TẾ CHIẾN SĨ.
(GIỌNG NAM AI)
Nợ cung-kiếm chiến-chinh
là nghiệp,
Giúp quốc-dân sánh kịp
tha bang.
Xông pha ra chốn chiến
tràng,
Đắng cay cam-chịu
gian-nan không sờn.
Nguyện lấy sức đền-ơn
cương-thổ,
Dốc lòng lo báo-bổ ơn nhà.
Trần-hoàn gió-bụi
xông-pha,
Dựng nên tổ-nghiệp mái
nhà thiên-nhiên.
Gầy việc cả
truân-chuyên lắm nổi,
Lướt trận-tiền mở lối
chông-gai.
Ngăn quân là bậc
thiên-tài,
Đở nâng quốc-thể đến
ngày hiển-vinh.
Đạp giá tuyết phận mình
cam-chịu,
Một kiếp-sanh bận-bịu
giang-san.
Muôn dân thất quốc căm
hờn,
Định an nước cũ chi sờn
lòng trai.
Ách nô-lệ ngày nay hầu
dứt,
Nước quật cường nhờ sức
toàn dân.
Hồn thiêng rày đã tỉnh
lần,
Muôn năm chung hưởng hồng-ân
của Trời.
Cờ tiến-hóa đời đời chiếu
rạng,
Giữ nghĩa-nhân rọi sáng
đạo mầu.
Bảo sanh bủa khắp năm châu,
Toàn cầu chung hưởng
phép mầu Chí-Linh.
Mưu định quốc anh-linh
trị nước,
Giúp giống-nòi bảo được
tự-do.
Hiển-vinh là phước Trời
cho,
An nguy vận nước chung
lo mối giềng.
Nay nhân quả tiền-khiên
vừa mãn,
Cõi Hư-Linh lánh đặng
trần ai.
Hồn thiêng nương bóng
Cao-Đài,
Theo vầng nhựt-nguyệt
ra ngoài Càn-Khôn.
Trọng nghĩa bạn linh-hồn
thương-nhớ,
Trợ cho nhau nâng-đở
nghiệp nhà.
Rượu nồng xin chớ bỏ
qua,
Tình thâm hưởng cạn mới
là tri-âm.
Bóng chinh-chiến nay gần
tỏ rạng,
Đuốc từ-bi rọi sáng
tâm-hồn.
Lọc lừa thế-giới
bôn-chôn,
Lần theo đuốc huệ bảo-tồn
chúng-sanh.
Công-viên mãn đường mây
nhẹ tách,
Lánh bến mê phủi sạch bợn
trần.
Sống làm Tướng, thác
làm Thần
Hiển-linh xin chứng
tấm lòng tiết trung.
Phạm Hộ Pháp.