mối cầm.
Thành đọa chẳng vì trong lực thế,
Than ôi! huyền diệu chẳng ai tầm.
Thầy dạy Lão phải lập phái Nữ cho thành tựu. Em gắng
lo phổ độ nhơn sanh. Cửu nhị nguyên nhân hãy còn trong vòng hắc ám, chẳng lẽ em
biết Ðạo ngồi đó cho đành. Lão trông công em. Xin em lui.
Sơ nghe dạy: (Trần Văn Sơ, Kinh Hối Sa Ðéc)
Trần Hiền Hữu, Lão chào bạn. Lão giục Hiền Hữu lên đặng thọ chức trước ngày cải
luật. Thiên danh Hiền Hữu phải lấy Ngọc Sơ Thanh.... Lão phong Hiền Hữu chức
Giáo Sư phái Ngọc, khá tận tâm hành Ðạo nghe à! Hiền Hữu lui.... Nữ phái thượng
sớ.
Thống:
Thống
tâm biết bấy lúc đau lòng,
Cơ nghiệp chừng nầy ngó trống không.
Hơn thiệt mặt đời mình chịu ép,
Chỗ dư chỗ thiếu trả không đồng.
Thâu
Thê:
Thê
thằng tử phược tiếng đời rằng,
Chồng bậu cũng vì chịu khó khăn.
Cực nhọc chẳng chia nhau chút ít,
Mà còn tính thiếu lại đua ăn.
Thâu
Chối:
Chối
ai đâu dễ chối cùng Trời,
Biết Ðạo răn mình đã hết hơi.
Từ bỏ lần lần điều lỗi trước,
Tự nhiên biển khổ lánh xa vời.
Thâu
Chiếu:
Chiếu
diệu thinh không một tấc thành,
Làm cho cám động tấm lòng anh.
Trao gươm Thần huệ đôi lời dặn,
Chặt đứt oan khiên giữ dạ lành.
Thâu. Sau trọng dụng.
Tròn:
Tròn
méo chi chi cũng nợ đời,
Muốn lừa muốn chọn liệu nên nơi.
Cửa Trình dầu đói nên no Ðạo,
Ðáy biển lòng người khó nổi soi.
Thâu
Màng:
Màng
chi những tiếng thị phi khùng,
Mà để xiêu lòng mất tín trung.
Nghe thấy đủ điều toan trí tính,
Mới là thấu đáo việc đời cùng.
Thâu
Biết:
Biết
đời phải quấy biết nên hư,
Biết tội lỗi kia phải biết trừ.
Chẳng có điều nào đời gọi khó,
Trong điều dễ khó để lòng tư.
Thâu
Thu:
Thu
ba đã quá lúc đua đường,
Chưa biết giựt mình kiếm dựa nương.
Cân chữ sắc tài đời kém mặt,
Trông trăng đừng vội gấp soi gương.
Thâu
Thu, dặn có vào Thánh
Thất, từ đây phải giữ mình trinh sạch, đừng tưởng ngoài chợ muốn làm chi cũng
đặng nghe... Lui Nữ phái.
Bên Nam phái có một
đứa vào đây thử Ðạo, Lão khuyên nó lui ra, kẻo phải chết một cách thê thảm
nghe.
Thôi:
Lượng
trên đã phú một tâm linh,
Phải biết cân đo nết thế tình.
Mỗi ám tinh khôn đưa tiếng trách,
Phật Trời mở mắt ngó anh linh.
Thâu
Ðuổi những kẻ đứng gần Ðại Ðiện. Toàn thâu.