PHẦN 2.
NGƯỜI ĐẠO CAO ĐÀI
1926 CẦN LÀM GÌ?
“Tự chủ & Hiệp
đồng”
Bài 2.
Người Đạo Cao Đài cần bảo vệ và phát triển
tôn giáo như thế nào khi chi phái 1997 ăn cắp căn cước của Đạo
Cao Đài để sử dụng ngay trên đất Mỹ?
Trước hết cần xác định chi phái 1997 không
phải là Đạo Cao Đài 1926. Xét về nguồn gốc thành
lập, lý do thành lập, mục tiêu của chi phái 1997...
Xác định chi phái 1997 là công cụ của chính
quyền cộng sản Việt Nam lập ra để vi phạm quyền tự do tôn giáo của người Đạo
Cao Đài một cách có hệ thống và cuối cùng là làm cho
Đạo Cao Đài tiêu vong (Theo kế hoạch 01 của đảng cộng
sản Việt Nam). (1)
Chính chi phái 1997 xác định họ đến
Hoa Kỳ để thực hiện nghị quyết 36 của đảng cộng sản. (2)
Như vậy chi phái 1997 là đối nghịch
với Đạo Cao Đài.
Nhưng vấn đề chính yếu tại Hoa Kỳ
là chi phái 1997 không dung căn cước của họ, mà lại mạo danh Đạo Cao Đài làm
cho những nơi họ giao thiệp hiểu lầm rằng: Đạo Cao Đài là công cụ của cộng sản
và phục vụ cho cộng sản. Trước mắt là hiểu làm rằng chức sắc Đạo Cao Đài là thuộc
hạ của đảng cộng sản Việt Nam, chịu sự ban phát lương bổng từ chính quyền Việt
Nam, đảng và chinh quyền được phép vào ngồi chểm chệ trong Đền Thánh để ban phát
giấy khen và tiền bạc cho chức sắc, cho Hội Thánh Cao Đài. Các địa phương cũng
theo đó mà để cho cán bộ đến Thánh Thất, Điện Thờ khen thưởng cho người hành đạo.
Hiểu làm rằng Đền Thánh, Thánh Thất, Điện Thờ là nơi để đảng và chính quyền đến
phát lương và giấy khen. Cuối cùng là hiểu lầm rằng Đạo Cao Đài thực hiện chủ
trương vô sản hóa người đạo, người dân. (2 bis).
Hoa Kỳ là xứ có tự do tôn giáo;
chi phái 1997 có quyền tự do truyền bá tôn giáo theo niềm tin của họ, theo danh
nghĩa của họ nhưng họ không được mạo nhận là Đạo Cao Đài. Khi chi phái 1997 mạo
nhận là Đạo Cao Đài mà người Đạo Cao Đài không lên tiếng công khai và minh bạch
trước xã hội đồng nghĩa với việc mặc nhiên nhìn nhận chi phái 1997 là Đạo Cao Đài.
Nó cũng giống như kẻ gian lấy chiếc xe của bạn và sử dụng ngay trước mặt bạn mà
bạn không có ý kiến gì thì xã hội hiểu rằng chiếc xe đó là của kẻ gian.
Nhiệm vụ của người Đạo Cao Đài là
phải công khai và minh bạch trước xã hội rằng chi phái 1997 đã ăn cắp căn cước
của Đạo Cao Đài để sử dụng. Đồng thời giới thiệu chính chúng ta mới là người
theo Đạo Cao Đài, từ đó giới thiệu bản sắc trong lành của Đạo Cao Đài do Đức Chí
Tôn lập thành. Chúng ta tạo môi trường để họ hiểu rằng Đạo Cao Đài 1926 hoàn toàn
khác với chi phái 1997. Chúng ta không vi phạm quyền tự do tôn giáo của chi phái
1997 nhưng không để cho chi phái 1997 ăn cắp căn cước của Đạo Cao Đài và sử dụng
ngay trên đất Mỹ.
Đạo Cao Đài hữu sản hóa người đạo
dể xây dựng xã hội hòa bình, dân chủ, tự do để nâng cao dân đức, dân trí và dân
sinh làm cho dân mạnh nước giàu nghĩa là đạo của nhân quyền. Chi phái 1997 là công
cụ của nhà nước Việt Nam để diệt Đạo Cao Đài. Chức sắc cao cấp của chi phái
1997 là người của chính quyền, người của Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam từ trung ương
đến địa phương. Mặt Trận TQVN là cơ quan ngoại vi của đẳng cộng sản Việt Nam là
nơi đã tạo ra bản án ngày 20-7-1978 lên án các chức sắc Đại Thiêng Phong là làm
tay sai cho Pháp, Nhật, Mỹ, hệ tư tưởng Cao Đài là phản động (do đạo chủ trương
hữu sản hóa bằng cơ quan Phước Thiện); Đức Hộ Pháp bị kêt tội là phản bội tổ quốc
một cách trắng trợn… (2bis)
Đó là một cuộc tranh đấu giữa chính
nghĩa và phi nghĩa nên cần nhận ra thế mạnh và yếu để vạch ra phương án hành đạo
thích hợp.
I/- Thế mạnh và yếu.
1/- Thế mạnh:
1.1/- Có chính danh, chính nghĩa, có hệ thống
pháp luật và kinh sách của Hội Thánh để lại. Quyền của Hội Thánh Cao Đài được bảo
tồn trong các công văn hành chánh và kinh sách của Hội Thánh ban hành. Dù rằng hiện
nay Hội Thánh không cầm quyền hành chánh tôn giáo, nhưng các văn bản ấy khi ban
bố có quyền của Chí Tôn ban cho nên vẫn còn đầy đủ giá trị. Đây là yếu tố mà
chi phái 1997 hoàn toàn không có. Khi chi phái 1997 bắt banh chọn phái là đã trái
hẳn với Pháp Chánh Truyền, nghĩa là họ không còn tin vào Đức Chí Tôn.
1.2/- Có Thánh lịnh 257 là chìa khóa, là đuốc
soi đường để hành đạo khi Hội Thánh Cao Đài bị cốt để khôi phục lại hành chánh
tôn giáo và Hội Thánh Cao Đài.
1.3/- Cơ quan Hiệp Thiên Đài (2015) đã thông
báo rằng tổ chức tôn giáo do ông Nguyễn Thành Tám lãnh đạo hiện nay là một chi phái
do nhà nước Việt Nam lập ra từ năm 1997.
1.4/- Có nhiều Thánh Thất, Điện Thờ, hay các
cơ sở tôn giáo của Đạo Cao Đài đã hoạt động trên đất Mỹ. Phần lớn đều biết rõ
chi phái 1997 không phải là Đạo Cao Đài của Chí Tôn lập năm 1926 nên không chấp
nhận cho chức sắc chi phái 1997 được mặc sắc phục do bắt banh mà có vào hành lễ
hay cúng.
1.5/- Có các tổ chức phụ trợ cho Hành
Chánh Đạo như Phước Thiện, Ban Thế Đạo và Đại Đạo Thanh Niên Hội… Có nhiều người
đạo am tường tiếng Anh đủ khả năng để giới thiệu về đạo và biết cách sinh hoạt
xã hội dân sự trên xứ Mỹ.
1.5/- Có đầy đủ hồ sơ về chi phái 1997 là do
nhà nước Việt Nam lập ra để làm công cụ tiêu diệt Đạo Cao Đài 1926. Chi phái
1997 do đảng cộng sản lập ra nên tự thân nó là một tổ chức chính trị đội lốp tôn
giáo. Phẩm tước của chi phái 1997 là do bắt banh mà có, không phải do Đức Chí Tôn
dùng cơ bút ban cho.
1.6/- Chi phái 1997 đã công khai rằng họ phát
triển sang Hoa Kỳ là để thực hiện nghị quyết 36 của đảng. Như vậy nó giống như
Viện Khổng Tử của Trung Quốc dùng để thực hiện chủ nghĩa cộng sản của Trung Quốc
tại Mỹ.
1.7/- Hoa kỳ là xứ có tự do tôn giáo, có
quyền tự do hội họp, tự do báo chí, tự do đi lại… Cộng đồng người Việt tại Hoa
Kỳ đa phần là nạn nhân cộng sản, bỏ nhà cửa quê hương và người thân đến Mỹ là
do cộng sản. Đây là môi trường thuận lợi để thực hiện nhiêm vụ: chi phái 1997 không
được mạo nhận danh hiệu đạo.
1.8/- Lập pháp, Hành pháp, Tư pháp Hoa Kỳ,
Ủy Hội Tự do Tôn giáo quốc tế Hoa Kỳ, Đặc phái viên Liên Hiệp Quốc về Tự do Tôn
giáo… đều đã biết rằng Đạo Cao Đài 1926 khác biệt với chi phái 1997 do nhà nước
Việt Nam hậu thuẩn.
1.9/- Bộ Thương Mại Hoa Kỳ hủy tắt giấy phép
tạm cấp cho ông Trần Quang Cảnh cầu chứng độc quyền danh hiệu DAI DAO TAM KY
PHO DO TOA THANH TAY NINH (2019) là một lợi thế rất lớn để làm rõ sự gian dối,
thâm độc của chi phái 1997 trong âm mưu tiêu diệt Đạo Cao Đài.
1.10/- Có sự ủng hộ của BPSOS và nhiều tổ
chức quốc tế ủng hộ cho quyền tự do tôn giáo. Chính BPSOS đã biên soạn hồ sơ: Chi
phái 1997: Tác nhân phi chính phủ với thành tích dài lâu vi phạm nhân quyền đối
với Đạo Cao Đài… (3)
2/- Thế yếu
2.1/- Hội Thánh Cao Đài không cầm
quyền hành chánh tôn giáo nên thiếu sự phối hợp trong một kế hoạch chung để bảo
vệ và phát triển tôn giáo. Thánh Thất, Điện Thờ là một đơn vị riêng biệt chưa
phối hợp nhau trong kế hoạch chung để đối phó với việc chi phái 1997 mạo nhận
danh hiệu đạo.
2.2/- Tòa Thánh Tây Ninh là nguồn
cội của Đạo Cao Đài bị chi phái 1997 chiếm đoạt và mạo nhận danh hiệu đạo (ăn cắp
căn cước của đạo để xài).
2.3/- Pháp luật đạo là binh khí
diệt tà quyền. Nhưng người đạo chưa trọn tuân theo pháp luật đạo. Đặc biệt là áp
dụng Đạo Nghị Định thứ tám, điều thứ nhứt đối với chi phái 1997.
2.4/- Chú ý nhiều đến tạo tự mà
thiếu phần tạo tăng. Thiếu chú ý đến phần Đức Chí Tôn dạy khi đạo truyền ra ngoại
quốc phải có sự linh động ra sao.
2.5/- Nhiều người tin vào luận điệu
tuyên truyền của chi phái 1997, không thấy rằng khi chi phái 1997 tuyên bố họ
sang Hoa Kỳ là để thực hiện nghị quyết 36 của đảng. Họ đã tiến hành các bước y
như cộng sản đã làm khi xâm lăng miền Nam. Do vậy không nhìn ra cách cộng sản cài
cắm số người nằm vùng và hoạt động thành ngay trong lòng lãnh thổ Việt Nam Cộng
Hòa; nó y chang như nhân sự của chi phái 1997 cài cắm trong các Thánh Thất, Điện
Thờ.
2.6/- Dung túng cho những phần tử
theo chi phái 1997 lẫn lộn trong hàng ngũ Đạo Cao Đài 1926, các phần tử của chi
phái 1997 sẽ ngầm tung ra các luận điệu mơ hồ và đe dọa ngầm những người không
tin họ, không theo họ. Dung túng cho bọn hổ lang ở lẫn lộn trong Thánh Thất, Điện
Thờ chờ dịp cắn xé môn đệ Cao Đài.
2.7/- Nguy hiểm hơn hết là có những
phát biểu mờ hồ xóa nhòa sự khác biệt của Đạo Cao Đài và chi phái 1997… để che
dấu sự lười biếng, vô minh và che dấu bằng những mỹ từ trừu tượng, mơ hồ. Lo sợ
rằng nếu nói đúng sự thật về chi phái 1997 các vị về Việt Nam bị khó dễ… nghĩa
là không đủ tin vào lời Thầy dạy: … Các con lo cho Thầy, Thầy lo lại cho các con…
II/- Thượng sách,
trung sách và hạ sách.
Đảng cộng sản viết
trong kế hoạch 01 (1995) rằng sau 30-4-1975 họ dùng cách bao vây Tòa Thánh Tây
Ninh để Đạo Cao Đài tự tiêu vong, họ thực hiện trong 20 năm bị thất bại. Do vậy
họ lập ra chi phái 1997 để làm công cụ tiêu diệt đạo.
Chi phái 1997 xác định
họ sang Mỹ là để thực hiện nghị quyết 36 của đảng (25-11-2010).
Theo chúng tôi nhận
định người Đạo Cao Đài 1926 có quyền tự quyết để chọn hạ sách, trung sách hay
thượng sách khi xử lý hiểm họa chi phái 1997 mạo danh Đạo Cao Đài và làm rõ bản
sắc trong lành của Đạo tại Hoa Kỳ.
Lão Tử viết trong Đạo
Đức Kinh: Tín ngôn bất mỹ, Mỹ ngôn bất tín (chương 81). Tạm hiểu: lời chân
thật không hoa mỹ, Lời hoa mỹ không chân thật.
Tục ngữ có câu: Lời
thật mất lòng, song trước hiểm họa của chi phái 1997 chúng tôi chọn cách nói
thật.
1/- Hạ sách.
Hạ sách của người Đạo
Cao Đài 1926 là tiếp tục cách giữ nguyên tình thế hiện tại, mỗi Thánh Thất, Điện
Thờ là một đơn vị biệt lập, thỉnh thoảng liên lạc nhau để tham dự các tang lễ, phó
mặc cho chi phái 1997 tự ý xây dựng hành chánh tôn giáo của họ; sau đó ra công
văn, thông báo… song song đó để yên cho chi phái 1997 ngang nhiên mạo danh Đạo Cao
Đài giao thiệp với các Viện Đại Học, các sinh hoạt văn hóa ngay trên đất Mỹ. Im
lặng trước sự mạo nhận của chi phái 1997 và tự mãn rằng như thế là khôn ngoan,
không bị làm phiền khi về Việt Nam...
Ngoạn mục hơn nữa
là lớn tiếng thách thức chi phái 1997: Chúng tôi chờ chi phái 1997 đến Thánh
Thất… xin thưa rằng quan sát chung quanh xem có bao nhiêu người của chi phái
1997 đang im ẩn trong địa phương của quý vị?
Quý vị lãnh đạo tự
phản tỉnh xem đã có được bao nhiêu lần đem tiền đồ của đạo, đem hiểm họa của
chi phái 1997 mạo nhận danh hiệu đạo ra trình bày trước đồng đạo?
Nếu nói rằng đã phổ
biến rồi mà không kết quả thì e rằng không phù hợp với sự thật là đồng đạo đã
tin quý vị nên mới đóng góp tiền bạc, công sức để xây dựng nên các Thánh Thất, Điện
Thờ. Nhìn vào các Thánh Thất, Điện Thờ tại Hoa Kỳ người có óc quan sát, nhận xét
sẽ thấy rằng lòng hướng về đạo của nhơn sanh rất lớn, nhưng cấp lãnh đạo đã có
xu hướng thiên về tạo tự hơn là tạo tăng nên tự thì uy nghi, đồ sộ còn tăng thì
mờ hồ về hiểm họa của chi phái 1997 mạo nhận danh hiệu Đạo Cao Đài và làm nhiệm
vụ diệt đạo.
Đức Hộ Pháp dạy trong
Ba hội Lập Quyền Vạn Linh năm Đinh Sửu (1937): Tội qui vu trưởng.
Chúng tôi chỉ xin nhắc lại để quý vị lãnh đạo soi mình chớ không dám qui kết chi hết.
Phước Thiện thì làm
ra tiền rồi thỉnh thoảng gởi về cho chi phái 1997 để lo nhang khói, giúp chi phái
1997 xây dựng các cơ ngơi với lý luận: sau nầy các cơ ngơi ấy cũng trở về đạo.
Nghĩa là họ biết là gởi tiền cho chi phái 1997 (là công cụ diệt đạo) và biện minh
rằng sau nầy các cơ ngơi ấy cũng trở về đạo; giống như người vun phân tưới nước,
săn sóc cho cây chanh rồi hy vọng ngày kia nó thành cây cam ngọt.
Ban Thế Đạo có nhiệm
vụ giúp đạo trợ đời, vậy trước hiểm họa của chi phái 1997 mạo danh đạo, làm sai
lệch bản sắc trong lành của đạo quý vị đã có đối sách gì? Quý vị là những người
đã từng trải trên đường đời, đã biết mưu sâu kế hiểm của kẻ muốn diệt nền chánh
giáo của Đức Chí Tôn. Vậy quý vị đã có kế sách gì? Hiệu quả ra sao mà chi phái
1997 ngang nhiên dùng danh hiệu đạo, tự xưng là Đạo Cao Đài 1926 tung hoành trên
đất Mỹ. Biết bao vị Hiền Tài đã xung phong công quả bên hành chánh tôn giáo vậy
quý vị đã làm gì? Sẽ làm gì với hiểm họa chi phái 1997? Xin vui lòng phổ biến
ra cho đồng đạo biết và ủng hộ.
Quý vị Đại Đạo Thanh Niên Hội tổ chức hội họp hàng năm có bao giờ nhìn
ra rằng: lực lượng kế thừa lớp đàn anh, đàn chị đang ít dần về số lượng và thờ ơ
với sinh hoạt đạo, nghĩa là đang bị bào mòn trong khi chi phái 1997 có nguồn bổ
sung hùng hậu từ Việt Nam sang.
Quý vị có nhìn thấy các Thánh Thất, Điện Thờ của người Đạo Cao Đài 1926 rất
cần một chương trình sinh hoạt để giúp người Đạo Cao Đài 1926 hiểu rõ về chi phái
1997 và chủ động nhận lấy trách nhiệm bảo vệ danh hiệu đạo không?
Không ai dám trách quý vị ĐĐTNH mở các cuộc cắm trại để họp mặt, học hỏi
và vui chơi. Nhưng người đạo ao ước được biết trong các cuộc cắm trại đó quý vị
có kèm theo chương trình thảo luận nào về hiểm họa của chi phái 1997 mạo danh đạo,
mạo danh chính quý vị hay không? Nếu có xin vui lòng phổ biến ra cho người đạo
am tường.
Quý bạn được hưởng tự do tôn giáo, được tự do sinh hoạt ĐĐTNH trong khi
các bạn tại Việt Nam… không có may mắn như các bạn. Vậy các bạn có chương trình
hành động, có kế hoạch chi để giúp cho bạn đồng trang lứa được sinh hoạt theo tổ
chức ĐĐTNH chăng?
Thanh niên là rường cột quốc gia thì Đại Đạo Thanh Niên Hội là rường cột
của đạo. Hy vọng là quý vị có những chương trình hành động, có thông tin hữu ích
cho nền đạo để đồng đạo có được niềm vui.
Tóm lại: Trong một
cuộc chiến mà:
/- Một bên nguồn nhân sự hầu như đứng
yên và bị bào mòn, một bên luôn luôn được bổ sung nhân sự thì cái thế thảm bại
về bên nào?
/- Mỗi Thánh Thất, Điện Thờ là một
pháo đài sừng sững và biệt lập nhau, phương án tác chiến riêng biệt nhau trong
khi đối phương có bộ máy chỉ huy, có phương án tác chiến chung thì thảm bại thuộc
về bên nào?
Chúng tôi mạo muội cho rằng Người
Đạo Cao Đài 1926 tại Hoa Kỳ không vận dụng thế mạnh để đối phó với hiểm họa từ chi
phái 1997 là hạ sách.
2/- Trung sách.
Là thực hành hạ sách và có thêm một
bước là chờ cho chi phái 1997 tổ chức Đại Hội Nhơn Sanh năm 2020 rồi tổ chức biểu
tình phản đối. Sau đó mọi việc lại “vũ như cẩn” vẫn còn y núi Ngự bên bờ sông Hương.
Không nhìn thấy được căn bịnh trong xương tủy đang diễn tiến âm thầm, êm ái và
vô phương cứu chữa: nhân sự hành đạo bị bào mòn… ngày mà Thánh Thất, Điện Thờ… không
còn nhơn sanh nữa sẽ đến, khi ấy các cơ ngơi sẽ như thế nào???
Đã có người hy vọng rằng thời thế
đổi thay, Hội Thánh Cao Đài 1926 sẽ được khôi phục. Xin thưa rằng Hoa Kỳ là xứ
có tự do tôn giáo, người Đạo Cao Đài 1926 có toàn quyền hành đạo nên cần chủ động
công quả, tích cực lo khôi phục nền đạo, xây cơ chuyển thế thay vì hy vọng vào nơi
khác, khi người đạo ở Mỹ hy vọng nơi khác vậy thì người đạo nơi khác ấy lại hy
vọng vào đâu??? Sao bằng hiệp đồng nhau trong một chương trình cụ thể. Có cày bừa,
có gieo giống, chăm sóc mùa màng thì mới hy vọng có vụ mùa tốt. Không cày đất, không
gieo giống, không canh tác… mà hy vọng có vụ mùa bội thu là ảo ảnh.
Thời thế có đổi thay nhân sự của
chi phái 1997 cũng không bao giờ từ bỏ việc chiếm cứ Tòa Thánh Tây Ninh. Họ có
thể thay việc bắt banh vàng xanh đỏ tại Cung Đạo bằng một hình thức khác (có thể
là cơ bút) để duy trì phẩm tước và giàu sang. Chi phái 1997 chỉ có thể bị buộc
phải ra khỏi Tòa Thánh Tây Ninh mà thôi. (5)
Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ viết trong báo
cáo năm 2020 về tự do tôn giáo tại Việt Nam: Đạo Cao Đài 1926 là khác biệt với
chi phái 1997 do nhà nước Việt Nam hậu thuẩn; cho nên vận dụng thành quả to lớn
ấy thể hiện cái tâm và tầm nhìn trên đường khôi phục nền đạo.
Năm 2017 chi phái 1997 còn yếu nên
họ tổ chức Đại Hội Nhơn Sanh chui, năm 2022 họ đã xây dựng được hành chánh theo
cách của họ tại Mỹ. Tiếp nhận nhiều chức sắc, chức việc và tín đồ của họ từ Việt
Nam sang, cộng với một số nhân sự chờ thời ở Mỹ họ đã công khai áo mão và công cử
nhân sự… nghĩa là họ đã mạnh lên nhiều so với năm 2017, cho nên chúng tôi đoán
là năm 2022 họ sẽ tổ chức công khai Đại Hội Nhơn Sanh tại Mỹ, dĩ nhiên là với
danh nghĩa Đạo Cao Đài. Khi đó tính chính danh của người Đạo Cao Đài trên đất Mỹ
sẽ như thế nào?
Chi phái 1997 công khai Đại Hội
Nhơn Sanh 2022 với danh nghĩa Đạo Cao Đài tại Mỹ được thì họ cũng sẽ lần lược công
khai tại các quốc gia khác. Chi phái 1997 sẽ có thêm phương tiện mạo danh Đạo
Cao Đài và đàn áp người Đạo Cao Đài 1926 tại Việt Nam.
Người Đạo Cao Đài 1926 tại Mỹ nói
riêng và hải ngoại nói chung được tự do hành đạo, là nguồn hy vọng của quốc đạo
Đạo Cao Đài trong công cuộc khôi phục nền đạo. Vậy mà lại để yên cho chi phái
1997 sử dụng danh hiệu Đạo Cao Đài ngay trên đất Mỹ thì nó tác hại đến quốc đạo
như thế nào? Được sinh sống trên đất nước có đầy đủ quyền tự do tôn giáo mà để
yên cho chi phái 1997 ăn cắp căn cước để sử dụng thì đọc câu kinh: Vẹn toàn đủ
xác đủ hồn, Xây cơ chuyển thế bảo tồn vạn linh… (Kinh Tắm Thánh câu
7-8) có thấy thẹn lòng chăng?
3/- Thượng sách.
Là vận dụng Thánh Lịnh 257 của Đức
Hộ Pháp để chủ động bảo vệ và phát triển Đạo Cao Đài 1926 tại Hoa Kỳ theo một
phương án chung. (4)
Cũng xin nói ngay rằng có một phương
án chung hoàn toàn không vi phạm đến một quyền nào của Bàn Trị Sự, của địa phương,
hoàn toàn không việc yêu cầu Bàn Trị Sự, Thánh Thất, Điện Thờ sắp xếp lại với
nhau theo hệ thống hành chánh (về hình thức) nào khác, hiện trạng đã sinh hoạt đạo
thế nào thì có đủ quyền tiếp tục như thế đó… cho đến khi có Hội Thánh Cao Đài cầm
quyền hành chánh tôn giáo.
Phương án chung đi vào nội dung hành
đạo nên có điều kiện tiên quyết là tôn trọng sự khác biệt của các địa phương về
mọi phương diện, chỉ liên kết nhau trong nội dung, chương trình: Không để cho
chi phái 1997 mạo nhận danh hiệu Đạo Cao Đài và giới thiệu bản sắc trong lành của
Đạo.
Kinh Thánh dạy rằng: khi Babylon
sụp đổ thì không một hòn đá nào trên một hòn đá nào.
Theo đó mà hiểu thì: khi Hội Thánh
Cao Đài bị cốt thì tổ chức hành chánh tôn giáo không còn, tất cả phải bắt đầu từ
chỗ không có một hòn đá nào trên một hòn đá nào.
Tín Đồ đồng quyền với Tín Đồ, Bàn
Trị Sự đồng quyền Bàn Trị Sự, Thánh Thất đồng quyền với Thánh Thất, Điện Thờ đồng
quyền với Điện Thờ để bắt đầu làm bài thi và chịu trách nhiệm về bài thi của mình.
Từ sự đồng quyền ấy bắt đầu có sự
tự nguyện để khôi phục lại hành chánh tôn giáo. Tín Đồ tự nguyện sinh hoạt với
Bàn Trị Sự, địa phương nầy tự nguyện liên lạc với địa phương khác để tìm sự đồng
cảm và tự nguyện hiệp đồng nhau.
Khi đã phát tâm tự nguyện tìm đến
nhau mới có sự hiệp đồng để thực hiện chương trình mới có sự công cử. Khi chưa
hiệp đồng nhau trong chương trình chung mà công cử là ngược với quy luật. Còn
như tự phong thì lại là ngược hẳn với Luật Lệ Chung Các Hội.
Theo thiễn ý có ba bước: tự chủ,
hiệp đồng và công cử. Tự chủ, tự nguyện là nhân, hiệp đồng và công cử là hoa và
trái; Thánh Lịnh 257 là tài nguyên và môi trường. Hành đạo theo Thánh Lịnh 257 để
làm rõ việc chi phái 1997 đã mạo nhận danh hiệu Đạo Cao Đài và giới thiệu bản sắc
trong lành của đạo chỉ cần bước 1 & 2: tự chủ & hiệp đồng.
Tự chủ là lấy lương tâm mình làm
chủ để quyết định công quả của mình, không phó thác con đường công quả của mình
cho ai khác.
Dầu chăng phải mực
thiên điều
Cũng quyền tự chủ dắt dìu thiên lương…
(Kinh Giải Oan câu
8-9)
Hiệp đồng là cùng nhau thực hiện
một chương trình chung. Không thực hiện theo ý riêng của bất cứ cá nhân nào. Chúng
tôi sẽ trình bày việc vận dụng Thánh Lịnh 257 tại Hoa kỳ trong bài viết tiếp
theo./.
Chú thích:
(1)/- Toàn văn kế hoạch 01: kế hoạch diệt Đạo Cao Đài.
https://khoinhonsanh2014.blogspot.com/2018/02/2563-toan-van-ke-hoach-01_23.html#more
(2)/- Chi phái 1997 xác định: sang Mỹ để thực hiện nghị quyết 36.
https://khoinhonsanh2014.blogspot.com/2021/07/3459-mach-co-chung-chi-phai-1997-sang.html#more
(2bis)/- Quan chức cộng sản vào Đền Thánh phát tiền và bằng khen cho chi phái
1997.
(3)/- Hồ sơ chi phái 1997 vi phạm quyền tự do tôn giao của người Đạo Cao
Đài 1926
https://khoinhonsanh2014.blogspot.com/2018/09/2706-bpsos-e-tu-do-ton-giao-ho-so-chi.html#more
(4)/- Thánh lịnh 257.