65/- Ngày 18-01-1927 (âl. 15-12-Bính Dần): Ðức Thái Bạch & Ðức Chí Tôn thâu Môn Ðệ dạy đạo và dạy về Ngũ Giới Cấm (giới tửu).
Mardi 18 Janvier
1927 (Rằm tháng Chạp Bính Dần).
THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, hỉ chư Nhu,
Lão là người thay mặt cho Thầy, chư Ðạo Hữu xin chi?
Dâng sớ.
Ðạo Quang xin phổ thông ba cuốn Kinh. Cười... Ðã chẳng
phải cuốn ấy mà thôi, cả Luật lệ Minh Sư phải cần dùng hết thảy nghe à, trừ ra
việc độ hồn.... Chi nữa....
Ngọc Lịch Nguyệt bạch về sự cầu siêu cho ông già Mục
Thanh. Thầy chẳng biểu vậy, Lão hỏi lại.
Hộ Pháp, Thượng Phẩm, Lão có đi phải cầm cơ như Lão đã
để mà đợi, đừng thấy thăng mà để xuống... Cười...
Chẳng một điều trúng... Giỏi cách sắp đặt cho thiên hạ
đồn đi làm đám theo bọn Tả Ðạo.
Cầu lễ tại Thánh Thất và cả Thánh Thất Lục Tỉnh, chư
Ðạo Hữu đều cầu nguyện mà thôi.
Thượng Trung Nhựt bạch xin hỏi: Từ nay về sau những vụ
làm tuần, cầu siêu đều cầu lễ tại Thánh Thất.
Như vậy luôn luôn, như tang chủ muốn nhiều cầu nguyện
cho cha mẹ thì rước mời tùy ý... nghe à.
Ðại lễ tại chánh Thánh Thất mà thôi.
Mục Thanh chẳng phải là chúa của nền Ðạo nghe à.
Thượng Phẩm Hiền Hữu bị phạt 5 nhang vì vô lễ trước
mặt Lão hôm qua... nghe à.
Tái
Cầu: THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Chư Chúng sanh phải tịnh tâm cầu nguyện đặng Chí Tôn
đến giáo Ðạo, khi bái lễ rồi phải ngồi kiết tường chẳng đặng một tiếng khua
động, nếu thất lễ, Chí Tôn quở đến Lão thì Lão đuổi hết chẳng cho người cầu Ðạo
nghe à.
Tái Cầu:
NGỌC
HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Các con, chư Chúng sanh,
Bình thân chư Thiên Phong, còn các Chúng sanh ngồi.
Các con nghe vì sao mà phải giải tửu.
Thầy đã dạy rằng: Thân thể con người là một khối chơn
linh cấu kết lại, những chơn linh ấy là đều hằng sống. Phải hiểu rằng: Ngũ tạng
lục phủ cũng là khối sanh vật mà thành ra, nhưng mà phận sự chúng nó làm thảng
hiểu biết hay là không hiểu biết đều do nơi lịnh Thầy đã phán dạy. Vậy Thầy lấy
hình chất xác phàm các con mà giảng dạy.
Trước Thầy nói: Vì cớ nào rượu làm hại cho thân thể
con người về phần xác?
Hình chất con người vẫn là thú, phải ăn uống mới nuôi
sự sống, như rượu uống vào tỳ vị, nó chạy vào ngũ tạng lục phủ đủ hết; thì trái
tim con người chẳng khác nào như cái máy chánh để trữ sự sống cũng phải bị nó
thâm nhập vào, làm cho sự lao động quá chừng đổi thiên nhiên đã định, thôi thúc
huyết mạch phải vận động một cách vô chừng mà làm cho sanh khí nơi phổi chẳng
đủ ngày giờ nhuận huyết tinh sạch cho đặng.
Trược huyết ấy thối lại cùng trong thân thể để vật
chất ô trược vào trong sanh vật. Mỗi khối ấy ăn nhằm phải bịnh một ngày thêm
một chút hết cường tráng; cốt tủy lần lần phải chết, thì thân thể các con phải
bị chết theo. Nhiều kẻ bị chết nửa thân vì rượu nên ra đến đổi.
Thầy dạy về hại của phần hồn các con.
Thầy nói: Cái chơn thần là nhị xác thân các con là khí
chất "Le sperme évaposé" nó bao bọc thân thể các con như khuôn bọc
vậy, nơi trung tim của nó là óc, nơi cửa xuất nhập của nó là mỏ ác, gọi tiếng
chữ là Vi Hộ.
Nơi ấy Hộ Pháp hằng đứng mà gìn giữ chơn linh các con
khi luyện thành Ðạo đặng hiệp một với Khí, rồi Khí mới đưa Thần đến chơn thần
hiệp mà siêu phàm nhập Thánh.
Vậy thì óc là nguồn cội của Khí, mà óc cũng bị huyết
mạch vận động vô chừng làm cho đến đổi loạn tán đi thì chơn thần thế nào mà an
tịnh đặng điều khiển, thân thể phải ra ngây dại, trở lại chất thú hình, mất
phẩm nhơn loại rồi, còn mong chi đặng phẩm Thần, Tiên, Thánh, Phật. Lại nữa
buổi loạn Thần ấy để cửa trống cho Tà mị xông đột vào giục các con làm việc tội
tình mà phải phận luân hồi muôn kiếp. Vậy Thầy cấm các con uống rượu nghe à.
Thầy ban ơn cho các con.
Cư, con phải nhớ lời Thầy dặn rằng: Phải sợ Thái Bạch
cho lắm, khi Thầy giao quyền thưởng phạt cho Người. Chỉ sợ cho ba đứa con mà
xin bớt tính nghiêm khắc, song Thần, Thánh, Tiên, Phật kia Người còn chẳng vị
huống lựa là các con.
Thầy dặn lại nữa, các con phải giữ mình chừng sáu
tháng nữa nhập vào Hiệp Thiên Ðài thì Thầy điều khiển, hết dưới quyền Người nữa
nghe à.
Thầy sẽ dạy Thái Bạch phân định, Mục Thanh con nghe.
(Anh Tư Mắc)
Tái
Cầu: THÁI BẠCH
Bình thân ... Miễn lễ ....
Nam Nữ Thổ nhơn đến gần đây... Thâu... Lui.
Nữ phái thượng sớ mười người một lần. Ðọc tên lớn...
Thâu.
Phải dặn chúng nó rằng: Vào hầu Ðại Ðiện thất lễ chư
Thần hành nghe....
Xưa:
Xưa
nay chẳng có khác đâu nào,
Phải tưởng thương đời lắm nỗi đau.
Lớn thế thường hay xô đẩy kẻ,
Nghèo hèn đạo hạnh chịu đeo sầu.
Thâu
Trọn:
Trọn
đời nhẫn chịu nhọc nhằn thân,
Một gánh mà mang biết mấy lần.
Lời lỗ không người binh vực đỡ,
Than ôi! cô quạnh phận hồng nhan.
Thâu
Cao:
Cao
sâu đã hiểu cuộc trần hoàn,
Có nợ trả rồi chớ thở than.
Ấm lạnh chờ người đưa mảnh áo,
Chùa tranh giữ sẵn Phật bằng vàng.
Thâu
Hóa:
Hóa
sanh đã sẵn mực công bình,
Vua chúa phàm dân cũng có sanh.
Thế thượng không người trăm tuổi sống,
Tiếng đời hằng ngợi kể nên lành.
Thâu
Ðược:
Ðược
lòng người chẳng dễ gì đâu,
Khỏi khách trần gian gẫm khó cầu.
Tai trống mắt mờ thôi đã thấy,
Nghe chi thấy rõ Ðạo cao sâu.
Thâu hết bỏ Thị Ðược.
... Nam... Tôn, Hiền
Hữu thâu hết chư Nhu hậu điện...
Chí:
Chí
lâm gánh vác nổi giang san,
Buồn nỗi thép thau chẳng hóa vàng.
Ôm mối mộng thìn lơ láo kiếp,
Mà quên thân chẳng đặng cho toàn.
Trở về sám hối nữa nghe.
Lễ:
Lễ
nghi khá giữ nét nhà mình,
Xấu hổ chi chi lại rẻ khinh.
Một nhà gia pháp xưa đâu mất,
Ðể lũ con hoang rất bất bình.
Thâu hết bỏ Lễ.
Kỳ:
Kỳ
ngộ lịch phùng mãn trí tư,
Vô lao nan đắc thủ vinh hư.
Phấn tâm bách thế tu Nhơn đạo,
Tửu hạnh tùy phương đắc Hớn thi. (đọc thử)
Thâu
Có:
Có
chi khuất lấp đặng cơ Trời,
Nép của hại người há tưởng chơi.
Mang tội cùng đời, Trời há bỏ,
Ăn năn Lão dạy khá nghe lời.
Thâu
Thâu hết bỏ Ðó. Toàn thâu chư Nhu còn lại.
Tái Cầu:
Thái Mục Thanh Hiền Hữu muốn làm chi thì làm, Lão đã thông cùng Ðịa Tạng Vương,
người nói rằng: Phải đem vào Vọng Thiên Ðài, mà đợi một năm nữa, người cho tái
kiếp lên Lục Thập Nhứt Ðịa nghe à...