Thư viết ngày 27-5-1927 của Ngài Ngô Văn Chiêu là một chứng cứ pháp lý và lịch sử cực kỳ quan trọng để xác định hai tổ chức: Pháp Môn và Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ độc lập nhau.
Nhưng các vị soạn sách năm 1996 đã sửa lại theo cách tạo mối liên quan tại câu thêm vào và chú thích số 2.
Thư tại bản in năm 1932 (lần 1), 1935 (lần 2) trang 27, 27.
Bản PDF.
file:///C:/Users/Admin/Downloads/TH%C6%AF%20NG%C3%80I%20CHI%C3%8AU%2027-5-1927.pdf
Bản vi tính.
Saigon le
27-Mai-1927
Đạo Hữu.
Kính thăm gia quyến đại
tiểu đặng bình an.
Đạo Hữu có lòng gửi
thư thăm tôi hoài mà không trả lời thì thất lễ.
Tôi tiếp thơ sau này
nói về sự “Nghĩa Địa”, Tôi mừng cho các Đạo Hữu có công đức với người đồng đạo,
còn việc hỏi tôi đó, tôi có lời đại nguyện với thầy năm 1921, khi còn ở Phú Quốc,
đến nay nghe lời Đạo Hữu thương tưởng muốn cho tôi thọ sự tử tế để dấu tích
ngàn năm, tôi kính nhường lại cho các ông Đạo Hữu đứng tạo lập nghĩa địa.
Các ông muốn rõ bổn
phận tôi, thì cầu cơ hỏi mới biết. Một lòng lo việc Trời Đất, chẳng ham tiếng
tăm, cũng chẳng muốn để cái thân này cho người rờ rẫm làm chi. Hà huống gì chịu
sự vinh hoa, lúc còn sống đây trong lòng coi sự vinh hoa là điều diểu chơi mà
thôi, há đi trong mong lúc bỏ xác thúi. Cảm ơn các ông.
Cái nghĩa địa lập
thành đó, có lẽ Trung ương có một cái chùa để thờ Đạo Hữu và nuôi Đạo Hữu nào
cô độc chịu tu vào đó, hương khói kinh kệ, lau bụi, quét rác, tu bổ. Phàm lập
xong phải dự trữ một sở ruộng vài chục mẫu giao cho “Nghĩa Địa Từ”. Vậy mới miên
viễn, mới còn sung, lâu ngày buồn trí có ai mà chịu săn sóc như các ông. Bởi vậy
cần phải có ruộng làm huê lợi tu bổ nghĩa địa. Nếu có được như vậy lo chi ngày
sau không ai gìn giữ, cũng như chùa có ruộng “Tam Bảo” vậy.
***
Đạo của Cao Tiên đây
hiệu là Thiên Hoàng (1) kể từ năm 1924 gọi là năm thứ nhứt. Đếm tới năm trăm năm
sẽ có Đạo Địa Hoàng, rồi 500 năm sau nữa là 1.000 năm ra một Đạo nữa là Nhơn
Hoàng.
Thiên hoàng 1924 1
Địa Hoàng 2424 500
Nhơn Hoàng 2924 1.000
Đừng cho ai coi biết
làm chi, vì có ai tin họ còn nhạo báng thêm nữa, cái sự nhọc họ cho là dị đoan,
còn sự vui vẻ dễ làm thì họ cho là sự phải. Muốn bẻ bông hường, tường vi thì phải
bị châm chít đau đớn chớ, còn bông hoa lài dễ bẻ không gai. Hai thứ bông nầy cái
nào đẹp mắt và thơm nhiều?
Tôi nguyện tu đặng độ
các đạo hữu về Bồng Lai và Định Châu tùy theo công đức, tôi chẳng nguyện cho
tôi thành gì hết. Cầu xin Thầy phê y lời nguyện hồi đầu của tôi minh thệ.
Nay kính.
Chiêu.
----
(1)/- Bề trên có cho
bài Khai Xuất Thiên Hoàng.
ảnh chụp.