Trang

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2019

2867. Chi Phái 1997: Tổ chức tội ác trá hình là tôn giáo



Chi Phái 1997: Tổ chức tội ác trá hình là tôn giáo
Kêu gọi phổ biến các video về Chi Phái 1997
Mạch Sống, ngày 20 tháng 5, 2019
Phát động cách nay đúng một năm, kế hoạch 5 năm để đẩy lùi Chi Phái 1997 đã đạt tất cả các mốc điểm đề ra cho giai đoạn 1 đúng theo dự định:
(1) Quốc tế và nhiều tín đồ Cao Đài đã thấy rõ bản chất của Chi Phái 1997 chỉ là công cụ của nhà nước để diệt Đạo Cao Đài, và chi phái này đã vi phạm nghiêm trọng quyền tự do tôn giáo của nhiều tín đồ Cao Đài.

(2) Âm mưu của Chi Phái 1997 để đánh cắp căn cước của Đạo Cao Đài đã bị chặn đứng qua đơn kiện hành chánh nhằm rút giấy phép cầu chứng bởi văn phòng hải ngoại của Chi Phái 1997 để lấy danh xưng “Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Toà Thánh Tây Ninh” làm thương hiệu riêng.
(3) Một số vụ kiện dân sự và tố giác hình sự đã được khởi xướng ở Việt Nam và đơn kiện dân sự nhắm vào bộ phận ở Hoa Kỳ của Chi Phái 1997 đã sẵn sàng để đưa vào toà án ở Texas.
Nhằm đạt mốc điểm thứ nhất, ngày 30 tháng 6, 2018 BPSOS công bố hồ sơ về Chi Phái 1997 trong tiếng Anh và tiếng Việt. Xem:


Hình bìa Hồ Sơ Chi Phái 1997 (Anh Ngữ)
Tài liệu này làm nền tảng cho toàn bộ kế hoạch đẩy lùi Chi Phái 1997 và đã được sử dụng trong các cuộc vận động quốc tế. Cuộc vận động quốc tế này đã đạt một thành quả đáng kể khi ngày 29 tháng 4, Uỷ Hội Hoa Kỳ về Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế công bố bản phúc trình năm 2019. Trong đó, Chi Phái 1997 bị nêu đích danh là công cụ của chính quyền để đàn áp tín đồ Cao Đài:
“Vào tháng Giêng, 2018, thành viên của Chi Phái Cao Đài Tây Ninh được nhà nước quản lý (hay chi phái 1997) ở tỉnh Tây Ninh—được các viên chức địa phương hậu thuẫn—đã cố ngăn chặn các tín đồ Cao Đài độc lập chôn cất một người họ hàng đã chết ở Nghĩa trang Cực Lạc Thái Bình, bắt phải theo thủ tục nghi thức của Chi Phái 1997… Trong số hơn 300 thánh thất Cao Đài ở Việt Nam, thì chỉ có khoảng 15 thánh thất là không bị chi phái quốc doanh 1997 tịch thu trong hai thập kỷ qua… Từ ngày 20 tháng Tư đến 30 tháng Sáu, chi phái phá dỡ ít nhất là 15 ngôi mộ ở Nghĩa trang Cực Lạc Thái Bình thuộc tín đồ đạo Cao Đài độc lập, gia đình những người này không chịu theo Chi Phái 1997.” Xem: https://www.uscirf.gov/…/Vietnam%202019_Vientnamese%20trans…
Đây là thành quả đáng kể vì Uỷ Hội Hoa Kỳ về Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế, được thành lập năm 1999, là cơ quan tư vấn cho Quốc Hội, Bộ Ngoại Giao và Toà Bạch Ốc về chính sách đối ngoại nhằm phát huy tự do tôn giáo trên thế giới. Uỷ Hội này có ảnh hưởng không chỉ ở Hoa Kỳ mà trên trường quốc tế.
Để khai thác thành quả này, BPSOS kêu gọi đồng bào ở trong và ngoài Việt Nam giúp phổ biến loạt 3 video ngắn để giúp cho quần chúng người Việt, nhất là các tín đồ Cao Đài, ý thức được thực chất của Chi Phái 1997 là một tổ chức tội ác.
Hiện nay, video số 1 và số 2 đã được hoàn tất. Dưới đây là đường dẫn đến 2 video này và lời thoại của mỗi video. Video số 3 sẽ ra mắt trong vài tuần tới.

Hình khởi đầu của video về Chi Phái Cao Đài Tây Ninh 1997
Video 01: Chi phái 1997 không là Đạo Cao Đài mà là công cụ do Đảng Cộng Sản dựng lên để diệt Đạo Cao Đài
Lời thoại:
Xuất xứ của Chi Phái 1997
Chi phái Cao Đài Tây Ninh, thành lập năm 1997 theo chỉ thị của Đảng Cộng Sản, là công cụ của chính quyền Việt Nam để đàn áp và tiêu diệt Đạo Cao Đài. Họ đã không ngần ngại dùng bạo lực đối với các tín đồ Cao Đài trung kiên với niềm tin tôn giáo.
Từ năm 2008, Chi Phái 1997 này đã dùng bạo lực để đánh chiếm nhiều thánh thất của các tín đồ theo Đạo Cao Đài nguyên thuỷ. Họ cũng đã tấn công vào nhà riêng của các tín đồ theo Đạo Cao Đài nguyên thuỷ để ngăn cản các sinh hoạt tôn giáo tư gia. Họ chiếm dụng Toà Thánh Tây Ninh của Đạo Cao Đài và ngăn cấm các tín đồ Cao Đài tụ tập ở đó. Trong tất cả các hành vi đàn áp tôn giáo Cao Đài này, họ được sự yểm trợ, tiếp tay của chính quyền và công an địa phương.
Đạo Cao Đài được sáng lập năm 1926, có tên chính thức là Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ và được công nhận tư cách pháp nhân năm 1965.
Nhóm người đang nắm Toà Thánh Tây Ninh từ năm 1997 đến nay hoàn toàn không phải là chức sắc Thiên phong của Đạo Cao Đài.
Họ thuộc một Chi Phái được Đảng Cộng Sản dựng lên năm 1996 và được nhà nước cộng sản Việt Nam công nhận tư cách pháp nhân ngày 9 tháng 5, 1997 dưới tên chính thức là “Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Cao Đài Tây Ninh”, gọi tắt là Cao Đài Tây Ninh. Trong khi đó tên của Đạo Cao Đài nguyên thuỷ không có 4 chữ “Cao Đài Tây Ninh”.
Ngày 20 tháng 7, 1978, Mặt Trận Tổ Quốc Tỉnh Tây Ninh kết án các chức sắc lãnh đạo của Đạo Cao Đài là… “Chống cách mạng, chống nhân dân, làm tay sai cho các đế quốc xâm lược nước ta qua thời kỳ lịch sử của dân tộc” (Trích Bản án Cao Đài).
Ngày 13 tháng 12, 1978, Hội Đồng Nhân Dân Tỉnh Tây Ninh giải tán cơ cấu hành chánh của Đạo Cao Đài. Ngày 4 tháng 6 năm 1980, UBND Tỉnh Tây Ninh “quản lý” tất cả đất đai và cơ ngơi của Đạo Cao Đài. Đảng Cộng Sản tin rằng Đạo Cao Đài sẽ diệt vong, nhưng họ thừa nhận đã thất bại, nên đổi kế hoạch.
Ngày 29 tháng 5, 1996, Đảng Bộ Tỉnh Tây Ninh của Đảng Cộng Sản Việt Nam thành lập Ban Chỉ Đạo để dựng lên Chi Phái 1997 với mục đích:
“Đảm bảo sự lãnh đạo chặt chẽ của Đảng…” và “đề phòng và đấu tranh xử lý các biểu hiện cơ hội, chia rẽ, chống phá của bọn xấu.” (Thông báo mật Số 319/TB.BDV, Ban Dân Vận, Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng Cộng Sản)
Nhà nước cho người thành lập Hội Đồng Chưởng Quản để điều hành Chi Phái 1997, và bàn giao các tài sản và cơ ngơi của Đạo Cao Đài, kể cả Toà Thánh Tây Ninh, cho họ.
Các tín đồ Cao Đài bị cấm lai vãng Toà Thánh Tây Ninh trừ khi họ tuân phục Hội Đồng Chưởng Quản của Chi Phái 1997. Nói cách khác, các tín đồ Cao Đài phải cải từ Đạo Cao Đài sang Chi Phái 1997 nếu muốn vào lại Toà Thánh của mình.
Chi Phái 1997 không là Đạo Cao Đài
Chi Phái Cao Đài được dựng lên năm 1997 có nhiều khác biệt về bản chất với Đạo Cao Đài được thành lập năm 1926.
Về tín lý, Chi Phái 1997 từ bỏ cơ bút theo chỉ thị của Đảng Cộng Sản Việt Nam. Cơ bút thể hiện sự cộng thông trực tiếp giữa Đức Chí Tôn và nhơn sanh, tín lý nền tảng của Đạo Cao Đài. Nếu bỏ cơ bút thì không còn là Đạo Cao Đài nữa.
Mọi chức sắc Cao Đài đều phải được “thiên phong” qua cơ bút. Chức sắc Chi Phái 1997 được rút thăm bằng các trái banh xanh, đỏ, vàng, được gọi là “banh phong”. Điều này đã được các chức sắc Hiệp Thiên Đài, cơ quan tối cao của Đạo Cao Đài, khẳng định trong thông báo ngày 26 tháng 11, 2015 các chức sắc này tuyên bố Ông Nguyễn Thành Tám, người đứng đầu Hội Đồng Chưởng Quản của Chi Phái 1997, “không phải là chức sắc Thiên Phong của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Toà Thánh Tây Ninh.”
Về luật đạo, các chức sắc, chức việc của Đạo Cao Đài không được tham chính, theo Đạo Luật Mậu Dần do Đức Hộ Pháp của Đạo Cao Đài ban hành năm 1938.
Trong khi đó, các nhân vật nắm Hội Đồng Chưởng Quản của Chi Phái 1997 đều là thành viên của Mặt Trận Tổ Quốc Tỉnh Tây Ninh, tổ chức đã ra bản án năm 1978 để tiêu diệt Đạo Cao Đài.
Ông Hồ Ngọc Thơ, đứng đầu Hội Đồng Chưởng Quản, còn là Phó Chủ Tịch Uỷ Ban Trung Ương Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam. Ông Nguyễn Thành Tám, người đứng thứ 2 trong Hội Đồng Chưởng Quản, còn là đại biểu Quốc Hội, một vị trí thường chỉ dành cho các đảng viên trung kiên và cao cấp của Đảng Cộng Sản.
Về điều lệ, Đạo Cao Đài vinh danh những tín đồ “nào hết tâm vì Đạo mà phải chịu khổ hạnh, hoặc bị tù tội ngục hình, hoặc bị khổ sở tai họa” và cho phép họ “dự vào sổ cầu phong, ngoài luật định 5 năm công nghiệp.” Đạo Luật Mậu Dần (1938)
Ngược lại, theo Điều 31 trong hiến chương của Chi Phái 1997, các tín đồ bị nhà nước xử phạt theo luật của họ, kể cả vì đấu tranh bảo vệ nền đạo, thì còn bị Hội Đồng Chưởng Quản xử lý nghiêm theo luật đạo
Về cơ cấu tổ chức, Hội Thánh của Đạo Cao Đài trực tiếp cầm quyền hành chánh tôn giáo với các chức sắc đại diện hành đạo ở địa phương. Các tín đồ ở mỗi địa phương bầu ra Bàn Trị Sự, là cơ quan hành đạo trong thôn xã. Cơ chế này thể hiện tính dân chủ trong tổ chức của Đạo Cao Đài.
Cơ cấu tổ chức của Chi Phái 1997 khác hẳn. Ở cấp trung ương, Hội Đồng Chưởng Quản nắm toàn quyền hành chánh của Hội Thánh. Ở cấp cơ sở, Chi Phái 1997 không có “Bàn Trị Sự” vì Đảng Cộng Sản không chấp nhận dân chủ.
Về nội quy, tất cả nhân sự hành đạo của Đạo Cao Đài đều phải mặc đạo phục. Trong khi đó Chi Phái Tây Ninh 1997 cho tín đồ mặc thường phục đeo băng tay đỏ tham gia Ban Trật Tự để trấn áp những tín đồ Cao Đài nào lai vãng Toà Thánh Tây Ninh.
Tóm lại, thành phần đang đóng chốt ở Toà Thánh Tây Ninh là chi phái Cao Đài do Đảng Cộng Sản dựng lên năm 1997. Nó mang nhiều điểm khác biệt về bản chất với Đạo Cao Đài nguyên thuỷ.
Từ năm 2007, chi phái này mạo nhận là Đạo Cao Đài, lấn chiếm dần các Thánh Thất Cao Đài, và ép các tín đồ Cao Đài cải đạo. Vì sự cải trang tinh tế, ít ai nhìn ra được âm mưu của nhà nước khi dùng Chi Phái 1997 để tiêu diệt Đạo Cao Đài.
Loạt video tài liệu này trình bày sự thật về Chi Phái 1997 với cộng đồng người Việt và quốc tế.
Video 2: Chi Phái 1997 là tổ chức tội ác vì  đã có những hành vi phi pháp để chiếm đoạt tài sản, xâm nhập gia cư, đánh và bắt người, mưu sát và cản trở tự do tôn giáo của các tín đồ Cao Đài
Tiếng Anh: sẽ công bố trong nay mai
Lời thoại:
Chi Phái Cao Đài Tây Ninh, thành lập năm 1997 theo chỉ thị của Đảng Cộng Sản, là công cụ đắc lực của chính quyền để diệt Đạo Cao Đài, bằng cách:
– Chiếm các cơ sở tôn giáo của Đạo Cao Đài
– Ép tín đồ Cao Đài bỏ đạo gốc và quy phục chi phái
– Chiếm danh xưng Đạo Cao Đài
Chi phái này có thành tích hơn 20 năm vi phạm nhân quyền nghiêm trọng.
Chiếm các cơ sở tôn giáo của Đạo Cao Đài
Chiếm Toà Thánh Tây Ninh:
Chi Phái Cao Đài Tây Ninh, gọi tắt là Chi Phái 1997, đã tiếp nhận Toà Thánh Tây Ninh của Đạo Cao Đài từ chính quyền Tỉnh Tây Ninh và ngăn cấm các tín đồ Cao Đài trung kiên tập trung tại Toà Thánh.
Ngày 27 tháng 5 năm 2015 khoảng 200 tín đồ Cao Đài chuẩn bị tổ chức Đại Hội Nhơn Sanh tại Toà Thánh Tây Ninh để công cử nhân sự cầm quyền hành chánh tôn giáo, khôi phục lại hội thánh Đạo Cao Đài theo thánh lịnh 257 của Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc. Họ đã bị tấn công bởi hàng trăm trật tự viên của Chi Phái 1997 đeo băng tay đỏ, cầm gậy gỗ và bình xịt sơn.
Các trật tự viên hung hãn cướp máy ảnh, giựt ảnh Đức Hộ Pháp… và đuổi các tín đồ Cao Đài ra khỏi Nội ô Tòa Thánh.
Phó Trị Sự Trần Văn Hạp bị họ vật xuống đất, đá vào mặt và hông, lấy cây vụt vào đầu và bụng, xịt sơn lên áo, rồi trói tay để giao công an.
Các nữ tín đồ Cao Đài đến can gián cũng bị đánh và bị xịt sơn lên áo, lên mặt.
Đánh chiếm các thánh thất:
Chi Phái 1997 cử người đến từng thánh thất Cao Đài đọc lệnh tiếp quản và dùng bạo lực để cưỡng chiếm nếu gặp phải sự chống đối.
Thánh Thất Đô Thành Sài Gòn:
Thánh thất này là tài sản của Đạo Cao Đài từ năm 1949. Ngày 14 tháng 4 năm 2005 Chi Phái 1997 cử người, có giới chức của chính quyền TPHCM đi cùng, chiếm thánh thất và trục xuất Bàn Trị Sự cai quản thánh thất.
Mất thánh thất, các tín đồ Cao Đài phải quì cúng trên lề đường trước thánh thất. Nhiều tín đồ Cao Đài không chịu được cảnh khổ đã chấp nhận cải đạo và quy phục Chi Phái 1997.
Sau 8 năm quì cúng nơi lề đường, số tín đồ Cao Đài trung kiên còn lại tìm một địa điểm tạm để sinh hoạt tôn giáo với nhau.
Thánh Thất Định Quán, Tỉnh Đồng Nai:
Ngày 19 tháng 11 năm 2008, Chi Phái 1997 cử người cưỡng chiếm Thánh Thất Định Quán. Gặp sự phản kháng mạnh mẽ của các tín đồ Cao Đài, họ rút lui.
Ngày 27 tháng 12 năm 2009, họ trở lại. Với trợ lực của chính quyền địa phương, họ tấn công Thánh Thất Định Quán nhưng không vào được bên trong.
Hôm sau, họ tăng cường thêm thành phần xã hội đen phối hợp với công an, bộ đội để tấn công lần thứ hai. Xông vào chánh điện, họ đánh đập các tín đồ Cao Đài đang có mặt, đập bể bàn Thánh Tổ, Hiền Tổ, phá cửa phòng của bàn trị sự và vứt đồ đạc ra đường. Bằng bạo lực và số đông áp đảo, Chi Phái 1997 đã chiếm Thánh Thất Định Quán.
Năm 2018 họ đập bỏ thánh thất này. Ông Nguyễn Thành Tám, đứng đầu Chi Phái 1997, chủ tế lễ đặt viên đá xây thánh thất mới của Chi Phái 1997 trên nền đất đã chiếm của Thánh Thất Định Quán.
Thánh Thất Phù Mỹ, tỉnh Bình Định:
Ngày 16 tháng 9 năm 2012, Ông Trương Tu, chức sắc Chi Phái 1997, điều động 30 tín dồ thuộc cấp và côn đồ bất ngờ phá cổng, tấn công Thánh Thất Phù Mỹ.
Chánh Trị Sự Nguyễn Hữu Khanh, Chánh Trị Sự Nguyễn Hà, Chánh Trị Sự Nguyễn Nhơn, Chánh Trị Sự Lê Văn Phụng, Chánh Trị Sự Cao Văn Minh, Chánh Trị Sự Nguyễn Hà, Phó Trị Sự Nguyễn Công Trứ và các tín đồ Cao Đài khác đang làm lễ bị hành hung đến trọng thương.
Chưa thoả mãn, Ông Trương Tu đổ xăng lên đầu Phó Trị Sự Trứ, định thiêu sống nhưng có người kịp ngăn cản.
Bằng bạo lực, Chi Phái 1997 đã chiếm Thánh Thất Phù Mỹ của Đạo Cao Đài.
Thánh Thất Long Bình, Tỉnh Tiền Giang:
Ngày 3 tháng 7 năm 2013, 2 chức sắc của Chi Phái 1997 đã huy động tín đồ của họ và công an, lên đến 600 người, bao vây Thánh Thất Long Bình và hành hung các tín đồ Cao Đài. Họ đánh chiếm thành công Thánh Thất Long Bình.
8 tín đồ Cao Đài bị thương tích, có người phải nhập viện.
Thánh Thất Phú Thành A, Tỉnh Đồng Tháp:
Ngày 20 tháng 3 năm 2017, chính quyền giữ chân Chánh Trị Sự Dương Ngọc Rễ, cai quản thánh thất, tại Uỷ Ban Nhân Dân trong khi người của Chi Phái 1997, công an và côn đồ kéo đến đánh chiếm Thánh Thất Phú Thành A.
Đến nay Chi Phái 1997 đã chiếm đóng khoảng 300 thánh thất Cao Đài và tìm cách chiếm nốt số trên chục thánh thất còn lại.
Ép Tín Đồ Cao Đài Cải Đạo
Ngày 14 tháng 10 năm 2015, Hội Đồng Chưởng Quản của Chi Phái 1997 ra Công Văn Số 42/90 về chủ trương ngăn cản các tín đồ Cao Đài trong Tỉnh Tây Ninh thực hành tôn giáo ở tư gia cho đến khi quy phục Chi Phái 1997.
Ngày 13 tháng 11 năm 2015, chức sắc của Chi Phái 1997 kéo khoảng 80 thuộc cấp và côn đồ ập vào nhà của Bà Phạm Kim Ánh, tín đồ Cao Đài ở xã Trường Hòa, huyện Hòa Thành, tỉnh Tây Ninh. Khi ấy Bà Ánh đang làm lễ mãn tang cho Mẹ.
Người của Chi Phái 1997 và côn đồ đánh đập tang quyến và khách mời, đạp đổ bàn thức ăn của những người đang dùng bữa trưa.
Chủ Tịch Mặt Trận Tổ Quốc địa phương kéo quân đến tiếp trợ. Rồi phó trưởng công an xã kéo thêm một giàn công an, cầm dùi cui. Thay vì bắt các kẻ hành hung, họ bắt Bà Ánh và một số tín đồ Cao Đài dự lễ mãn tang lên đồn công an, giam cho đến 8:30 tối mới thả cho về.
Thực thi Công Văn Số 42/90, người của Chi Phái 1997 đã tấn công hàng loạt các buổi lễ tại tư gia của các tín đồ Cao Đài ở Tỉnh Tây Ninh và ở một số nơi ngoài Tỉnh Tây Ninh.
Xúc phạm người quá cố
Ngày 10 tháng 1, 2018 Chi Phái 1997 dùng xe ben chặn đường đám tang của Ông Lê Văn Nhã, tín đồ Cao Đài 78 tuổi, để không vào được nghĩa trang của Toà Thánh Tây Ninh.
Khi gia đình bằng đường khác đưa được linh cữu đến nơi an táng, người của Chi phái 1997 chặn không cho đào huyệt. Họ bắt tang quyến phải chấp nhận để chức sắc của Chi Phái 1997 cử hành lễ cúng. Gia đình không chấp nhận vì trái với di chúc của người quá cố.
Do bị cản chặn, họ phải để quan tài ở ngoài trời qua đêm.
Hôm sau, thi hài của Ông Nhã chỉ được an táng sau khi gia đình chấp nhận đòi hỏi của Chi Phái 1997.
Ngày 15 tháng 1, 2018 chức sắc của Chi Phái 1997 kéo đến ngăn cản lễ cúng cửu tại tư gia của ông Lê Văn Nhã vì họ không được mời cử hành lễ.
Tệ hơn nữa, đầu năm 2018, Hội Đồng Chưởng Quản của Chi Phái 1997 ra lệnh đập phá 15 ngôi mộ của tín đồ Cao Đài ở nghĩa trang của Toà Thánh Tây Ninh mà không có sự đồng ý của thân nhân. Họ đã dùng người chết làm con tin để áp lực thân nhân còn sống quy phục Chi Phái 1997.
Chiếm danh xưng của Đạo Cao Đài
Danh xưng hợp pháp của Chi Phái 1997 khi thành lập là “Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Cao Đài Tây Ninh”, gồm 10 từ, khác danh xưng chính thức gồm 6 từ của Đạo Cao Đài là “Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ”.
Năm 2007 Chi Phái 1997 đổi tên thành “Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ (Cao Đài Toà Thánh Tây Ninh)”, tổng cộng 12 từ và 2 dấu ngoặc mở và đóng. Nếu diễn giải phần trong ngoặc là cách gọi khác của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ thì Chi Phái 1997 đã đổi danh xưng trùng với tên chính thức của Đạo Cao Đài.
Trên văn thư có tiêu đề và trên con dấu, Chi Phái 1997 cắt luôn 2 chữ “Cao Đài” và 2 dấu ngoặc đơn để chỉ còn Toà Thánh Tây Ninh, giống hệt như văn thư và con dấu của Đạo Cao Đài.
Họ cố tình tạo sự ngộ nhận rằng với 2 mục đích:
- Một là lừa các tín đồ Cao Đài tùng phục Chi Phái 1997 mà không nghĩ là mình cải đạo;
- Hai là che mắt quốc tế về chính sách diệt Đạo Cao Đài vì quốc tế ngỡ rằng nhóm người nắm Toà Thánh Tây Ninh là Hội Thánh Đạo Cao Đài.
Chi Phái 1997 cho người xâm nhập nhà riêng để phá rối sinh hoạt tôn giáo và hành hung tín đồ thuộc tôn giáo khác, đánh chiếm các cơ sở thờ tự của tôn giáo khác, đập mồ mả của các tín đồ thuộc tôn giáo khác, bắt ép tín đồ của tôn giáo khác phải tuân phục chức sắc của Chi Phái 1997, cấm cản tín đồ của tôn giáo khác tập trung ở Toà Thánh của họ, dùng danh xưng của tôn giáo khác để đánh lừa tín đồ, quần chúng và quốc tế… Toàn là những vi phạm nhân quyền nghiêm trọng, vi phạm quyền tự do tôn giáo một cách trắng trợn.
Những việc làm trái đạo lý này cho thấy Chi Phái 1997 không là một tôn giáo, lại càng không là tôn giáo Cao Đài.