Trang

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2019

2921. 05 PHƯƠNG ÁN XÂY DỰNG CHÂU THÀNH THÁNH ĐỊA.

Hội Thánh Cao Đài và cư dân Châu Thành Thánh Địa Tòa Thánh Tây Ninh đã thực thi 05 phương án: gia cư, mưu sinh, giáo huấn, kiến thiết và tôn giáo để nâng cao dân đức, dân trí và dân sinh.
Chúng tôi tìm hiểu và biên soạn lại để trình chánh.
Nay kính.





05 PHƯƠNG ÁN NÂNG CAO DÂN DỨC, DÂN TRÍ, DÂN SINH.
Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ (ĐĐTKPĐ) là một phát minh để xây dựng một nền văn minh mới trong tình thương và công bằng. Hội Thánh Cao Đài dùng đạo đức thực hiện cuộc cách mạng NHƠN NGHĨA qua 05 phương án: gia cư, mưu sinh, giáo huấn, kiến thiết và tôn giáo để nâng cao dân đức, dân trí và dân sinh xây dựng nên vùng Châu Thành Thánh Địa.
Cư dân vùng Thánh Địa được nếm trải cảnh sống trong tình thương và công bằng. Họ tích cực tham gia vào các chương trình của Hội Thánh để xây dựng cái hay cái đẹp cho bản thân, gia đình và xã hội chớ không chờ ai ban phát tình thương và công bằng. Họ tin vào tương lai nên thực hiện tích cực chương trình hữu sản hóa người đạo về vật chất lẫn tinh thần của Đạo Cao Đài.
Từ vùng đất nghèo nàn thực dân Pháp chê bỏ không khai thác đã trở thành vùng đất trù phú có nếp sống văn hóa Cao Đài chinh là thành quả phi thường.
1/ Năm phương án.
 Năm phương án xây dựng vùng Châu Thành Thánh Địa: gia cư, mưu sinh, giáo huấn, kiến thiết và tôn giáo.
1/- Gia cư.
Mỗi gia đình về Châu Thành Thánh Địa cư ngụ được Hội Thánh Cao Đài cấp cho một lô đất cất nhà. Lúc đầu thường là 25m x 30m = 750 m2, (một số nơi xa Tòa Thánh diện tích được tăng lên). Hội Thánh không cho phép đầu cơ đất dưới mọi hình thức; nên ra qui định rõ rằng nếu quá một tháng mà không cất nhà ở thì Hội Thánh thu hồi lại. Nghiêm cấm việc một người xin nhiều phần đất. Nghiêm cấm việc xin cho người thân rồi để đó không cất nhà. Bất kể Đạo Hữu, Chức Việc, Chức Sắc trong tôn giáo vi phạm đều bị nghiêm trị.
2/- Mưu sinh.
Hội Thánh đưa ra chương trình sản xuất lương thực và cây công nghiệp. Mỗi gia đình đều phải canh tác trên một diện tích theo qui định tùy vào việc làm ruộng hay rẫy. Nhà nào góa bụa, khó khăn thì làm phân nữa và Bàn Trị Sự địa phương phải giúp đở, đôn đốc, kiểm tra.
Phước Thiện tổ chức công ăn việc làm cho người đạo.
Khi chương trình trồng khoai mì thành công, người đạo ngâm củ mì để làm bột mì thì chính Đức Hộ Pháp đã lập ra Hợp Tác Xã bột mì Dân Sanh (1950) để phát triển nội lực trong sản xuất, chế biến và tiêu thụ.
Các vị chiến sĩ Cao Đài có dịp tiếp xúc với cơ giới nên áp dụng cơ giới vào chế biến đẩy mạnh sản lượng và chất lượng. Kết quả là thời Việt Nam Cộng Hòa tỉnh Tây Ninh vượt trội về kỷ thuật chế biến, các tỉnh bạn như Long Khánh, Khánh Hòa… đến liên kết với các nghiệp chủ để chuyển kỷ thuật chế biến về địa phương.
Hội Thánh Cao Đài đã thiết lập toàn bộ các chợ lớn nhỏ vùng Châu Thành Thánh Địa. Đặc biệt nhất là Long Hoa Thị (1952), chợ có nhiệm vụ chuyển thế nên chỉ bán đồ chay. Ngoài việc kinh doanh thông thường Long Hoa Thị còn là nơi trưng bày các phát minh về khoa học tự nhiên hay các công trình hữu ích khác để xây dựng hòa binh, dân chủ, tự do. Người lương hay giáo thấy chương trình nào cần ích cho địa phương mình đều có quyền liên hệ với Hội Thánh để được giúp đở đem về ứng dụng. Đạo cung cấp và hướng dẫn theo nhu cầu để nâng cao cuộc sống theo luật cung cầu. Thay đổi cuộc sống tốt đẹp chinh là chuyển thế.
Theo qui hoạch Long Hoa Thị phát triển đến tận Bến Kéo (nghĩa là từ vị trí ban đầu phát triển thêm 07 km về hướng Tây Nam) mới đủ tầm vóc ganh vác trọng trách chuyển thế.
 (Ảnh Long Hoa Thị “ô chữ nhật lớn”, Nguồn internet)
3/- Giáo huấn.
ĐĐTKPĐ thực thi Bảo Sanh - Nhơn Nghĩa - Đại Đồng thể hiện qua: Trường Học, Dưỡng Lão Ấu và Tịnh Thất. Thượng Đế dạy năm 1926: hằng ngày góp nhóp để lập Trường học.
Tân Luật ban hành ngày 01-6-1927 phần Đạo Pháp Chương VI qui định về Giáo Huấn. Điều 23: Trong Đạo sẽ lập trường để dạy chữ và dạy Đạo.
Phần Thế Luật Điều 13: Buộc cha mẹ con nít từ 6 tuổi, chí 12 tuổi phải cho con vào trường học chữ hay là học đạo.
Năm 1927 Hội Thánh dời từ Chùa Gò Kén về Nội Ô Tòa Thánh hiện nay. Năm sau Hội Thánh đã mở ngay trường ĐẠO ĐỨC HỌC ĐƯỜNG. Ngày 14/07/Kỷ Tỵ (dl. 18/8/1929) đã có lễ phát thưởng và Ngài Đầu Sư Thượng Trung Nhựt đã đến dự.
Vi Bằng Hội Vạn Linh năm Đinh Sửu “1937” định rõ là các địa phương phải lo việc giáo dục Tiểu Học và Trung Học để Hội Thánh rãnh tay lo Đại Học Đường.
Năm 1938 Đạo Luật Mậu Dần đã đưa trường học đi kèm với Thánh Thất.
Ngày 28/04/1975 Viện Đại Học Cao Đài đã cấp bằng Cử Nhân cho các sinh viên khóa 1.
(Ảnh Viện Đại Học Cao Đài, Nguồn internet)
4/- Kiến thiết.
Lãnh đạo là tiên liệu.
Kiến trúc và kiến thiết Tòa Thánh Tây Ninh là cội nguồn của ĐĐTKPĐ dĩ nhiên là thể pháp hàng đầu. Song song đó thì kiến thiết những công trình vệ tinh kèm theo để tăng hiệu năng thể pháp khi khai dụng bí pháp trong tôn giáo cũng rất quan trọng.
Hội Thánh tiên liệu sự phát triển vùng Thánh Địa nên đã đệ trình qui hoạch 40 cây số vuông đến Thủ Tướng Bửu Lộc và đã được sự chấp thuận. Chính phủ Đệ Nhị Cộng Hòa đã cấp bản đồ một số nơi.
Hội Thánh đóng vai trò bộ não để thiết kế. Cửu Viện và người cư ngụ nơi Thánh Địa phải ra công xây dựng đường xá... cho dù gia đình chức sắc cũng phải tham gia như mọi người. Tỷ lệ dành cho đường giao thông rất lớn, không nơi nào tại Việt Nam sanh kịp. Mỗi ô có 4 nhà, nhà nào cũng có đường đi (03 mặt: trước nhà, bên hông và sau nhà). Con đường sau nhà là đường cứu hỏa và để rác. Sau 1975 thì đường cứu hỏa và để rác bị xóa.
Hồ Động Đình là địa danh liên quan đến lịch sử xa xưa của Việt Tộc được bố trí ngay trước Tòa Thánh (bên trong ngó ra bên trái). Hội Thánh lên qui hoạch Sân bay Trí Huệ Cung, qui hoạch khu Công Nghệ (Cầu Kỷ Nghệ), qui hoạch lộ Liên Á ngay trước Tòa Thánh để mọi người có thể đến Tòa Thánh dễ dàng, qui hoạch khu dân cư cho người có quốc tịch từ quốc gia khác đến cư ngụ… Những công trình chưa xây dựng được thì công bố trước cho hậu tấn tiếp tục như Đền Thờ Phật Mẫu, Vạn Pháp Cung…
Kiến thiết của Hội Thánh Cao Đài không đơn thuần về vật chất mà kiến thiết cả về tinh thần. Thể pháp tôn giáo tiềm tàng tinh hoa của Triết học Đông phương và Khoa học Tây Phương để hậu tấn khai dụng mà xây dựng nền văn minh mới.
5/- Tôn giáo.
Đức Chí Tôn cho phép người đạo Thượng Tượng để thờ Ngài tại tư gia, gọi là Thiên Bàn.
Thiên bàn tại tư gia có nhiều ý nghĩa về đạo lý. Chúng tôi trình bày vắn tắt về mặt xã hội, cụ thể là tác dụng khi thường nhật và khi có biến sự:
a./- Khi thường nhật:
Thể hiện sự bình quyền: 12 Lễ phẩm là cố định, giàu nghèo, Chức Sắc hay Đạo Hữu đều thờ như nhau.
Tạo tình tương thân tương ái: Hội Thánh sắp xếp 12 nhà tạo thành một liên gia. Mỗi liên gia tổ chức cúng liên gia. Mỗi nhà cử một người, cứ chiều thì đến cúng nơi tư gia một người, cứ 12 ngày là đủ một vòng và bắt đầu vòng mới. Đó là cách thức tạo tình thân ái, sẳn sàng tương trợ nhau trong mọi tình huống.
b/- Khi biến sự:
Xã hội thì có khi biến, có khi thường.
Khi đạo bị cường quyền khống chế hay chiếm Tòa Thánh, Thánh Thất ... người đủ đức tin sẽ có đủ điều kiện để không bị lệ thuộc vào tà quyền.
Chứng minh cụ thể là từ năm 1997 nhà cầm quyền Việt Nam lập ra chi phái 1997 và cho chi phái nầy chiếm Tòa Thánh Tây Ninh và nhiều cơ sở của Đạo nơi địa phương. Người Đạo Cao Đài lập năm 1926 không theo chi phái có thiên bàn tại tư gia nên vẫn có phương tiện thực hành tín ngưỡng thường ngày lẫn quan, hôn, tang lễ mà không phải bị lệ thuộc vào chi phái 1997.  
II/- Ba phương diện: Dân Đức, Dân Trí và Dân Sinh.
Dân là thành phần đông nhất trong xã hội.
Muốn đào tạo, rèn luyện những đức tính tốt trong cộng đồng thì phải nâng cao dân trí. Muốn nâng cao dân trí thì phải nâng cao cuộc sống vật chất và tinh thần của dân chúng. Có trí mà thiếu đạo đức thì rất nguy hiểm cho xã hội. Cho nên dân đức là nền tảng.
1/- Dân Đức.
Thế nào là đức? Thế nào là dân đức?
Theo Đạo Đức Kinh thì đức có thượng đức và hạ đức. Về lý thuyết thì thật là khó mà bàn cho cùng tận.  
Xin trình bày chữ dân đức theo nghĩa đơn giản: dân đức là những đức tính tốt của cá nhân được công nhận trong cộng đồng tôn giáo, xã hội. Những tính tốt đó do giáo dục đào tạo hay do tự thân quan sát chung quanh mà có.
Thế nào là đức tính tốt?
Nhân loại bước vào thời kỳ năm châu chung chợ bốn biển chung nhà nên chúng ta tiếp xúc với nhiều nên văn hóa khác nhau. Đức tính tốt của nền văn hóa nầy chưa hẳn đã là đức tính tốt của nền văn hóa kia.
Đức tính tốt của nhà Phật tựu trung ở Ngũ Giới Cấm và Tứ Đại Điều Qui. Nhân sự tôn giáo thực hiện được ngũ giới cấm và tứ đại điều qui thì đã là một nhân tố tốt trong xã hội. Đức tính tốt của Nho Giáo là tam cang ngũ thường.
Đạo Cao Đài tiếp thu tinh hoa ấy và nhấn mạnh đến Công Bằng và Bác Ái.
Công bằng là điều gì mình không muốn thì đừng làm cho người khác. Mình không muốn tù đày, gông cùm hay bị giết vô cớ thì đừng làm điều ấy cho người khác.
Bác ái là lòng thương yêu rộng lớn. Thương ông bà, cha mẹ, vợ con, thân tộc họ hàng rồi thương rộng ra cho đến cả nhơn loại... và còn phải thương rộng ra cho tới cả loài sanh vật khác nữa.
ĐĐTKPĐ nâng cấp từ cái không muốn thì đừng làm cho người lên thành: mình muốn làm nên cho mình thì phải làm nên cho người trước.
Dân đức xuất xứ từ Đại Từ Bi cho nên nó thể hiện lòng bao dung và cùng tồn tại.
Đường hướng tu thân trong ĐĐTKPĐ có 04 công thức: cần mẫn, thanh liêm, tín nghĩa và chí nhẫn (thể hiện qua 04 bức tranh ở Bao Lơn Đài bên ông Thiện).
2/- Dân Trí.
Nâng cao dân trí hẳn nhiên gắn liền với giáo huấn. Nhưng nâng cao dân trí rộng lớn hơn, đa dạng hơn giáo huấn. Nói rõ ra thì giáo huấn chỉ là một phần trong công cuộc nâng cao dân trí. Những nguyên tắc cơ bản về quyền của hạ tầng và thượng tầng, quyền của lập pháp, hành pháp và tư pháp được đem ra ứng dụng nghiêm túc trong sinh hoạt tôn giáo để dân thẩm thấu và ứng dụng ra xã hội.
Từ đó người đạo biết mình có quyền gì để thực hiện mà không cho chánh quyền phạm đến và biết chánh quyền có những quyền gì để người đạo không phạm đến. Nâng cao dân trí sự minh bạch từ thượng tầng và sự mạnh mẽ từ hạ tầng. Luật pháp phải được áp dụng công minh không vị nễ. Nghĩa là mọi người trong tổ chức phải chấp hành chung một bộ luật.
Theo Vi Bằng 03 Hội Lập Quyền Vạn Linh năm 1937 thì mỗi Thánh Thất ngoai kinh sách của đạo còn phải có: Luật đời, Luật Lao Động, Luật Hình, Luật Hộ và phải có mua Nhật báo cho đồng đạo đọc mà hiểu biết về luật về tình hình xã hội để đừng phạm luật và đời muốn phạm mình cũng không được.
Đạo bác bỏ việc thâu tiền bất chánh với mọi lý do.
Người có quyền thường hay lạm quyền. Mượn tiếng thi hành công vụ để áp bức dân. Đức Hộ Pháp coi đó như côn đồ nên có bút phê: Một phương pháp là dặn toàn đạo hể còn bị bắt xâu thì đánh lại lính bắt xâu rồi cho Bần Đạo  hay liền.
3/ Dân Sinh.
Dân sinh là cuộc sống của người dân về vật chất lẫn tinh thần.
a/ Về vật chất: Năm 1927 thì Tòa Thánh và chung quanh là rừng. Hội Thánh nghèo, người công quả cũng nghèo. Đến những năm loạn lạc sau đó người chạy loạn về Thánh Địa càng nghèo.
Nhưng chẳng bao lâu sau thì nhờ 05 phương án gia cư, mưu sinh, giáo huấn, kiến thiết và tôn giáo cuộc sống người dân qua khỏi cảnh nghèo đói, phát triển về vật chất và tinh thần.
Trước ngày 30-04-1975 Tây Ninh dẫn đầu miền Nam Việt Nam về sản xuất bột mì. Kết quả đó chính là nhờ sự nhìn xa trông rộng của Đức Hộ Pháp (lập ra Hợp Tác Xã Dân Sanh).
b/ Về tinh thần: Đạo chủ trương làm cho tín đồ mạnh (dân mạnh). Cho nên đạo có cơ chế lập quyền cho tín đồ qua 03 Hội lập quyền Vạn Linh. Tín đồ được sống trong bầu khí dân chủ.
Đức Hộ Pháp triệt tiêu sự móc túi của người có quyền với dân chúng dưới mọi hình thức. Đạo luôn luôn đứng về phía dân chúng, phía những người lao động. Binh vực người dân bị áp bức; khiển trách kẻ cầm quyền bất lực rồi ép dân để chạy tội.
Thu phục nhơn tâm bằng nhơn nghĩa. Nhìn nhận sự yếu kém để vươn lên. Tôn trọng nguyện vọng chánh đáng của dân, nhận trách nhiệm không thối thoát, chỉnh đốn để thuận chiều dân vọng.
Tóm lại: Hội Thánh thực hiện 05 chương trình: gia cư, mưu sinh, kiến thiết, giáo huấn và tôn giáo để nâng cao dân đức, dân trí và dân sinh. Người đạo đã ĐƯỢC nếm trải nên biết giá trị của nó và sẳn sàng hy sinh để bảo tồn nó cho hậu tấn. 
Qua 50 năm (1927/1975) thực thi NHƠN NGHĨA Hội Thánh Cao Đài và người đạo đã đạt được thành quả hiển nhiên:
/- Tòa Thánh Tây Ninh là thủ đô của ĐĐTKPĐ đóng vai trò trung tâm. Vào Tòa Thánh hay bất cứ nơi thờ tự của Đạo Cao Đài không có cảnh đốt nhang tùy tiện, bán chim cá phóng sanh hay đốt giấy tiền vàng mã…
/- Đường giao thông thẳng tắp tạo thành những ô vuông hay chữ nhật như bàn cờ. Tỷ lệ đường giao thông bố trí khoa học và dẫn đầu trong cả nước Việt Nam.
/- Vùng Châu Thành Thánh Địa có tỷ lệ người ăn chay dẫn dầu trong cả nước Việt Nam. Có rất nhiều quán chay để giúp việc ăn chay được thuận tiện.
/- Có tinh thần hào hiệp cao, sẳn sàng giúp đở nhau khi hữu sự. Thể hiện rõ ràng qua các tang lễ của người đạo. Tất cả nhu cầu liên quan đến tang lễ do người đạo góp công quả (miễn phí), thức ăn dùng toan đồ chay. Không có dịch vụ kinh doanh mai táng nơi Châu Thánh Thánh Địa.
Có được thành quả như vậy là do công thức đúng và bộ máy hành chánh có năng lực. Người đạo nhận thức rằng: Cái đẹp của quê hương anh phải do chính anh xây dựng mà có./.