Chủ đề Phước Thiện
Ngày rằm tháng chạp năm Bính Tuất (1947)
Đức Hộ Pháp.
Ngày nay, nhóm
Ðại Hội Phước Thiện cũng là một Hội trong quyền Vạn Linh, Bần Ðạo cần giải rõ
cái nhiệm vụ rất trọng yếu của Phước Thiện cho Chức Sắc, chư Phái Viên và Nghị
Viên được hiểu.
Từ thử
Thiên Phong nam, nữ Phước Thiện chỉ hiểu mảy
may cái trách nhiệm tối cao tối trọng của mình chớ chưa hiểu cùng tột. Bởi cớ cho nên nhiều
người không hiểu phận sự, hành Ðạo không đúng theo chơn truyền, sái hẳn giá trị
của Cơ Quan Phước Thiện, việc làm của chư vị không ra gì hết, thành thử Cơ Quan
Phước Thiện chưa có kết quả chi, lại còn theo lối giành giựt nhau.
Hội Thánh
có hai Cơ Quan: Hành Chánh và Phước
Thiện thường tương khắc nhau, song chưa tìm chơn lý để hòa nhau, ngày nào chưa
hòa nhau là còn thất sách, bất lực thì không thi thố phận sự trọng yếu cho ra
thiệt tướng được.
Mấy em
cũng dư biết Ðạo Cao Ðài sản xuất có một Chơn Lý tối cao, tối trọng nên đời buổi
nầy khao khát đợi chờ như hạn trông mưa, những kẻ tội tình trong
bể khổ khát khao đợi giọt
Cam Lồ của Ðức Chí Tôn chan
rưới cho bớt sự đau thảm. Ðức Chí Tôn đến tạo Ðạo giải khổ tâm hồn cả con cái của
Ngài, Ðức Chí Tôn lại tạo ra hình ảnh Thánh Thể của Ngài, mượn tay các em và
các bạn làm hình thể của Ngài, giải khổ cho đời về phần xác.
Phước Thiện
lại có nhiệm vụ tối cao, tối trọng của Ðức Chí Tôn: Giải khổ vừa xác vừa hồn, Ngài
mượn mấy em nuôi nấng con cái của Ngài, nuôi đói, nuôi khát, bảo trợ giúp đỡ cho kẻ nghèo
nàn cô độc.
Chừng nào cả Cơ
Quan khốc hại của loài người mình gánh vác hết thì mới đúng cái nhiệm
vụ của Chí Tôn phú thác, mấy em thử tự hỏi: Hồi nào đến
giờ làm nên những gì chưa? Chỉ lo bảo bọc anh em trong Ðạo mà thôi, có đâu ngó
đến ngoài Ðời. Các vật loại đều là con cái Chí Tôn, chớ không phải nội trong cửa
Ðạo mà thôi, như thế có đủ đâu? Cơ Quan giải khổ của Chí Tôn cậy nhờ mấy em lo,
nuôi mấy em còn chưa rồi. Từ ban sơ Qua chịu nhọc nhằn hẩm hút, ăn từ miếng
tương rau hiệp cùng nhau gầy dựng lập Phạm Môn, Qua chịu khó nhọc như mấy em
cho đến ngày Cơ Quan Phước Thiện ra thiệt
tướng, đã tạo đủ lực lượng cho mấy em thi hành nhiệm vụ.
Tuy vân, lúc nọ mấy em có phương thế lắm mà mấy em chỉ có tâm vị kỷ, trót năm năm, Qua đi vắng đến khi
Qua trở về, Qua còn thấy có kẻ đói không ai nuôi, rách rưới không ai bảo dưỡng, thất lạc nơi nầy nơi khác, đoàn
em Qua gởi gấm đã xiêu lạc, thủ phận Ðạo không được, nên phải tìm đôi bạn sống theo Ðời, vì nếu ở thủ
phận theo Ðạo thì cũng chẳng ai nuôi.
Ngoài nữa, Qua còn nghe, trong lúc Qua đi đứa
nào có thế thì tự vi chủ, giành lấy cam một mình để toại
hưởng vậy thôi. Hỏi vậy mấy em có nghĩa
hay không? Nếu Qua cho Tòa Ðạo minh tra thì không
có một người nào có thể đứng trước mặt Qua mà xưng là đại công được,
cái đói khó cùng khổ của các em
nó tố cáo mấy em không còn
chối cải được.
Qua nói thật, thể Ðạo chưa rồi thì có mong gì tạo thành chơn tướng của Ðạo. Phải chi mấy
em biết nghe lời, Qua mở cửa Bát Quái Ðài cho mấy em làm bạn với các Ðấng
Thiêng Liêng thì không đến nổi nầy.
Ngày nay cửa
Ðạo được mở rộng đây cũng nhờ các Thánh Tử Ðạo, nếu không thì vẫn còn đóng cửa.
Nếu mấy em xem đáng, thì Qua mở cửa cho các Ðấng Thiêng Liêng dìu đỡ mấy em.
Qua nói
cho mấy em hay, Qua đang ngồi đây các
Ðấng ở Bát Quái Ðài còn đợi mấy em và chính Qua sẽ dìu dắt, kêu cửa Bát Quái
Ðài cho mấy em về làm bạn thân yêu của
các Ðấng Thiêng Liêng. Nếu mấy em làm phận sự không tròn và còn một mảy phàm
tâm, thì cõi Hư Linh không đem mấy em vào bảng công nghiệp vĩ đại bao giờ. Các em có làm trọng trách
đối với con cái Chí Tôn, thì Bát Quái Ðài mới hiệp một cùng mấy em vậy.
Mấy em chưa nắm được hoàn ngọc thì chưa đủ
bảo toàn Vạn Linh con cái của Chí Tôn.
Qua nói
Qua sẽ mở cửa Bát Quái Ðài dìu dắt mấy
em mà mấy em có đến được cùng chăng là do tâm lý của mấy em đó.
Ấy vậy mấy
em phải rán sức, định tâm lấy tinh thần vi chủ nêu gương cho mấy em sau nầy đi
theo. Nếu khối phàm còn trong óc mấy
em thì không bao giờ đoạt mục đích tối cao, tối trọng được, phải có khối óc
thiêng liêng mới mong thay hình Thánh Thể Chí Tôn đối với con cái Ngài là quần
linh.
Ðến đây
Qua xin mở Hội, để trọn quyền Hội Thánh Phước Thiện đủ sáng suốt làm việc và Bần
Ðạo để trọn tín nhiệm về việc cầu
phong, thăng thưởng một cách chánh đáng và công bằng.