Đối chiếu với bài 5006 để biết: xã hội nào cũng có mê tín, vấn đề là khi có mê tín xảy ra thì pháp luật xử lý như thế nào mà thôi. Xã hội văn minh, dân chủ, minh bạch thì cứ theo luật mà xử. BBT
Dân trăm triệu ai người lớn?
15-6-2024. BÁO TIẾNG DÂN
Hai hôm trước mình xem video quay cảnh đồng bào ùn ùn đến đảnh lễ cái chòi mà ông Minh Tuệ từng ngồi tu gần 10 ngày, thật đáng kinh ngạc. Vì không khí thành kính còn hơn cả đồng bào đến thăm hang Pắc Bó, nhà sàn bác Hồ hay làng Kim Liên. Vì bảo đảm không có đồng bào nào quỳ mọp xuống lạy chỗ bác từng ngồi như vậy. Họ còn đến nhặt mấy cái cốc nến còn cháy dở đem về, dự là sẽ đặt lên bàn thờ như thể xá lợi Phật. Có lẽ với họ, thày Minh Tuệ đã là Phật sống rồi.
https://baotiengdan.com/2024/06/16/dan-tram-trieu-ai-nguoi-lon/
Đồng bào vào được di tích lịch sử chòi tu đó là phải thông chốt, nhưng mà công an xả chốt từ sáng sớm, vì thày đã “bốc hơi” rồi. Dự là công an lại chở thày đi ẩn tu chỗ khác, hình như hôm nay vẫn chưa ai tìm ra chỗ mới của thày.
Nói đi cũng phải nói lại, hiện tượng Minh Tuệ làm lòi ra mặt trái của phật giáo cuốc doanh, anh em “thích car money”. Nhưng ở phía đối diện, hiện tượng Minh Tuệ cũng làm lòi ra cái sự mê tín và cả tin, cuồng tín của rất nhiều đồng bào. Mình nghĩ cái chuyện cuồng tín này đảng và chính phủ cũng có trách nhiệm không nhỏ đâu. Quỳ lạy ông Minh Tuệ thì đã đành, không hiểu sao người ta còn quy mọp để lạy cái chỗ mà (có vẻ như) ông ấy đã từng ngồi? Tức là lạy cái chòi.
Thế nên quá dễ hiểu tại sao bộ máy tuyên truyền phải không ngừng nhồi sọ về lãnh tụ kính yêu, người cầm lái vĩ đại, cha già dân tộc… Mình nghĩ vai trò của truyền thông chiếm 70%.
Thế mới nói, vụ này truyền thông chính thống đã hoàn toàn thua truyền thông mạng xã hội, thậm chí còn phản tác dụng, như vụ VTV. Tức là càng chê, càng bình thường hóa con người ông Minh Tuệ thì người ta lại càng hiểu ngược lại.
Mấy hôm rồi, nhiều người bào chữa cho sự mông muội của đồng bào. Nhưng đến giờ này, mình cho là không gì bào chữa được nữa. Bởi vì kể từ biến cố 3/6, cả báo chí lẫn mạng xã hội đều cho rằng, việc thày ẩn tu chính là do đám đông quá hỗn loạn, làm phiền thày và làm phiền nhà chức trách. Chính ông ấy từng lên TV, báo chí, mạng xã hội nhắc đi nhắc lại nhiều lần là ông ấy không có đệ tử, không cần hộ pháp, không cần đưa cơm, không cần trợ giúp và mọi người đừng có đi theo, không cần phải đảnh lễ, đừng có quay phim… Vậy những người ùn ùn tới kia liệu mắt mù, tai điếc hay sao mà không biết là chính ông ấy đã nói là đừng làm phiền ông ấy nữa?
Mê muội cũng là quyền, tất nhiên, nếu nó không làm phiền tới ai, ít nhất là không phiền đối tượng được mê muội. Nhưng mê muội tới mức làm ông ấy và gia quyến không được sống yên ổn, thì rõ ràng là vi phạm quyền tự do tu tập và quyền được sống yên bình của gia quyến ông Minh Tuệ rồi. Vậy sao có thể bào chữa? Phải hiểu là ngay cả việc tu sửa cái chòi để đàng hoàng hơn, sạch đẹp hơn, cũng chính là làm phiền việc tu tập theo hạnh đầu đà của ông ấy. Đã yêu quý thày thì nên tôn trọng con đường tu tập của ông ấy.
Nhìn cảnh ông bà già bị người ta ùn ùn tới nhà quay video, cuộc sống bị đảo lộn hoàn toàn, thì hóa ra “Phật sống” làm hại bố mẹ mình, nhất là nếu chuyện này kéo dài vài tháng. Thế nên việc ông ấy được/ bị đi ẩn tu lần 2 là việc chẳng đặng đừng.
Mình kinh ngạc nhất khi xem video có bà cụ vuốt vuốt xoa xoa lên người ông “Kim Cang” rồi vuốt lên mặt mình, để lấy may. Mấy hôm sau nó lên bar múa quạt. Thật là hài hước, chả biết bà già kia có biết để mà đi tắm gội lại cho sạch sẽ không?!
Chính ông Minh Tuệ đã nhắc đi nhắc lại rằng: “Con còn đang tập học, chưa có thành tựu gì cả”. Thế nhưng đồng bào lại dán mác Phật sống cho ông ấy. Điều đó cho thấy rằng dân Việt Nam đang quá khủng hoảng niềm tin. Bác Hồ, bác Giáp, bác Trọng, thậm chí cả Phật hoàng Trần Nhân Tông, có lẽ không còn đủ tin cậy tâm linh với đồng bào, không phù hộ độ trì được cho ai nữa chăng?
Đây là một ca rất khó và bất ngờ đối với đảng, chính phủ, Ban Tuyên giáo và Bộ Công an. Bây giờ đã quá muộn để xử lý mạnh với ông Minh Tuệ, vì ông ấy đã thành Phật mất rồi. Chính thế nên giờ này công an không dám khẳng định hay phủ định về biến cố 3/6 là có bàn tay lông lá ở đó hay không.
Mình cho là để giảm bớt sự cuồng tín của đồng bào thì Ban Tuyên giáo phải thay đổi cách thức truyền thông. Đừng cố phải bẻ lái để biến ông Lê Anh Tú thành một kẻ lang thang bình thường nữa. Phải chấp nhận thực tế là ông ấy đang rất được lòng dân và không làm gì vi phạm pháp luật. Vì thế mà báo chí cứ thoải mái đăng tin về ông ấy để cạnh tranh với mạng xã hội, thậm chí VTV có thể đưa tin mỗi ngày, tất nhiên là với nội dung thật sự khoa học, công bằng, tôn trọng, để độc giả hiểu được bản chất của sự việc.
Mình nghĩ truyền thông như bên Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất là rất hợp lý. Họ đánh giá cao ông Minh Tuệ, đánh giá cao sự gian khổ khi tu theo hạnh đầu đà, thậm chí họ vẫn công nhận ông ấy là sư (tu sĩ Phật giáo). Nhưng mặt khác, họ không hề vì thế mà phủ định việc cúng dường và thành lập tăng đoàn để tu tập trong chùa. Họ nêu rõ cách của ông Minh Tuệ chỉ là một trong nhiều cách tu và đương nhiên không phải là cách duy nhất đúng mà Phật dạy.
Phải có cách tuyên truyền “trung đạo” như vậy thì dần dần người dân mới giác ngộ ra được ông Minh Tuệ chưa/ không phải là Phật sống, mới bớt cuồng tín đi. Chứ với kiểu tuyên truyền theo giọng công an như hiện tại thì đã hoàn toàn thất bại rồi. Nếu dùng bạo lực để đàn áp ông ấy thì hệ lụy còn khó lường hơn nhiều.
Cứ để báo chí tự do phân tích về hiện tượng này một cách khoa học rồi dần dần người ta cũng chán thôi. Vì tâm lý chung là càng cấm đoán người ta càng háo hức đến đảnh lễ, vì sợ ông ấy bị “biến mất”. Từ hiện tượng này, các bố mẹ cũng đừng có chửi các cháu fan cuồng sao Hàn nữa nhé. Người già còn vậy, trách gì các cháu. Qua vụ này mình cũng hiểu và thông cảm hơn với các cháu bò đỏ cuồng tín!