Trang

Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2023

4737. Bài 120, Đạo Sử Q 2.

 120/- Năm 1927 (âl. Cuối năm Ðinh Mão): Ðức Chí Tôn dạy "... Các con phải biết Ðạo tại lòng bác ái và chí thành...".

 

Cuối năm Ðinh Mão (1927).

THẦY

Các con,

Thầy đã lắm công trình dìu dắt các con vào đường đạo đức, mà mỗi ngày Thầy hằng thấy những việc bất bình thì biết ngày nào các con mới làm nên đặng. Thầy đã lắm phen để lời khuyến dỗ các con chẳng kể ra chi, nên mới có điều trở ngại như lúc nầy.


Các con có thấy, có nghe chăng? Nếu Thầy không vì Tam Kỳ Phổ Ðộ thì Thầy đã y tấu lời xin của Giáo Tông mà hủy trường công quả của các con hết thảy. Vậy nay Thầy cũng lấy lòng nhơn mà để vào trí não các con ít lời thêm cho rõ việc thi hành chánh sách của Ðạo. Các con phải biết Ðạo tại lòng bác ái và chí thành; bác ái là hay đại từ bi thương xót sanh linh hơn mình, cho nên kẻ có lòng bác ái coi mình nhẹ hơn mảy lông, mà coi thiên hạ trọng bằng Trời Ðất.

Còn chí thành là mỗi việc đều lấy lòng thành thật mà đối đãi trong Ðời và trong Ðạo. Dầu kẻ phú quí bực nào đi nữa mà không có lòng bác ái và chí thành thì không làm chi nên việc.

Vậy để Thầy khuyên các con trước hết phải ở sao cho ra vẻ Ðạo, đừng để ý gì về việc công quả mà nêu danh nơi cõi tạm nầy. Các con phải mở rộng tâm chí ra mà hành đạo mới nên cho, chớ đừng mờ hồ rằng: Ðạo thành thì mình được làm một vị xứng đáng và đại ích cho Ðạo. Ðiều đó lẽ thì các con không cần Thầy nhắc đến mới phải, nhưng vì còn nhiều đứa háo danh và ham làm một vị chủ tướng trong Ðạo nên cần phải nói cho mà xét mình. Nếu các con thật lòng vì Ðạo thì đâu có chậm trễ như vầy.

Ngày Thầy khai Ðạo, Thầy cũng có để lời cho các con hiểu rằng: Lũ ma hồn quỉ xác nó cứ theo phá khuấy các con là nó muốn phá Ðạo đó. Lại cũng vì các con không thoát tục đó chớ, các con mà có sức chống chỏi thì lũ ấy phải xa và Tòa Thánh hôm nay đã thành một nơi đô hội mà các con cũng đặng sum vầy một cửa.

Anh lớn em nhỏ một lòng một dạ, lấy Ðạo làm gốc mà lập thành một Tiểu Thiên Ðịa há chẳng hơn giàu sang bốn biển sao? Há chẳng phải một điều phước hạnh lớn lao hơn mọi sự sao? Há chẳng phải là một nơi giải thoát chung cho nhơn quần xã hội sao? Các con hiểu chăng? Nếu các con hiểu đặng ý Thầy thì rất may cho Ðạo đó. Thầy hỏi các con vậy chớ Chức Sắc của Thầy ban cho các con để mà làm gì? Nếu các con phủi trần thế mà lo cho Ðạo thì sao Tòa Thánh còn thiếu tay giúp Ðạo để cho đến đổi càng ngày càng tiều tụy mà ra một cảnh điêu tàn.