Ngày 22-11-Ðinh Hợi (1947),
Ngài Khai Pháp Trần Duy Nghĩa thuyết đạo tại Ðền Thánh
về Luật Công bình Thiêng liêng, nói Ngọc Hư Cung có cho biết rằng:
" Vào năm 1929, Cô Thất Nương (Vương thị
Lễ) hay tin thân phụ là Vương Quan Trân qui liễu, bị tội đọa nơi Diêm Cung. Cô
Thất Nương lén bỏ Diêu Trì Cung đặng đi xuống Diêm Cung để thức tỉnh cha của
Cô.
Vì
phế phận, nên Ngọc Hư Cung bắt tội Thất Nương, làm cho DiêuTrì Cung náo nhiệt,
nhứt là Bát Nương, sợ cho Thất Nương bị tội ấy mà thất vị. Bát Nương mới giáng
cơ báo tin cho Ðức Phạm Hộ Pháp hay và yêu cầu Ðức Hộ Pháp xin với Ngọc Hư Cung
ân xá cho Thất Nương.
Ðức
Hộ Pháp liền lập đàn cơ, Thất Nương giáng tỏ bày nỗi niềm hiếu đạo:
THI:
Hỏi
ai có biết hiếu ra sao?
Chín
chữ cù lao giá thế nào?
Hình
vóc cảnh Tiên còn dính máu,
Chơn
thần nước Phật giữ thai bào.
Nỗi
riêng chưa vẹn thân từ phụ,
Nghĩa
nặng đeo đai phận má đào.
Thà
xuống Âm Cung chia khổ tội,
Cha
vầy, ai nỡ ngự đài cao!
Ðức
Hộ Pháp đọc bài thi rồi thì xúc động từ tâm, nghĩ vì luật pháp quá nghiêm khắc,
e rằng nơi mặt thế nầy không ai tránh khỏi tội. Cô Thất Nương vì chữ hiếu mà
phải bị phạt, thế thì Luật Công Bình có lẽ còn có chỗ khuyết điểm chăng?
Ðức
Hộ Pháp quyết định dâng sớ lên Ðức Chí Tôn xin tội cho Thất Nương.
Ðức
Chí Tôn nhận được tờ sớ, liền giao cho Ðức Lý Thái Bạch và nói rằng: "Con
coi, Tắc nó trách Thầy, ắt nó chưa hiểu rõ Luật Công Bình Thiên Ðiều thế nào,
con cũng nên đến giải cho nó đặng hiểu."
Vâng lịnh Ðức Chí Tôn, Ðức Lý giáng cơ nói cho Ðức Hộ Pháp hiểu rõ và
cho bài thi về Luật Công Bình Thiêng liêng:
THI:
Phải
giữ chơn linh đặng trọn lành,
Ngọc
Hư toàn ngự Ðấng tinh anh.
Luật
điều Cổ Phật không chừa tội,
Hình
phạt Chí Tôn chẳng vị tình.
Chánh
trực kinh oai loài giả dối,
Công
bình vừa sức kẻ chơn thành.
Mũi
kim chẳng lọt xưa nay hẳn,
Biết
sợ xin khuyên cẩn thận mình.
LÝ
GIÁO TÔNG