51/- Mardi 4 Janvier 1927 (01-12-Bính Dần).
THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh. Bình
thân.
Thượng Trung Nhựt, kêu ai cầu riêng việc Lão cho
vào.... (Có người lầm Lý Ðại Tiên là Thầy...). Lão chẳng phải là Thầy, đừng
xưng hô lộn. Ðạo muội khá nhớ Hóa đương tìm tòi gặp Chơn Tiên.... Cười....
Hóa:
Hóa
đương tìm tõi gặp Chơn Tiên,
Ðạo muội đừng lo chác dạ phiền.
Lưng trống đôi ngày về Ðốc Bản,
Thìn lòng nhớ lấy Lão lời khuyên.
Ðửa, từ đây Lão cấm Hiền Hữu uống rượu nghe.... như
phạm giái Lão trục xuất nghe à.
Thượng Trung Nhựt, Hiền Hữu không tuân mạng lịnh Lão
há?
Ðuổi Quới nghe à.... Chỉnh Ðàn Thầy ngự.
NGỌC
HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Chư Môn Ðệ Nữ phái thượng sớ. Chư Môn Ðệ bình thân.
Hiếu hành lễ.
Phan Thị Lài:
Lài
thơm đâu để mọc ngoài rào,
Hiền đức đâu dè đến đổi sao?
Chẳng biết tu tâm thân đến thế,
Như ao mắc gió mặt lao xao. (THÂU). u
Lang:
Lang
dương gặp lúc gió xuân qua,
Cảnh cũ đường xưa lập nghiệp nhà.
Mơ mộng đừng chờ Trời để lộc,
Sanh tài phải đủ sắc tài ba.
Thâu
Lê Văn Thiệt:
Thiệt
hư là tiếng thế đưa oan,
Chẳng rõ cho xa để trí bàn.
Thương ghét chưa ai đem khỏi sự,
Răn đời lấy một tấc gan vàng.
Thâu
Trần Thị Hương:
Hương
huê đã nực bóng thiều qua,
Tưởng chút nghĩa xưa thắt ruột rà.
Cảm lối mây giăng ngô ngã bóng,
Tư tư nết hạnh phú trăng già.
Thâu
Lê Thị Số:
Số
mạng đào hoa sức gió dồi,
Tưởng thân đến thế nghĩ thì thôi.
Người sang mình bận điều nhằn nhọc,
Phối nghĩa cùng người bạc quá vôi.
Thâu
Nhứt:
Nhứt
đem nhẫn mảng độ canh gà,
Từ buổi xuân xanh đến tới già.
Mang mển nợ đến vai nặng trịu,
Còn thân còn chịu mối ta bà.
Thâu
Lưu Thị Chuộng:
Chuộng
danh đã đặng gặp danh chưa,
Hay nỗi ở ăn của bỏ thừa.
Một cảnh một tình xưa chẳng chịu,
Mang câu tuyết ngọc ít người ưa.
Thâu
Nguyễn Thị Vi:
Vị
tình nên phải phận nghèo hèn,
Lòng dạ như dường Lão cũng khen.
Rán ở cho bền lòng đạo đức,
Ðường Tiên sau cũng gặp người quen.
Thâu
Lê Thị Hay:
Hay
lo những chuyện gọi bao đồng,
Một tánh mạng mình tính chẳng xong.
Lo nợ đôi thân đôi ngoại nội,
Lo con lo cháu tới lo chồng.
Thâu
Nguyễn Thị Lợi:
Lợi
không ích kỷ lợi Trời ban,
Phải tính trí kia xử vẹn toàn.
Cứu khổ trợ nguy âm chất chuộc,
Dầu không ngôi báu cũng giang san.
Thâu
Phan Thị Bề:
Bề
ăn cách ở đã an nơi,
Cuộc thế dường ni đủ toại rồi.
Mua Sở bán Tần nương cảnh thế,
Ngàn muôn giàu lớn hạn nơi Trời.
Thâu
Huỳnh Thị Thới:
Thới
lai bỏ lúc khổ khi xưa,
Những đức tài đông phải tính vừa.
Thương khó khá nhìn mình thuở trước,
Chơi sang mặt quí giúp cơn mưa.
Thâu
Khu Thị Tại:
Tại
hay quá đổi mới hư nhà,
Chẳng biết lợp nhà lúc gió qua.
Trốc lá như ai chơi khuấy rối,
Lủng chuồng kẻ trộm đến quơ gà.
Thâu
Ðoàn Thị An:
An
bề sửa trấp với nâng khăn,
Ðã đính nghĩa nhau cũng tiếng rằng.
Lo lắng chung cùng lo lập nghiệp,
Lo chàng dù lộng thiếp đai cân.
Thâu
Lê Thị Tịnh:
Tịnh
tâm con khá gắng công tu,
Cái nợ duyên kia chớ vận trù.
Kẻ biết Ðạo Ðời thì ít mặt,
Những quân xảo láo hiếm phàm phu.
Thâu
Vựa:
Vựa
vàng chưa ắt để cho con,
Chứa đức muôn năm hưởng cũng còn.
Nếu tính tham tâm giành giựt mãi,
Dầu giàu như núi cũng tiêu mòn.
Thâu
Nghĩa:
Nghĩa
nhơn con khá giữ lòng lành,
Hễ tính sự ra ắt sự sanh.
Mình muốn an vui đừng nhọc trí,
Ham theo tục thế vụ đua tranh.
Thâu
Toàn thâu: 38 Nam+18 Nữ+17 Thổ nhơn =73.